Chỉ là tập đoàn Kỳ Hạ chuyên khách sạn do anh cả Hoắc Kỷ Vĩ của nhà họ Hoắc trông coi, mà công ty truyền thông là do anh hai Hoắc Kỷ Nghiệp trông coi, hai công ty này đều là công ty con, nên tổ 2 và tổ 2 cũng là đặc biệt phục vụ cho họ, so sánh với lượng công việc tổ ba mà nói, thì họ ung dung hơn rất nhiều.
Cho nên mỗi ngày văn kiện phiên dịch tới tay nhân viên tổ ba nhân viên ít nhất vài cái, nặng nhẹ không giống nhau, thỉnh thoảng còn phải đi công tác, nhất định là mệt mỏi!
Cho nên mỗi người đều bận rộn, hiếm có cơ hội trao đổi lẫn nhau.
Nhưng, nói là tối nay tổ ba liên hoan, ba người Lương Tinh, Chu Thiến và Hứa Vi cũng lại hàng ngũ được mời, ba người không khỏi cao hứng biết bao, sáng sớm liền mang quần áo đẹp của mình đến đây.
Tần Lạc là người cuối cùng biết được, ai nói cô là người mới.
Đối với lần này, cô cũng ôm thái độ thờ ơ, liên hoan sao! Không phải là cùng các đồng nghiệp nhận biết một chút, không cần phải ăn mặc rất long trọng.
Chỉ là, sáng nay cô và Cẩm Dương đã hẹn tối nay gặp mặt, cả một tuần tất cả mọi người đều bận, thật vất vả đến tối thứ sáu còn phải ở cùng một chỗ với các đồng nghiệp . . . . .
Làm một người mới, không đi nhất định là không được.
Ngay sau đó gửi cho bạn trai một tin nhắn: Cẩm Dương, tối nay tổ ba bọn em có liên hoan, không từ chối được, sau khi cơm nước xong em lại đi tìm anh được không?
Hoắc Cẩm Dương vốn muốn tối nay cho bạn gái một bữa ăn tối lãng mạn, sau đó tâm sự một chút, xem ra lại bị hoãn rồi.
Không khỏi ghen tị trả lời: xem ra bạn trai cũng không có quan trọng bằng đồng nghiệp!
Khóe môi Tần Lạc khẽ nhếch, ngón tay uốn lượn: nào có! Edit Mèo Hoang Ăn được một lúc em sẽ kiếm cớ rời đi trước.
****
Tần Lạc vốn tưởng rằng liên hoan chỉ là tìm khách sạn ăn bữa cơm, sau đó ai về nhà nấy, thật không nghĩ đến ăn xong còn có hoạt động. . . . . .
Đường Triều làm tổ trưởng tổ ba, tối nay cũng tới, anh ta tuyên bố, "Khó có khi tối nay mọi người tổ ba chúng ta đến đông đủ, mỹ nữ cũng không ít, đợi lát nữa đến thẳng tầng víp 16, bản thiếu gia đã đặt xong rồi."
Một bàn người lập tức nâng chén hoan hô, chỉ muốn làm thân với Đường thiếu.
Tần Lạc lại phiền muộn không dứt, cô còn chuẩn bị chạy, lần này thì hay rồi, còn không biết mấy giờ mới có thể đi.
Đợi mọi người rời chỗ tiến về phía phòng bao, cô lặng lẽ đi tới bên cạnh Đường Triều, "Đường thiếu, tôi có chút việc gấp, có thể đi trước hay không?"
Đường Triều nhìn cô một cái, "Dĩ nhiên. . . . . . Không thể."
Nghe được hai chữ trước, trong lòng Tần Lạc vui vẻ, nhưng cố tình quanh co chuyển lời, vốn không đồng ý.
Tần Lạc chưa từ bỏ ý định cầu khẩn, "Tôi thật sự có chuyện rất quan trọng phải rời đi."
Đường Triều híp mắt, "Cả nhân viên tổ ba đều ở đây, một mình cô đi trước sẽ thích hợp sao?"
Tối nay mấy người A Thành cũng ở "Hoàng Đình" chơi, anh ta có nên tạo một chút cơ hội cho họ không?
Tần Lạc: ". . . . . ."
Đường Triều lại bổ sung một câu, "Hoặc là, lý do của cô có thể đả động tôi."
Tần Lạc: ". . . . . ."
Nếu cô nói có hẹn với bạn trai, chỉ sợ là tuyệt đối không đánh động được Đường thiếu .