• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Lăng vừa nghe âm thanh kia , sắc mặt liền thay đổi , dĩ nhiên âm thanh " Ong ong " càng lúc càng lớn , giống như là một đàn ong vàng đang hướng bên này mà bay tới .

Lúc này mà thi triển khinh công hướng đường xuống núi mà chạy thì có lẽ nàng cũng thắng được bầy ong vàng kia . Nhưng mà đi một chuyến thật xa mới đến được nơi này , mắt chưa thấy được loài hoa xinh đẹp mà Lưu Khánh Xuân đã nói , cứ như vậy mà chạy trối chết , nàng thật là không cam lòng .

Suy nghĩ xong nhìn lại , một đám ong vàng đông nghìn nghịt trong nháy mắt đã bay đến trước mặt Giang Lăng . Lúc này hoa nhỏ thấy Giang Lăng vẫn đứng yên bất động , nhịn không được gấp đến độ buông vạt áo của nàng ra kêu to " uông uông ".

Tiểu gia hỏa này, trong thời khắc mấu chốt biểu hiện đầy đủ sự trung thành đối với chủ nhân , không có bỏ Giang Lăng mà chạy đi , làm cho Giang Lăng thật là cảm động .

Có không gian trong người , Giang Lăng tự nhiên là không sợ hãi . Khoảnh khắc ong vàng tiến đến , nàng sử dụng ý niệm , đem hoa nhỏ cùng nàng tiến vào trong không gian .

Hoa nhỏ phát hiện cảnh tượng trước mắt phút chốc biến đổi , bản thân liền đứng ở một nơi hoàn toàn xa lạ , thế nhưng ngơ ngác có chút ngốc , cho đến khi nhìn thấy Giang Lăng đang đứng cạnh bên người , lúc này nó mới an tâm nhìn đông , ngó tây , bắt đầu quen thuộc với hoàn cảnh mới.

Mà lúc này bên ngoài hàng trăm con ong vàng trong lúc đó đột nhiên mất đi mục tiêu tấn công , thấy thật là hư ảo , ở chỗ Giang Lăng biến mất chúng nó bay lượn vài vòng nữa , lúc này mới chịu tập trung lại thành đội mà bay trở về .

Kỳ quái , mấy con ong này làm sao có thể vô duyên vô cớ mà công kích hoa nhỏ đây ? Giang Lăng trong lòng nghi hoặc , quyết định đi ra để nhìn xem . Để hoa nhỏ ở lại trong không gian , Giang Lăng lắc mình ra ngoài , nhẹ nhàng hướng về chỗ ong vàng bay đi mà lao đến .

Đi đến đại nham thạch ở trước mặt , Giang Lăng nhìn cảnh trước mắt hoàn toàn sợ ngây người . Chỉ thấy khối đá nham thạch kia cao chừng ba tầng lầu , một phiến hoa tử đằng trải dài đem khối nham thạch hơn mười thước che đi hơn phân nửa .

Màu tím của hoa nông nông sâu sâu chồng chất ở cùng nhau , xán lạn giống như chân trời mây tím , làm cho người ta nhìn vào cảnh đẹp này mà thật sâu rung động.

Cho đến khi lại nghe tiếng ong vàng " ong ong " hướng bên này bay đến , Giang Lăng lúc này mới từ trong say mê mà tỉnh táo lại . Nàng vụt trốn vào trong không gian , ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào thác nước màu tím bên ngoài , trong lòng thật lâu vẫn chưa bình tĩnh lại .

Thật đẹp , thật sự là rất đẹp .

Hoa tử đằng không phải là Giang Lăng chưa từng thấy qua , ở công viên hiện đại , hàng năm đều có sự kiện ngắm hoa mùa xuân xem tử đằng nở hoa .Nhưng hoa tử đằng ở đây nở rộ , um tùm giống như thác nước màu tím đổ từ trên trời xuống , đây vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.

Khó trách Lưu Khánh Xuân nói nơi này có hoa đẹp đâu . Trong lòng Giang Lăng thật là tiếc nuối vì không có máy ảnh , không thể đem cảnh đẹp như thế này mà quay chụp xuống dưới .

Qua hồi lâu , nàng mới đem ánh mắt chuyển tới nơi khác . Xem phía ngoài không gian , ong vàng không kiếm được bóng dáng của nàng , lại buồn bực bay lộn trở về.

Lúc này nàng mới phát hiện bên cạnh nham thạch có một cây đại thụ , trên cây có một cái tổ ong vĩ đại .

Ong vàng này , có con thì vội vàng ở bên giàn hoa hái mật , có con thì ở bên cạnh tổ bay tới bay lui kêu " ong ong ."

Đại khái là hoa tử đằng nở rất tươi tắn , xán lạn , cho nên mấy con ong vàng quản gia cũng chuyển đến nơi này , lợi dụng đầy đủ lợi thế ở đây thu thập càng nhiều mật hoa càng tốt .

Hoa đẹp như vậy , nếu xuất hiện tại hội ngắm hoa thì kinh người thế nào a ! Nếu không đạt thứ nhất thì thật không có thiên lý .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK