Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kanase, linh huyết hiền giả này, thật sự có thể…”

Beatrice không nói tiếp, kỳ thực nàng hoàn toàn có thể cảm nhận ra được nguồn ma lực tưởng chừng như vô tận ẩn chứa bên trong cục máu này. Chỉ có điều cho dù là tới hiện tại, nàng vẫn không thể nào tin được, hoặc nên nói là không dám tin. Một tồn tại đã biến mất gần hai trăm năm, giờ lại tái hiện trong tay của Kanase Kensei, một kẻ ngoại trừ thân phận đã từng là kỹ sư cung đình của vương quốc Aldegyr ra thì chẳng còn gì khác.

Hơn nữa, điều khiến cho Beatrice khó hiểu nhất là, nếu như người này đã có thứ có thể đối địch được cả với chân tổ như thế này rồi, vậy hắn còn tiếp nhận việc thuê mướn của công ty nàng làm gì? Có thứ này rồi, hắn còn cần phải hợp tác với bọn họ để tiến hành thí nghiệm Thiên Sứ Nhân Tạo nữa sao?

Cũng không thể trách Beatrice cảm thấy khó hiểu, phải biết rằng Linh Huyết của Hiền Giả là một cấp kỵ cao hơn thí nghiệm Thiên Sứ Nhân Tạo những mấy cấp bậc. Theo lý giải của Beatrice, chỉ cần trên đời này có người nào có thể dung hợp được Linh Huyết của Hiền Giả, vậy kẻ đó sẽ nhận được sức mạnh ngang ngửa với chân tổ, đồng thời cũng sẽ có được sinh mạng bất lão bất tử.

Nói một cách khác, chỉ cần có ai có thể dung hợp được hiền giả linh huyết, vậy kẻ đó coi như không có huyết thống vampire thì cũng vẫn có thể được xem là chân tổ, đệ ngũ chân tổ. Sinh mạng bất lão bất tử, đồng nghĩa với sức phục hồi và năng lực sử dụng kenjuu của tộc vampire, sức mạnh sánh ngang với chân tổ, điều này đồng nghĩa với chiến lực của kẻ dung hợp hiền giả linh huyết có thể đạt với mức ngang ngửa với chân tổ, nếu vậy, gọi là đệ ngũ chân tổ cũng có gì sai?

Ấy vậy mà, thứ ghê gớm như thế, một thứ có thể sáng tạo ra đệ ngũ chân tổ, một thứ có thể khiến toàn thế giới đều phải điên cuồng như thế, lại nằm trong tay một người nam nhân tầm thường. Mà vấn đề quan trọng nhất là người nam nhân này còn đem thứ ghê gớm như thế che giấu đến hiện tại.

Nếu không phải là vì kế hoạch Thiên Sứ Nhân Tạo lần này sắp thất bại, mà người nam nhân này dường như có sự cố chấp đặc biệt với kế hoạch này, vậy thì phỏng chừng hắn sẽ còn ẩn giấu thứ này lâu nữa, mãi tới khi hắn cảm thấy cần thiết thì mới đem thứ này lộ ra. Mà cái lúc hắn cảm thấy cần thiết, có trời mới biết là tới khi nào.

Tất cả những suy nghĩ này hiện lên trong đầu của Beatrice, chỉ là nàng sẽ không để chúng lộ ra khỏi miệng.

“Beatrice, ra ngoài trước đi. Hiền giả linh huyết có ý thức cá nhân, hơn nữa còn rất mạnh. Nếu như hoàn toàn giải trừ phong ấn cho nó, vậy thì sau đó, cả tôi cũng không dám chắc là mình có thể khống chế nó được hay không.”

“Cái gì? Đã vậy mà ông vẫn…”

“Đây đã là biện pháp cuối cùng. Bất luận như thế nào, kế hoạch này cũng phải thành công.”

Nhìn biểu hiện đắng chát xen lẫn quyết tâm không thể lay động của Kanase Kensei, Beatrice cảm thấy dường như hôm nay mình mới lần đầu tiên quen biết người nam nhân đã trở nên điên cuồng này. Quả nhiên, tất cả những nhà nghiên cứu khoa học, theo nghĩa nào đó thì đều là những người điên sao?

“Thôi, được rồi. Dù sao tôi cũng đã nói, thành công được đó là tốt nhất, nhưng nếu không thành công được, tôi sẽ bán đứng ông cho Aldegyr để hồi vốn. Lần giao dịch này, phe tôi không có ý định để cho mình chịu thiệt. Ông muốn điên một lần thì tùy ông, Kanase, muốn làm gì thì cứ làm.”

Nhún nhún vai, tới bước này rồi, nói nhiều cũng chẳng ích gì. Giờ người tham gia vào kế hoạch này bên phe mình cũng chỉ còn lại bản thân, Beatrice cũng không có chấp niệm gì đặc biệt. Đường lui cũng có, vô sự một thân nhẹ, Beatrice cũng rất hứng thú muốn nhìn thử xem, rốt cục thì nếu Hiền Giả Linh Huyết trong truyền thuyết dung hợp với kế hoạch Thiên Sứ Nhân Tạo thì sẽ sáng tạo ra được một con quái vật kinh khủng như thế nào.

Nghĩ vậy, Beatrice không nói gì thêm mà trực tiếp quay người rời khỏi phòng. Trong căn phòng thí nghiệm mờ tối, giờ chỉ còn lại những ống nuôi cấy phát ra ánh sáng màu bích lục, mười hai ‘thiên sứ’ hoàn toàn không có sức sống, cùng với một cục máu lớn cứ đang nhúc nhích không ngừng.

“Ra đây đi, ‘hiền giả’. Máu mà ngươi đang muốn tìm hiện đang ở đây.”

『 Ken két… Tạch tạch tạch két… 』

Tiếng cười âm trầm tựa như máy móc vang lên từ trong một góc hẻo lánh của phòng thí nghiệm.

“Theo dõi ta lâu như vậy, chẳng phải cũng là vì muốn chờ đợi tới thời khắc này sao, thời khắc mà ta cởi bỏ phong ấn cho linh huyết?”

Đối với góc tối không người vừa phát ra âm thanh, Kanase Kensei nói chuyện với khí thế như đã khống chế tất cả.

“Năm đó, sau khi rời khỏi tu viện Adelard, ta thông qua luyện hạch ký túc trong ý thức của Nina • Adelard mà phong ấn hiền giả linh huyết. Từ đó, ngươi vẫn luôn bám theo ta, ẩn nấp ngay bên cạnh ta chỉ để chờ cơ hội này. Ta nói đúng không, ‘hiền giả’ đại nhân bất lão bất tử?”

『 Két… Tạch tạch tạch… Không ngờ ngươi lại phát hiện được sự tồn tại không hoàn toàn của ta. 』

Từ trong bóng tối, lóe lên hai ngọn u hỏa màu vàng, tiếp đó, một cây quyền trượng có đỉnh là một chiếc khô lâu màu vàng chậm rãi hiện ra.

“Ngươi hẳn vẫn còn đang trong giai đoạn tích trữ sức mạnh đi? Ngươi muốn lặp lại chiêu bài trước kia, sáng tạo ra một con rối hình người, rồi để cho nó cướp lấy luyện hạch và linh huyết, đúng không? Chỉ là hiện tại ta chủ động giải trừ phong ấn cho linh huyết, nó khiến ngươi không kềm được mà thức tỉnh. Giống như con chuột bị hấp dẫn bởi đồ ăn.”

『 Ken két… Không thể lý giải… Lý luận không tồn tại hoàn toàn, không thể lý giải. 』

“Ra là vậy, giống như ta dự đoán, thật đúng là mỉa mai.”

Đôi mắt tập trung nhìn về phía cây quyền trượng khô lâu, rồi bỗng nhiên, Kanase Kensei nở một nụ cười như đã cầm chắc chiến thắng.

“Nếu vậy, đi thôi, hiền giả đại nhân. Máu của ngươi hiện đang kêu gọi ngươi.”

Tay phải ấn mạnh vào một cái nút màu đỏ, ngay lập tức, ống nuôi cấy bị bao quanh bởi 12 thiên sứ nhân tạo chợt mở ra một lỗ hổng đủ cho một cây quyền trượng thông qua. Và cơ hồ là ngay tức khắc, khô lâu màu vàng chợt ‘két’ một cái, biến thành một vệt kim quang mà xông vào trong ống nuôi cấy.

Ngay thời điểm quyền trượng hình khô lâu vừa bay vào trong ống nuôi cấy, Kanase Kensei lập tức vỗ mạnh vào một cái nút màu xanh.

Đinh ——!

Mười hai ống nuôi cấy chứa đựng mười hai thiên sứ nhân tạo lập tức phóng ra một lượng ma lực cực lớn. Pháp trận cổ lão khắc trên các ống nuôi cấy, vào thời khắc này, nhanh chóng điên cuồng mà vận chuyển.

Đây là một vụ đánh cược lớn, mười hai thiên sứ nhân tạo đạt tới giai đoạn ba, cùng với kết tinh tối cao của thuật giả kim thời cổ đại. Cấm kỵ kết hợp với cấm kỵ, rốt cục sẽ sinh ra hậu quả như thế này, ngay cả bản thân Kanase Kensei cũng không nắm chắc. Hiện tại, ông chỉ có thể siết chặt lấy viên ‘luyện hạch’ có bề ngoài giống như hồng ngọc trong tay.

Đây là lớp bảo hiểm cuối cùng của ông, là luyện hạch ký thác linh hồn đã tồn tại hơn 200 năm của nhà giả kim vĩ đại Nina • Adelard, nó là thủ đoạn cuối cùng mà Kanase Kensei có thể dùng để ức chế hiền giả linh huyết, nếu như nó bạo động.

––––––––– phân cách tuyến –––––––––

Taka! Taka! Taka! Taka! Taka! Taka! Taka!

Trên hòn đảo vệ tinh số mười ba của đảo nhân tạo Itogami, tiếng mưa bom bão đạn vang lên không dứt đã được hơn vài tiếng.

“Tôi cảm thấy nếu cô không muốn đội canh gác đặc biệt bên dưới chết sạch thì tốt hơn hết là gọi bọn họ rút lui đi.” Đứng trên đỉnh của một công trình kiến trúc và nhìn xuống cuộc chiến bên dưới, Valter cười khẽ, nói với vẻ như chuyện đang xảy ra bên dưới chẳng có liên quan gì tới mình.

Đối với điều này, Natsuki, người cũng đang đứng ở gần đó, lựa chọn làm lơ. Ánh mắt đảo qua chiến trường bên dưới, cuối cùng dừng lại trên một chiếc du thuyền xa hoa đậu trên biển cách đó vài dặm, Natsuki nói với giọng vô cảm, hoặc nên nói là chẳng muốn lãng phí tình cảm: “Xà Nhân, ngươi cố tình cho ả mèo hoang đó mượn du thuyền làm căn cứ?”

“Ồ! Sao có chuyện đó chứ? Tôi khó lắm tới trốn thoát được khỏi du thuyền để tới đây đó.”

“Trên thuyền có thiết lập kết giới. Xà nhân, tốt hơn hết ngươi nên cầu nguyện là học sinh của ta không xảy ra chuyện gì, bằng không ngươi và cả Lĩnh Vực Chiến Vương đều sẽ không có kết quả tốt đâu. Mặc dù ta không thích hỗn loạn, nhưng cơn thịnh nộ của hắn không phải là thứ có thể dập tắt chỉ với vài cái mạng. Tới lúc đó, ta sẽ dùng mọi giá để bắt ngươi, hi vọng khi đó ngươi có thể gánh chịu được càng nhiều lửa giận của hắn.”

Nói với giọng vô cảm, Natsuki vẫn nhìn chằm chằm về phía chiếc du thuyền đậu cách đó xa xa, trong mắt cô hiện lên chút hối hận. Lúc trước tin lời đảm bảo của Valter, cô đã để mặc cho Asagi Aiba với Nagisa bị bắt đi, dẫn đến việc hiện tại cả hai đã bị giam trong chiếc du thuyền được bảo vệ bởi kết giới đằng kia. Giờ, coi như cô có muốn dùng ma thuật không gian để cứu người cũng không được.

Trong tình huống như vậy, Natsuki cũng chỉ có thể cầu nguyện rằng lũ dã thú kia sẽ không làm gì xằng bậy giống như những gì Valter đã hứa, bằng không thì cô sẽ không thể tha thứ cho bản thân, và trên đời này cũng sẽ không có thứ gì có thể ngăn cản được lửa giận của tên baka kia. Hắn tuyệt đối sẽ nhấn chìm tất cả mọi thứ vào trong cơn cuồng nộ của mình.

“A, kỳ thực tôi cũng rất muốn được giao thủ với Kūgeki no Majo một lần. Đương nhiên, nếu được giao thủ với Ye nữa thì càng tốt.”

“Ngươi, muốn thử sao?” Quay lại nhìn Valter, Natsuki nói với giọng bình thản. Mặc dù lúc này trên gương mặt tinh xảo của Natsuki hoàn toàn không có chút biểu cảm nào đặc biệt, thế nhưng từ trong mắt của nữ phù thủy, Valter biết, phù thủy không gian, tức rồi.

Rất hiển nhiên, câu nói vừa rồi của Valter đã xúc phạm tới cấm kị của Natsuki. Lấy tính mạng của học sinh mình ra để vui đùa, đây là điều Minamiya Natsuki tuyệt đối không cho phép tồn tại.

“Không! Mặc dù rất háo hức, thế nhưng tốt xấu gì thì tôi cũng đã lấy danh dự cá nhân cùng danh dự của Ikusaō Ryōiki ra để đảm bảo. Bất quá, tuy lần này không được, nhưng lần sau hẳn không có vấn đề gì chứ?”

Nhìn vẻ mặt chây lỳ và ‘lợn chết không sợ nước sôi’ của Valter, đến bây giờ Natsuki mới chợt phát hiện ra là hóa ra trên đời này vẫn còn có kẻ có thể khiến cho cô cảm thấy còn khó chịu hơn cả Ye Jian.

Đúng vào lúc này, một tiếng nổ kịch liệt vang lên, hòn đảo vệ tinh số mười ba dưới chân của Natsuki chợt rung lên dữ dội.

“Đến rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK