- Vậy tức là lộ tung tích ?
- Vâ...Vâng....- Hừm...Ít nhất cũng mang thư . Tạm tha cho ngươi
- Đa tạ thái tử !!!
Vương Khải Long nói lạnh như băng , cầm tờ giấy nên đọc ... Miệng vẽ lên nụ cười đầy tà mị . Kim , độc , thay đổi , nghịch thiên ...Vòng xoáy đang bắt đầu thay đổi , các bánh răng thời gian vẫn chẳng ngưng quay nhưng ít nhất cũng có thứ gì đó gọi là '' thú vị '' cho anh . Đáng lẽ ra Vũ Lâm đã được vào '' Luyện Ngũ Cốc '' để được '' hưởng '' sự hạnh phúc mãi mãi đến lúc chết rồi .
Luyện Ngũ Cốc , nơi kinh thiên động địa với những trò tra tấn dã man . Như hình thức tứ mã phanh thây , lột da , moi ruột , cưa người ( Bác gồ cho chi tiết =)) ) ,..v...v...
Tuy nhiên nàng ta không giống mấy '' công chúa '' đài các sẽ làm ầm chuyện đâu , đây là 1 cuộc chơi , 1 cuộc chơi chỉ có ANH và CÔ .
Sẽ sớm gặp thôi.....
Vậy là khi nào nhỉ ??? Hắn ta dơ bức thư ra nắng , than vãn như 1 đứa trẻ .
- A...Ta cũng mong sớm được gặp nàng ~
Hắn cười rồi lấy bức thư hôn nhẹ , tỏ ý thỏa mãn . Hà....Sẽ vui lắm đây a ...... Hứng thú của ta cuối cùng cũng được khơi dậy rồi . Ta đang đợi nàng đấy...Mau mau đến đây đi ~~~
=Phủ Hoa Nhi =
Nàng ta ngồi vắt vẻo , lơ đãng ngắm bầu trời . Chán quá là chán !!! Còn trò gì không ta ??? Hoa Nhi phụng phịu mặt , dơ dơ mấy ngón tay của mình ra đếm ...Không ti vi , không truyện tranh , không santruyen.com .... Ối nồ !!! Lâu lắm rồi Hao Nhi ta chưa cập nhật được truyện mới của santruyen.com !!! Trời ơi...Toàn truyện HOT không vậy mà~~~
Điểm danh !!!!
1. Đi chơi ( OK !!!)
2. Lam Hải ca ca ( OK!!!! )
3. Bánh ( OK!!!! )
...Giờ mình làm gì nhể....Cứ nằm ì thế này chắc lên cân vùn vụt quá !!! Nhắc mới nhớ !!! Sa Linh từ khi thả ta vô đây thì biệt tích ... Nhớ lại cái mặt xăm mấy cái hình thù quái dị màu đỏ , tóc và mắt đều cùng màu ... Muốn cho ăn đấm quá...
- À lố ha ~~
- Cái ??!?!
Tự nhiên tai nàng vẳng lên cái thứ tiếng '' ngọt ngào '' đến sởn gai ốc !!! Vừa nhắc đã tới !! Con Sa Linh này nên đổi tên thành Tào Tháo !!!!
- Có chuyện gì vậy ạ ??!?!_Mạn Mạn xông thẳng vào ( Hét thế ai chẳng lo , lên cơn thì chết =))) )
- Hở ??? K...Không có gì
Mạn Mạn khẽ thở dài rồi đi ra . Vậy là Mạn Mạn không nghe thấy Sa Linh nói . Nhanh chóng hiểu ra , nàng ta khẻ hỏi nhỏ.
- Tức là ngoài ta ra không ai nghe thấy gì ??/
- Ha ~~ Tất nhiên rồi . Nhân tiện ta mới đi Hawaii về đấy
- Hở...Trông ta có như là đang quan tâm không ?
- Eo ~~ Ác qua nha !!!
- I....
_VỤT _
Chưa kịp nói hết câu , 1 mũi tên bay từ đâu , vụt qua tấm màn trắng rồi gim chặt xuống nền gỗ cứng .
- Hừ !!! Ta đã nói cô phải cẩn thận .
- Không sao hết . Quá bình thường .
Hoa Nhi từ từ cầm mũi tên nên , có khắc 1 dòng chữ tô điểm vàng nhìn rất rõ .
_Đợi_
Ngắn gọn ghê hen ~~ Mình gửi hắn tới 4 chữ lận !!!!! Giận dỗi rồi cuối cùng cũng vẫn cất chiếc mũi tên ấy vào tủ , miệng khẽ cười dịu dàng .
- Cái gì chứ ?? Đã bảo sẽ sớm gặp nhau mà !
Nhưng ít ra còn may , âm thanh không quá lớn chứ không thì rắc rối lắm .
- Tỷ !!!!!
- Ơ hở ???
Mạn Mạn hổn ha hổn hển , tức tốc xông vào phòng , khẽ đứng dậy , lau mồ hôi trên trán , hít thở 1 lúc .
- Tỷ !!!! Phu...Phu Quân của tỷ đứng bên ngoài cửa ấy ạ !!!
- Quát đờ ????
Hoa Nhi mắt tròn mắt dẹt , tên đáng ghét ấy tự túc đến đây . Hình như muốn gây sự với bổn cô nương đây thì phải . CHƠI LUÔN !!!! Nàng ta ra mở cái cửa , không ngại mà lớn tiếng .
- ĐẾN LÀM GÌ HẢ TÊN MẮC DỊCH ?!!?!
-Hở ???
Gia nô , Lam Phong ( Tên mắc dịch ;v ), thiếu Nguyệt Tĩnh ? .... Lạ quá .... Hơi khẽ nghiêng đầu , phủi váy áo , xấn tới chỗ hắn , liếc ngang dọc , vạch áo , tìm trong tay áo rồi toát mồ hôi...
- Cô bị gì vậy ??!?!?!
- N..,Nguyệt Tĩnh ?
- CÔ TA KHÔNG ĐI THEO THÌ LẠ LẮM SAO ??!?!! _ Hắn gào mà ứa cả nước mắt , nàng ta bị chập mạch rồi hả ??!! Ta đã hạ mình đến đây mà lỡ lòng nào lại nói lời đắng cay :v
- Quá lạ đi chứ :v
- ĐẬU MÁ LUỐNG RAU XANH ??!!!
(T.g : Xin hãy cho biết cảm giác của anh !!! . Lam Phong : LIÊN QUANG ĐẾN MI HẢ ??!?!??!! T.g : Ấu mài ??!! Bị nàng ta chơi thâm thúy quá nên sợ rồi :v Khiếp !!!* Zọt lẹ :v * Lam Phong : C#$@#$@%% #)
Vâng , và đây là cảm giác thốn đến tận gan , tận tủy . Đường đường là vị phu quân của nàng ta mà bị đối phũ như vậy...Ta rút lại !!! Cô ta không hề có điểm tốt nào cả !!! Bọn gia nô đứa nào cũng bụm miệng cười nhưng ngay lập tức ra vẻ '' thanh niên nghiêm túc '' khi bị Lam Phong ném cho ánh mắt đỏ lừ đầy giận dữ .
- Haiz....Kệ cô , giờ quan trọng hơn là...
- Là ?_Nàng ta nhấn
- Đây nè
_TÈN TEN TÉN _
2 tên gia nô khác khệ nệ đẩy chiếc xe kéo đầy trang sức , váy áo đỏ chói . Hắn cười ý miệt thị rồi nở nụ cười đắc thắng đầy đáng ghét
- Hừm ... Coi như ta tặng cô đấy ...
- Tặng ta ?
- Phải , nhưng có 1 điều kiện
- Ta chẳng thèm ~
Nàng ta nói rồi thở dài 1 hơi , khẽ lấy tay xua xua tỏ ý đuổi hắn đi .
- Ư..Hì Hì...._Tụi họ không thể nhịn cười tiếp được nữa đâu , xin Hoa Nhi mở lòng từ bi để họ còn đường sống =))))
- IM . _Hắn tức giận đến mức mặt cau lại , hiện rõ những nếp nhăn , 2 mày như dính chặt lại với nhau .
- Ứ HỰ _:v Vâng , là tiếng nuốt nước bọt của họ đó ạ .
...
Nàng ta chán nản , nghịch nghịch lọn tóc của mình rồi thở dài ngao ngán . Đàn thì cũng học rồi ( Không đề cập nhưng giờ chị ấy đã biết đàn rồi :v đàn hay thật rồi ;v truyện mà :v ) ....
- Mạn Mạn !!!
- Dạ ??!
- Muội kiếm ta cái bánh ở chỗ Hải Dương ca ca đi :v
- Dạ !!!
_Cạch ( tiếng đóng cửa ) _
- Ehehe ~~~
Nàng ta cười gian rồi sau đó len lén '' vượt rào '' , chuồn lẹ ra khỏi phủ rồi lạch bà lạch bạch chạy khỏi cung .
- CHẾT TIỆT_Nàng ta nói nhỏ
Ngoài cổng , cái cổng to bự chảng lại có 1 đống lính canh , nãy giờ chạy cũng mệt lắm rồi !!!!
_Cộp cộp cộp _
1 tên lính canh đang sắp đi qua chỗ con hẻm nàng đang đứng ( Ngã hẻm này thật ra là cái ngõ đưa vào phủ của nàng ta , vốn Hoa Nhi kiêu kì , bày đặt tách biệt ý mà :v ).
_TING ~~*Tiếng bóng đèn*_
Nàng ta cười ma mãnh rồi từ từ len lén , đợi đến khi hắn đi qua chỗ nàng .
_PÍNH PONG :V _
- Ớ ớ ớ ~~~
Cô lấy đà , lấy hắn làm nơi tựa để nhảy lên . 3 vòng trên không trung , đáp ngon ơ lên mái vòm .
- OÁI !!! CÓ CON MA KÌA !!!!
- Úi chời !!! Ta xinh vầy mà ~
Nàng ta xuýt xoa , rồi thè lưỡi nghịch ngợm , đáp đất nhẹ nhàng mà chạy biến . Rừng thì xanh xanh , núi cũng xanh xanh , nàng Hoa Nhi thì...bị lạc =)))
- Tà tà tà ~~~ Ta đã bị lạc và không 1 đồng , 1 cắc nào trong người . Ờ hờ hờ ....
Nàng ta cười khổ , trời ới là trời ~~~ Sao nàng ta ngu quá vầy nè ??!?! Ít nhất cũng phải mang tiền phòng thân chứ !!! Nàng ta đành lủi thủi bước đi , thôi , mặc vậy .
_Cộp cộp cộp _
Nàng ta giận dỗi , vừa đi vừa rẫm lá cây khô , đá mấy hòn sỏi nhỏ ~ Như chán nản , nàng ta còn chẳng buồn ngẩng mặt lên . Ài...Ta cầu nguyện tự dưng có cục vàng rơi vô tay ta =)))))
-Úi!!!
- Ư...
- Thái tử ??!! Người có sao không ạ ??!!!
- Ta ổn .
Nàng ta ngã lăn xuống đất mà chẳng ai quan tâm , còn hắn ??? Cái gì mà thái t.... THÁI TỬ ??!?!! Không phải là Lam Phong chứ ??? Nàng ta khẽ ngẩng mặt lên ..... 1 khuôn mặt khá mới lạ ... Tóc đen tuyền , con mắt sắc sảo mà lại hiền dịu cùng màu tóc ...
Mắt chạm mắt , giao nhau như 2 đường thẳng gặp nhau tại 1 điểm . Giây phút lãng mạn ấy chẳng kéo dài được bao lâu ....
_Xoẹt _
Trời đất ?!?! Lại dao dí vào mặt !!! Ta thực có duyên với dao , kiếm a !!! Chắc khi nào rảnh phải học võ thuật , kiếm thuật phòng thân chứ phận nữ nhi lá ngọc cành vàng toàn bị bắt nạt như vầy ... Chẳng vui chút nào cả !!!!
- Con tiện nữ kia !! Còn k....
- Yên nào Tuấn Vương .
Đúng vậy , là Khải Long nói rồi gạt thanh kiếm ấy , quỳ đầu gối xuống và nâng nhẹ cằm nàng ta lên , soi kĩ .
- Hể ??_Nàng ta chưa kịp hiểu mô tê câu chuyện
- Đúng kiểu con gái ta thích a ~~~ Cũng may ngực vừa đủ bóp chứ không quá nhỏ =)))))
- Biến thái a !!!!
Hoa Nhi ửng hồng cả mặt , hắn...hắn ??!?!! Tên đáng ghét hắn , dù sao , ở bây giờ cô vẫn là nàng công chúa 14 tuổi , đã vậy còn là công chúa của Ngọc Hoa Quốc nữa !!!
- Nhưng thái tử ?!?!
- Ngươi không thấy cô nương này rất xinh đẹp sao ??
Hừm...Tuấn Vương nheo nheo mắt , da trắng nõn , hồng hào , chắc chỉ tầm 13 , 14 tuổi gì đấy . Mắt to tròn xanh biển , tóc dài mượt mà đen ánh tím .... Hắn toát mồ hôi , quá khó để đưa ra kết luận !!!
- 100% là 1 tiểu mỹ nhân nhưng theo ta thái tử mới đẹp nhất :v
- Ngươi nói cái gì vậy ??!?
- Oài, đường đường là con gái như ta mà thua 1 tên con trai biến thái , a ~~ Chán thật . Nàng ta đứng dậy phủi quần áo rồi lắc lắc đầu . Khải Long khẽ đưa mắt nhìn cô.
Áo lụa tơ tằm , trâm là bạch ngọc quý , da thì trắng hồng .... Đợi đã , tóc đen ánh tím ??? Mắt xanh biển ??? Chẳng phải giống Hoa Nhi quá sao ??? Hơi nghi ngờ...Nhưng...Có nàng công chúa tay yếu chân mềm nào mà có thể vượt cung ra rừng chơi được kia chứ ?? Chắc trùng hợp thôi a ~
- Tên cô là gì ??
- Không nói _Nàng ta bĩu môi
- Nói , _Hắn bắt đẩu ra lệnh.... Giống hệt Lam Phong , cay thật !!!
- Ngọc Hoa Nhi
- CÁI ??!?!?! _Hắn giật nảy mình ,
Khải Long hắn biết nhiều chuyện lạ nhưng công chúa vượt '' ngục '' là chuyện không thể nào !!!!!!!