* Ảnh tặng ( Không phải cổ trang ) *
...
- Sa Linh ơi ~~~
- Cái gì ? Lâu lắm rồi mới nhớ đến ta ~ GHÉT !! Ta giận ~~~
- Ngoan ngoan ta thương ~ ta thương ~
- Ứ ừ ~~~
- Thôi nào ~~
- Được rồi ý ~ Nhưng mà Hoa Nhi cô phải thăm ta thường xuyên cơ ~~
- Okey okey !!!
Chậc , thật hết cách với Sa Linh mà !! Lớn đầu mà như đứa trẻ con vậy ! Hoa Nhi cô cũng phải chịu thua nàng rồi đó !!!
- Hừm ? Bạn cô ? Ai mới được !!
- Tiếu Trúc Linh ~~~ Tiếu Trúc Linh ý !!!
- Đợi đợi đợi đi ~~~
~ Ừm ừm !!
Đoạn Sa Linh lại mang chiếc gương khá to ra , mặt kính tỏa ra thứ ánh sáng kì ảo cùng với viền trạm rồng khắc phượng nạm vàng , mắt là viên ngọc đỏ vô cùng đẹp . Cô ấy nhắm mắt lại , gõ nhẹ vào viền gương 3 cái , hiện ra hình ảnh khá mờ đục rồi sau đó hiện rõ dần lên .
- Ồ ~ Kiếp trước là mỹ nam à ~ Baby quá đi à ~~~
- ...Ặc , ra ta đúng thật !!!
Tiếu Trúc Linh - bạn thân của cô , kiếp trước chính là Vương Khải Minh . Chẳng biết là do duyên phận trời sắp đặt hay trùng hợp ngẫu nhiên nữa nga ~~ Cơ mà đúng cái tính cách của '' chằn tinh '' mà ~~ Yêu anh mình thái qua a ~ Ở cả kiếp này lẫn kiếp trước luôn .
_Cạch_
Giật mình , cánh cửa phòng của Hoa Nhi bỗng bị mở ra . Khải Long cười tít mắt , chết tiệt , lại là cái nụ cười gian xảo rợn tóc gáy ấy ....
- Nè ~ Nàng đang lam gì vậy ?
- Ta đang nghĩ rằng ý.......Khải Minh đáng yêu hơn ngươi nhiều thôi à ~
- Oii ~ Thế là tàn nhẫn đấy ~~~
- Sao chứ ~ Nói thật thôi mà ~
Cô vẫn ngúng nguẩy , không chịu nghiêm túc nói chuyện với hắn . Hắn có chút bực bội xen lẫn hứng thú . A ~ Vậy là nàng thích vũ lực hơn sao ?
- Vậy ra nàng thích vũ lực ?
- Hả ?
( Đoạn này đứa nào ngây thơ đừng nên đọc là tốt nhất )
Hắn bế bồng cô lên , '' nhẹ nhàng '' đặt cô xuống giường . Cánh cửa đã đóng rồi , giờ 2 người - 1 nam 1 nữ trong phòng . Lại còn ở trên giường ....
- Ngươi định làm gì h.....
Hắn chẳng chút thương tình mà '' nhanh nhẹn '' hôn lấy bờ môi ấy .
- A...A..D.....
Cô thở gấp , hắn vẫn chưa buông tha , nhả ra chút , hắn lại vội phủ lên nó lần nữa . Sau là đẩy nhẹ lưỡi mình vào miệng cô . Nụ hôn sâu và thô bạo , không chút nhẹ nhàng . Hoa Nhi giật mình , khuôn mặt đỏ bừng .Hắn khẽ dừng lại , không chịu được mặt cũng như bị lây ra từ khuôn mặt của cô chút đỏ , thở gấp từng hơi một . Sau hắn nhìn sâu vào khuôn mặt cô ... Đôi mắt hơi nhăm nhắm lại , rơm rớm nước mắt , mặt đỏ bừng và đôi môi cứ mấp máy ..... Quyến rũ lạ....
( t.g : T..Ta muốn ngừng ...viết..... Hoa Nhi : Tán thành . Khải Long : Dục vọng dâng trào , cứ thử đi , ta giết ngươi !! . t.g : WTF ?!!!!! ...Nhưng mà...Sorry KHẢI LONG êu dấu của ta ~~ Ú HUHUHUHU )
Hôn nhẹ lên cổ Hoa Nhi một cái , nó làm cô giật hết cả mình mẩy , bỗng dưng cảm giác như mình mất toàn bộ sức lực vậy.......
- Ca c..............
Tò te tí te ( Kèn đám ma ) Một cơn gió lạnh thoáng thổi qua làm Khải Minh đông cứng . Trước mắt cậu là ca ca yêu dấu cậu đang nhẹ nhàng âu yếm Hoa Nhi . Hắn giật mình , sau kéo nhẹ quần áo cô , rồi lại sửa quần áo của mình cho đúng .
- Chào đệ yêu dấu của ta ~~~~
Cô vẫn còn thẫn thờ , dấu hôn trên cổ vẫn còn khá rõ nét . Khuôn mặt cô vẫn chưa bớt đỏ , càng ngày càng nóng là đằng khác . Tim cô vừa nãy xuýt là nhảy ra khỏi lồng ngực . Vẫn còn đập nhanh quá ....
( Trẻ thơ nhào vào xem =)))) )
...
- Thôi , ta đi xem tấu ~ Tối lại tiếp tục sau ha ~~ Tiểu Hải Yến !!!
- TIếp tục cái con khỉ ý !!!
- Ca ca !!! Đừng làm vậy !!! Thích thì làm với vô số người khác cũng được mà !!!
Lờ 2 tên đáng ghét ấy , Hải Yến lặng lẽ bước vào hành lễ , nhẹ nhàng . Những cử chĩ đĩnh đạc còn hơn cả Hoa Nhi nữa . Tuy về dung mạo vẫn chưa sánh bằng Mạn Mạn nhà ta nhưng cũng dễ nhìn , dễ mến . Hải Yến có lẽ đã 18 , 19 tuổi . Chững chạc và người lớn là 2 từ miêu tả qua lần đầu gặp mặt . Sau khi 2 tên ca ca - đệ đệ đi khỏi . Hải Yến nhẹ nhàng đến cạnh cô , chải nhẹ mái tóc ánh tím xinh đẹp của nàng .
Bầu không gian tĩnh mịch thật khó quen , cố gợi chuyện , nàng lên tiếng
- Tiểu Hải Yến , muội cứ gọi ta là tỷ nhé ?
- Thần không được phép
- Không sao đâu mà ~
- Thần không được phép
Hoa Nhi đơ ngươi , hết nói ! Hải Yến có vẻ không thích nói chuyện lắm , đành phải giữ bầu không khí im ắng này . Ư...Nhớ Mạn Mạn quá đi thôi !!!
...
- Vân Lam Tông !!! Mau trả lại con gái cho ta !!!
- Xin ngài bớt giận !! Xin ngài bất giận !!!
- Hơn nữa !!! Sao ta nghe tin thái tử Vân Lam Phong đây sắp đưa 1 '' vị tiểu thư '' lên làm chính phi ?
Ngọc Hoa Thượng nói mà như đâm vào tâm can của Vân Lam Tông , tên nghịch tử !!! Nếu đất nước này vì ngươi mà suy vong thì có chết ta cũng sẽ giết chết nhà mi !!! Thằng bất hiểu !!
Lam Hải cùng Mạn Mạn đã chuẩn bị xong đồ ghề để rời cung , đi tìm Hoa Nhi vì không thể có chuyện nàng ở trong cung mà không ai biết !!! Có lẽ nào...Chợt nghĩ ra cái gì đấy . Lam Hải nghĩ ra một tình huống tốt nhất là không nên xảy ra ! Nếu Hoa Nhi bị tên thái tử của Vương Khải Quốc bắt thì ...XONG RỒI !!! Buổi thiết triều ta đã ghi hắn !!! Lẽ nào , muội ấy đã bị tên đó bắt đi !!! Ta thề !!! Nếu hắn dám động vào muội ấy mà chưa được sự đồng ý của muội !! TA GIẾT !!!!!