- Thứ này chẳng lẽ là quả trứng duy nhất mà Chân long lưu lại thế gian đi?
Có người kích động, đưa ra phán đoán này.
- Thần diễm dập dềnh, các ngươi xem, ánh sáng như một ngọn lửa đang bùng cháy, thứ này rất giống trứng của Bất Tử Phượng Hoàng, cùng là độc nhất vô nhị trong truyền thuyết a!
Có người khác giật mình nói.
Bên trong kỳ thạch, quả trứng kia to bằng cái bát, rất tròn, phát ra ánh sáng trong suốt, lộ ra khí tức huyền bí, các loại văn lạc đại đạo thỉnh thoảng hiện lên, lúc có lúc không.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi này, nó đã biến ảo ra đủ loại ánh sáng, đủ loại màu sắc, không ngừng phun ra nuốt vào tiên thiên tinh khí, khiến người ta phải giật mình.
- Thần vật a, đây có lẽ thật sự là trứng do tiên linh cờ Chân long, Phượng Hoàng lưu lại a!
- Có lẽ đích thực là có tiên, rất nhiều truyền thuyết trên đời cũng không nhất định đều là giả.
Không ai có thể bình tĩnh được, tất cả đều đang kích động mà bàn luận, này khối Thạch Vương này vô cùng thần bí, căn bản không thể phán đoán được.
Hầu tử không ngừng thì thào cái gì đó, đáng tiếc không ai có thể nghe hiểu ngôn ngữ thái cổ, không biết nó đang nói cái gì.
- Ai đát mục ni?
Đại hắc cẩu chen vào góp vui, nó đứng bên cạnh hầu tử, nói vài câu nói thời thái cổ mà cả nửa đời không thành thạo, muốn hỏi đến tột cùng chuyện này.
- Tảng đá này xuất thế, nó lại thật sự tồn tại, khẳng định Dao Trì không giữ được nó, nếu mà không đưa nó đi, sau này sẽ bị tai họa bằng trời.
Hầu tử đoán.
- Thực sự có lai lịch lớn như vậy sao, ta thấy thế nào cũng có chút quen mát nhĩ?
Đại hắc cẩu hồ nghỉ.
Nó đi xung quanh tảng đá này vài vòng, đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt bắn ra ánh sáng vô cùng vô tận, lẩm bẩm:
-Tại sao lại là tảng đá vụn tại cái xó đó nhỉ?
- Ngươi thì thầm gì vậy?
Diệp Phàm hỏi.
- Nguyên Thiên Sư cũng không phải là thứ tốt đẹp gì cả!
Đại hắc cẩu nguyền rủa.
Sau đó, nó như là nhớ tới cái gì, hỏi một vị Thái thượng trưởng lão Dao Trì:
- Khối Thạch Vương này có lai lịch gì?
Nể mặt Diệp Phàm, người của Dao Trì cũng không có gì so đo đối với con chó đen này, lại còn phải mời Diệp Phàm ra tay, nên tự nhiên muốn nói rõ lai lịch của khối đá này.
- Ngày xưa, Nguyên Thiên Sư đưa cho Dao Trì ba khối Thạch Vương, đây là một trong số đó, kỳ lạ nhất.
- Đức Mani!
Đại hắc chó nghiến răng, phun ra một câu thái cổ, liên tục nguyền rủa.
- Ngươi đang nói cái gì vậy?
Lý Hắc Thủy hỏi.
Đại hắc cẩu ữơ cái mặt đen ra, chết sống cũng không chịu mở miệng, nhìn chằm chằm khối Thạch Vương này, thỉnh thoảng lại gõ một hai nhát.
Dao Trì không muốn để cho quả trứng trong khối vật liệu đá này xuất thế, muốn mời mọi người phong ấn nó lại, nhưng tất cả kỳ nhân dị sĩ đều ra tay thử qua, không ai có thể thành công.
- Trừ phi dùng cấm Tiên Lục Phong, nếu không thì căn bản không cổ định được nó.
Người của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa đưa ra phán đoán này, đồng thời nhìn về phía Diệp Phàm.
Người của Dao Trì nghe vậy, lập tức minh bạch ý tứ, những người khác cùng đều lộ ra dị sắc, đây là thần thuật vô thượng của Nguyên Thiên Sư, chỉ có truyền nhân thì mới có thể thi triển được.
- Cấm Tiên Lục Phong là Nguyên Thuật vô thượng suy diễn ra, có thể phong núi rừng đất đai, nhật nguyệt ngân hà, có thể trấn áp tuyệt thế cao thủ, nhưng còn chưa đạt tới viên màn đâu.
Diệp Phàm lắc đầu, tỏ ý hắn chỉ có thể thi triển ra cấm tiên nhị phong, căn bản không có khả năng xuất ra lục phong giống như thần tích này.
Âu Dương Diệp lại mở miệng, tỏ vẻ rằng hắn đã tiếp cận cảnh giới Nguyên Địa Sư rồi, có thể thi triển ra Nguyên Thuật vô thượng, chỉ cần có khẩu quyết, nhất định có thể thành công.
- Nguyên Thuật phải chung nhau phát triển, không thể để một mình a, chúng ta có thể cùng tham khảo cổ kinh.
Người của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa nói, thay Âu Dương Diệp nói ra câu kế tiếp.
- Vì Dao Trì, ta nguyện vận hết toàn lực, cộng đồng tham thảo ra một phương án ữọn vẹn.
Những người khác cũng gật đầu.
Diệp Phàm cười cười, cũng không cài lại làm gì, chi niệm ra phong thứ ba trong Cấm Tiên Lục Phong suy đoán ra này, để cho mấy người bọn họ cùng cắn nhắc suy nghĩ.
- Chỉ có một chút khẩu quyết như vậy sao?
- Quá ít, làm sao có thể thôi diễn đi ra được, căn bản không có khả năng hoàn thành a!
Mấy người của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa, ai cũng muốn thu được Nguyên Thiên Thư, thứ này đối với bọn họ chính là một bộ cổ kinh, còn quan trọng hơn những gì mà Đại đế cổ lưu lại.
Âu Dương Diệp nam mơ cũng muốn cướp đoạt thứ này tới tay, mà lại cũng không dám làm quá mức, sợ bị hầu tử xé thành mảnh nhỏ, chỉ có thể nói với Dao Trì:
- Quá mức giản lược, không thể thôi diễn được!
Diệp Phàm cười lạnh, nói:
- Đây chỉ là một bộ phận mà ta thôi diễn ra mà thôi, nguyên văn so với thứ này thì còn khô khan khó hiểu hơn nhiều, hơn nữa, loại Nguyên Thuật này cũng không tồn tại, còn cần hậu nhân thôi diễn và hoàn thiện thêm.
Ổng!
Khối kỳ thạch kịch liệt chấn động, bắn ra chín đạo thần quang, lạc ấn trên vỏ trứng như sống lại, toàn bộ hiện ra trên không trung, phát ra dao động vô cùng khủng bố.
Đông!
Một loại khí tức thần bí truyền ra khắp Dao Trì, hào quang thấu tận trời cao, khắp nơi đều có thể nhìn thấy, nếu không có Tiên Lệ Tháp áp chế, thì hơn phân nửa nó sẽ đục thủng bầu trời thành vô số lỗ nhỏ rồi.
- Hoàng huyết...!
Cách nơi này mấy ngàn dặm, một sinh vật thái cổ từ trong địa quật đi ra, nhìn về phía Dao Trì xa xa, lộ vẻ khiếp sợ.
- Loại văn lạc này, loại lạc ấn truyền thừa này...!
Hắn ngơ ngác sững sờ, cảm giác điều này rất giống một thứ ghi lại trong truyền thuyết cổ xưa.
- Phải báo ngay cho Vương!
Hắn nhanh chóng bay đi.
Bên trong Dao Trì, rất nhiều người đều kinh hãi, không hiểu rõ tại sao.
Hầu tử trịnh trọng nói:
- Mau chóng đưa quả trứng này rời khỏi nơi đây, dao động truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ có Vương của thái cổ đến đòi lấy.
- Cái gì, sẽ khiến cho sinh vật thái cổ thèm muốn sao?
Mọi người biến sắc.
Trong mấy ngày kế tiếp, rất nhiều kỳ nhân dị sĩ ra tay, hợp lực trấn trụ lại ba khối Thạch Vương, hao phí không ít tinh lực.
Không thể không nói, Nguyên Vương nhất mạch rất cường đại, một mình trấn trụ một khối, cam đoan trong thời gian rất lâu nó không thể xuất thế.
Diệp Phàm thì trấn áp nửa khối, hắn có Nguyên Thuật tinh thâm, nhưng dù sao còn chưa đạt tới cảnh giới Nguyên Địa Sư, còn cần người khác hỗ trợ thì mới phong ấn ữọn vẹn tảng đá này được.
Nguyên Thuật thế gia cổ xưa kết hợp vài gia tộc khác cũng phong ấn một khối Thạch Vương, khiến cho Dao Trì rất hài lòng, cũng rất mong chờ.
Trong những ngày này. Hắc Hoàng mang theo cổ Hoàng Lệnh, canh giữ tại khối kỳ thạch có quả trứng, không ngừng lẩm bẩm, cằn nhằn gì đó.
- Cảm ứng được cổ Hoàng Lệnh không, chúng ta có cùng nguồn gốc a...!
Diệp Phàm nghe vậy, hoàn toàn không biết nói gì cho phải, con chó chết bầm này muốn làm gì vậy, chẳng lẽ muốn cướp khối kỳ thạch này sao?
- Ngươi dẹp mấy cái chủ ý vớ vấn đi, đừng có mà chọc ra đại họa đấy!
- Con bà nó, tảng đá này vốn có duyên phận cùng với ta, năm đó cùng với cổ Hoàng Lệnh, bị ném ở trong cái xó đó.
Đại hắc cẩu căm giận.
Ầm!
Vào ngày thứ năm, một cỗ khí tức khiến người ta sợ hãi truyền tiến Dao Trì, một tên đệ tử vội và tới bẩm báo.
- Vương mẫu, đại sự không ổn rồi, có rất nhiều sinh vật thái cổ đang ở bên ngoài Dao Trì.
- Cái gì, tại sao lại như vậy?
Không ít người cả kinh kêu lên.
Bên ngoài Dao Trì tịnh thổ, mây mù cuồn cuộn, trong không trung có vô số sinh vật thái cổ, đông nghịt thành một mảng lớn, dĩ nhiên là tập hợp có quy mô mà đến.
Có đám mây màu tím, có sương mù màu xám, còn có hơi nước màu trắng, nối tiếp nhau cùng một chỗ, trong đó lán giáp lóe ra, quang hoa lưu chuyển, các loại sinh vật chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn qua đều xuất hiện.
Ở khu vực trung tâm đám mây, có một khối Thần Nguyên to lớn, quang hoa vạn trượng, khiến người ta không thể nhìn thẳng vào, trong đó phong ấn một tuyệt đại giai nhân.
Các tia sương mù hỗn độn lượn lờ, khó có thể thấy rõ hoàn toàn được, nhưng không hề nghi ngờ gì nữa, đây là một vị Vương của thái cổ
Cường giả Nhân tộc ai cũng trong lòng trầm xuống, một đám sinh vật thái cổ như vậy, còn có một vị Vương tự mình tới, áp lực thật sự quá lớn.
Điều duy nhất làm cho bọn họ cảm thấy may mắn chính là, lúc này đang ở trên Dao Trì, có Tiên Lệ Tháp do Tây Hoàng Mau lưu lại, có thể trấn áp tất cả, là thứ vô thượng mà bọn họ ữông cậy vào.
- Họ đã từng xuất hiện trong Thần Thành, ngày đó náo loạn ra một cơn phong ba rất lớn.
- Không sai, cuộc tấn công Tử Sơn đã dẫn động ra rất nhiều sinh vật thái cổ, bọn họ đến từ nơi tọa hóa của Vô Thủy Đại đế.
Mọi người cả kinh kêu lên, nhận ra này những sinh vật thái cổ này.
Trong lòng Diệp Phàm chấn động, hắn lại một lần nữa gặp được khối Thần Nguyên này, trong đó phong ấn một thiếu nữ trắng như ngọc, mặc dù không thể tới gần xem cho rõ, nhưng cũng rất quen mát.
- Thật sự là nữ nhân mà Vô Thủy Đại đế muốn trấn áp, ghi lại trên tấm khác đá trong Tử Sơn sao? Mười mấy vạn năm đã trôi qua rồi, nàng lại xuất thế!
BỊ một đám sinh vật cường đại như vậy vây quanh bên ngoài Dao Trì, thật sự khiến người ta không an tám được, mỗi người đều làm tốt chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
- Các ngươi có gì muốn nói sao?
Một vị Thái thượng trưởng lão Dao Trì mở miệng.
- Chúng ta cũng không phải là đến tấn công Dao Trì, chỉ tới vì nghênh đón hậu nhân của thần trở về mà thôi
Một sinh vật thái cổ có hình dáng gần giống người nói.
- Dao Trì chúng ta cũng không có hậu duệ thần, các ngươi đến nhầm địa phương rồi.
Thái thượng trưởng lão của Dao Trì đáp lại.
- Không nhầm đâu, ở bên ngoài vùng tịnh thổ này đã có thể cảm nhận được loại khí tức này, hắn ở ngay trong Dao Trì.
Một sinh vật cường đại bước về phía trước, trên lưng sinh ra tám đôi cánh, toàn thân lóe lên lân phiến màu xanh.
Lúc này, từ trong Dao Trì có hàng vạn luồng sáng nhiều màu xông lên tận trời, lạc ấn truyền thừa chủng tộc chiếu rọi không trung, tạo thành một mảnh huyền ảo cùng huyên lệ.
- Chính là hắn!
Có sinh vật thái cổ chỉ tay về phía lạc ấn nhiều màu kia.
Tới lúc này, mọi người đều hiểu rõ, bọn họ là vì khối Thạch Vương đó mà đến, quả trứng bên trong đó có liên quan đến sinh vật thái cổ.
- Bất Tử Thiên Hoàng thật sự tồn tại!
Vài sinh vật thái cổ có hình người đều kích động run rẩy lên.
- Đây là thần vật của Dao Trì ta!
Vài tên Thái thượng trưởng lão liên tục nói.
- Ta cũng không muốn mang nó đi một cách trắng trợn, sẽ cho các ngươi bồi thường!
Thiếu nữ tuyệt đẹp bị phong ấn bên trong khối Thần Nguyên truyền ra thần niệm.
Xoát!
Trên không trung hiện ra một khối Thần Nguyên rất lớn, ước chừng hai đến ba thước khối, gần như che lại cả ánh ngng mặt trời, tiên huy sáng lạn lóa mắt, giống như một vùng ánh sáng vĩnh hang.
Không ai không khiếp sợ, một khối Thần Nguyên lớn như vậy, có giá trị bao nhiêu? Đây là một cái con số trên trời, phi thường dọa người.
Ai cũng không nghĩ tới Vương của thái cổ lại đưa ra một thứ như vậy, không tiếc cái giá phải trả, cũng muốn nghênh đón cái gọi là hậu nhân của “Thần” trở về. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK