• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Doanh Trung lặng lẽ không nói, bình tĩnh hướng mắt ra ngoài cửa sổ. Bốn năm trước, phụ thân hắn, Doanh Thần Thông ở Thần Lộc nguyên trước thắng sau bại. Đầu tiên là liên tục đại phá bốn mươi vạn liên quân Hàn Ngụy, ở chiến dịch cuối, một nhánh kỳ binh vốn được sắp xếp để tập kích lương thảo của đối phương bất ngờ bị phát hiện và bị tiêu diệt hoàn toàn. Đến lúc xảy ra quyết chiến, không biết tại sao cánh tả của đại quân lại tan vỡ khiến phụ thân hắn cùng mười hai vạn đại quân bị bao vây. Quân Tần thủ vững mười ba ngày, không có cứu binh, lương thảo tiêu hao không còn, cũng ngày đó thì Doanh Thần Thông cha hắn chết trận. Trận chiến này khiến Đại Tần tổn thất hai mươi bốn thành trì. Mẫu thấn hắn khi nghe tin thì máu phun ba thước, bảy ngày sau đó thì tự vẫn trong phòng ở An Quốc công phủ.

Sau khi Doanh Thần Thông mất không lâu, Doanh Trùng bị người ta đả thương võ mạch trong một buổi luận võ. Sau này hắn tra xét ra được chuyện mình bị phế võ mạch có liên quan đến Doanh Thế Kế, ngay cả chiến dịch Thần Lộc nguyên cũng có liên quan sâu đậm đến vị thúc phụ này của hắn.

Đáng tiếc là mới tra ra được nửa đường thì tất cả manh mối đều bị An Tây bá Doanh Định ra tay cắt đứt. Càng quá đáng hơn nữa là ông còn đuổi đi hoặc dứt khoát trục xuất khỏi nước những kẻ thân cận trung kiên với Doanh Trung hắn.

Vì chuyện đó mà Doanh Trùng hắn từ đầu đến cuối không có chứng cứ, tất cả đều có vẻ như là hắn suy đoán, không thể xác thực được. Hôm nay nghe được mẹ con Vương thị kia nói chuyện, Doanh Trùng có thể xác thực rằng chiến dịch Thần Lộc nguyên năm đó có điều kỳ bí, mà vị thúc phụ Doanh Thế Kế này của hắn có liên quan trong đó. Ngoài ra, gia tộc bên vợ của Doanh Thế Kế, Hoằng Nông Vương gia cũng có quan hệ không nhỏ.

Doanh Trùng liếc mắt nhìn chằm chằm Thanh Hồ Điệp trong tay, trong lòng cảm khái, nếu không có Tà Hoàng chân truyền, nếu không có Công Thâu truyền thừa thì chính hắn trong những năm sau này sẽ giống như con thú hoảng loạn vì bị giam, không hề tìm được lối thoát nào. Nhưng hôm nay cũng đã có đầu mối mới, tạm thời buông lỏng với Doanh Thế Kế, ra tay tìm tòi bên Hoằng Nông vương gia kia không chừng lại có thu hoạch.

Còn về phần Võ Uy vương gia Diệp Tứ tiểu thư, Doanh Trùng đối với lần đính hôn này càng thêm mong đợi. Thê tử của hắn còn chưa chân chính xuất giá đã khiến cho Vương Hà Nhi sợ hãi, đến việc cho Doanh Phi dùng Luyện Huyết đan cũng nghĩ đến. Mà theo ngữ khí của Vương gia Tiết lão yêu bà, Võ Uy quận vương đối với trận chiến Thần Lộc nguyên chắc cũng tường tận.

Doanh Trung một bên suy nghĩ, Trương Nghĩa bên cạnh hắn cũng bình tĩnh lại:

- Việc này cũng thật hung hiểm. Thế từ ngài cần ẩn nhẫn hơn, thuộc hạ nghe lão bà Tiết Lão An nói, rất có thể ngoài Doanh Thế Kế ra thì còn những người khác.

Người kia dưới con mắt của Thiên Thánh Đế mưu hại một chủ soái, tuyệt không phải là người bình thường có thể làm được. Trương Nghĩa suy đoán như vậy liền cảm nhận được một trận nghẹt thở do thế lực khổng lồ kia mang lại.

- Tiểu bất nhẫn tất loạn đại mưu, đạo lý này ta hiểu.

Doanh Trùng bật cười, cầm Thanh Hồ Điệp trong tay lên, biểu tình bình tĩnh đáng sợ:

- Từ từ đi, hết thảy chân tướng, sẽ có lúc cháy nhà lòi mặt chuột thôi.

Bốn năm qua đi, Doanh Trùng đã không còn là Ngô Hạ A Mông nữa, năm đó vì nôn nóng tìm ra chân tướng mà bị phát hiện nhưng hôm nay hắn chắc chắn sẽ không tái phạm sai lầm nữa.

Trương Nghĩa không khỏi nhìn lại Doanh Trùng một chút, sau đó liền lặng lẽ rời đi. Bản thân hắn không cần phải nói thêm gì nữa, vì hắn biết thế tử thông minh hơn người, càng không thiếu lòng dạ. Chuyện này thế tử sẽ tự phân xử, không cần Trương Nghĩa hắn nhiều lời. Chính hắn cần làm là đến lúc thế tử cần mình thì phấn đầu hết sức là được.

Sau khi Trương Nghĩa rời đi, Doanh Trùng cũng im lặng suy nghĩ, không biết là đang suy nghĩ điều gì. Kỳ thực là hắn lần thứ hai tiến vào không gian Luyện Thần hồ để rèn luyện thương pháp.

Hôm nay Doanh Trùng biết được thực lực của kẻ thù vượt xa sự tưởng tượng của chính mình, điều này làm hắn không khỏi cảm thấy gấp gáp, liều mạng dùng từng phút thời gian giúp mình lớn mạnh.

Có điều trước khi đoàn xe hoàn toàn ra khỏi thành, Doanh Trùng vẫn từ Luyện Thần hồ đi ra một lần. Lúc này xe ngựa hắn đamg đứng trước một cửa tiệm gọi là “Vạn Binh phường”. Ở thành Hàm Dương, có một nhà xưởng của Mặc gia cùng Thiên Công phường nổi danh, không chỉ bán ra các loại mặc giáp cùng các mặc cụ diệu dụng thì còn có các dạng kỳ trân dị bảo.

Muốn chữa trị “Khổng Tước linh” thì cần một ít vật liệu đặc thù. Cái gương bạc đã liệt ra danh sách các loại vật liệu, phần lớn Doanh Trùng có thể nhờ người khác thu thập. Nhưng đề phòng vạn nhất, hắn đều đặt nhiều hơn năm phần mỗi món. Có điều là những thứ vật liệu hy hữu thì giá cả không chỉ đắt vô cùng mà còn lại cấm vật tại Đại Tần, mấy cái này cần hắn tự thân xuất mã mới có thể mua được.

Ngoài ra, sau khi thành công chế tạo Thanh Hồ Điệp thì Tà Anh thương cũng có nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ hằng ngày số ba: mỗi ngày điêu khắc trên tinh thiết ba hình nhân, liên tục trong năm ngày, có thể thu được một phần bản vẽ của liên hoàn đao hạp.Ghi chú: Tinh thiết phải lớn như cánh tay người, tượng người phải có bảy phần giống thật. Thượng cổ tượng thần đều lấy sự xảo diệu của tay mà xưng hùng, Công Thâu truyền thừa đương nhiên phải có tập điêu khắc.

Bản vẽ chế tác liên hoàn đao hạp thì nhờ phúc của An Vương hắn sớm đã có. Nhưng cái này là Tà Anh thương bắt buộc là bài tập hàng ngày, Doanh Trùng dù không muốn thì cũng phải làm. Trước đây khi chế tác Thanh Hồ Điệp, Doanh Trùng liền cảm giác mình không có năng khiếu trong phương diện điêu khắc. Chính hắn muốn đi xa trên con đường điêu khắc này thì không thể không chịu được chút khổ cực ấy. Vì vậy mà dù cho nhiệm vụ này không có khen thưởng gì thì hắn cũng nhất định phải hoàn thành.

Theo lý mà nói, Doanh Trùng hắn luyện Đại Tự Tại thì võ mạch thông suốt cũng không cần tốn công sức về mặt cơ quan thuật nhiều quá. Có thể trong mấy ngày nay, Doanh Trùng chế tác những cơ quan như liên hoàn đao hạp, tụ lý liên châu và Thanh Hồ Điệp thu không ít lợi ích. Hơn nữa còn có Nguyệt Nhi trong Luyện Thần hồ giống hệt người thật, gợi lên cho hắn thật nhiều hứng thú với cơ quan thuật.

Lần này hắn đến Vạn Binh Phường thì ngoài muốn mua vật liệu chữa trị Khổng Tước Linh thì cũng muốn trang bị cho mình một bộ dụng cụ chuyên dùng tượng sư. Trong đó có mấy cái đao điêu khắc có thể giúp ích nhiều hơn trong việc luyện tập điêu khắc của hắn.

Ngoài những điều này, lần này đến đây Doanh Trùng còn muốn lấy bộ mặc giáp cấp bảy mà hắn đã đặt Vạn Binh phường làm.

Thời đại bây giờ, bình thường chế tạo mặc giáp ngũ tinh tốn khoảng ba ngàn hai lạng vàng ròng, lục tinh là năm ngàn đến sáu ngàn hai. Mà mặc giáp thất tinh thì phải cỡ trên dưới vạn lạng. Lần này Doanh Trùng tiêu hao cho bộ mặc giáp Hàn Vũ bảy sao này khoảng mười bảy vạn lạng vàng ròng. Mấy năm trước, hắn đối với mặc giáp của Thiên Công mặc phường luôn rất sùng bái. Lần này có thể đặt Vạn Binh phường chế tạo Hàn Vũ mặc giáp với giá như thế cũng là có duyên cớ.

Hàn Vũ giáp chính là một trong những chiêu bài hàng đầu của Vạn Binh phường, dạng binh khí là hai đoạn trường thương có thể tháo lắp, cùng với một cây trường cung có thể nói là ở cận chiến hoặc viễn chiến đều chiếm tiện nghi, rất thích hợp với Doanh Trùng hắn. Bộ giáp này còn có Huyền Vũ hàn băng lực, cung cấp sức chiến đấu mạnh mẽ. Càng hiếm có là bộ mặc giáp này yêu cầu tu vi không cao.

Bình thường chỉ cần ở cấp năm võ úy là có thể sử dụng mặc giáp, mà Hàn Vũ giáp tuy là thất tinh, nhưng lại có hơn mười mấy cái linh kiện phối hợp. Những linh kiện này nếu như được gỡ xuống thì sẽ là mặc giáp thất tinh nhưng đến khi được lắp ráp lại đúng cách thì sức chiến đấu của Hàn Vũ mặc giáp có thể tăng lên đến cửu tinh. Trừ việc chỉ nặng nề hơn chút xíu thì bộ giáp này hầu như có thể nói là không có khuyết điểm, sức chiến đấu của nó tuyệt không thể coi thường.

Mặc giáp cửu tinh bình thường tiêu tốn khoảng năm mươi vạn lạng vàng ròng. Để Hàn Vũ giáp có được tiềm năng như thế thì việc tiêu tốn mười bảy vạn lạng vàng ròng cũng không phải là đắt. Cấp bậc Doanh Trùng từ hiện tại cho đến vũ tôn cảnh cấp chín hay trước khi đột phá thiên vị cũng không cần phải mặc giáp khác.

Doanh Trùng cũng không phải là khách quen của Vạn Binh phường, có điều vị chưởng quỹ phụ trách tiếp đón hắn lại nhiệt tình với hắn đến cực điểm.

Mặc dù ở thành Hàm Dương này, thập đại mặc phường cạnh tranh làm ăn khốc liệt là chuyện bình thường. Nhưng mà Doanh Trùng cũng không muốn cùng Vạn Binh Phường này hợp tác nhiều hơn.

Mặc giáp của tư quân Doanh Trùng đều là được Thiên Công mặc phường làm, cũng không phải là vì tay nghề của Thiên Công mặc phường tinh xảo hơn, mặc giáp làm ra có chất lượng tốt hơn mà là do Thiên Công mặc phường cùng Doanh Trùng có liên quan rất đặc thù.

Thứ nhất, là do trong của hồi môn của mẹ hắn có một thành cổ phần của Thiên Công mặc phường. Thứ hai, là cha hắn, Doanh Thần Thông, có ơn cứu mạng đối với chủ nhân của Thiên Công mặc phường hơn thế nữa, vợ của chủ nhân Thiên Công mặc phường với mẹ hắn là bạn tốt khi còn bé, vì vậy hai người này vẫn luôn đối xử Doanh Trùng hắn như là con cháu mình. Việc này không có ai biết được, thậm chí Doanh Định cũng không biết được.

Doanh Trùng nếu muốn làm mặc giáp với quy mô lớn ở các mặc phường khác thì nhất định không đến hai, ba ngày là sẽ bị lộ tin tức, khắp thành đều sẽ biết. Nhưng hắn làm ở Thiên Công phường có thể giấu diếm được nhiều tai mắt mà nếu hắn mua mặc giáp tại Thiên Công phường thì giá cả cũng rẻ hơn ở những nơi khác đến một phần mười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK