Mục lục
[Dịch]Vệ Tư Lý Hệ Liệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ta lạnh lùng thốt: "Điểm này hồi nãy anh đã nói rồi”

Đào Khải Tuyền lại nói: "Loại chuyện này có liên quan đến lịch sử loài người và một kho bảo tàng rất lớn - tìm được kho tàng này, ý nghĩa không phải đơn giản chỉ là tiền bạc, quan trọng hơn nó có ý nghĩa rất lớn đối với văn hóa và lịch sử, là một đại sự trong lịch sử loài người, trăm ngàn năm sau, hậu nhân có lẽ sẽ không còn nhớ Đào Khải Tuyền tôi giàu bao nhiêu, nhưng sẽ nhớ kỹ chuyện đại sự tôi đã làm này”

Ta liền châm chọc hắn: "Vĩ đại! Thật là vĩ đại! Nghe ra thì anh muốn đi khai quật bảo tàng nào đó phải không?”

Đào Khải Tuyền nói: "Vệ Tư Lý, anh đoán đúng rồi, anh cho rằng hiện tại trong các bảo tàng chưa tìm được thì cái nào lớn nhất?”

Nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Đào Khải Tuyền, ta không khỏi cảm thấy buồn cười, trên đời có không ít người luôn mơ mộng tìm được và khai quật bảo tàng, nhưng thật không ngờ một đại phú hào như Đào Khải Tuyền này cũng mơ mộng như thế.

Mặc dù việc khai quật bảo tàng rất hấp dẫn người – nghĩ xem chủ nhân bảo tàng trăm phương ngàn kế tích lũy tài phú, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, mà nó lại đột ngột hiện ra trước mắt mình, thử hỏi xem cảm giác sẽ thế nào.

Nhưng là việc khai quật bảo tàng này, ở một mức độ nào đó cùng với nằm mơ không sai biệt lắm. Đã có nhiều tấm gương đi trước, trải qua thiên tân vạn khổ, kết quả cũng chỉ là không.

Trong kinh nghiệm của cuộc đời ta, chuyện cùng bảo tàng có liên quan rất nhiều. Tầm bảo vốn là một trong những cuộc phiêu lưu mạo hiểm tuyệt vời nhất. Ta đã trải qua kinh nghiệm ở một bảo tàng lớn nhất, đó là trong câu chuyện “Tiên cảnh”. Trong chuyện này, ta đã đến được một nơi và có được một hạt kim cương to cỡ nắm tay, chỉ tiếc vào phút cuối thì cũng chẳng vui vẻ gì.

Vì thế ta đối với câu chuyện của Đào Khải Tuyền cũng không nhiệt tình cho lắm nên lạnh nhạt nói: "Tôi không biết, và cũng nói anh đừng buồn, suy nghĩ của anh thật sự quá viễn vông”

Nghe ta nói xong nhưng Đào Khải Tuyền lại không giảm hưng phấn, hắn nói: "Anh hãy nghe tôi nói đã nào”

Hắn hưng phấn nói: "Anh có cho rằng mộ của Thành Cát Tư Hãn có được xem là một bảo tàng lớn nhất không?”

Ta vừa nghe xong, đầu tiên là ngây người, tiếp theo, ta không tự chủ được thở dài một hơi.

Gần đây, ta đã có không ít tư liệu có liên quan đến "Mộ của Thành Cát Tư Hãn”. Đào Khải Tuyền lại đúng lúc đưa ra vấn đề này, hơn nữa, những năm gần đây, dục vọng của người trên toàn thế giới về việc tìm ra mộ của Thành Cát Tư Hãn càng ngày càng dâng cao, đã có không ít những tập đoàn và các chuyên gia thuộc nhiều quốc gia tham dự, thậm chí còn có người tự xưng đã nắm giữ được những tư liệu xác thực về nó …..

Ta đương nhiên biết, tất cả bọn họ đều là người si nói mộng, vì ta thật sự biết được không ít bí mật về ngôi mộ của Thành Cát Tư Hãn nhưng ta cũng không có ý đi khai quật nó. Về tư liệu có được thì cũng là trong một lần ngẫu nhiên, việc này có liên quan tới một nhóm người ngoài hành tinh, ta đặt số hiệu cho nhóm người này là "1234". Về việc gặp gỡ bọn họ, ta đã viết lại trong một vài câu chuyện khác, đa số đều rất phức tạp nên ta không cách nào mà tóm tắt ở đây được.

Nơi đặt ngôi mộ của Thành Cát Tư Hãn có liên quan đến người ngoài hành tinh, sự việc trọng đại ra sao có thể tưởng tượng biết được.

Mà nay Đào Khải Tuyền đột nhiên thốt ra những lời này, ta cũng cho rằng Đào Khải Tuyền cũng chẳng biết được nội tình gì trong đó cho nên cảm thấy buồn cười.

Ta đáp lời hắn: "Đương nhiên có thể xem như là một bảo tàng lớn nhất, tuy nhiên theo tôi được biết thì trong vũ trụ kia có rất nhiều tiểu hành tinh, trong đó có hành tinh cả tinh thể đều là kim cương, hà cớ gì anh lại không nghĩ đến chứ?”

Đào Khải Tuyền biết ta trêu chọc hắn, liền đáp trả: "Đề nghị của anh không sai, nhưng là cái đó chỉ để nhìn mà không thể chạm được”

Ta "ồ" một tiếng: "Thì ra mộ của Thành Cát Tư Hãn chẳng những có thể nhìn mà còn có thể chạm tới nữa ư?"

Câu trả lời của Đào Khải Tuyền thật nằm ngoài dự đoán của ta, hắn trả lời cực kỳ chắc chắn: "Đúng vậy."

Ta thở dài rồi nghiêm túc khuyên hắn: "Hiện tại trên đời cũng có không ít người nói họ đã nắm giữ được bí mật về mộ của Thành Cát Tư Hãn, nhưng tất cả đều không phải sự thật. Về phương diện tiền bạc thì anh có thể tổn thất nổi nhưng là sự thất vọng cuối cùng sẽ làm cho anh không chịu nổi đâu"

Đào Khải Tuyền nghe ta nói xong, gật gật đầu: "Chuyện hoàn toàn không phải như anh tưởng tượng đâu!"

Ta ngồi xuống sofa, thoải mái uống một hớp rượu: "Vậy thì chuyện như thế nào?”

Đào Khải Tuyền cũng uống một hớp rượu rồi nói: "Theo những gì được ghi lại thì năm đó tất cả những người xây mộ cho Thành Cát Tư Hãn có hơn ba ngàn người, kết quả đều bị hơn hai ngàn binh lính giết chết hết, và hai ngàn binh lính kia lại bị nhóm binh lính khác giết, loại tình cảnh đáng sợ này diễn đi diễn lại không biết bao nhiêu lần, cho đến khi bí mật hoàn toàn bị chôn vùi đi "

Ta thật vất vả nghe hắn nói xong đọan trên thì mới lên tiếng: "Tôi không muốn nghe truyền thuyết lịch sử, truyền thuyết thì biết đâu mà lần chứ, tôi hỏi lại anh lần nữa, mộ của Thành Cát Tư Hãn nằm ở nơi nào?”

Đào Khải Tuyền nhìn thẳng ta, trả lời: "Không phải “ở nơi nào”, nó không nằm trong đất”

Ta vừa nghe đựơc hắn trả lời như thế liền ngẩn người ra.

Ta biết mộ của Thành Cát Tư Hãn không nằm trên mặt đất hoặc dưới đất, mà là đang nằm ở trong nước, nếu không phải gặp gỡ nhóm người ngoài hành tinh kia thì ta cũng sẽ không biết được cái bí mật này.

Hôm nay Đào Khải Tuyền cũng nói như vậy, chẳng lẽ hắn cũng đã biết được bí mật này sao?

Đào Khải Tuyền nhỏ giọng nói tiếp: "Mộ, cùng đất không quan hệ, là nằm ở trong nước!"

Ta nhìn vào hắn, trầm giọng hỏi: "Là Ôn Bảo Dụ nói cho anh biết sao?”

Có điều này ta muốn nói rõ, khi ta và Đào Khải Tuyền gặp mặt thì cái bí mật này ta và những người bạn có tham gia và biết được trước đó cũng không có tiết lộ hay công bố ra ngoài, vì thế nên ta mới nghĩ đến có thể là Ôn Bảo Dụ tiết lộ cho hắn biết.

Ta vừa hỏi xong thì Đào Khải Tuyền lại ngạc nhiên hỏi ngược: "Ôn Bảo Dụ? Anh ta biết chuyện gì sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, ta thật không biết nên trả lời thế nào mới tốt nên ta hơi do dự. Đào Khải Tuyền là người rất tinh minh, nhìn thấy ta như thế thì hắn dường như đóan ra cái gì liền hỏi thăm dò: "Vệ Tư Lý, có phải anh biết chuyện gì về mộ của Thành Cát Tư Hãn không?"

Vấn đề này ta không biết nên trả lời hay không cho nên ta lại do dự. Đào Khải Tuyền giống như đã nghe được ta trả lời, hưng phấn đến nỗi hai gò má hồng lên, nói: "Thật tốt quá! Thật tốt quá! Tôi vốn chuẩn bị mời anh rời núi, có anh tham gia thì thành công đã được một nửa rồi”

Ta thở dài một cái, bởi vì tâm tình của hắn thật sự quá hưng phấn cho nên ta nhịn không được liền cho hắn một bát nước lạnh: "Người trên toàn thế giới ai cũng đều muốn tìm ra mộ của Thành Cát Tư Hãn, tuy nhiên không chỉ người địa cầu chúng ta mà thậm chí còn có người ngoài hành tinh!"

Đào Khải Tuyền sau khi nghe xong ta nói, đột nhiên ngẩn người – nửa đoạn phía trước lời nói của ta chính là trọng điểm, tuy nhiên hắn lại xem trọng câu cuối cùng, rồi bỗng tự dưng khủng hoảng: "Người ngoài hành tinh! Nếu bọn họ xen vào thì chúng ta đây chẳng phải là chẳng còn hy vọng gì rồi"

Đào Khải Tuyền không cho là đúng, nói: "Nhưng cũng không phải không có hy vọng. Vệ Tư Lý, nhiệm vụ quan trọng nhất của anh là phụ trách và phá hư kế hoạch của người ngoài hành tinh”

Ta hít sâu một hơi: "Tôi đây sẽ không làm gì cả. Huống chi theo tôi được biết thì người ngoài hành tinh đối với chúng ta hứng thú không lớn, bảo tàng lớn nhất trong mắt người địa cầu chúng ta đối với bọn họ mà nói chẳng đáng giá một xu”

Đào Khải Tuyền chớp chớp mắt, đột nhiên vẻ mặt khẩn trương hẳn lên: "Anh biết được nhiều không?"

Ta đáp: "Nói đến thì vô cùng phức tạp, chuyện này anh biết được bao nhiêu?”

Đào Khải Tuyền liền thấp giọng, nói: "Có một người, anh ta đã từ nơi chôn cất của Thành Cát Tư Hãn đi ra - chính xác mà nói thì anh ta đã đến qua nơi táng địa của Thành Cát Tư Hãn!"

Trong khoảng thời gian ngắn, ta cũng không có để ý đến cụm từ cổ quái “Táng địa” mà hắn sử dụng, ta trực tiếp phản ứng: "Đó là một tên lừa đảo”

Đào Khải Tuyền trả lời: “Nhưng tôi thực sự tin tưởng anh ta”

Ta nhìn chằm chằm vào hắn một hồi - Đào Khải Tuyền có được sự nghiệp thành công như thế thì đương nhiên là phải có ánh mắt hơn người, ta cũng không muốn nói hắn sai lầm hay bị lừa gạt gì, nhưng là có người tự nói đã đến qua mộ của Thành Cát Tư Hãn mà chẳng có một chứng cứ gì xác định có thể khiến cho ta tin tưởng cả.

Ta liền hỏi: "Người này đang ở đâu?”

Câu trả lời của Đào Khải Tuyền làm ta buồn cười, hắn nói: "Người này đang ở trong bệnh viện tâm thần"

Ta nghe xong liền cười to: "Hay nhỉ! Thật không ngờ ông chủ Đào suốt ngày bận rộn mà cũng có thời gian đi làm công tác xã hội, đến bệnh viện chiếu cố tinh thần người bệnh nữa chứ!"

Đào Khải Tuyền được khen liền hãnh diện: "Anh đừng cười tôi, về chuyện làm sao biết đựơc người này thì tôi không thể kể cho anh, trong đó có một chút bí mật riêng tư…."

Ta liền khoát tay: "Yên tâm, tôi luôn không thích làm chuyện thám thính việc riêng tư của người khác, trừ phi người đó tự nguyện nói cho tôi biết và khẩn cầu tôi nghe!"

Đào Khải Tuyền hít sâu một hơi: "Người này bởi vì gặp một chuyện rất kỳ lạ cho nên mới bị người khác xem là người điên, nhưng là tôi rất tin tưởng vào câu chuyện của anh ta”

Ta hỏi: "Còn có lý do gì khác đặc biệt không?"

Đào Khải Tuyền gật đầu trả lời: "Không, chỉ bằng trực giác của tôi!"

Ta hừ một tiếng: "Trực giác! Anh cũng nói đó là trực giác, anh có biết cái trục giác của anh phải trả giá bao nhiêu hay không?”

Đào Khải Tuyền nói: "Biết chứ, tôi đã dự định rồi, sẽ tiêu tốn khỏang 30 tỷ đô, tiền cũng không thành vấn đề, cái khó khăn chính là tìm được người nhiệt tình hợp tác. Điểm này, tôi nghĩ ngoài Đại Hanh thì chẳng có ai, cho nên tôi mới muốn cùng anh ta hợp tác. Nghe đồn hợp tác với Đại Hanh rất khó nên tôi mới đau đầu!"

Ta cảm thán: "Anh bạn, đáng giá sao?"

Đào Khải Tuyền nói: "Tôi cho rằng rất đáng giá, bởi vì quả thật có hy vọng thành công"

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang