Mục lục
[Dịch]Cực Phẩm Cuồng Thiếu - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì hôm nay không phải là chủ nhật nên du khách đến Linh Ẩn tự cũng không nhiều lắm, cả bãi độ xe lớn như vậy chỉ có vài chiếc loe hoe.

- Chúng ta đi dạo một vòng rồi đi vào Đại Hùng bảo điện thắp hương.

Xuống xe, Tô Vũ Hinh liền sắp xếp.

Tô Lưu Ly hơi nghi hoặc một chút:

- Chị, không phải chúng ta đến đây bái Phật sao? Đi dạo ngắm cảnh làm gì?

- Đúng vậy, cảnh ở đây chúng ta cũng đã ngắm qua không biết bao nhiêu lần rồi mà.

Tô Cẩm Đế cũng cảm thấy buồn bực.

Mắt thấy hai người phản đối, Tô Vũ Hinh có chút ngượng ngùng:

- Khó có cơ hội ra ngoài thư giãn, thuận tiện đi dạo một chút, huống chi đây là lần đầu tiên Diệp thần y đến đây.

- Chị, chị muốn để chúng ta đi dạo cùng hắn sao?

Tô Lưu Ly không ngốc, liền hiểu được ý của Tô Vũ Hinh, vẻ mặt không vui.

Tô Cẩm Đế thấy nói đến Diệp Phàm thì vội vàng thay đổi chủ ý:

- Oh, chị Vũ Hinh nói không sai, đây là lần đầu tiên Diệp đại ca đến đây, cùng nhau đi dạo một chút cũng được, hơn nữa phong cảnh ở đây tú lệ, không khí trong lòng, có thể làm cho thân thể và tinh thần khỏe mạnh…

- Tô Cẩm Đế.

Tô Lưu Ly tức giận đến cả người run lên.

Tô Cẩm Đế thì nhìn vào Diệp Phàm, giống như đang nói: Diệp đại ca, anh chỉ em đi hướng Đông, em tuyệt đối sẽ không đi về hướng Tây.

Cuối cùng, thiểu số phục tùng đa số, Tô Lưu Ly tràn đầy buồn bực đi theo 3 người Diệp Phàm, Tô Vũ Hinh, Tô Lưu Ly đi ngắm cảnh.

20’ sau, chiếc Coaster của Tư Đồ Nhược Thủy đã đến trước bãi đổ xe.

- Nhược Thủy, bên nghĩa phụ còn chuyện gấp, chúng ta cũng đừng đi ngắm cảnh, em thắp hương xong rồi chúng ta trở về, được không?

Xe hơi dừng lại, Tư Đồ Hạo Thiên đứng dậy đi đến trước người Tư Đồ Nhược Thủy hỏi.(Biên: Đệ đổi 1 số chỗ cho nó Việt Nam tý nha )

- Được rồi, anh Hạo Thiên.

Tư Đồ Nhược Thủy nhu thuận gật gật đầu.

Mắt thấy Tư Đồ Nhược Thủy đáp ứng, Tư Đồ Nhược Thủy âm thầm nhẹ nhàng thở ra, sau đó để thủ hạ đi mua phiếu.

Rất nhanh, đám người Tư Đồ Nhược Thủy đã đi vào Linh Ẩn tự.

Một lát sau, một gã thủ hạ của Kiều Bát Chỉ từ taxi đi ra, bước nhanh đến chỗ bán vé, hỏi nhân viên bán vé:

- Xin hỏi, mới vừa rồi có phải là có 11 người đi vào đây không?

- Đúng vậy.

Người bán vé trả lời, sau đó có chút tò mò vì sao người này lại hỏi như vậy.

- Tôi đi cùng với bọn họ, bởi vì ngủ dậy trễ nên mới tự mình đến đây.

Thủ hạ của Kiều Bát Chỉ nói láo:

- Bọn hắn đi đâu vậy?

- Linh Ẩn tự.

Người bán vé thuận miệng trả lời, sau đó không hiểu hỏi:

- Tại sao anh lại không gọi điện thoại để liên lạc với bọn họ?

- Đám người này giận tôi rồi, không nghe điện thoại. cảm ơn, bán tôi 1 vé.

Thủ hạ của Kiều Bát Chỉ cười cười.

Sau khi cầm vé, thủ hạ của Kiều Bát Chỉ đi vào bên trong Linh Ẩn tự rồi gọi điện thoại báo lại cho Kiều Bát Chỉ.

- Hằng nằm, vợ của Tư Đồ Thần khi còn sống đều đến Linh Ẩn tự thắp hương bái Phật, không nghĩ tới con gái của hắn cũng có sở thích này.

Nhận được tin tức, Kiều Bát Chỉ cười cười, nói:

- Sớm biết bọn hắn đến đây thì chúng ta ở hội sở đợi là được rồi.

- Đúng vậy, chạy cả nửa vòng, cuối cùng lại trở lại Tây Hồ.

Thanh niên độc nhãn cười phụ họa.

- Kiều Bát Chỉ, ông đem bọn ta đến đó đi, ông cũng không cần đi vào, trở về hội sở mà đợi.

Khúc Phong mặt không thay đổi an bài.

- Vâng.

Kiều Bát Chỉ gật đầu đồng ý.

Chừng 1 tiếng sau, đoàn người Tư Đồ Nhược Thủy vào Linh Ẩn tự.

- Anh Hạo Thiên, mọi người không vào thắp hương sao?

Cửa Đại Hùng bảo điện, Tư Đồ Nhược Thủy thấy đám người Tư Đồ Hạo Thiên không muốn đi vào thì hỏi.

Trước tiên Tư Đồ Hạo Thiên để thủ hạ xem xét xung quanh, không phát hiện được người khả nghi, vì thế lắc đầu:

- Nhược Thủy, em vào đi, bọn anh đứng ngoài này chờ em,

- Vâng.

Tư Đồ Nhược Thủy nghe vậy, gật gật đầu, một thân một mình đi vào Đại Hùng bảo điện.

Đi vào Đại Hùng bảo điện, cả bảo điện hoàn toàn yên tĩnh, trong này cũng không có người nào.

- Thí chủ, cô lại tới nữa à?

Mắt thấy Tư Đồ Nhược Thủy đến gần, hòa thượng ngừng gảy Phật châu, mỉm cười hành lễ với Tư Đồ Nhược Thủy.

- Đại sư, ngài biết tôi sao?

Nghe hòa thượng nói thế Tư Đồ Nhược Thủy tỏ ra ngạc nhiên.

- Nếu ta nhớ không lầm, trước đây nữ thí chủ thường đi với mẹ mình đến đây, về sau lớn lên nữ thí chủ lại ít khi đến đây, hơn nữa mỗi khi đến đây đều chỉ 1 người.

Hòa thượng hỏi một đằng, trả lời một nẻo:

- Mẹ của nữ thí chủ đâu? Tại sao người lại không đến?

- Mẹ của tôi đã đến thế giới cực lạc rồi.

Tư Đồ Nhược Thủy nhẹ nói.

Hòa thượng nghe vậy, vội vàng tạ lỗi:

- A di đà Phật, thí chủ, là tôi lắm mồm.

- Không sao, đại sư, cho tôi 6 nén hương.

Tư Đồ Nhược Thủy nở ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.

Hòa thượng không nói lời vô ích, đưa cho Tư Đồ Nhược Thủy 6 nén nhang, 2 tay Tư Đồ Nhược Thủy tiếp nhận, đốt lên rồi cắm vào lò hương.

Sau đó, nàng mới đi tới trước Phật tượng Thích Già Ma Ni, 2 đầu gối quỳ xuống bồ đoàn, 2 tay chắp thành chữ thập.

- Phật tổ, trước kia còn cùng mẹ của mình đến đây thắp hương, nghe đại sư nói, đốt 6 nén hương đại biểu cho lần 2 cầu phúc.

Tư Đồ Nhược Thủy thành kính nhìn vào Phật tượng, nhẹ giọng nói:

- Nhược Thủy xin Phật tổ phù hộ cho mẹ của con ở thế giới cực lạc sống vui vẻ, không cần lo lắng cho Nhược Thủy và cha, cầu Phật tổ phù hộ cho thân thể của cha được khỏe mạnh, có thể bớt thời gian chơi với Nhược Thủy, cuối cùng cầu Phật tổ phù hộ Nhược Thủy, để Nhược Thủy có thể thấy được mẹ trong mơ, để có thể nói chuyện với mẹ.

Nói xong, Tư Đồ Nhược Thủy bái lạy.

- Đứa nhỏ hiếu thuận này, số thật khổ!

Thấy vậy, trong lòng hòa thượng ngầm thở dài, ánh mắt tràn ngập đồng tình.

- Đại sư, con cầu nguyện xong rồi, xin chào.

Lạy xong, Tư Đồ Nhược Thủy đứng lên, chào vị hòa thượng.

Hòa thượng thở dài:

- Thí chủ, Phật tổ sẽ phù hộ thí chủ.

- Cảm ơn đại sư.

Tư Đồ Nhược Thủy hoàn lễ rồi đi ra Đại Hùng bảo điện, cùng đoàn người Tư Đồ Hạo Thiên xuống núi.

- Tư Đồ Nhược Thủy?

10’ sau, khi đoàn người Diệp Phàm đến Linh Ẩn tự, Tô Cẩm Đế đi ở trước thấy được Tư Đồ Nhược Thủy thì vui mừng, hô lên.

- Chị đây xem cậu muốn theo đuổi Tư Đồ Nhược Thủy đến phát điên rồi? Làm sao Tư Đồ Nhược Thủy đến đây được?

Tô Lưu Ly tức giận trừng mắt nhìn Tô Cẩm Đế liếc mắt một cái, sau đó lại theo bản năng nhìn về phía trước, đồng tử phóng đại:

- Là…Là nàng sao?

- Nữ thần Nhược Thủy.

Không để ý đến Tô Lưu Ly, Tô Cẩm Đế như là cắn thuốc lắc, chạy về đoàn người Tư Đồ Nhược Thủy.

Mà Tô Lưu Ly thì lấy lại tinh thần, cười híp mắt nhìn Diệp Phàm:

- Không phải ngày đó anh nói Tư Đồ Nhược Thủy muốn mời anh gia nhập chiến đội Babire sao? Một hồi nữa tôi sẽ hỏi Tư Đồ Nhược Thủy thử, coi có thật hay không?

"—— "

Diệp Phàm đơ như cây cơ.

Hắn không ngờ ở đây lại đụng Tư Đồ Nhược Thủy, lại không nghĩ tới Tô Lưu Ly lại thù dài đến thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK