Thành Thái Dương là một địa phương tài nguyên phong phú, tựa như nhà Hein mở nông trường Wester ở đây, có rất nhiều Đồ Đằng thế gia quy mô như trên cũng đều thiết lập những điểm thu thập tài nguyên tại chỗ này.
Trong đó tiêu biểu nhất phải thuộc về nông trường Wester và kẻ thù truyền kiếp của nhà Hein – nông trường ‘Susan’ do gia tộc Sumala mở ra.
Vì tranh đoạt tài nguyên, hai đại nông trường đã cừu sát đẫm máu vài chục năm, có thể là oan gia đối đầu ‘không đội trời chung, không chết không thôi’.
Sorent chính là ác bá số một của nông trường Susan, cũng là đệ nhất cao thủ của thành Thái Dương.
Hắn chí ít đã từng sát hại trên trăm ác bá của nông trường Wester!
Cho nên vừa thấy Sorent, tiểu thư Welen liền cho hắn xấu mặt:
- Sorent, tên ti tiện nhà ngươi không trốn ở nhà, chạy đến nông trường của lão nương làm gì?
- Có thể là tới bàn chuyện, cũng có thể… là tới giết người.
Sorent liếm môi mỉm cười, thoải mái đi vào cổng lớn nông trường, khi ngang qua bên người Giang Nam, hắn hời hợt nói:
- Welen, tên nô lệ này không biết phép tắc, ta thay ngươi giết hắn, thế nào?
Nói xong, không ngờ Sorent thực sự vươn tay chộp Giang Nam!
- Tiên sinh, được rồi, tôi chẳng quả liếc ngài một cái thôi mà.
Giang Nam vội vã thanh minh! Nhưng lời vừa dứt khỏi miệng hắn liền rõ ràng, Sorent chẳng phải vì một ánh mắt mà so đo – đệ nhất cao thủ thành Thái Dương không nhỏ mọn như thế, hắn đây là cố ý giết người lập uy cho tiểu thư Welen xem!
Giết vài nô lệ để khoe khoang vũ lực, tăng thêm lợi thế đàm phán, đây là thủ đoạn đám quý tộc thường dùng.
Giang Nam cười khổ nhắm hai mắt lại…
Chát!
Ngay thời khắc nguy cơ, Welen bỗng rút roi da, nhẹ nhàng vẩy một cái, quấn lấy cánh tay Sorent.
- Tên ti tiện, nô lệ của lão nương còn chưa đến lượt ngươi dạy dỗ, muốn đánh nhau thì nhắm ta đây!
- A, ngươi tính tình vẫn vậy, được rồi, đùa tí thôi, chúng ta vào trong nói chuyện.
Sorent nghiền ngẫm lướt mắt qua người Giang Nam, tủm tỉm cười tiến vào nông trường.
- Thật mạnh…
Giang Nam vừa thoát chết trong gang tấc chỉ cảm thấy sống lưng buốt lạnh từng hồi, y phục đã ướt nhẹp.
Vừa rồi, cú chộp của Sorent không có uy thế kinh thiên động địa, càng không có chiêu thức biến hóa xảo diệu phi phàm, nhưng chỉ một cú chộp nhìn thì tiện tay như vậy đã khiến Giang Nam sinh ra một loại ý niệm không thể tránh né, chỉ có thể chờ chết!
Đây chính là lực lượng Đồ Đằng ư!?
Nếu mình có thể có loại lực lượng này…
Giang Nam bỗng thấy mình có chút nực cười, mình chỉ là một tên vô dụng không có thiên phú, một tên nô lệ, nghĩ đến những điều này… Có ý nghĩa sao?
o0o
Một bên khác, Sorent đã tiến vào đình viện đằng sau nông trường, suốt đoạn đường hắn lững tha lững thững, hệt như đi tới hậu viện nhà mình vậy.
Welen cũng không sai người hầu dâng trà đãi khách, chỉ đứng ở cửa đình viện, lạnh lùng nói:
- Ở đây không có người ngoài, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì?
Sorent mỉm cười, phủi y phục nói:
- Welen, ngươi là nữ nhân đẹp nhất, cũng mạnh nhất trong thành Thái Dương, có điều đưa mắt khắp đại lục, thì lại có một nữ nhân còn cường đại hơn ngươi, xinh đẹp hơn ngươi… Ngươi biết ta nói chính là ai không?
- Julian?
Welen biến sắc:
- Chẳng nhẽ sự việc có liên can với Julian?
- Không sai! Đế đô truyền đến tin tức, mĩ nhân đệ nhất đại lục, đệ nhất khoái đao, đầu bếp nổi tiếng đao công đệ nhất, Julian… Sắp giá lâm thành Thái Dương!
Sắc mặt Sorent trở nên ngưng trọng:
- Chuyện ba năm trước ta ngươi đều rất rõ ràng, Julian chém giết Hoàng Kim Sư Tử trong thiên quân vạn mã, vãn hồi vận mệnh đế quốc, có điều, nàng lại không chịu tiếp nhận sắc phong và lời cảm tạ từ đế quốc, thậm chí không từ mà biệt.
- Việc này là thế nào?
- Còn có thể thế nào nữa? Julian Yêu Nguyệt nhất đao, ngàn quân lui tránh, thay đổi lịch sử chẳng qua cũng dễ như trở bàn tay, vị hoàng đế nào không muốn nịnh bợ cao thủ như vậy? Có hoàng đế nào, không muốn thu vị tuyệt đại mỹ nhân như thế vào hậu cung!?
Trong mắt Sorent tỏa ra quang mang trào phúng:
- Vì để lấy lòng Julian, hoàng đế bệ hạ trong ba năm qua đã dùng hết các thủ đoạn, lần này cũng không ngoại lệ: Bệ hạ mật lệnh, trong thời gian Julian giá lâm, tất cả mọi thế lực phụ cận thành Thái Dương, nhất thiết phải bằng mọi giá lấy lòng Julian! Đồng thời bệ hạ còn nói… Ai có thể khiến Julian vui vẻ nhất…
Gã cười suồng sã hai tiếng.
- Thì sẽ nhận được một lễ vật đủ nặng!
- Lễ vật… Nặng bao nhiêu?
- Ai có thể khiến sau khi Julian cười đầu nhập vào đế quốc, bệ hạ sẽ cho phép hắn yết kiến ‘Thiên Mệnh Quy Giáp’ một lần!
Thiên Mệnh Quy Giáp…
- Hèn hạ, lũ ti tiện chó má!
Welen đột nhiên rít gào, người ngoài không biết Thiên Mệnh Quy Giáp là cái gì, nhưng thân là đầu não một phương của nhà Rein nên Welen rõ hơn ai hết!
Vì để xu nịnh Julian, bệ hạ không ngờ lấy ra cả Thiên Mệnh Quy Giáp, hắn đây là muốn ‘dùng lực lượng toàn quốc gia, lấy nụ cười Julian’ mà!
Loại chuyện lớn này, tổng bộ nhà Rein chẳng ngờ không truyền đến tin tức kịp thời, ngược lại để người của nông trường Susan, đối thủ một mất một còn thông báo cho mình. Điều này, này… Thật là chó con mẹ nó má!
Lúc này, Sorent vẫn đang một mực cười tủm tỉm nhìn Welen, chờ sau khi cơn tức của Welen dần tiêu tan, hắn mới thong thả nói:
- Tiểu thư Welen, chuyện chính là như thế. Vì để đoạt được cơ hội diện kiến Thiên Mệnh Quy Giáp, các thế lực lớn trong thành Thái Dương nhất định sẽ ùa đến hoan nghênh Julian, dốc hết toàn lực để lấy lòng vị mĩ nhân đệ nhất đại lục này, nhưng…
Hắn chuyển đề tài:
- Các thế lực lớn lớn nhỏ nhỏ trong thành Thái Dương có ngót 137 nhà, nhiều thế lực như vậy cùng chen chúc nhau, khẳng định sẽ hoàn toàn hỗn loạn, khiến Julian không vui… Cho nên, chủ nông trường Susan nhà ta có một đề nghị nho nhỏ!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK