Đám người Tề Dương trơ mắt ra nhìn người rời đi, bọn họ thua, thua đến mức thảm hại.
“Chúng ta đi!”
Tề Dương bọn họ hung ác liếc nhìn, nào dám ở lại nơi này, chữa thương là trên hết.
Đi vào trong lầu các, phía trước là một mùi thơm xông vào mũi, trái phải bốn người tỳ nữ, xem ra thực lực vô cùng mạnh, nhẹ nhàng lộ ra sát khí.
Những tỳ nữ này đều đã từng giết người.
Lâm Phi lập tức có phán đoán, thiên kim tiểu thư bản thân phải bảo vệ có lẽ không phải là kẻ tầm thường.
“Hy vọng em gái này đừng quá ngang ngược không biết lý lẽ!”
Trong ấn tượng, tiểu thư khuê tú thường cư xử không tốt, dường như giống như Bạch Phú Mỹ trên trái đất vậy.
“Mời ngồi!”
Rèm mở ra, một người thiếu nữ mặc áo đen đi ra, tuổi không lớn lắm, có lẽ tầm trên dưới hai mươi tuổi thậm chí chưa tới.
Nhưng không ai sẽ hoài nghi, em gái này là một em gái dịu dàng, từ trên người em gái này Lâm Phi thấy được khí tức cao cao tại thượng, trong đầu không khỏi dâng lên một cái tên.
Nữ vương.
Em gái này giống như một nữ vương mạnh mẽ vậy.
Ánh mắt ấy, thần thái ấy đều lộ ra khí tức nữ vương.
“Đúng là lạnh lùng, em gái này không dễ bảo vệ đây, thật không biết bọn họ muốn bảo vệ một em gái nữ vương!”
Lâm Phi không khó tưởng tượng ra, tổ chức như thế nào thì sự tồn tại sẽ như thế đó.
Kim Phong Tế Vũ lâu chính là một bang phái, xuất thân những người trong bang phái vừa nhìn đã biết không phải kẻ tầm thường.
Thiếu nữ mặc áo đen có khí tức này cũng là chuyện vô cùng bình thường.
Lâm Phi thu lại ánh mắt rồi tìm một vị trí ngồi xuống, cũng không vội vàng mở lời, tin rằng em gái thông minh trước mặt này nhất định sẽ có lời muốn nói.
Thiếu nữ mặc áo đen chân thành đi tới nói: “Ta rất hài lòng đối với ngươi!”
Hả.
Rốt cuộc là nói cái gì vậy?
Lâm Phi không nói gì, em gái này thật là thẳng thắn.
“Ngươi hài lòng là tốt rồi, tránh đến lúc lại nói ta không tốt, vậy ta đến lúc đó sẽ không dễ chịu rồi.” Lâm Phi cười nói.
Thiếu nữ mặc áo đen nói: “Bắt đầu từ hôm nay, ngươi sẽ phụ trách bảo vệ sự an toàn của ta, thực ra bản tiểu thư không cần bảo vệ, nhưng…nói ra rồi ngươi cũng không hiểu.” Thiếu nữ nói rồi lắc đầu một cái.
Lâm Phi nói: “Không biết khi nào thì bắt đầu?”
“Hiện tại lập tức bắt đầu!”
Lâm Phi thành người bảo vệ.
Bảo vệ một người đàn ông và một em gái, phần lớn Lâm Phi thích em gái, dù sao cũng cảnh đẹp ý vui, vẫn có thể xem là phong cảnh tươi đẹp.
Từ lầu các đi xuống, Dương Khiêm vẫn còn đang ở phía dưới, dường như chờ ai đó.
“Lâm thiếu hiệp, xin dừng bước!”
Thiếu nữ mặc áo đen phía trước dừng lại: “Dương tổng quản, chờ tí nữa ngươi mang tới!”
“Tiểu thư yên tâm.”
Đợi khi thiếu nữ mặc áo đen rời đi, Dương Khiêm cười khổ: “Lâm thiếu hiệp, tính khí của Kim tiểu thư như vậy, ngươi đừng quá để ý.”
Lâm Phi lắc đầu một cái nói: “Không sao, ta cũng không quan tâm!”
“Vậy thì tốt!” Dương Khiêm nói: “Mấy ngày nay, bang Thiên Hạ bắt đầu một vài hành động ám sát, cho dù bên cạnh tiểu thư có rất nhiều cao thủ, chúng ta vẫn lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì, vì vậy vấn đề này ngươi bỏ ra một chút tâm tư…”
Hóa ra Dương Khiêm ở lại chính là để nói cho Lâm Phi, tính nết và tính khí của Kim tiểu thư để tránh đến lúc ở chung không hợp, có thể nói hắn là hao tâm tổn huyết.
Lâm Phi tỏ vẻ không có vấn đề gì.
Ngược lại cứ vài ngày như vậy, xử lý tốt chuyện mỏ vàng, hắn đã có thể trở về Thần Vũ môn, bảo vệ một thiên kim tiểu thư nhiều nhất thì cũng vài ngày như vậy.
Dương Khiêm đưa Lâm Phi đến chỗ ở của Kim Phượng.
“Ngươi đi vào đi!”
“Được!”
Lâm Phi gật đầu, quay người đi vào khu nhà nhỏ.
Khu nhà nhỏ này diện tích cũng không quá lớn, toát ra không khí ấm áp, không bằng khu nhà trước đây, nghĩ đến bản thân đã phá hủy gian nhà, người ta đã đổi một gian nhà khác.
“Sao không có ai vậy?”
Vừa từ bên ngoài đi vào, bên tai lập tức truyền đến âm thanh khe suối chảy qua, vậy mà lại vẫn chưa thấy ai.
“Tiếp chiêu!”
Bỗng nhiên, một tiếng thét, trong bụi cỏ một bóng đen vụt ra một luồng khí tức ác liệt.
“Ai?”
Lâm Phi nghiêng người vụt qua, một tảng đã trên đất vỡ thành nhiều khối.
Người đối diện kia vẫn chưa dừng tấn công, bóng đen hóa thành một con trường xà, một cái đầu rắn đầy khí thế mở ra cái miệng lớn như chậu máu cắn về phía bọn họ.
Lâm Phi hơi nhướng mày, trong lòng có suy đoán.
“Mở!”
Đồ Long đao chém ra một nhát, chém vào phía trên đầu con rắn, chân nguyên ngưng tụ trên đầu rắn to lớn hóa thành hư vô, một đòn không thành lại tiếp một đòn khác.
Dây leo xung quanh hóa thành mũi tên dài, vèo vèo bắn tới.
Rầm rầm rầm.
Dây leo giống như những cái roi, tất cả đều đánh vào người Lâm Phi, cương khí Thiên Cương Long Hổ trong nháy mắt khởi động, phóng thích sức phòng ngự.
“Công kích thật mạnh!”
Công kích mà dây leo giáng xuống, Lâm Phi có thể cảm nhận được uy lực trong đó.
“Thủy Hỏa Liên Hoa!”
Bên trong phạm vi, một đóa Thủy Hỏa Liên Hoa lớn mở ra, chặt gãy những dây leo màu đen kia, trong một thời gian ngắn đã phá tan những công kích của dây leo.
“Vô vị, chẳng thú vị gì cả!”
Giữa lúc Lâm Phi định ẩn đi âm thanh để tìm kiếm kẻ ra tay, trong bụi rậm truyền đến giọng nói quen thuộc.
“Kim tiểu thư?”
Trong rừng cây nhỏ bên cạnh, thiếu nữ mặc áo đen đi ra, trên tay cầm roi dài, ra tay lúc trước chính là roi dài này.
“Bản tiểu thư rất hài lòng đối với ngươi!”
Khi Kim Phượng đi ra chính là nói như vậy.
Thực ra trong lòng Lâm Phi đã có suy đoán từ lâu, khi thực sự nhìn thấy Kim Phượng đi ra, trong lòng vẫn rất không thoải mái: “Nếu như Kim tiểu thư không hài lòng đối với ta, ngươi có thể đổi người khác. Nếu như lại có lần sau, tại hạ cũng sẽ không khách khí với ngươi!”
Thực tế, vừa nãy Lâm Phi quả thật có kiềm chế, nếu như không kiềm chế, Thủy Hỏa Liên Hoa sẽ không nhằm vào dây leo mà là nhằm vào chỗ Kim Phượng ẩn thân.
“Hừ, không phải là một chiêu bản lĩnh cao cường, có gì đặc biệt chứ!” Sắc mặt Kim Phượng lạnh lẽo, nhìn Lâm Phi nói.
“Quả nhiên là tính tình không tốt!” Lâm Phi tự nhủ nói.
“Đến đây đã không còn gì để nói, ta hy vọng sẽ không có lần sau!” Lâm Phi mới không thèm để tâm đến Kim Phượng lai lịch như thế nào, mình có thể ra tay bảo vệ nàng, đó chính là phúc khí mà kiếp trước nàng tu luyện được.
Cùng lúc đó, Dương Khiêm ở phía bên ngoài, mang theo ý cười từ trong góc đi ra.
“Tiểu thư thật là, tiểu tử này cũng vậy, đến lúc đó sẽ cảnh tượng náo nhiệt để xem rồi.”
Lời này e rằng chỉ bản thân Dương Khiêm mới biết.
Lâm Phi trở thành người bảo vệ đi theo bên cạnh.
Sau quãng thời gian ngắn ở chung, Lâm Phi ý thức được, em gái giống như nữ vương này đúng là có khí phách của nữ vương.
Trong bóng tối đánh lén mình, đó là thử thách sức mạnh của mình, còn vì sao ra tay vì là thói kiêu ngạo của người ta, tự tay thăm dò mới thỏa mãn.
Mặc kệ Kim Phượng làm cái gì, trước sau Lâm Phi cũng không hề lên tiếng, đây là một trong những biện pháp đối phó với em gái.
Khi trời chạng vạng.
Lâm Phi cho rằng hôm nay cứ trôi qua như vậy, ai ngờ Kim nữ vương lại muốn đi ra ngoài.
“Cùng ta đi ra ngoài, buổi tối nay có một buổi đấu giá!” Kim Phượng quẳng lại một câu như vậy rồi lập tức mở cửa ra ngoài.
Lâm Phi nghi ngờ mình có nghe nhầm hay không, nói: “Buổi tối ngươi muốn ra ngoài? Chẳng lẽ không biết bên ngoài nguy hiểm sao?”
Kim Phượng nói: “Có một cao thủ như ngươi ở đây, bản tiểu thư còn cái gì phải lo lắng đây!”
“…”
Người ta đã nói như vậy, đương nhiên Lâm Phi chẳng còn cách nào khác.
Thần Vũ môn và Kim Phong Tề Vũ lâu có quan hệ, chỉ chút chuyện như vậy Lâm Phong cũng sẽ không nói thêm gì, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với buổi đấu giá kia.
Kim Phượng đi ra ngoài, ngoại trừ mang theo Lâm Phi, bên cạnh còn có ba vị cao thủ, hai Huyền Giả trung kỳ, một Huyền Giả sơ kỳ, có thể nói là bảo vệ một cách chặt chẽ cẩn thận.
Lâm Phi vẫn nghĩ không ra, tại sao lại còn tìm bản thân mình làm một bảo vệ như vậy, nhưng sau khi vừa nghĩ đã thoải mái trở lại. Nghĩ đến từ đầu tới cuối, Kim tiểu thư dường như không quá thích người bảo vệ, bề ngoài diễn trò mà thôi, cũng khó trách sẽ đánh lén mình. Lúc đó bản thân ngộ nhỡ không chống lại được, chắc chắn sẽ thay người.
Em gái này tâm cơ rất sâu.
Rất nhanh, suy nghĩ của Lâm Phi đã đặt ở trên buổi đấu giá.
“Phía trước chính là buổi đấu giá lớn nhất thành Sơn Hà – buổi đấu giá Sơn Hà!”
Lâm Phi xuất thân từ Thần Vũ môn, trong chốc lát đã làm quen với ba người kia.
Người đang nói chuyện này tên là Đông Sơn, sức mạnh Huyền Giả trung kỳ, chính là một Tán Nhân, còn hai người kia lại xuất thân từ môn phái nhỏ.
Kim Phong Tế Vũ lâu là một bang phái lớn, trở thành một người cung phụng trong đó, lợi ích mỗi tháng không hề nhỏ, còn có chỉ bảo của đại cung phụng thì không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với tu luyện đơn độc.
“Đông Sơn đại ca, buổi đấu giá Sơn Hà này người bình thường không vào được đúng không?” Lâm Phi hỏi.
Đông Sơn là điển hình của một chàng trai cao to, tu luyện công pháp hệ thổ, cả người vừa đen lại cường tráng, dáng vẻ không phù hợp với tuổi tác, ai không biết lại tưởng là người trung niên, trên thực tế Đông Sơn chưa tới ba mươi tuổi.
“Thực sự là không dễ vào.”
Không đợi Đông Sơn mở miệng, Lý Minh bên cạnh đã mở lời rồi, trong giọng nói lộ ra ước ao.
“Ngươi thân là đệ tử của Thần Vũ môn, muốn đi vào thì không phải là vấn đề lớn, còn giống như chúng ta thì ngoại trừ tiểu thư đưa chúng ta vào cùng, muốn đi vào thực sự không dễ dàng!” Đông Sơn nói.
Lâm Phi nhớ tới liên minh Tán Nhân, đại ngộ của Tán Nhân ở bên ngoài thực sự không hề tốt.
“Đúng rồi, buổi bán đấu giá thông thường thì có đấu giá những thứ gì?”
Lâm Phi không phải chưa từng tới buổi đấu giá, nhưng buổi đấu giá kia, bàn về cấp bậc hay sức ảnh hưởng e rằng không bằng buối đấu giá Sơn Hà.
Thành Sơn Hà, buổi đấu giá Sơn Hà, có thể ghi cái tên này, sức mạnh của bản thân cũng là một minh chứng.
“Cái này thì khó nói, tiểu tử ngươi vận khí không tệ, buổi đấu giá đêm nay cứ một tháng mới có một lần như vậy, các loại kỳ trân dị bảo nhiều vô kể, thần công bí tịch vô cùng nhiều, đảm bảo sẽ khiến cho ngươi hoa mắt.”
“Nhưng lần trước ta nghe nói, buổi đấu giá Sơn Hà đấu giá một quyển bí tịch võ công Huyền cấp hạ phẩm, cạnh tranh rất kịch liệt đó.”
“Bí tịch Huyền cấp đã tính là gì, lần trước một viên dị quả, sau khi uống sẽ thăng lên một cảnh giới, thêm lĩnh ngộ thần thông, đó mới là thứ đáng sợ.”
Đề cập tới chuyện của sàn đấu giá dẫn tới rất nhiều đề tài.
Lâm Phi mở mang tầm mắt, bất kể là kỳ trân dị quả hay là Huyền công, cũng không phải là thứ bình thường có thể nhìn thấy, đa số những thứ đó đều chỉ có trong lời đồn đại.
Trước mắt hắn đã luyện thành thần thông, Thủy Hỏa Liên Hoa xem như là lợi hại nhất, còn có Đại Cầm Nã thần thông của gia tộc Thanh Long.
Huyền công Hoàng cấp thượng phẩm, uy lực đã không hề tầm thường, như vậy công pháp Huyền cấp sẽ như thế nào, ai cũng không thể tưởng tượng ra được, trừ phi người đó là tự mình trải nghiệm.
Buổi đấu giá Sơn Hà vô cùng lớn, lớn đến mức vượt quá sức tưởng tượng.
Chỉ riêng ở cửa, hai hàng võ giả đằng đằng sát khí, không còn nghi ngờ gì đang nói cho mọi người, chớ ở buổi đấu giá Sơn Hà gây ra vấn đề gì, kết cục sẽ như như thế nào.
Ngoài ra, bên trên không trung sàn đấu giá bao phủ một tầng sức mạnh thần bí.
Trận pháp phù văn.
Sàn đấu giá Sơn Hà có thể trở thành sàn đấu giá bậc nhất ở Sơn Hà quận, đương nhiên là có năng lượng của bản thân, ánh sáng phía bên ngoài bảy trận pháp phù văn càng là một sự tồn tại khủng khiếp, bên trong có thêm cao thủ trấn giữ.
Đông Sơn có ấn tượng vô cùng tốt với Lâm Phi.
“Lúc trước có một cao thủ Huyền Sư hậu kỳ muốn cướp đồ ở buổi đấu giá Sơn Hà, kết quả bị cao thủ trấn giữ ở bên trong giết chết, không giữ mặt mũi cho những người bên ngoài kia. Những người dám gây chuyện ở buổi đấu giá Sơn Hà, chủ yếu đều bị chết ở bên ngoài!”
Lâm Phi hít vào một hơi khí lạnh, buổi đấu giá Sơn Hà thật không đơn giản.
Buổi đấu giá Sơn Hà rất nhiều đại nhân vật tới lui, Lâm Phi vừa mới đên chưa lâu, đã nhìn thấy cao thủ Huyền Sư mang theo bên người hai thị vệ Huyền Giả hậu kỳ, bối cảnh không đơn giản.
Kim Phượng từ trên xe bước xuống, hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người.
“Kim tỷ tỷ, ngươi tới thật sớm!”
Chỉ chốc lát sau, một thiếu nữ khác đi tới, bên người mang theo thị vệ, vừa nhìn đã biết xuất thân không tầm thường.
“Ngươi cũng vậy!” Kim Phượng cười đi tới.
Sau khi cô gái kia nhìn thấy Lâm Phi, có hơi ngạc nhiên, ha ha cười nói: “Tiểu Phượng, hắn là người mới được mời tới?”
“Không được sao?”
Thiếu nữ cười nói: “Hiếu kỳ mà!”
Hai người cũng không tiếp tục nói sâu hơn.
“Vị tiểu thư kia tên là Vương Mẫn Mẫn, nàng là thiên kim của Vương gia, mà Vương gia là một trong mười thế lực lớn ở thành Sơn Hà, của hàng kinh doanh đan dược, chiếm giữ một phần tài nguyên rất lớn!”
Đông Sơn sợ Lâm Phi không biết sẽ gây ra chuyện gì.
“À, hóa ra là thiên kim của Vương gia!” Lâm Phi cười nói: “Nhìn dáng vẻ tính cách không tệ!”
Đông Sơn ha ha cười nói.
Hai vị thiên kim tiểu thư xem ra quen biết rất nhiều người.
“Kim tiểu thư, không ngờ hôm nay ngươi sẽ tới, chúng ta có duyên đó!”
Giữa lúc hai người chuẩn bị đi tới, một cái quạt giấy chặn ngang trước mặt các nàng, chợt một vị công tử mặc đồ trắng đi ra, cười đùa cợt nhả, bên người mang theo mấy thị vệ.
Sắc mặt Kim Phượng lạnh lùng: “Lời này Trần công tử vẫn là nói với cô gái khác đi!”
Vương Mẫn Mẫn khẽ cười nói: “”Đúng vậy đó, Kim tỷ tỷ không thích loại người như ngươi.”
Lâm Phi đứng ở phía sau, vốn là không chuẩn bị phản ứng, nhưng sau khi nhìn vào một người, mặt hắn không khỏi hơi biến sắc, bởi vì trong ánh mắt của đối phương nhìn sang mang theo một sự thù hận ngút trời.
Cho dù sự thù hận này che giấu vô cùng tốt, vẫn cứ như vậy bị Lâm Phi bắt được.
“Người kia là ai? Từ lúc nào ta đã đắc tội với người như vậy rồi?”
Đông Sơn đụng Lâm Phi một cái, hạ thấp giọng: “Ngươi có phải là có thù với bang Thiên Hạ hay không? Làm sao người kia có sát ý với ngươi?”
“Bọn họ là người của bang Thiên Hạ?”
Đông Sơn không biểu lộ ra sắc mặt kỳ quái gì, giải thích: “Vị Trần công tử này chính là tiểu nhi tử Trần Huyền của phó bang chủ Trần Thu vẫn luôn luôn vô cùng yêu thương, nhìn thấy hai thị vệ bên cạnh chưa chưa, tất cả sức mạnh đều là Huyền Giả hậu kỳ!”
“Lý Vân.”
Lâm Phi nhìn sang, người trẻ tuổi kia lộ ra một chút hàn ý, khẳng định đối phương là ai, trẻ tuổi như vậy lại có thâm cừu đại hận với mình, như vậy tất nhiên là người của Lý gia.
Người chốn ra khỏi Lý gia, chính là vị Lý gia đại thiếu nào đó.
“Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì!” Lâm Phi lắc đầu một cái, trong lòng suy nghĩ, lúc nào đó tìm một cơ hội giết chết Lý gia đại thiếu, ở bên ngoài chưa biết chừng làm ra những chuyện thủ đoạn gì, nhìn mặt đối phương, chắc chắn là loại tiểu nhân ưa mưu mô thủ đoạn.
Tiểu nhân khó chơi.
Lời này để ở chỗ nào cũng thích hợp.
Lâm Phi cũng định giết chết đối phương, tránh cho đến lúc hắn nổi ý đồ xấu gì, còn vị Trần công tử kia không tìm mình gây phiền phức vậy thì sẽ không ra tay.