Mục lục
Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Um ~~~ cái này, cái này rốt cuộc là… Nhân loại lại có thể sáng tạo ra đồ ăn ngon như vậy! Thứ gọi là kem tươi này… Quả thực là… Ô ~ Ah…!?”

“Đã nói là khi ăn thì đừng nói chuyện, vừa ăn vừa nói cắn phải lưỡi rồi, thấy chưa?” Nhìn gương mặt nhỏ nhăn nhúm lại một cách đáng yêu của Số 3, Ye Jian bất đắc dĩ mà vuốt vuốt đầu của cô bé để an ủi.

“Thế nhưng mà… thật sự, ăn thật ngon, không thể dừng lại được.” Vô cùng có biểu cảm mà lộ ra vẻ mặt oan ức, Số 3 vừa biện bạch, vừa không quên dùng thìa múc lấy kem hoa quả đút vào trong miệng.

“Tôi nói, có cần khoa trương tới như vậy không? Thật sự ngon tới như vậy à ~ ?”

“Uh! Ừm!?” x 2

Vừa nghe được câu hỏi của Ye Jian, Số 4 với Số 5 đang ngồi bên cạnh đều dùng sức mà gật đầu. Lúc này, hai tiểu loli đã biến thành hai con mèo hoa, trên mui trên miệng đều dính đầy bơ kem.

“Tên nhân loại nhà ngươi thật là lạ! Rõ ràng ngươi mới là người dẫn chúng ta tới đây, vậy mà chính mình lại không biết.”

‘Tôi đương nhiên là biết. Nhưng ai biết được các cô lại thích kem tới mức này.’ Nghe được lời của Số 5, Ye Jian nhịn không được mà nhếch nhếch miệng, trong lòng âm thầm nhả rãnh.

“Nhân… Ye Jian, a–anh cũng nếm thử.” Lúc này, Số 4 đang ngồi bên cạnh Ye Jian đột nhiên múc một muỗng kem tươi rồi giơ lên, sau đó đưa tới trước miệng của cậu. Đôi mắt lúng liếng mở to, cô bé dùng ánh mắt hi vọng để nhìn Ye Jian.

“Tôi?”

“Uh, để cảm ơn anh đã cho chúng tôi được nếm thử đồ ăn ngon như vậy.”

“Híc, vậy được rồi.”

Thật không ngờ là Số 4 vốn lạnh băng băng lại nhiệt tình tới như vậy, hơn nữa, ‘anh’ sao?

Thấy cách xưng hô của Số 4 đã thay đổi, Ye Jian thầm vui, bắt đầu học được cách xác định vai vế rồi sao? Dấu hiệu tốt.

Khẽ gật đầu, Ye Jian hơi len lén liếc về phía Số 3 và Số 5 một cái, sau đó nhanh chóng há miệng đem toàn bộ số kem Số 4 đưa tới nuốt vào trong miệng. Miệng mấp máy một chút, sau đó Ye Jian phát ra tiếng thở dài đầy cảm thán.

“A…! Thật không tồi! Không hổ là món kem chiêu bài của tiệm. Ừm…! Ngon!”

Cũng thật đúng với câu ‘tiền nào của đó’; ‘của rẻ là của ôi’, vậy tức ‘của không rẻ’ là ‘của không ôi’ rồi. Câu này mặc dù không đúng lắm, nhưng trong trường hợp này là chính xác. Thật sự quá ngon! Cũng không uổng số tiền bỏ ra để mua nó. Phải biết rằng chỉ riêng một chén trong ba chén kem ở đây, số tiền mua nó đủ cho một gia đình bình thường ba người sống được trong vài tháng ( dù rằng có thể sẽ hơi túng quẫn tí ).

Ngồi ở bên cạnh và nhìn chằm chằm vào Ye Jian, khi thấy vẻ mặt Ye Jian trở nên thỏa mãn sau khi nếm thử muổng kem của mình, Số 4 mặc dù không nở nụ cười, thế nhưng đường cong bên khóe miệng bỗng trở nên hòa hoãn hơn rất nhiều.

Có lẽ, đây là cách cười riêng của cô bé đi?

“Nếu vậy, xin cũng nếm thử của ta đi, xem như cảm tạ.”

Giờ tới Pemtos sao?

Nhìn thấy cô bé tựa như kị sĩ nghiêm túc mà múc một thìa kem hoa quả rồi đưa tới trước mặt mình, Ye Jian hơi có chút không biết phải nói gì. Nhìn ánh mắt màu trắng của Số 5 lộ ra vẻ khẩn trương, là do sợ bị mình từ chối sao?

“Được rồi, vậy tôi nếm thử cái của Số 5 xem.” Nói như vậy, Ye Jian mở miệng ngậm lấy thìa kem mà Số 5 đưa tới.

Đúng, tiện thể phải nói luôn là nguyên nhân mà Ye Jian gọi ba người bằng số là bởi vì đó là yêu cầu của ba con tiểu loli.

Bản thân của tố thể không có tên, những biệt danh như ‘Tritos’ hay ‘Tetartos’ gì đó đều là đánh số thuộc về kenjuu. Nguyên nhân của việc này là vì theo đúng nghĩa đen, sự tồn tại của những thiếu nữ tố thể này thậm chí còn không sánh được với những kenjuu được phong ấn trong cơ thể của các nàng. Nghe thì rất là tàn nhẫn, thế nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì sẽ thấy được là ngay từ lúc đầu thì việc sáng tạo ra tố thể cũng chỉ là để chứa đựng và phong ấn kenjuu. Mấy tên khốn kiếp kia tạo ra các nàng cũng chỉ vì muốn dùng để phong ấn kenjuu, giữa lồng giam và thú yêu, cái nào quan trọng hơn với những tên kia?

Câu trả lời quá rõ ràng.

Đương nhiên, đó chỉ là với những tên khốn kiếp kia thôi, còn với Ye Jian thì cái nhìn lại ngược lại.

Trong mắt cậu, kenjuu có mạnh tới mức nào đi nữa thì cũng chỉ có một công dụng duy nhất, đó là trở thành đồ ăn cho Fenrir, mà đối với đồ ăn, Ye Jian không có ý định lãng phí tình cảm của mình.

Trái lại, với mười hai thiếu nữ đáng thương được sáng tạo ra này, Ye Jian ngược lại rất có cảm tình và muốn cứu vớt các nàng. Đây không phải là vì cậu muốn thỏa mãn thứ dục vọng lộn xộn nào đó của bản thân, mà là sự xót thương, đồng tình và yêu tiếc một cách đúng nghĩa. Các nàng quá đơn thuần, đơn thuần không thua gì Kanon-chan, nên cậu muốn cứu, giống như cậu đã cứu Kanon vậy.

Có thể nói là cho đến tận giờ phút này, cho dù đã trải qua bao nhiêu chuyện thì tâm linh của cậu vẫn đúng y như vẻ ngoài của cậu, một thiếu niên ‘vĩnh viễn mười lăm tuổi’. Được rồi, nói cho cùng thì vẫn là phần otaku chưa bao giờ chết trong cậu đang tác quái nên mới vậy, tóm lại là chỉ có năm chữ: ‘Moe tức là chánh nghĩa’, thế thôi.

“Ta… Ta cũng tới. Mặc dù tên nhân loại nhà ngươi rất kỳ quái, thế nhưng tạm thời vẫn cảm tạ ngươi đi.” Mặc dù Ye Jian đã cho thấy là mình không phải chỉ là nhân loại, thế nhưng Số 3 dường như đã gọi nghiện, cho nên vẫn thích xưng hô cậu là ‘nhân loại’.

Bất quá đối với kiểu thiếu nữ tsundere như Số 3, Ye Jian cũng chẳng chấp nhất nhiều. Tsundere nha, ‘khẩu bất đối tâm’ mà. Vả lại, Số 3 tsundere như vậy được là tốt, bởi điều đó cho thấy là tình cảm của Số 3 càng lúc càng phong phú, càng lúc càng giống người hơn rồi. Đây không phải là điều cậu mong muốn sao?

“Được! Được! Nếu đã là lòng biết ơn của cô, tôi sao có thể từ chối chứ?” Gật đầu cười, Ye Jian há miệng và nuốt lấy phần kem mà Số 3 múc cho cậu.

Quả nhiên, chờ khi cậu ăn xong, biểu lộ của Số 3 liền trở nên tốt hơn nhiều.

Bất quá, chuyện xảy ra sau đó khiến Ye Jian cảm thấy có chút buồn bực.

“Ye Jian!”

Số 4 lại gọi cậu, và một thìa kem lại được đưa tới.

Thấy cảnh này, linh cảm không lành lập tức trồi lên trong lòng của Ye Jian. Rất muốn từ chối, thế nhưng đây là do yêu tinh nhỏ Số 4 chủ động múc cho cậu, cậu thật sự không nỡ từ chối. Kết quả là, lại há miệng, ăn vào.

Thế nhưng vừa ăn xong, Số 5 lại tới nữa.

“Mới vừa rồi, hình như hơi có chút thiếu, cho nên, xin nhận lấy.”

Không giống với biểu hiện có chút bất mãn của Số 3, Số 5 có biểu hiện cảm kích cậu rất nhiều, hơi có chút khiến cậu bất ngờ. Có lẽ là vì ngay từ thời khắc Ye Jian chủ động mời cô bé đi cùng mình, thậm chí chủ động nắm tay cô bé kéo đi thì hình bóng cậu đã hoàn toàn in vào trong tâm linh tựa như tờ giấy trắng của yêu tinh nhỏ.

Được rồi, quả nhiên linh cảm không lành của cậu đã ứng nghiệm.

Ba yêu tinh nhỏ tựa như ba chị em sinh ba, cứ như là đang muốn so kè cùng nhau, hoặc có lẽ chỉ đơn thuần là muốn dính lấy cậu, cả ba cứ liên tục không ngừng mà múc cho cậu.

Từ lúc mới bắt đầu là dần dần luân phiên, cho tới lúc sau là cái sau tiếp liền cái trước.

Nếu không phải là sau đó, Ye Jian phát hiện ra là có chút không ổn mà chủ động giơ tay chặt cho mỗi người một cái vào đầu rồi bắt ba người phải tự mình ăn cho xong, thì có lẽ cả ba chén kem cao hơn nửa người này đều sẽ bị các yêu tinh nhỏ nhét vào trong bụng của cậu hết.

“A…! Ăn ngon thật.” Có chút chưa đã thèm mà liếm liếm môi, ba cô bé bước ra khỏi tiệm tráng miệng với vẻ mặt còn có chút thòm thèm.

“Yên tâm đi, nếu hôm nay ăn chưa đủ thì chờ mai ăn tiếp. Mấy ngày tới, mỗi ngày tôi đều sẽ dẫn ba người tới đây ăn.”

“Ồ? Thật… Thật vậy chăng?”

Nghe Ye Jian nói như vậy, ba tiểu loli lập tức sáng hai mắt lên. Ba đôi mắt giống hệt nhau lập tức nhìn về phía Ye Jian với vẻ mong mỏi.

“Thật! trong tiệm vẫn còn rất nhiều thứ mà ba người chưa ăn xong, đương nhiên là phải tới nữa chứ! Nói chung là đủ cho ba người ăn thêm một tuần cũng không hết.”

“Ờ! Ta muốn ăn cái kia… Kem tươi! Còn có kem lạnh, còn có… có…!”

Nhìn xem ba yêu tinh nhỏ chỉ vì một câu nói của mình và vui tới không nói nên lời, Ye Jian không thể không thầm cảm thán.

Thật đúng là ba thiếu nữ ngây ngô khờ khạo, có lẽ như vậy mới đúng thực là các nàng đi? Tối thiểu thì khi thấy vẻ mặt lạnh băng và vô cảm của ba thiếu nữ, cậu cảm thấy rất không dễ chịu.

“Tốt rồi, ba người! Nếu đã ăn uống no say rồi, vậy thì tới lúc đi chơi thôi. Giờ tôi mang ba người tới công viên giải trí nha.”

“Ôi chao! Công viên… giải trí?”

“Mặc dù cô phát âm không sai, thế nhưng tuyệt đối không phải là thứ mà cô đang nghĩ đâu, Số 3. Bất quá tôi đảm bảo là ba người tuyệt đối sẽ rất thích.” Vô cùng tự tin mà cam đoan với ba yêu tinh nhỏ, Ye Jian mang cả ba người tới công viên giải trí xa hoa nhất.

Thuyền hải tặc, đu quay đứng 40 buồng, tàu lượn siêu tốc, xe điện đụng, ngôi nhà ma… Ye Jian dẫn cả ba yêu tinh nhỏ đi chơi tất cả mọi thứ có thể. Tiếng hét và tiếng cười vui vang lên, vui chơi quên hết tất cả.

Mãi tới khi trời chiều đã đem toàn bộ đại địa nhuộm thành màu đỏ, thiếu niên và các yêu tinh nhỏ mới hoàn tất hành trình mộng ảo trong ngày đầu tiên của mình.

Trên đường trở về, nhìn thấy ba thiếu nữ tựa như những yêu tinh nhỏ nhảy nhót và vui đùa cùng nhau, Ye Jian cảm thấy an lòng. Cả ba đã dần trở nên giống ‘người’, đã không còn là máy móc hoặc con rối nữa.

Tố thể, dù rằng có thân thể là vật phẩm nhân tạo, thế nhưng chỉ cần có ‘tâm’ lại có ‘linh’, vậy thì các nàng là những thiếu nữ thực sự.

“Yến hội của primogenitor đệ tứ sao? Lần này, hẳn là sẽ rất thú vị. Nếu như cả tất cả mười hai con bé đều đứng ở bên phía mình…”

Chỉ là, muốn thực hiện được mục tiêu này, độ khó hơi cao à.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:43
Học năm cuối lại trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Còn vụ đăng cho xong thì coi như sau này có đi làm, không còn thời gian để dịch nữa thì tui sẽ trực tiếp đăng bản convert lên, cứ yên tâm. Còn giờ thì vẫn cứ làm đều đều thôi. Tui dịch truyện này để xem như một kiểu xả hơi riêng, vừa coi như có thể nhấm nháp truyện này, vừa chia sẻ cho anh em, nên bác không cần lo vụ bỏ truyện. Tối thiểu thì trước khi hết text, không có cửa tui bỏ truyện này đâu.
strauss
15 Tháng năm, 2018 13:39
Học năm cuối còn bị trễ lộ trình nên hơi bận bác à. Nếu nhanh được thì tui cũng muốn lắm, chỉ là học với xả hơi cũng muốn hết thời gian rồi, đó là tui còn không có thói quen la cà ở ngoài, học xong rồi thì thường về nhà luôn, mà còn như vậy đấy.
LãngSơn
27 Tháng tư, 2018 18:28
Bác Strauss ơi nếu có rãnh thì làm hết phần strike the blood đi ! Cám ơn bác nhiều !!
LãngSơn
22 Tháng tư, 2018 23:30
Thank bác nhiều :laughing:
lacmaitrang
22 Tháng tư, 2018 08:32
oh nàng! Tớ tưởng vp thế cho sát nghĩa để những truyện khác tiếp theo tớ sẽ đổi lại vp
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Mai quăng 40c lên cho.
strauss
21 Tháng tư, 2018 00:36
Chờ mai đi bác, năm ba cao đẳng rồi nên bận quá!
LãngSơn
20 Tháng tư, 2018 22:09
Thêm chương đi bác cvter ơi :+1:
lovelyday
30 Tháng ba, 2018 21:38
nàng ơi Vp của nàng sườn phi cứ thành 'bên phi' thôi,
lieukiepphi
25 Tháng hai, 2018 07:33
chổ này k khớp khúc trên nè, rõ ràng sau khi đón con gái + hai đứa cháu ngoại về ở mấy năm mới chết. cháu cũng nhỏ tuổi hơn nữa
Aiyukita
22 Tháng một, 2018 08:34
sao lâu quá ko thấy cập nhật chương ms thế chủ thớt
strauss
04 Tháng mười hai, 2017 07:30
Xong luôn phần Campione, đã đủ!
BÌNH LUẬN FACEBOOK