Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - Chu Hằng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian cứ qua một ngày, Chu Hằng liền cường đại thêm một phần.

Hắn mỗi ngày đều có thể hình thành một cái thiên hà mới!

Tuy nhiên, bởi vì không giống như Tinh Thần Cảnh có một ngôi sao lớn tọa trấn, dẫn tới đàn sao vây quanh, trong cơ thể Chu Hằng hiện giờ 47 thiên hà đều là một cỡ, như vậy liền không thể nói là cái nào vây quanh cái nào, mà là thoạt nhìn rất hỗn độn phân bố ở trong không gian đan điền của hắn.

Chung quy không thể tiện nghi gì cũng để hắn chiếm đi.

Tuy rằng mọi người thêm một phần chờ mong đối với linh dược, nhưng trên thực tế muốn ở trong cánh đồng tuyết này phát hiện một chút xíu đồ vật không thuộc về băng tuyết giống như là biển rộng tìm kim! Bọn họ có thể gặp phải con gấu trắng kia kỳ thật đã là “vận khí” vô cùng, mặc dù là vận rủi.

Lại là 10 ngày qua đi, trước mặt bọn họ vẫn là gió tuyết mờ mịt, cảnh sắc chung quanh hoàn toàn không có một chút xíu khác biệt.

Nếu không phải bọn họ đều là võ giả bậc cao, có cảm giác phương hướng mạnh mẽ, sợ là sớm đã bị lạc.

Từ sau lần “Ngoài ý muốn” đó, Chu Hằng liền không gặp phải ngoài ý muốn khác nữa.

Có lẽ đó thật sự chỉ là một lần ngoài ý muốn, lại hoặc là không phải là ngoài ý muốn, chỉ là người hành hung cho rằng như vậy cũng không có hiệu quả, chiêu thuật đồng dạng càng không có khả năng khiến cường giả mắc mưu hai lần, bởi vậy quyết định tạm thời thu tay lại, tìm cơ hội tốt hơn mới hạ thủ.

Cánh đồng tuyết này trong một năm có nửa năm một mực vào ban ngày, mà nửa năm còn lại thì toàn bộ là đêm tối. Đám người Chu Hằng vừa khéo đến vào lúc mặt trời không lặn, bất kể là trên trời hay dưới đất đều là một màu trắng, đã không nhận ra khác biệt giữa bầu trời và mặt đất.

Trừ gấu trắng ra, nơi này còn có yêu thú khác, là một loại yêu thú cấp thấp gọi là “Nguyên nga” (ngỗng). Cao nhất mới có thể đạt tới Thiên Hà Cảnh, đại bộ phận lại chỉ có Sáng Thế Cảnh, nhưng chúng nó ở trong này sống như cá gặp nước.

Đây là năng lực thiên địa ban cho bọn họ, nếu không đổi là một Tinh Thần Đế tiến vào không được bao lâu là sẽ trực tiếp hóa thành một cây gậy băng.

Nguyên nga là khởi nguồn thực vật chủ yếu của gấu trắng, hiện tại cũng trở thành thức ăn nhét đầy bụng của đám người Chu Hằng.

Sau khi trở thành tiên nhân, võ giả quả thật có thể không ăn không uống, nhưng cái này cũng không đại biểu là sẽ không đói không khát. Chỉ là hoàn toàn có thể bị thần thức, không hề ảnh hưởng đến chiến lực.

Đám người Chu Hằng cũng không chặt đứt hưởng lạc cơ bản nhất này, trên thực tế, trừ phi bế quan lâu dài, không có một võ giả nào chân chính từ bỏ ẩm thực, nếu không cuộc sống thật là không thú vị.

Nguyên nga sau khi nướng chín, hương vị đặt biệt thơm ngon, đây là có liên quan hoàn cảnh sinh trưởng của chúng.

Mà Chu Hằng ở trong bụng nguyên nga còn phát hiện mấy con cá chưa tiêu hóa, điều này nói lên đám yêu thú này thậm chí có thể xuống biển bắt cá!

Thiên địa thật là kỳ diệu, băng nguyên rét lạnh như vậy có được sinh mệnh đã khó thể tin nổi, mà trong biển càng thêm rét lạnh không ngờ còn có loại cá sinh tồn, như vậy liền không thể tưởng tượng nổi.

– Nói không chừng thiên tài địa bảo ngay dưới đáy biển! Con lừa đen như có điều suy nghĩ nói.

Nghe nói như thế, mọi người đều trợn trắng mắt. Dù cho đáy biển có thiên tài địa bảo như vậy cũng tuyệt đối không phải là bọn họ có thể nhúng chàm. Đừng nói bọn họ, dù là cường giả Tuệ Tinh Cảnh đều không dám xâm nhập vào trong biển, khả năng chỉ có thể ngâm mấy phút!

Cũng chỉ có Hắc Động Vương mới có tư cách xuống đáy biển tìm bảo!

Nhưng đối với Hắc Động Vương mà nói, cũng chỉ có thánh dược chân chính mới đáng để bọn họ làm chuyện như vậy. Vì tiên dược bậc cao hay là tiểu thánh dược bọn họ mới sẽ không hạ thấp thân phận như vậy!

– Chu tiểu tử, ngươi xuống tìm xem! Con lừa đê tiện này không nén được lòng tham đối với bảo vật, giật dây Chu Hằng.

– Sao ngươi không tự xuống đi! Chu Hằng tức giận nói.

– Bổn tọa nếu có thể xuống, còn tìm ngươi làm gì?

Con lừa đen hùng hồn nói.

– Ngươi thật đúng là không cần mặt mũi!

– Mặt là cái gì, có thể ăn sao? Con lừa đen không hề quan tâm nói: – Chu tiểu tử, ngươi quyết định xuống biển rồi chứ?

– … Ta một cước đạp ngươi xuống!

Một đường ăn nguyên nga, số lượng của loại yêu thú này rồi lại nhiều ngoài ý liệu. May mà gấu trắng rất ít, đám người Chu Hằng vào nửa tháng sau lại gặp phải một con. Nhưng con này đang bắt nguyên nga, trong lúc nhất thời không ôm đồm được, bị đám người Chu Hằng đi đường vòng tránh khỏi.

Sau khi hành trình quá nửa, trên băng nguyên lại xuất hiện một loại yêu thú mới. Đó là một loại chim bay, toàn thân trắng như tuyết, chỉ có miệng vừa nhọn vừa dài, hình thể nhỏ như chim sẻ nhưng cái mỏ nhọn lại có chiều dài đồng dạng.

Loại chim bay này đại bộ phận là Tinh Thần Cảnh, số ít là Thiên Hà Cảnh. Nhưng số lượng lại cực nhiều, hơn nữa tràn ngập tính công kích, vừa xuất hiện liền ít nhất là mấy ngàn con.

Lần đầu gặp phải đám chim bay này, đám người Chu Hằng suýt nữa chịu thiệt lớn!

Mỏ đám chim bay này là lợi khí lớn nhất, có thể so với binh khí dùng tài liệu cấp Thiên Hà tỉ mỉ tạo ra. Lại phối hợp với tốc độ cao của chúng, dưới sự đâm thủng dù là đám Thiên Hà Đế bậc cao bọn họ đều bị trực tiếp xuyên thủng thân thể!

Chỉ vừa đối mặt, mỗi người đều bị thương, toàn thân trên dưới ít nhất cũng thêm mười mấy lỗ máu!

Ngay cả Chu Hằng cũng không ngoại lệ, mặc dù hắn đã dùng phù văn Ngũ Hành tiến hành phòng ngự, nhưng trên người vẫn thêm bốn lỗ máu. Dù sao hắn hiện tại ngay cả Thiên Hà Hoàng đều còn chưa đạt tới, lực lượng không đủ là điểm yếu lớn nhất của hắn.

Chỉ có Tiểu Hỏa an toàn không việc gì!

Nó là Thần thú thiên địa chân chính, thể chất mạnh mẽ quả thật khiến người giận sôi. Cho dù là vừa tiến vào Thiên Hà Cảnh liền có được thể chất cấp bậc cực hạn. Phòng ngự như vậy, tuyệt đối không phải là lợi khí của Thiên Hà Cảnh có thể xuyên thủng.

– Gâu… Tiểu Hỏa rống giận một tiếng, đuổi theo đám chim bay kia đánh giết. Dù sao thương là không bị thương nhưng cũng thật đau!

Nó lại không biết, mấy con chim bay đụng nó đã làm mỏ bị gãy, chúng nó nhưng lại càng thêm oan uổng!

Đám chim bay này giống như là quân đội, sau một đợt công kích đồng loạt đập cánh bay lên, gió mạnh trên bầu trời, nhiệt độ thấp cực lạnh không hề tạo thành ảnh hưởng đối với chúng nó. Ngược lại là đám người Chu Hằng, ở miệng vết thương rồi lại toát ra hơi lạnh, đều bị đông kết!

Tuy rằng như vậy ngăn cản máu tươi tràn ra, thoạt nhìn là chuyện tốt nhưng sự thật lại hoàn toàn không phải như thế. Khí lạnh xâm nhập cơ thể, khiến tốc độ chảy của máu bọn họ chậm lại, linh lực vận chuyển tự nhiên cũng đồng dạng trở nên chậm chạp!

Điều này ở trong chiến đấu quả thật là đòi mạng!

Ông! Ông! Ông!

Mọi người lần lượt phóng ra khí thế của bá chủ Vương giả trong võ, đây là chỗ dựa cường đại nhất của bọn họ, chống lại tồn tại bậc thấp quả thật có thể không chiến mà thắng! Nhưng nơi này là một nơi cổ quái, khí thế của bọn họ mới vừa thả ra ngoài liền bị cực lạnh đóng băng, căn bản không thể đem khí thế cụ thể hóa!

Hiệu quả là có nhưng kém xa không đạt tới uy lực vốn có!

Vù!

Đám chim bay này lại bày binh bố trận, đồng loạt bay vụt xuống, phát động đợt công kích thứ hai.

– Mọi người đứng cùng một chỗ! Đối mặt với nguy cơ lớn như vậy, cũng không cho phép mọi người không trở nên đoàn kết, nếu không sẽ chỉ bị tiêu diệt từng bộ phận, toàn bộ biến thành tử thi. Bị đám chim bay này xé từng miếng thịt trên người xuống ăn tươi!

Bảy người một lừa lập tức hình thành một vòng tròn, đem sau lưng giao cho những người khác. Mà Tiểu Hỏa thì vẫn như cũ một mình đuổi giết đám chim bay kia. Bởi vì cực lạnh khắc chế năng lực thiên phú của nó, nó cũng không phun lửa ra để săn giết, bởi vì vừa phun ra ngoài là sẽ lập tức bị đóng băng.

– Con lừa, dùng phù văn giam cầm! Chu Hằng nghiêm nghị nói.

– Tốt! Con lừa đen gật đầu.

Ào ào ào tảng lớn chim bay cuồn cuộn mãnh liệt ập tới!

– Định cho bổn tọa! Con lừa đen đứng như người, trên hai vó quấn quanh hào quang màu xanh, hình thành một phù văn tàn khuyết. Lúc trước đám chim bay kia đánh bọn họ trở tay không kịp, hiện tại có chuẩn bị, tình huống tự nhiên bất đồng.

Ông!

Phù văn màu xanh lập tức mở ra, phủ kín không gian to lớn, trong nháy mắt giam cầm hết thảy!

Chu Hằng tay cầm hắc kiếm đánh ra, kiếm khí của hắc kiếm gợn qua, chém một cái là chết một tảng lớn. Đám người Liễu Thi Thi cũng đại khai sát giới. Bọn họ người nào từng chịu thiệt thòi như vậy, tự nhiên cả đám đều hạ thủ không hề nương tay.

Đừng nhìn đám chim bay này lần đầu tiên tiến công chiếm hết thượng phong, trên thực tế ưu thế lớn nhất của chúng ngay tại tốc độ. Nhưng hiện tại bị con lừa đen giam cầm, sau khi mất đi uy thế lớn nhất cũng là duy nhất, chúng nó lại làm sao có thể cùng mọi người cứng đối cứng, đồng dạng vừa đối mặt liền tử thương thảm trọng.

Tuy nhiên một lần giam cầm nhiều yêu thú như vậy, con lừa đen cũng là lực bất tòng tâm, chỉ vẻn vẹn hai giây sau liền không duy trì được, chỉ có thể buông lỏng cấm chế. Ào ào ào chim bay còn sót lại lập tức bay lên không, nhưng đã thiếu đi 1/3 số lượng.

Chúng nó ở trên trời bay vòng vòng, nhưng không phát động công kích nữa, hiển nhiên lần chịu thiệt lớn vừa rồi khiến chúng nó nhận thức được đám người phía dưới cũng không dễ chọc!

Qua một hai phút, đám chim bay này vẫn phát động đợt công kích thứ ba, nhưng lại bị con lừa đen giam cầm. Sau khi ném lại ít nhất 1/2 số thi thể, chim bay còn sót lại cuối cùng vừa phát ra tiếng kêu thảm vừa bay cao rời đi.

– Chu huynh, lần này thật sự là nhờ có thú cưng của ngươi! Liễu Thi Thi nói, ánh mắt nhìn về phía con lừa đen thì tràn ngập tò mò.

Một con yêu thú Thiên Hà Cảnh không ngờ có thể sử dụng phù văn!

Tuy rằng phù văn còn có hai loại Phàm, Tiên, nhưng phù văn Phàm giới, Tiên giới có thể giam cầm yêu thú Tinh Thần Cảnh, Thiên Hà Cảnh sao? Hiển nhiên không thể! Nhưng vấn đề là, chỉ có đạt tới Tuệ Tinh Cảnh mới có thể tu luyện phù văn Minh giới, con lừa đen này lại là quái thai gì?

– Phì, bổn tọa mới không phải là thú cưng gì! Bổn tọa chính là điềm lành thiên địa, mấyng các ngươi còn không mau quỳ xuống cảm tạ đại ân đại đức của bổn tọa? Con lừa đen kiêu ngạo vênh váo nói.

Điềm lành thiên địa làm sao có thể không phẩm không đức như thế!

Mọi người đều quyết đoán bỏ qua bốn chữ điềm lành thiên địa, chỉ coi con lừa đen là một kẻ lưu manh khoác da lừa.

Đội ngũ tạm thời nghỉ ngơi hồi phục. Mọi người đều bị thương không nhẹ không nặng, mấu chốt là trong miệng vết thương có khí lạnh rất mạnh, không sớm thanh trừ hết chỉ sợ sẽ có hậu hoạn.

Mất chừng trọn một ngày bọn họ mới xua tan khí lạnh trong cơ thể, cũng không phải là khí lạnh thật sự lợi hại như vậy, mà là nơi này quá ác liệt, phải mọi lúc vận chuyển linh lực để phòng ngự, không thể đem tinh lực toàn bộ dùng để xua tan khí lạnh trong cơ thể.

Chỉ có Chu Hằng không thèm để ý chút nào. Hỏa Thần Lô tỏa hơi nóng, khí lạnh trong cơ thể lập tức như nước sôi dội tuyết, trong nháy mắt tan rã.

Bọn họ tiếp tục lên tường, nhưng từ sau khi gặp phải đàn chim bay đầu tiên, công kích của đám yêu thú này cũng liền chưa từng ngừng nghỉ. Đám này nối đám kia, không ngừng phát động công kích tới đám người Chu Hằng.

Trong mười mấy ngày ngắn ngủi, mỗi người đều vết thương lớp lớp, nhưng quanh quẩn giữa sinh và tử cũng khiến khí chất của mỗi người trong đội ngũ xảy ra biến hóa thật lớn. Mỗi người đều tràn ngập khí sát phạt, không còn là đóa hoa trong nhà ấm chỉ biết một mặt tu luyện trong học phủ nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK