Mục lục
Cửu Thiên Kiếm - Chu Hằng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi hiệu quả chữ Định biến mất, Bạch Cốt Khô Lâu lảo đảo, bởi vì chân của nó đã bị chặt đứt. Nhưng khi hai đoạn xương gãy đụng vào nhau, hai đoạn xương lại tự động nối với nhau.

Trừ thấp hơn một chút ra thì cũng chẳng có gì, nếu không quan sát tỉ mỉ thì khó mà phân biệt ra, Bạch Cốt Khô Lâu này vẫn sinh mãnh như trước, hắc động phát ra khí tức tràn ngập tính thôn phệ hủy diệt mọi sinh linh.

Chu Hằng hiểu ra, Tử Linh này là một loại sinh linh hoàn toàn khác biệt!

Cho nên sinh linh bình thường có chỗ yếu hại, mà nó lại không có, hoặc là nói toàn thân nó đều là chỗ yếu hại, nhưng nếu muốn chém chết nó thì phải chém toàn bộ chỗ yếu hại một lần, khiến xương cốt toàn thân nó biến thành tro bụi, như vậy Tử Linh chi hồn của nó cũng không có chỗ gửi gắm, cho dù mạnh như Hắc Động Cảnh cũng chỉ có một con đường chết!

Nhìn đầu Tử Linh cao tới trăm trượng này, mặt Chu Hằng co giật, đây chính là một công trình vĩ đại à!

Dưới tình huống bình thường, Thiên Hà Đế ngay cả tư cách tới gần Hắc Động Vương cũng không có, chớ nói chi là từng chút một mài chết Hắc Động Vương. Nhưng mà ai bảo trên người Chu Hằng có phù văn Hồng Nguyệt viết cho hắn? Mặc dù chỉ là tạm thời, nhưng mà Hỗn Độn Cảnh chống lại Hắc Động Vương quả thực là nghiền ép.

– Định!

– Định!

– Định! Bạch Cốt Khô Lâu chỉ có lực lượng cấp bậc Hắc Động Vương, nhưng mà ở trước mặt Chu Hằng lại không phát huy ra được, liên tục bị Định, lại bị Chu Hằng dùng Phá đánh phá xương cốt.

Tuy rằng nó có thể không ngừng hợp lại xương cốt của mình, nhưng mà xương cốt biến mất là thật! Mới đầu còn không nhìn ra, sau một thời gian dài, xương cốt biến mất càng lúc càng nhiều, chỉ cần người chú ý là nhìn ra.

Đầu Tử Linh này đang không ngừng thu nhỏ!

Tuy rằng không rõ vì sao, nhưng mà mỗi người giác ngộ, có thể tước cho một Hắc Động Vương biến nhỏ liên tục, người như vậy còn không lợi hại sao?

Đương nhiên không ai tin thực lực của bản thân Chu Hằng cao, khẳng định là Hắc Động Vương sau lưng hắn xuất thủ! Nhưng mà trước đó 11 vị Hắc Động Vương liên thủ đều bị Bạch Cốt Khô Lâu giết sạch, bây giờ người ta chỉ phái ra một tên Thiên Hà Đế, viết lên bàn tay hai cái chữ liền có thể đùa bỡn đầu Tử Linh này như lòng bàn tay, đối lập thật lớn.

ads

Hắc Động Hoàng! Nhất định là Hắc Động Hoàng, nếu không làm sao có thể mạnh mẽ như vậy?

Các nữ nhân nhìn về phía Chu Hằng với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ và sùng kính, mà các nam nhân thì đầy ghen tị, Hồng Nguyệt tuyệt mỹ bậc nào, hơn nữa càng còn có thể là Hắc Động Hoàng, nhưng mà lại là vợ của tên này. Như vậy ai mà không ghen tỵ?

Nhưng mà có ghen tị hơn nữa thì như thế nào, cho dù Tuệ Tinh Đế cũng phải chôn sâu trong lòng, ai dám gây bất lợi, thậm chí bất kính với Chu Hằng?

Đây chính là nam nhân của Hắc Động Vương, thậm chí Hắc Động Hoàng a!

Đừng nói hiện tại Bách Long Tinh đã không có cường giả cấp Hắc Động, ngay cả có, ai có thể là đối thủ của Hồng Nguyệt đây?

11 Hắc Động Vương liên thủ đánh không lại Bạch Cốt Khô Lâu, nhưng mà Hồng Nguyệt chỉ phái ra một Thiên Hà Đế đã giải quyết được. Tên ngốc cũng có thể nhìn ra đây là chênh lệch tuyệt đối.

– Hồng Nguyệt đại nhân khẳng định nắm giữ phù văn chí cao vô thượng, cũng không nhất định là cảnh giới của nàng càng cao hơn.

– Không sai, sau khi đạt tới Tuệ Tinh Cảnh, nắm giữ phù văn mới quyết định chiến lực chân chính!

– Lúc trước 11 vị đại nhân bị thua, chính là bọn họ nắm giữ phù văn thua xa đầu Tử Linh này.

– Giết nó, báo thù cho chư vị đại nhân!

– Báo thù cho dân chúng thiên hạ!

Người có kiến thức uyên bác giải thích, làm như giải được câu đố sự cường đại của Hồng Nguyệt. Mọi người đều giật mình. Thực ra như vậy cũng rất dễ khiến người ta chấp nhận, bởi vì lúc trước đám người Ma Long Đại Đế ngã xuống, còn có Bạch Cốt Khô Lâu này đều là Hắc Động Vương, dựa vào cái gì Bạch Cốt Khô Lâu chẳng những dùng sức một mình trấn áp chư hùng, nhưng lại còn làm thịt tất cả chư vị Đại Đế?

Người ta luôn cần một giải thích hợp lý. Ngoài thành, bị Chu Hằng không ngừng đánh vỡ xương cốt, một đùi phải của Bạch Cốt Khô Lâu đã bị phế đi, nhưng đối với cấp bậc cười đại này thì không thành vấn đề. Chỉ có một cái đùi nó cũng có thể đứng vững chãi, cùng lắm thì chỉ có hình tượng bết bát, để sĩ khí bên nhân loại đại chấn mà thôi.

Chu Hằng lại nhíu mày. Bởi vì, hai chữ phù trên tay hắn đang ảm đạm, rất nhanh sẽ biến mất!

Này cũng bình thường, Hồng Nguyệt tiện tay viết thôi, không khả năng duy trì mãi được. Nhưng mà cũng quá ngắn đi. Chỉ đánh cho Bạch Cốt Khô Lâu bị thương nặng mà thôi, còn muốn giết nó thì còn xa.

Ông! Rốt cục, ánh sáng cuối cùng biến mất, hai phù văn đồng thời ma diệt. bàn tay Chu Hằng không chút sáng láng.

Bạch Cốt Khô Lâu động đậy được, lại ngoài ý muốn phát hiện lần này cũng không bị giam cầm, trong ánh mắt nó lôi quang chớp động, sau khi nhìn Chu Hằng thật sâu một cái, mạnh mẽ quay người chạy đi, chỉ là còn một chân cho nên nhảy lò cò vượt qua vô tận không gian, rút về Cực Bắc.

Nó không phải sợ Chu Hằng, mà là cực độ sợ hãi khí tức từ hai phù văn trên bàn tay Chu Hằng phát ra!

Một Tử Linh như nó, cảm quan của nó khác hẳn với những sinh linh khác, nhưng cũng mẫn cảm vô cùng, từ lần đầu tiên trúng chiêu nó đã phát hiện thực lực của người vẽ hai cái phù văn kia hơn xa nó

Chênh lệch lớn tới bực nào?

1 vạn nó cộng hết lại cũng không chống lại được một đầu ngón tay của vị cường giả kia.

Nó đã sớm muốn chuồn đi, chỉ là thân thể không ngừng bị Chu Hằng giam cầm, cho nên mới không chạy được. Hiện tại rốt cuộc được tự do, nó ngay cả thuận tay đập chết Chu Hằng cũng không dám, trước tiên phải chạy đã.

Cái loại uy áp chí cao vô thượng này khiến Tử Linh chi hỏa của nó như gió trong tàn chúc, bất cứ lúc nào cũng có thể tắt! Trốn! Trốn càng xa càng tốt!

Chu Hằng còn chưa phản ứng kịp, Bạch Cốt Khô Lâu đã hoàn toàn biến mất. Nguy cơ cứ vậy được giải trừ?

Có Hồng Nguyệt tọa trấn, quả nhiên Thần Ma lui tránh a! Sau khi toàn thành hoàn toàn yên tĩnh, đột nhiên tiếng hoan hô như sấm. Ai cũng không nghĩ tới Bạch Cốt Khô Lâu hung danh xung thiên lại dễ dàng bị bức lui, tuy rằng kết cục tốt nhất là giết chết đầu Tử Linh này, nhưng mà so với tử thủ được ăn cả ngã về không thì kết quả này không biết hoàn mỹ gấp bao nhiêu lần!

Mọi người ôm nhau, đây mới là sống sót sau tai nạn, kích động khó có thể lý giải.

Chu Hằng về tới Ngọ Dương Học Phủ, cũng không lâu lắm, vô số quan to quý nhân tới bái phỏng, lại bị hắn chặn ở ngoài cửa. Nói đùa sao, hắn nào có nhiều tinh lực bồi những người như vậy.

Tuy rằng trong đó có không ít cường giả cấp Tuệ Tinh, nhưng ngay cả rắm cũng không dám phóng, đàng hoàng xoay người rời đi. Tuy nhiên ngày hôm sau, bọn họ lại mang nữ nhân đẹp nhất gia tộc tới, quản hắn có chịu gả hay không, đều đưa lại đây, nếu có thể kết quan hệ với Chu Hằng vậy về sau gia tộc phát đạt rồi!

Tình thế bây giờ rất rõ ràng, toàn bộ Hắc Động Vương của Bách Long Tinh đều chết hết, hiện tại chỉ còn một mình Hồng Nguyệt độc quyền!

Thế giới này nắm giữ nhiều binh lực hơn nữa cũng không sánh bằng một tuyệt đỉnh cường giả, chỉ cần Hồng Nguyệt nguyện ý, nàng có thể phù trợ bất luận kẻ nào trở thành đế vương mới!

Nhưng mà Hồng Nguyệt cùng Chu Hằng hiển nhiên cũng không có dã tâm như vậy, nếu không bọn họ đã sớm làm rồi. Cho dù lúc trước Ma Long Đại Đế tại thế, nhưng mà dù là Hắc Động Vương 5 động có thể ngăn cản sao? Nhưng mà Hồng Nguyệt và Chu Hằng đều điệp thấp, nói rõ bọn họ không có hứng thú đối với quyền lực.

Bởi vậy, những người khác vẫn còn cơ hội thượng vị.

Bách Long Tinh rất nhanh ổn định lại, đầu Bạch Cốt Khô Lâu kia không dám rời khỏi Cực Bắc nữa, tựa hồ bị Hồng Nguyệt làm cho sợ hãi. Khi Chu Hằng và con lừa đen nói về chuyện này, đều nhao nhao cảm thán Hồng Nguyệt không hổ là ma nữ, ngay cả Tử Linh vô tâm vô não cũng có thể hù dọa!

Tuy nhiên dưới sự tĩnh lặng là giông tố dữ dội.

Hồng Nguyệt hoặc Chu Hằng cũng không có đã tâm với đế vị, nhưng mà trong đế quốc lại không thiếu gia tộc, thế lực có dã tâm, có nhiều chỗ đã lặng lẽ thoát ly khỏi đế quốc quản chế, tuy rằng còn chưa tự lập làm vương nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu, tóm lại đối với hiệu lệnh của Liễu thị Hoàng triều đã là bằng mặt không bằng lòng.

Nhưng mà Liễu gia dù vẫn còn rất nhiều cường giả cấp Tuệ Tinh, nhưng không còn đại sát khí Hắc Động Vương chấn nhiếp, căn bản không quản được quá nhiều.

Ngươi phái một hai Tuệ Tinh Đế đi rồi, nói không chừng bị người ta giết chết giữa đường đấy! Ngươi muốn dốc toàn bộ lực lượng, còn cần đế đô hay không? Nói không chừng bị người ta bưng cả đi, vậy không phải trò cười thiên hạ sao?

Đế đô không thể mất!

Nơi này chính là tài phú Liễu gia tích lũy ức vạn năm qua, cho nên không thể bỏ được.

Bởi vậy, cũng chỉ có thể ngầm cho phép tình huống hiện giờ, nếu những thế lực này cũng không tuyên bố tự xưng Vương, ít nhất còn không chưa xé rách da mặt, như vậy mọi người cũng kiên trì duy trì đi.

Đương nhiên, chỉ cần Bách Long Tinh lại xuất hiện một tôn Hắc Động Vương, như vậy tất cả đều thay đổi trong nháy mắt!

Các Hoàng triều khác cũng không có ý công kích Bách Long Tinh. Không nói nơi này có một đại nhân vật ngay cả Bạch Cốt Khô Lâu cũng bị dọa lui, mà chỉ một mình Bạch Cốt Khô Lâu kia cũng có thể dọa sợ phần lớn bọn họ! Bởi vì ai biết nó còn ngóc đầu trở lại được hay không?

Cho dù đánh hạ Bách Long Tinh, nhưng nếu Tử Linh đi ra càn quét một vòng vậy thì tổn thất vô cùng kinh khủng.

Hiện tại có Hồng Nguyệt trấn nhiếp đầu Tử Linh kia, nhưng ai biết Hồng Nguyệt sẽ rời khỏi lúc nào, chỉ cần nàng vừa đi, còn có ai trấn áp được Bạch Cốt Khô Lâu?

Bởi vậy, tất cả Hoàng triều đều có một chung nhận thức, khi đánh không lại Bạch Cốt Khô Lâu, tuyệt đối không được động binh với Bách Long Tinh.

Quý tộc, thương nhân trốn đi cũng nhao nhao trở về Bách Long Tinh, dù sao đây là Thập Nguyên Tinh duy nhất 70 tinh vực chung quanh, nếu không phải bất đắc dĩ, ai nguyện ý rời khỏi này?

Theo dòng người trở về, Ngọ Dương Học Phủ tự nhiên cũng mở lại, hết thảy lại trở về quỹ đạo ban đầu, thậm chí Hồng Nguyệt cũng có lúc hứng thú đi phối hợp với Thiên Cơ Viện đại sư một chút, dọa mọi người tè ra quần.

Chu Hằng an bài mọi người ở tại trong Ngọ Dương Học Phủ, dù sao đây là một cái học phủ, có hệ thống tu luyện. Mà hắn cũng không ngừng đi thu thập linh thảo, tiên thảo, cung cấp cho đám người trong Tiên Cư, để bọn họ nhanh chóng đề thăng tu vi.

Thấm thoát đã hai năm trôi qua.

Ngày qua ngày khác bình đạm, nhưng lúc này có một tin tức khiến Chu Hằng vui vẻ.

Ở một tinh vực phương xa có một kỳ tài ngút trời, đạt tới Tinh Thần Cảnh đại viên mãn! Người này không có tên, tự xưng là Vạn Cổ Đại Đế!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK