Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.
__________
Châu Thanh kiểm tra trên dưới toàn thân Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây, không phát hiện vết thương nào đáng kể cậu mới yên tâm.
Thiên Tử Dật thu kiếm lại, chậm rãi đi tới bên người Châu Thanh và hai đứa nhỏ. Lúc này hắn không biết rằng có hai người đang khó tin theo dõi hành động của hắn, mà cho dù có biết thì hắn cũng không quan tâm.
"Hiệu trưởng, hình như tôi vừa thấy cậu ta dùng hỏa ma pháp." Giáo sư Trương khó tin nói.
Hiệu trưởng âm trầm gật đầu.
Giáo sư Trương nói tiếp: "Nhưng không phải cậu ta là thủy pháp sư sao?"
Hiệu trưởng nhìn bộ dạng ngây ngốc của giáo sư Trương, ông cười nhạt: "Có gì đáng bất ngờ như vậy, cậu ta có thiên phú SS, sở hữu hai loại ma pháp trở lên cũng bình thường."
Nghe hiệu trưởng nói giáo sư Trương liền thu lại vẻ mặt của mình, hắn quên mất kẻ này là quái thai nghìn năm có một sở hữu thiên phú SS.
"Ta cảm thấy tên này sâu không lường được." Hiệu trưởng nheo mắt nói.
Giáo sư Trương gật đầu: "Như vậy càng phải thu cậu ta về phe mình."
...
Trời tối dần đi, nhiệt độ bắt đầu giảm xuống nhanh chóng, lúc này đây nhiệt độ là 0 độ.
Châu Thanh lấy áo khoác ra mặc vào, cũng là áo khoác cậu mặc lúc ở tinh cầu Kamia. Đây không phải là áo khoác bình thường, đây là loại cải tiến có thẩm mỹ hơn túi nhiệt. Bên trong áo khoác giữ ấm có những túi nhiệt nhỏ, trải ở một số nơi, có thể bao trùm khí nhiệt khắp cơ thể. So với túi nhiệt chỉ có thể tỏa ra một luồng nhiệt ở một khu vực mà người dùng để vào thì tốt hơn nhiều.
Thiên Tử Dật và hai đứa nhỏ cũng có một cái áo khoác. Hai tiểu bảo bối bóng dáng nhỏ bọc trong cái áo khoác lông, nhìn cứ như hai cục bông đáng yêu. Một cục thì đang đốt lửa bằng ma pháp của mình, một cục thì đang bỏ thêm củi.
Châu Thanh đang trải lều ra, nhóm của cậu định qua đêm ở đây, Thiên Tử Dật thì đang đi săn yêu thú kiếm thịt, trước khi đi hắn còn tạo một cái kết giới xung quanh nên khu vực bên Châu Thanh tương đối an toàn.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, cả ba ngồi đợi Thiên Tử Dật đem thịt yêu thú về, ngồi một lúc thì tuyết bắt đầu rơi, nhiệt độ lại giảm xuống thêm mấy độ.
Thời tiết ở tinh cầu này cũng rất thất thường, có hôm thì nắng nóng cả ngày, hôm thì mưa gió, không ai biết trước được thời tiết ở đây, vì vậy khi biết cuộc thi tổ chức ở đây, mọi người đều chuẩn bị vật dụng kỹ càng cho mọi loại mùa.
Trong lúc rảnh rỗi, Châu Thanh mở quang não lên xem bảng xếp hạng. Quang não của cậu có kết nối với máy bay quay, lúc này máy quay đang đi theo Thiên Tử Dật nên cậu không thể dùng nó để coi bảng xếp hạng.
Châu Thanh cảm thấy chức năng xem bảng xếp hạng trên máy quay hơi thừa vì cậu hoàn toàn có thể coi qua quang não của mình.
Châu Thanh phát hiện điểm số lúc này của đội đã tăng lên 28 điểm, trước đó đội cậu chỉ có 9 điểm, sau khi Thiên Tử Dật xử con yêu thú ảo cảnh thì lại được thêm 3 điểm. Điểm còn lại hẳn là Thiên Tử Dật mới kiếm được.
Lúc này đội dẫn đầu đang sở hữu 250 điểm, có vẻ như cuộc thi rất gây gắt, yêu thú liên tục bị săn đuổi.
Sau đó Châu Thanh ngoài ý muốn phát hiện đội đứng thứ 10 là đội của Phượng Cương Vũ, đội thứ 15 là Tống Thanh Thời. La Kính và Ryze lại không thấy đâu, ngay cả đội của Bernard và Mart cũng vậy.
Có lẽ bọn họ cũng giống như cậu muốn tìm một địa điểm thích hợp rồi sẽ ở đó cày điểm.
Thiên Tử Dật xách hai con lợn rừng, là yêu thú lợn cấp 2. Thân hình lợn rừng mập mạp to béo, đủ để bốn người bọn họ ăn. Ngoài ra còn có mười hai con yêu thú chuột cấp 1 to hơn cả bàn tay người lớn.
Châu Thanh nhận lấy lợn rừng, cậu cắt đầu hai con lợn ra đặt vào một cái khay để qua một bên, còn thân thì cậu chế biến sạch sẽ, thêm chút gia vị rồi để lên lửa nướng, con còn lại cậu để ngày mai ăn sáng.
Mười hai con cấp 1 và hai cái đầu lợn thì cậu đem vào không gian cho Đại Đằng và đám Tiểu Đằng. Gần đây đám Huyết Đằng cứ réo là muốn uống máu, không còn cách nào khác Châu Thanh đành nhờ Thiên Tử Dật săn thêm mấy con yêu thú cho bọn nó.
Tuy là nói yêu thú thực vật không cần ăn, sống trong không gian tràn ngập năng lượng như vậy thì bụng lúc nào mà chẳng căng no. Nhưng Huyết Đằng lại rất yêu thích máu, năng lượng rất tốt nhưng máu đã là một thứ gì đó khắc sâu vào linh hồn bọn nó, lâu lâu không uống là không chịu được.
Sau khi ăn uống no nê, tuyết rơi một lúc nhiều hơn, mặt đất đã bắt đầu xuất hiện một lớp tuyết dày 5cm. Chỗ Châu Thanh nghỉ ngơi là ở trên tảng đá tương đối lớn và cao, như vậy cũng không sợ bị chôn vùi trong tuyết, hơn nữa có kết giới của Thiên Tử Dật nên cũng không lo bị yêu thú tấn công.
Đương nhiên kết giới Thiên Tử Dật dựng là dạng trong suốt, nhìn như là không có gì, máy bay cũng không có quay ra được cái gì. Lúc Thiên Tử Dật dựng kết giới thì máy quay đang quay về phía Châu Thanh, vì vậy mà ai đang theo dõi đội cậu không hề biết Thiên Tử Dật có ma pháp không gian.
Một phần nữa là Châu Thanh không muốn Thiên Tử Dật bại lộ quá nhiều.
Lúc nãy Thiên Tử Dật làm lộ ma pháp hệ hoả làm cậu lo muốn chết, nhưng mà sau khi nghĩ lại cảm thấy chắc là sẽ không sao. Dù sao Thiên Tử Dật cũng có thiên phú SS, sở hữu hai ma pháp hẳn là điều bình thường. Thiên phú SS so với sở hữu hai ma pháp thì hiếm hơn nhiều nhiều lắm.
Ngày hôm sau, Châu Thanh nằm trong lòng Thiên Tử Dật tỉnh lại, hai đứa nhỏ nằm bên cạnh vẫn còn đang say giấc. Châu Thanh ngồi dậy vươn vai một cái, Thiên Tử Dật ngủ không sâu bị động tác của Châu Thanh làm tỉnh. Hắn ngồi dậy ôm lấy cậu, sau đó làm một cái chụt lên môi cậu.
"Chào buổi sáng!"
Châu Thanh mở lều, vừa nhìn thấy cảnh bên ngoài Châu Thanh giật mình tưởng rằng mình lại xuyên không đến một thế giới khác. Trải qua một đêm, tuyết cũng đã ngừng rơi, lúc này mọi thứ bên ngoài đều chìm trong màu trắng lạnh giá. Mặt đất bao phủ một lớp tuyết dày 10cm, lớp tuyết động trên những ngọn đá và bụi cây tạo thành những ngọn núi nhỏ.
Cánh rừng xanh tươi mát ngày hôm qua, chỉ qua một đêm tuyết lại biến thành một rừng băng, các loài cây đều bị đóng băng, xung quanh yên tĩnh không tiếng động. Nếu không phải có Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối ở đây, cậu cho rằng mình đã tới một thế giới khác rồi.
Châu Thanh dọn lớp tuyết dày chắn quanh lều cậu, sau đấy cậu lấy đồ ra chuẩn bị đồ ăn sáng. Con lợn còn lại đã được Châu Thanh cắt đầu, chỉ là chưa có chế biến, trải qua một đêm con lợn này đã đóng băng, một vũng tuyết đỏ vẫn còn động lại gần đấy. Lúc này nhiệt độ âm mười mấy độ, nhờ có áo khoác giữ ấm nên Châu Thanh cũng không cảm thấy quá lạnh.
Châu Thanh chỉ vào con lợn, cậu nói với Thiên Tử Dật: "Này, anh rã đông thịt đi."
Thiên Tử Dật dùng hoả ma pháp rã đông thịt lợn, với sức nóng của hoả ma pháp, lớp băng nhanh chóng tan ra, thịt lợn qua một đêm vẫn còn tươi ngon.
Sau khi rã đông xong, hắn lại lấy củi đốt lên, tạo thành một cái bếp lửa cho Châu Thanh.
Châu Thanh từ trong không gian lấy một cái nồi, bên trong chứa gạo. Châu Thanh định nấu một nồi cháo thịt lợn rừng, với thời tiết như này có một chén cháo ấm bụng thì còn gì tuyệt vời hơn.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Châu Thanh đánh thức hai tiểu bảo bối dậy, có lẽ hôm qua do hoạt động nhiều nên hai nhóc ngủ hơi nhiều, dù sao cũng là trẻ con, ngủ nhiều một chút mới tốt cho sự phát triển.
Châu Thanh làm hai món, một món cháo thịt lợn ăn sáng ấm bụng, món còn lại là cơm thịt lợn hầm, món cơm cậu bỏ vào hộp giữ nhiệt để trưa ăn.
Sáng này hai đứa nhỏ ăn tận bốn chén cháo, hôm qua sử dụng nhiều ma pháp khiến thể lực hai nhóc tiêu hao nhiều, cho dù hôm qua đã ăn một bữa no say nhưng dưới thời tiết như thế này, ăn nhiều mới có thể chóng lại cơn lạnh giá. Hơn nữa sắp tới bọn họ còn phải đi sâu vào bên trong rừng, càng vào sâu cấp bậc yêu thú càng cao, nguy hiểm rình rập khắp nơi, phải chuẩn bị năng lượng mới được. Ngoài ra thì ai bảo món Châu Thanh làm ngon quá, hai nhóc ăn hoài không chán.
__________
Châu Thanh kiểm tra trên dưới toàn thân Thiên Sinh Đông và Thiên Sinh Tây, không phát hiện vết thương nào đáng kể cậu mới yên tâm.
Thiên Tử Dật thu kiếm lại, chậm rãi đi tới bên người Châu Thanh và hai đứa nhỏ. Lúc này hắn không biết rằng có hai người đang khó tin theo dõi hành động của hắn, mà cho dù có biết thì hắn cũng không quan tâm.
"Hiệu trưởng, hình như tôi vừa thấy cậu ta dùng hỏa ma pháp." Giáo sư Trương khó tin nói.
Hiệu trưởng âm trầm gật đầu.
Giáo sư Trương nói tiếp: "Nhưng không phải cậu ta là thủy pháp sư sao?"
Hiệu trưởng nhìn bộ dạng ngây ngốc của giáo sư Trương, ông cười nhạt: "Có gì đáng bất ngờ như vậy, cậu ta có thiên phú SS, sở hữu hai loại ma pháp trở lên cũng bình thường."
Nghe hiệu trưởng nói giáo sư Trương liền thu lại vẻ mặt của mình, hắn quên mất kẻ này là quái thai nghìn năm có một sở hữu thiên phú SS.
"Ta cảm thấy tên này sâu không lường được." Hiệu trưởng nheo mắt nói.
Giáo sư Trương gật đầu: "Như vậy càng phải thu cậu ta về phe mình."
...
Trời tối dần đi, nhiệt độ bắt đầu giảm xuống nhanh chóng, lúc này đây nhiệt độ là 0 độ.
Châu Thanh lấy áo khoác ra mặc vào, cũng là áo khoác cậu mặc lúc ở tinh cầu Kamia. Đây không phải là áo khoác bình thường, đây là loại cải tiến có thẩm mỹ hơn túi nhiệt. Bên trong áo khoác giữ ấm có những túi nhiệt nhỏ, trải ở một số nơi, có thể bao trùm khí nhiệt khắp cơ thể. So với túi nhiệt chỉ có thể tỏa ra một luồng nhiệt ở một khu vực mà người dùng để vào thì tốt hơn nhiều.
Thiên Tử Dật và hai đứa nhỏ cũng có một cái áo khoác. Hai tiểu bảo bối bóng dáng nhỏ bọc trong cái áo khoác lông, nhìn cứ như hai cục bông đáng yêu. Một cục thì đang đốt lửa bằng ma pháp của mình, một cục thì đang bỏ thêm củi.
Châu Thanh đang trải lều ra, nhóm của cậu định qua đêm ở đây, Thiên Tử Dật thì đang đi săn yêu thú kiếm thịt, trước khi đi hắn còn tạo một cái kết giới xung quanh nên khu vực bên Châu Thanh tương đối an toàn.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, cả ba ngồi đợi Thiên Tử Dật đem thịt yêu thú về, ngồi một lúc thì tuyết bắt đầu rơi, nhiệt độ lại giảm xuống thêm mấy độ.
Thời tiết ở tinh cầu này cũng rất thất thường, có hôm thì nắng nóng cả ngày, hôm thì mưa gió, không ai biết trước được thời tiết ở đây, vì vậy khi biết cuộc thi tổ chức ở đây, mọi người đều chuẩn bị vật dụng kỹ càng cho mọi loại mùa.
Trong lúc rảnh rỗi, Châu Thanh mở quang não lên xem bảng xếp hạng. Quang não của cậu có kết nối với máy bay quay, lúc này máy quay đang đi theo Thiên Tử Dật nên cậu không thể dùng nó để coi bảng xếp hạng.
Châu Thanh cảm thấy chức năng xem bảng xếp hạng trên máy quay hơi thừa vì cậu hoàn toàn có thể coi qua quang não của mình.
Châu Thanh phát hiện điểm số lúc này của đội đã tăng lên 28 điểm, trước đó đội cậu chỉ có 9 điểm, sau khi Thiên Tử Dật xử con yêu thú ảo cảnh thì lại được thêm 3 điểm. Điểm còn lại hẳn là Thiên Tử Dật mới kiếm được.
Lúc này đội dẫn đầu đang sở hữu 250 điểm, có vẻ như cuộc thi rất gây gắt, yêu thú liên tục bị săn đuổi.
Sau đó Châu Thanh ngoài ý muốn phát hiện đội đứng thứ 10 là đội của Phượng Cương Vũ, đội thứ 15 là Tống Thanh Thời. La Kính và Ryze lại không thấy đâu, ngay cả đội của Bernard và Mart cũng vậy.
Có lẽ bọn họ cũng giống như cậu muốn tìm một địa điểm thích hợp rồi sẽ ở đó cày điểm.
Thiên Tử Dật xách hai con lợn rừng, là yêu thú lợn cấp 2. Thân hình lợn rừng mập mạp to béo, đủ để bốn người bọn họ ăn. Ngoài ra còn có mười hai con yêu thú chuột cấp 1 to hơn cả bàn tay người lớn.
Châu Thanh nhận lấy lợn rừng, cậu cắt đầu hai con lợn ra đặt vào một cái khay để qua một bên, còn thân thì cậu chế biến sạch sẽ, thêm chút gia vị rồi để lên lửa nướng, con còn lại cậu để ngày mai ăn sáng.
Mười hai con cấp 1 và hai cái đầu lợn thì cậu đem vào không gian cho Đại Đằng và đám Tiểu Đằng. Gần đây đám Huyết Đằng cứ réo là muốn uống máu, không còn cách nào khác Châu Thanh đành nhờ Thiên Tử Dật săn thêm mấy con yêu thú cho bọn nó.
Tuy là nói yêu thú thực vật không cần ăn, sống trong không gian tràn ngập năng lượng như vậy thì bụng lúc nào mà chẳng căng no. Nhưng Huyết Đằng lại rất yêu thích máu, năng lượng rất tốt nhưng máu đã là một thứ gì đó khắc sâu vào linh hồn bọn nó, lâu lâu không uống là không chịu được.
Sau khi ăn uống no nê, tuyết rơi một lúc nhiều hơn, mặt đất đã bắt đầu xuất hiện một lớp tuyết dày 5cm. Chỗ Châu Thanh nghỉ ngơi là ở trên tảng đá tương đối lớn và cao, như vậy cũng không sợ bị chôn vùi trong tuyết, hơn nữa có kết giới của Thiên Tử Dật nên cũng không lo bị yêu thú tấn công.
Đương nhiên kết giới Thiên Tử Dật dựng là dạng trong suốt, nhìn như là không có gì, máy bay cũng không có quay ra được cái gì. Lúc Thiên Tử Dật dựng kết giới thì máy quay đang quay về phía Châu Thanh, vì vậy mà ai đang theo dõi đội cậu không hề biết Thiên Tử Dật có ma pháp không gian.
Một phần nữa là Châu Thanh không muốn Thiên Tử Dật bại lộ quá nhiều.
Lúc nãy Thiên Tử Dật làm lộ ma pháp hệ hoả làm cậu lo muốn chết, nhưng mà sau khi nghĩ lại cảm thấy chắc là sẽ không sao. Dù sao Thiên Tử Dật cũng có thiên phú SS, sở hữu hai ma pháp hẳn là điều bình thường. Thiên phú SS so với sở hữu hai ma pháp thì hiếm hơn nhiều nhiều lắm.
Ngày hôm sau, Châu Thanh nằm trong lòng Thiên Tử Dật tỉnh lại, hai đứa nhỏ nằm bên cạnh vẫn còn đang say giấc. Châu Thanh ngồi dậy vươn vai một cái, Thiên Tử Dật ngủ không sâu bị động tác của Châu Thanh làm tỉnh. Hắn ngồi dậy ôm lấy cậu, sau đó làm một cái chụt lên môi cậu.
"Chào buổi sáng!"
Châu Thanh mở lều, vừa nhìn thấy cảnh bên ngoài Châu Thanh giật mình tưởng rằng mình lại xuyên không đến một thế giới khác. Trải qua một đêm, tuyết cũng đã ngừng rơi, lúc này mọi thứ bên ngoài đều chìm trong màu trắng lạnh giá. Mặt đất bao phủ một lớp tuyết dày 10cm, lớp tuyết động trên những ngọn đá và bụi cây tạo thành những ngọn núi nhỏ.
Cánh rừng xanh tươi mát ngày hôm qua, chỉ qua một đêm tuyết lại biến thành một rừng băng, các loài cây đều bị đóng băng, xung quanh yên tĩnh không tiếng động. Nếu không phải có Thiên Tử Dật và hai tiểu bảo bối ở đây, cậu cho rằng mình đã tới một thế giới khác rồi.
Châu Thanh dọn lớp tuyết dày chắn quanh lều cậu, sau đấy cậu lấy đồ ra chuẩn bị đồ ăn sáng. Con lợn còn lại đã được Châu Thanh cắt đầu, chỉ là chưa có chế biến, trải qua một đêm con lợn này đã đóng băng, một vũng tuyết đỏ vẫn còn động lại gần đấy. Lúc này nhiệt độ âm mười mấy độ, nhờ có áo khoác giữ ấm nên Châu Thanh cũng không cảm thấy quá lạnh.
Châu Thanh chỉ vào con lợn, cậu nói với Thiên Tử Dật: "Này, anh rã đông thịt đi."
Thiên Tử Dật dùng hoả ma pháp rã đông thịt lợn, với sức nóng của hoả ma pháp, lớp băng nhanh chóng tan ra, thịt lợn qua một đêm vẫn còn tươi ngon.
Sau khi rã đông xong, hắn lại lấy củi đốt lên, tạo thành một cái bếp lửa cho Châu Thanh.
Châu Thanh từ trong không gian lấy một cái nồi, bên trong chứa gạo. Châu Thanh định nấu một nồi cháo thịt lợn rừng, với thời tiết như này có một chén cháo ấm bụng thì còn gì tuyệt vời hơn.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Châu Thanh đánh thức hai tiểu bảo bối dậy, có lẽ hôm qua do hoạt động nhiều nên hai nhóc ngủ hơi nhiều, dù sao cũng là trẻ con, ngủ nhiều một chút mới tốt cho sự phát triển.
Châu Thanh làm hai món, một món cháo thịt lợn ăn sáng ấm bụng, món còn lại là cơm thịt lợn hầm, món cơm cậu bỏ vào hộp giữ nhiệt để trưa ăn.
Sáng này hai đứa nhỏ ăn tận bốn chén cháo, hôm qua sử dụng nhiều ma pháp khiến thể lực hai nhóc tiêu hao nhiều, cho dù hôm qua đã ăn một bữa no say nhưng dưới thời tiết như thế này, ăn nhiều mới có thể chóng lại cơn lạnh giá. Hơn nữa sắp tới bọn họ còn phải đi sâu vào bên trong rừng, càng vào sâu cấp bậc yêu thú càng cao, nguy hiểm rình rập khắp nơi, phải chuẩn bị năng lượng mới được. Ngoài ra thì ai bảo món Châu Thanh làm ngon quá, hai nhóc ăn hoài không chán.