Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.
__________
Dylan đập tay xuống đất, một bức tường bằng đá lập tức được dựng lên.
Tơ nhện nhọn hoắt đâm xuyên qua bức tường, bức tường xuất hiện vết nứt, sau đó liền vỡ thành trăm mảnh.
Dylan nhanh chóng nhảy lùi về sau, mảnh đá nhọn văng tung tóe, một số đó bay về phía hắn.
Đột nhiên một luồng gió thổi qua quét sạch bụi đá.
"Cảm ơn." Dylan gật đầu cảm kích với Ryze.
"Một mình không thể đánh lại bọn nó, chúng ta phải hợp lực." Ryze nghiêm túc nói.
Dylan biết rõ điều này hơn bất cứ ai.
Nhóm của bọn họ phần lớn đều là cấp 4, chỉ có hắn và Ryze là cấp 5, mà hai con nhện kia lại là trùng thú trung cấp, lực công kích của bọn chúng thật sự quá mạnh, một mình đối phó chắc chắn là không thể.
Dylan gật đầu, hắn nói với mọi người thả yêu thú ra.
Tuy rằng nhóm bọn họ không mạnh, nhưng được cái quân số đông, ít nhiều gì cũng cầm cự được.
Nhóm bọn họ chỉ có Dylan, Phượng Nhu Tinh, Ryze, Trần Dương Linh và Korly có yêu thú.
Yêu thú của Dylan là con báo đen cấp 5 sơ cấp, của Phượng Nhu Tinh là một yêu thú thực vật, hỗ trợ cho việc luyện đan của cô nên không có mấy công kích, nhưng hỗ trợ cũng rất tốt.
Ryze và Trần Dương Linh lần lượt là Sói cấp 4 cao cấp và Bạch Xà cấp 4 trung cấp được bọn họ khế ước ở vòng một.
Yêu thú của Korly là thấp nhất, một con nhím cấp 4 sơ cấp.
Hai con nhện nhìn thấy cả nhóm thả yêu thú ra, bọn chúng đột nhiên nhảy lùi lại, sau đó lại như con nhện cao cấp trước đó mà phun ra một loạt tơ nhện bao trùm lấy cả nhóm, mà mỗi chùm tơ lại có ba bốn quả trứng.
Trần Dương Linh nhìn thấy một màn này, hắn nhớ đến cảnh lúc nãy, cả cơ thể hắn liền run lên vì sợ.
"Lại nữa, bọn nhện này trứng ở đâu mà nhiều thế!" Trần Dương Linh phóng một quả thủy cầu về phía quả trứng đang từ từ nở ra.
Phượng Nhu Tinh ở bên cạnh nghe vậy liền phổ cập kiến thức cho hắn.
"Nhện Trùng không giống với nhện thông thường, thay vì sinh những quả trứng đó ra, bọn chúng sẽ giữ lại trong cơ thể và ấp nó."
Nếu là như vậy, trong cơ thể một con nhện trùng tộc sẽ có rất nhiều trứng, và do những quả trứng đó đã được ấp nên sau khi được thả ra là nở liền ngay lập tức.
Đạt tới cấp bậc trùng tộc trung cấp cũng có nghĩa khoảng thời gian sống của hai con nhện này là rất lâu, cũng không biết rốt cuộc hai con nhện này có bao nhiêu quả trứng trong người.
Hơn một trăm quả trứng nở ra trong nháy mắt, mọi người nhanh chóng bị bao vây bởi một đàn nhện con.
Tuy rằng cấp bậc của lũ nhện con mới chào đời này không cao, nhưng số lượng đang ngày một tăng lên, cũng khiến cho cả nhóm gặp khó khăn. Huống hồ sau lưng bọn chúng còn có hai con nhện bự gây áp lực.
Lúc này mọi người tụ tập lại một chỗ tạo thành một đội hình vòng tròn nhiều lớp.
Phượng Nhu Tinh và Tống Thanh Thời là những người không có khả năng chiến đấu sẽ đứng ở bên trong, kế tiếp sẽ là Trần Dương Linh, Roy và Korly sẽ đứng lớp kế tiếp.
Dylan, Ryze và những con yêu thú sẽ ở vòng ngoài, chịu sát thương và gây sát thương chính cho đội.
Lúc này Korly ném ra một hỏa cầu, hỏa cầu chạm đất lập tức nổ tung. Những con nhện con gần đó đều bị ngọn lửa của gã thiêu đốt. Một số con thì bị đánh văng vào tường tơ nhện, trên người bọn chúng còn mang theo ngọn lửa của Korly, vì vậy bức tường tơ nhện cũng bị ngọn lửa của gã lây lan.
Thế nhưng ngọn lửa của Korly chỉ mới cấp 4, vì vậy rất nhanh liền bị dập tắt.
Trên bức tường tơ nhện lập tức xuất hiện một lỗ hổng, không quá lớn để một đứa trẻ như Roy có thể thoát ra nhưng cũng đủ để Tống Thanh Thời nhìn thấy sự việc đang diễn ra bên ngoài lồng tơ.
Tống Thanh Thời liếc mắt nhìn qua liền thấy thân ảnh của Châu Thanh lộn một vòng trên đất, bàn tay cậu sáng lên tia sáng màu xanh nhè nhẹ chạm xuống mặt đất.
Cả người Châu Thanh lấm lem bùn đất, trên người còn có vài vết thương nhỏ.
Đúng lúc này đột nhiên một cái càng màu đen to lớn xuất hiện kẹp lấy Châu Thanh, thế nhưng cậu đã nhanh chóng né sang một bên, sau đó lại tiếp tục chạy thoát.
Con bọ cạp kẹp hụt, nó cũng không tức giận mà nhanh chóng đuổi theo Châu Thanh đang chạy trốn, dường như còn xem đây là một thú vui.
Con bọ cạp một lần nữa vung càng, Châu Thanh lập tức nhảy sang một bên né tránh, bàn tay cậu chạm mặt đất liền sáng lên tia sáng xanh.
Châu Thanh chật vật chạy thoát khỏi lưỡi càng sắc bén của bọ cạp, cậu mệt mỏi thở dốc chạy vòng quanh chạy trốn.
Mà phía xa xa kia chính là Thiên Tử Dật đang giao đấu vs con bò cạp còn lại, hắn không hề quan tâm đến sự an nguy của Châu Thanh.
Tống Thanh Thời nhìn thấy một màn này, trong lòng cậu ta liền thấy hả dạ.
Tốt nhất nên là như vậy, Thiên Tử Dật tốt nhất là không nên quan tâm đến Châu Thanh làm gì.
Tống Thanh Thời nhìn Châu Thanh sợ hãi chạy trốn con bò cạp, cậu ta ác độc thầm nghĩ Châu Thanh sẽ nhanh chóng kịp sức, sau đó cậu sẽ bị con bò cạp kia kẹp chết.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Châu Thanh chết đi, không còn con ruồi nào lượn lờ bên cạnh Thiên Tử Dật, Tống Thanh Thời liền cảm thấy thoải mái.
"Cẩn thận!" Đột nhiên một tiếng hét vang lên chặt gãy suy nghĩ của Tống Thanh Thời.
Tống Thanh Thời giật mình, cậu ta vì lo mải mê nhìn Châu Thanh bị con bò cạp vờn, lại ỷ y mình đang đứng bên trong vòng tròn, được mọi người hợp lực bảo vệ nên không để ý.
Tống Thanh Thời xoay người nhìn, chỉ thấy một chùm tơ nhện nhọn hoắt đang lao thẳng về phía mình.
Tống Thanh Thời hoảng hốt, lại phát hiện những người khác đang bận đối phó với bầy nhện con nên không thể giúp cậu ta.
Ngay khi tơ nhện gần trong gan tất, một bóng người đột nhiên xuất hiện chắn trước người Tống Thanh Thời.
Phập.
Tống Thanh Thời phun ra một ngụm máu, cậu ta khó tin mà cuối đầu nhìn xuống.
Chùm tơ nhện đã xuyên thủng qua người cậu ta!
"A!" Một tiếng hét thảm thiết vang lên trong màn đêm tuyệt vọng.
Tống Thanh Thời giật mình, cậu ta ngẩng đầu nhìn.
Korly đang đau đớn ôm lấy cái bụng bị đâm xuyên của mình mà gào thét, từng tiếng vỡ vụn lạnh lẽo phát lên.
Ryze nhanh chóng dùng lưỡi liềm gió chém đứt chùm tơ nhện.
Phượng Nhu Tinh và Trần Dương Linh nhanh chóng chạy lại đỡ lấy Korly và Tống Thanh Thời.
"Không ổn rồi, kinh mạch của Korly đã bị hủy." Trần Dương Linh đỡ lấy Korly đã ngất đi vì sự thống khổ khi kinh mạch bị hủy, tiếng vỡ nát kia cũng chính là tiếng kinh mạch của gã đang vỡ thành từng mảnh.
"Cậu ta còn sống không?" Ryze tạo ra một luồng lốc xoáy phóng về phía hai con nhện trùng tộc.
Trần Dương Linh đưa tay lên mũi Korly, hơi thở rất yếu ớt, hắn lo sợ nói: "Còn, nhưng sợ chẳng được bao lâu, cậu ta đang mất máu rất nhiều!"
Sau khi Ryze cắt đi chùm tơ nhện do con nhện trùng tộc gây ra, chùm nhện sau khi bị cắt đứt đang từ từ tan rã. Không có chùm nhện, bụng Korly lập tức xuất hiện một lỗ máu, máu từ bên trong liên tục chảy ra, không có cách nào có thể chặn lại.
Kinh mạch bị hủy, nội tạng bị xuyên thủng, máu liên tục chảy không có cách nào cầm cự, Korly sợ là phải bỏ mạng ở chỗ này.
__________
Dylan đập tay xuống đất, một bức tường bằng đá lập tức được dựng lên.
Tơ nhện nhọn hoắt đâm xuyên qua bức tường, bức tường xuất hiện vết nứt, sau đó liền vỡ thành trăm mảnh.
Dylan nhanh chóng nhảy lùi về sau, mảnh đá nhọn văng tung tóe, một số đó bay về phía hắn.
Đột nhiên một luồng gió thổi qua quét sạch bụi đá.
"Cảm ơn." Dylan gật đầu cảm kích với Ryze.
"Một mình không thể đánh lại bọn nó, chúng ta phải hợp lực." Ryze nghiêm túc nói.
Dylan biết rõ điều này hơn bất cứ ai.
Nhóm của bọn họ phần lớn đều là cấp 4, chỉ có hắn và Ryze là cấp 5, mà hai con nhện kia lại là trùng thú trung cấp, lực công kích của bọn chúng thật sự quá mạnh, một mình đối phó chắc chắn là không thể.
Dylan gật đầu, hắn nói với mọi người thả yêu thú ra.
Tuy rằng nhóm bọn họ không mạnh, nhưng được cái quân số đông, ít nhiều gì cũng cầm cự được.
Nhóm bọn họ chỉ có Dylan, Phượng Nhu Tinh, Ryze, Trần Dương Linh và Korly có yêu thú.
Yêu thú của Dylan là con báo đen cấp 5 sơ cấp, của Phượng Nhu Tinh là một yêu thú thực vật, hỗ trợ cho việc luyện đan của cô nên không có mấy công kích, nhưng hỗ trợ cũng rất tốt.
Ryze và Trần Dương Linh lần lượt là Sói cấp 4 cao cấp và Bạch Xà cấp 4 trung cấp được bọn họ khế ước ở vòng một.
Yêu thú của Korly là thấp nhất, một con nhím cấp 4 sơ cấp.
Hai con nhện nhìn thấy cả nhóm thả yêu thú ra, bọn chúng đột nhiên nhảy lùi lại, sau đó lại như con nhện cao cấp trước đó mà phun ra một loạt tơ nhện bao trùm lấy cả nhóm, mà mỗi chùm tơ lại có ba bốn quả trứng.
Trần Dương Linh nhìn thấy một màn này, hắn nhớ đến cảnh lúc nãy, cả cơ thể hắn liền run lên vì sợ.
"Lại nữa, bọn nhện này trứng ở đâu mà nhiều thế!" Trần Dương Linh phóng một quả thủy cầu về phía quả trứng đang từ từ nở ra.
Phượng Nhu Tinh ở bên cạnh nghe vậy liền phổ cập kiến thức cho hắn.
"Nhện Trùng không giống với nhện thông thường, thay vì sinh những quả trứng đó ra, bọn chúng sẽ giữ lại trong cơ thể và ấp nó."
Nếu là như vậy, trong cơ thể một con nhện trùng tộc sẽ có rất nhiều trứng, và do những quả trứng đó đã được ấp nên sau khi được thả ra là nở liền ngay lập tức.
Đạt tới cấp bậc trùng tộc trung cấp cũng có nghĩa khoảng thời gian sống của hai con nhện này là rất lâu, cũng không biết rốt cuộc hai con nhện này có bao nhiêu quả trứng trong người.
Hơn một trăm quả trứng nở ra trong nháy mắt, mọi người nhanh chóng bị bao vây bởi một đàn nhện con.
Tuy rằng cấp bậc của lũ nhện con mới chào đời này không cao, nhưng số lượng đang ngày một tăng lên, cũng khiến cho cả nhóm gặp khó khăn. Huống hồ sau lưng bọn chúng còn có hai con nhện bự gây áp lực.
Lúc này mọi người tụ tập lại một chỗ tạo thành một đội hình vòng tròn nhiều lớp.
Phượng Nhu Tinh và Tống Thanh Thời là những người không có khả năng chiến đấu sẽ đứng ở bên trong, kế tiếp sẽ là Trần Dương Linh, Roy và Korly sẽ đứng lớp kế tiếp.
Dylan, Ryze và những con yêu thú sẽ ở vòng ngoài, chịu sát thương và gây sát thương chính cho đội.
Lúc này Korly ném ra một hỏa cầu, hỏa cầu chạm đất lập tức nổ tung. Những con nhện con gần đó đều bị ngọn lửa của gã thiêu đốt. Một số con thì bị đánh văng vào tường tơ nhện, trên người bọn chúng còn mang theo ngọn lửa của Korly, vì vậy bức tường tơ nhện cũng bị ngọn lửa của gã lây lan.
Thế nhưng ngọn lửa của Korly chỉ mới cấp 4, vì vậy rất nhanh liền bị dập tắt.
Trên bức tường tơ nhện lập tức xuất hiện một lỗ hổng, không quá lớn để một đứa trẻ như Roy có thể thoát ra nhưng cũng đủ để Tống Thanh Thời nhìn thấy sự việc đang diễn ra bên ngoài lồng tơ.
Tống Thanh Thời liếc mắt nhìn qua liền thấy thân ảnh của Châu Thanh lộn một vòng trên đất, bàn tay cậu sáng lên tia sáng màu xanh nhè nhẹ chạm xuống mặt đất.
Cả người Châu Thanh lấm lem bùn đất, trên người còn có vài vết thương nhỏ.
Đúng lúc này đột nhiên một cái càng màu đen to lớn xuất hiện kẹp lấy Châu Thanh, thế nhưng cậu đã nhanh chóng né sang một bên, sau đó lại tiếp tục chạy thoát.
Con bọ cạp kẹp hụt, nó cũng không tức giận mà nhanh chóng đuổi theo Châu Thanh đang chạy trốn, dường như còn xem đây là một thú vui.
Con bọ cạp một lần nữa vung càng, Châu Thanh lập tức nhảy sang một bên né tránh, bàn tay cậu chạm mặt đất liền sáng lên tia sáng xanh.
Châu Thanh chật vật chạy thoát khỏi lưỡi càng sắc bén của bọ cạp, cậu mệt mỏi thở dốc chạy vòng quanh chạy trốn.
Mà phía xa xa kia chính là Thiên Tử Dật đang giao đấu vs con bò cạp còn lại, hắn không hề quan tâm đến sự an nguy của Châu Thanh.
Tống Thanh Thời nhìn thấy một màn này, trong lòng cậu ta liền thấy hả dạ.
Tốt nhất nên là như vậy, Thiên Tử Dật tốt nhất là không nên quan tâm đến Châu Thanh làm gì.
Tống Thanh Thời nhìn Châu Thanh sợ hãi chạy trốn con bò cạp, cậu ta ác độc thầm nghĩ Châu Thanh sẽ nhanh chóng kịp sức, sau đó cậu sẽ bị con bò cạp kia kẹp chết.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh Châu Thanh chết đi, không còn con ruồi nào lượn lờ bên cạnh Thiên Tử Dật, Tống Thanh Thời liền cảm thấy thoải mái.
"Cẩn thận!" Đột nhiên một tiếng hét vang lên chặt gãy suy nghĩ của Tống Thanh Thời.
Tống Thanh Thời giật mình, cậu ta vì lo mải mê nhìn Châu Thanh bị con bò cạp vờn, lại ỷ y mình đang đứng bên trong vòng tròn, được mọi người hợp lực bảo vệ nên không để ý.
Tống Thanh Thời xoay người nhìn, chỉ thấy một chùm tơ nhện nhọn hoắt đang lao thẳng về phía mình.
Tống Thanh Thời hoảng hốt, lại phát hiện những người khác đang bận đối phó với bầy nhện con nên không thể giúp cậu ta.
Ngay khi tơ nhện gần trong gan tất, một bóng người đột nhiên xuất hiện chắn trước người Tống Thanh Thời.
Phập.
Tống Thanh Thời phun ra một ngụm máu, cậu ta khó tin mà cuối đầu nhìn xuống.
Chùm tơ nhện đã xuyên thủng qua người cậu ta!
"A!" Một tiếng hét thảm thiết vang lên trong màn đêm tuyệt vọng.
Tống Thanh Thời giật mình, cậu ta ngẩng đầu nhìn.
Korly đang đau đớn ôm lấy cái bụng bị đâm xuyên của mình mà gào thét, từng tiếng vỡ vụn lạnh lẽo phát lên.
Ryze nhanh chóng dùng lưỡi liềm gió chém đứt chùm tơ nhện.
Phượng Nhu Tinh và Trần Dương Linh nhanh chóng chạy lại đỡ lấy Korly và Tống Thanh Thời.
"Không ổn rồi, kinh mạch của Korly đã bị hủy." Trần Dương Linh đỡ lấy Korly đã ngất đi vì sự thống khổ khi kinh mạch bị hủy, tiếng vỡ nát kia cũng chính là tiếng kinh mạch của gã đang vỡ thành từng mảnh.
"Cậu ta còn sống không?" Ryze tạo ra một luồng lốc xoáy phóng về phía hai con nhện trùng tộc.
Trần Dương Linh đưa tay lên mũi Korly, hơi thở rất yếu ớt, hắn lo sợ nói: "Còn, nhưng sợ chẳng được bao lâu, cậu ta đang mất máu rất nhiều!"
Sau khi Ryze cắt đi chùm tơ nhện do con nhện trùng tộc gây ra, chùm nhện sau khi bị cắt đứt đang từ từ tan rã. Không có chùm nhện, bụng Korly lập tức xuất hiện một lỗ máu, máu từ bên trong liên tục chảy ra, không có cách nào có thể chặn lại.
Kinh mạch bị hủy, nội tạng bị xuyên thủng, máu liên tục chảy không có cách nào cầm cự, Korly sợ là phải bỏ mạng ở chỗ này.