Từng tiếng hét to giận dữ vang lên, dù một trong số đó có chút tâm tư đục nước béo cò hiềm nghi.
Nhưng dù sao cũng đi theo Kim Sư Tử ít nhất cũng vài năm, làm sao không có chút tình cảm nào.
Nhất là với tình hình hiện tại, bọn họ hầu như đều không còn tâm tư chiếm tiện nghi nữa.
Vài phút trước bọn họ đều có cùng tâm tư, hi vọng Kim Sư Tử mau mau tỉnh lại, bọn họ mới có đường sinh cơ.
Khoảng thời gian đánh với Lâm này, bọn họ hoàn toàn không còn lòng tin đánh bại hắn nữa.
Nên bọn họ đặt tất cả hi vọng vào Kim Sư Tử có thể tỉnh lại, nhưng bây giờ tất cả hi vọng đều tan biến.
Ngoại trừ tuyệt vọng thì bọn họ hoàn toàn không nói thành lời, có chút bắt đầu sợ hãi lui bước.
Trong đó một số tâm tư bắt đầu tính toán đường ra, chỉ có Indigo cùng Scarlet thì rất bi thương.
Từng màn trí nhớ trong quá khứ đi theo Kim Sư Tử bắt đầu hiện lên, nhưng bọn họ chỉ bi thương thôi không có cảm súc khác.
Từ nhiều năm trước theo Shiki ra biển, bọn họ đã làm tốt giác ngộ mấy chục năm rồi.
Và theo Shiki càng lúc càng già yếu, trực giác báo cho bọn họ biết ngày này tương lai chắc chắn sẽ xảy ra.
Nhưng không ngờ nó đến sớm như vậy, bọn họ biết với tính cách của Shiki thì bảo hắn chết già là không thể nào.
Dù cho lúc trước thất bại nhiều lần, làm hắn nản lòng thoái chí, nhưng bọn họ biết hắn tình nguyện chết bởi chiến đấu.
Chứ không muốn chết già, cho nên ngày này bọn họ đã biết trước nhưng tới vẫn quá sớm một chút đi.
Nên ngoài có chút bi thương ra bọn họ cũng không hận thù gì Lâm, nên khi Lâm mời chào, Indigo hiện tại đã bắt đầu có chút ý động rồi!
“ Kim Sư Tử đã chết, ngươi không còn chút hi vọng nào nữa đâu bác sĩ Indigo, lên thuyền của ta đi, ta cần tài năng của ngươi, và điều hứa hẹn lúc trước ta chắc chắn sẽ tuân thủ nó ”: sau khi thấy cảm súc của Indigo bắt đầu ổn định lại Lâm bắt đầu dụ dỗ.
Tự hỏi năm phút, Indigo nhìn Lâm và lên tiếng thăm dò!
“ ngươi có thể đảm bảo lời hứa của ngươi là thật, theo ta thấy ngươi hiện tại chỉ có một người đi, muốn tổ kiến một phòng nghiên cứu cho ta thì một mình ngươi không thể làm được ,phải biết có nhiều thứ không phải cứ mạnh là xong ”.
Mặc dù có ý gia nhập vào Lâm, nhưng Indigo vẫn phải tìm hiểu một chút về hắn.
Dù sao Lâm còn quá trẻ mà đã mạnh như vậy, thì ngoại trừ quanh năm suốt tháng tu luyện , như vậy mới có được sức mạnh như thế.
Mà hầu hết thời gian dành cho tu luyện, thì theo hắn Lâm không có cơ hội phát triển thế lực của mình,.
Bởi thế hắn nhận định Lâm hiện tại là người cô đơn, mà muốn nhanh chóng kiến tạo một thế lực đủ lớn, thì không phải trong thời gian ngắn là thành lập được!
“ cái này ngươi yên tâm, thế lực của ta dù còn chưa phát triển tới Grand Line, nhưng nhân số cũng không ít người, nếu ta nhớ không lầm thì hiện tại đủ sức chiến đấu đã vượt trên năm ngàn người, và mỗi ngày vẫn còn đang gia tăng, vì thế ngươi cứ yên tâm ta sẽ liên lạc người ở đại bản doanh xây dựng cho ngươi một phòng nghiên cứu tiên tiến nhất có thể ”
Lâm nghe Indigo hỏi thì có chút ngoài ý muốn, hắn cứ nghĩ phải tốn miệng lưỡi công sức một ít nữa mới có cơ hội thuyết phục người này.
Nhưng không ngờ chỉ dụ dỗ vài câu, thì người này đã có ý gia nhập dưới trướng hắn, nên hắn lập tức trả lời.
Mà khi nói về chiến lực của mọi người thì hắn không nói cặn kẽ, nếu không sẽ làm Indigo giật nảy mình.
Dù sao để có thể chiến đấu trong miệng Lâm, thì kém cỏi nhất chiến lực cũng phải trên hạ sĩ cấp bậc.
Mà câu có thể chiến đấu này vào tai Indigo thì sẽ khác hoàn toàn, đối với Indigo người chưa vào Grand Line mà có thể chiến đấu, thì cao lắm chỉ tầm binh nhì là đã rất mạnh.
Cho nên trong suy nghĩ của hắn, thì năm ngàn người của Lâm một nửa có chiến lực cấp binh nhì thì đã rất mạnh.
Nếu hắn biết suy nghĩ của Lâm là phải hạ sĩ chiến lực, mới có thể chiến đấu thì không biết cảm giác sẽ ra sao.
Mà Lâm trả lời cũng làm Indigo cảm giác ngoài ý muốn, không ngờ người này tuổi còn trẻ đã bắt đầu kiến tạo cho mình một tổ chức khá lớn.
Phải biết có thể nuôi sống hơn năm ngàn cá nhân, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Nếu không cướp bóc đến rất nhiều tiền tài thì không nuôi nổi, mà để cướp đủ tiền của nuôi sống hơn năm ngàn người là con số rất lớn.
Có thể cướp nhiều tiền của như vậy, thì chắc chắn phải bị truy nã với số tiền rất cao.
Nhưng hiện tại Indigo vẫn không nhớ được, trước đây có tấm lệnh truy nã nào của Lâm cả.
Phải biết dù ẩn nấp đi, nhưng Shiki vẫn luôn quan tâm tin tức mới nhất của biển cả.
Bọn họ chỉ là ẩn núp, chứ không ẩn cư, bởi vậy chỉ cần có lệnh truy nã mới là bọn họ lập tức có thông tin.
Nhưng đối với Lâm thì hắn chắc chắn mình chưa gặp qua người này bị truy nã.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK