Mục lục
Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà thay vào đó hắn càng khâm phục lão đại hơn, nếu không có lão đại từ mấy tháng trước đại lực ủng hộ tình báo bộ môn phát triển.



Thì lần này hành động sẽ không thuận lợi như vậy, nếu lần này chỉ dùng tới nhân viên của tổ chức thôi.



Mà không dùng tới thế lực mà mấy tháng này tình báo bộ môn phát triển, thì sẽ không làm được thiên y vô phùng như vậy.



Phải biết để lừa dối Cp là điều rất khó làm được, nhất là Cp có thể xem như bộ tình báo của Chính Phủ Thế Giới a.



Bộ mon này đã phát triển được mấy trăm năm rồi, đã cực kỳ hoàn thiện, mỗi một thành viên đều là tinh anh trong tinh anh.



Muốn lựa gạt bọn hắn thu hoạch tin tức giả, đối với tổ chức khác hầu như là điều không có khả năng.



Cũng may mấy tháng này Lâm cực kỳ ủng hộ tình báo bộ môn phát triển, hầu như hơn một nửa vốn lưu động của tổ chức.



Đều đổ vào để phát triển tình báo bộ môn, bởi vậy lần này tình báo bộ môn hoàn toàn phát huy ra tác dụng của nó rồi.



“ rất tốt, lúc này chưa phải là lúc, để cho những thế lực kia biết được tất cả gốc gác của tổ chức chúng ta, thông báo hạm đội không cần quá gấp trở về, có thể trì hoãn tốc độ một chút,



Cho bọn họ một chút thời gian xác minh tin tức, nếu không đủ tin tức đầy đủ, thì bọn hắn sẽ có thể lần thứ hai lần thứ ba thăm dò chúng ta, như thế rất phiền phức, hiện tại cho bọn hắn chút thời gian sau này có thể bớt rất nhiều phiền phức,



Nhưng cũng không thể quá rõ ràng cho thấy chúng ta cố ý cho bọn họ thêm thời gian, như thế thì thành dấu đầu lòi đuôi rồi, nếu khi chúng ta trở về tới nơi, mà bọn hắn còn không thức thời rời đi, thì lúc đó ta cũng không thể khách khí, nếu không rất có thể sẽ làm cho người khác sinh nghi rồi !”



Lâm hơi suy tư một chút nói, khóe miệng câu lên nụ cười không dễ phát giác, phải biết hắn chuẩn bị cơ hội này cho những người kia đã hơn một tháng rồi.



Mặc dù trước đó Lâm không biết Mắt Ưng sẽ tới, nhưng hắn biết dù trước đó hắn cùng Aokiji đại chiến gây nên người khác kiên kỵ.



Nhưng không có nghĩa là bọn họ từ bỏ thăm dò, cho nên Lâm tin rằng trong thời gian tiếp theo hắn sẽ bị việc gì đó đi ra khỏi Đảo Cá Voi.



Hơn nữa còn sẽ kéo đi đại bộ phận binh lực, sẽ làm cho Đảo Cá Voi phòng hộ giảm tới mức thấp nhất, bởi vậy Lâm từ hơn một tháng trước đã bắt đầu trù bị rồi.



Nhưng hắn không ngờ là lại là Mắt Ưng làm cho hắn phải đi ra khỏi đảo, ban đầu Lâm cho rằng chuyện kéo hắn ra khỏi đảo phải là hải quân hoặc chính phủ thế giới làm ra.



Hoặc có lẽ Mắt Ưng đến là một bất ngờ thôi, rất có thể hải quân cùng chính phủ thế giới đã đang trù bị một cơ hội như vậy cho Lâm rồi.



Nhưng ai ngờ Mắt Ưng chen vào một chân, xem như lần này Mắt Ưng trợ giúp cả hai phía luôn.



Lâm cũng dăng chờ một cơ hội như vậy, để hắn có thể danh chính ngôn thuận đưa cho những người kia tin tức mà bọn hắn cần đâu.



Mà Mắt Ưng cũng giúp cho hải quân cùng chính phủ thế giới một đại ân, thực nếu muốn tìm cớ dẫn dụ Lâm ra khỏi Đảo Cá Voi.



Đồng thời còn dẫn theo đại bộ phận binh lực của tổ chức, thì không hề đơn giản chút nào.



Mà còn không thể để cho Lâm biết đó là hải quân cùng chính phủ thế giới dở trò, như vậy nhờ có Mắt Ưng.



Và cả Lâm cùng hải quân và chính phủ thế giới, ba bên đều bớt đi rất nhiều tinh lực cùng thời gian để lên kế hoạch.



Nghĩ tới những chi tiết này, Lâm cảm thán, rất nhanh thì hắn thu thập lại tinh thần ra lệnh.



“ trở về thôi, lần này cần phải nghỉ ngơi một chút, sau đó ta sẽ phải đi đến hòn đảo kia thăm dò một lần, cũng may sư huynh cùng sư tỷ trở về rồi, có bọn hắn tọa trấn tổ chức thì ta có thể yên tâm rời đi một thời gian !”



Trong lòng Lâm lẩm bẩm lấy, hắn đi tới đầu thuyền, gió biển thổi vào mặt hắn từng cơn mát lạnh, làm cho chút tinh thần mỏi mệt của Lâm nhẹ đi rất nhiều.



. . .



Lúc này, ở Đảo Cá Voi, trước đó năm phút bến cảng hòn đảo này xuất hiện một chiếc thuyền nhỏ, trên thuyền chỉ có hai người, một nam một nữ.



“ sư tỷ, có vẻ như trên đảo còn vài con chuột chưa chịu đi, có nên quét sạch bọn hắn đi không ?”



Một người nam kia lên tiếng nói chuyện, khi gần cập bờ hắn thông qua tin tức tình báo biết được, lúc này trên đảo còn vài người vẫn đang tiếp tục thăm dò tin tức.



“ có thể tạm thời đừng động bọn họ, nhưng cũng không thể để bọn hắn tự do thế được, thông báo phái người gia tăng tuần tra đi, nếu như vậy mà mấy tên này còn chưa chịu rời đi, thì chúng ta sẽ đích thân dọn dẹp bọn hắn,



Nếu không thì sẽ làm cho người khác nghi ngờ, dù sao nơi này cũng là đại bản doanh của chúng ta, những con chuột đó hoạt động trên đảo lâu như vậy, nhưng chúng ta vẫn không phát hiện, thì cũng không thể nói nổi, lúc đó sẽ làm cho bố trí của tiểu sư đệ bị phát hiện !”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK