Nếu tiếp tục diễn thì sẽ bị người nghi vấn mất, bởi vậy Lâm cũng không chần chờ, quay sang gật đầu cùng Aokiji nói : “ từ ban đầu chúng ta cũng chưa từng muốn cùng hải quân là địch, là hải quân các người lien tục nhiều lần nhằm vào chúng ta mới đúng a !”
“ được rồi cuộc chiến dừng lại ở đây đi, tiếp tục đánh nữa đối với cả hai bên đều không phải là chuyện tốt, có điều chuyện lần này ta sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy !”
Aokiji nghe Lâm nói như vậy, thì thần sắc cũng có chút xấu hổ, hắn biết Lâm nói không sai chút nào, quả thực là hải quân nhiều lần cùng Lâm là địch mà không phải Lâm cùng hải quân đối đầu.
Bởi vậy hành động lần này, hải quân tổn thất nhiều như vậy xem như là tự làm tự chịu, lúc này trong lòng Aokiji có chút mờ mịt.
Hải quân vẫn như hiện tại, vẫn tiếp tục là đao trong tay chính phủ thế giới, thì Aokiji cảm giác ngày hải quân biến mất có lẽ cũng không quá xa xôi rồi.
Thậm chí Aokiji cảm giác hoang đường là, thời đại của chính phủ thế giới sắp kết thúc, mặc dù chỉ một ý nghĩ chợt lóe rồi qua, như vậy cũng làm cho Aokiji có chút hoảng sợ.
Nếu hải quân hoặc chính phủ thế giới không thay đổi nữa, thì khi thời đại mới tiến tới, thời đại cũ sẽ bị đào thải thôi.
Nhưng Aokiji cũng không có cách, đừng nhìn chức vụ của hắn trong hải quân chỉ dưới Nguyên Soái một bậc, nhưng đứng trước chính phủ thế giới thì một mình hắn chẵng làm nên chuyện gì.
Thiếu một Đại Tướng như hắn không ít, nhiều một Đại Tướng như hắn cũng không nhiều, Aokiji vẫn biết một chút ẩn dấu lực lượng của chính phủ thế giới là to lớn cỡ nào.
Mấy chục năm làm chức Đại Tướng, có một số thông tin người ngoài không tài nào biết được, nhưng Aokiji vẫn có thể biết được một hai.
Cũng vì biết được một chút thông tin này, mới làm cho Aokiji mặc dù đối với chính phủ thế giới căm ghét, nhưng mệnh lệnh bọn họ đưa ra Aokiji vẫn nghiêm túc chấp hành.
Bởi vậy lúc này Aokiji đột nhiên nghĩ tới, với tính cách hành sự của chính phủ thế giới hiện tại, thì rất có thể chính phủ thế giới sẽ giữ lại Lâm để đối đầu với hải quân hơn là lập tức tiêu diệt tai họa ngầm này.
Chính phủ thế giới thà rằng bồi dưỡng địch nhân đối phó người mình, còn hơn là tăng mạnh bồi dưỡng người mình đối phó địch nhân.
Đây cũng chính là lý do, mà mấy chục năm gần đây hải tặc càng ngày thế càng mạnh, không phải bởi vì hải tặc xuất hiện Tứ Hoàng mà làm cho chính phủ thế giới kiên kỵ.
Nếu chính phủ thế giới từ mấy chục năm trước vẫn đại lực bồi dưỡng hải quân, thì tới hiện tại đừng nói là Tứ Hoàng, thêm cái Lục Hoàng Thất Hoàng hải quân cũng dư sức chống lại.
Thử nghĩ, nếu chính phủ thế giới cải thiện một số thứ, thì Grap chưa chắc sẽ không nhận chức vị Đại Tướng.
Vua Hải Tặc chưa chắc sẽ làm ra một cái Đại Hải Tặc Thời Đại, đời tiếp theo Vua Hải Tặc là Luffy chưa chắc sẽ ra khơi đi làm hải tặc rồi trở thành đời kế tiếp Vua Hải Tặc.
Dragon chưa chắc sẽ thành lập Quân Cách Mạng, và rất nhiều cường giả mang tấm lòng chính nghĩa có rất lớn tỷ lệ gia nhập hải quân mà không cần tới trưng binh.
Phải biết ở dân gian người mang lòng chính nghĩa, hơn nữa còn là cường giả vẫn rất nhiều, bọn họ chỉ cần một nửa chịu gia nhập hải quân thôi, thì đến cái Thất Hoàng Bát Hoàng cũng không thành vấn đề.
Một đánh một không đánh lại, thì hai đánh một, ba đánh một, một đám vây công một Tứ Hoàng, lập tức đánh không chết cũng có thể kéo tới Tứ Hoàng sụp đổ.
Chỉ cần chiến lực từ Tinh Anh Trung Tướng trở lên, thì Tứ Hoàng cấp hoàn toàn không thể làm được một đòn đánh gục Tinh Anh Trung Tướng cấp.
Lúc đó mười vị Tinh Anh Trung Tướng vây công một Tứ Hoàng, có lẽ đánh không lại, nhưng hoàn toàn có thể dây dưa một thời gian, lại đến thêm mười cái như vậy, hoàn toàn có thể dây dư tới Tứ Hoàng sụp đổ.
Phải biết từ Thiếu Tướng cấp trở đi, thì khi một đám như vậy hợp lực, thì không đơn giản một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, khi bọn họ phối hợp ăn ý, thì chiến lực của cả hai sẽ được tăng phúc lên rất nhiều.
. . .
Lúc này cả chiến trường mọi người nghe Lâm nói cũng thả lỏng một hơi, dù là bên Lâm hay là hải quân đều đã không muốn đánh nữa.
Hải quân thì vì tổn thất quá lớn, vì Lâm quá biến thái làm bọn họ sợ hãi, cho nên tất cả hải quân lúc này đều không tiếp tục muốn chiến đấu.
Bên Lâm cũng không khác mấy, có điều lý do để các thành viên không muốn chiến đấu không phải sợ hãi hải quân, mà bọn họ biết tổ chức mình cùng hải quân hiện tại không có thù oán gì.
Tiếp tục cùng hải quân tiêu hao quả thực là không đáng giá, ban đầu mọi người cho rằng phải có một trận đánh ở Đảo Cá Voi nữa mới có thể kết thức trận chiến vô nghĩa này.
Nhưng không ngờ bọn họ hai lần phục kích hải quân lấy được thành công vượt qua dự đoán, làm cho hải quân tổn thất quá lớn, hiện tại không thể không chủ động chịu thua đình chiến.
Bởi vậy những chuẩn bị trước đó của Lâm đều không có đất dụng võ, có điều Lâm cũng không tiếc nuối, ban đầu định trận chiến cuối cùng ở Đảo Cá Voi cũng vì bất đắc dĩ thôi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK