Cũng có người cảm kích nói ra, năm đó trận chiến giữa Đại Cương cùng Đại Yển, Liên thượng thư tán gia bại sản dốc toàn lực ủng hộ Vĩnh Xương Đế không phải bởi vì xem xét thời thế, mà muôn vàn nguyên nhân đều vì kiều thê.
Người ái giang sơn không yêu mỹ nhân*, người lan truyền thì nhiều, người tận mắt chứng kiến lại thiếu.
*: Người yêu giang sơn không yêu mỹ nhân
Trong khoảng thời gian ngắn, bá tánh Đế Cương đều khen ngợi, trên phố càng truyền ra lời đồn "muốn làm quân chủ phải học Vĩnh Xương Đế, muốn gả chồng phải gả cho Liên Thập Cửu".
Lúc biết được tin tức này, Liên Tiểu Gia đang bồi lão bà ở cữ, vừa đút canh sâm tự tay hầm mấy canh giờ vừa hỏi.
"Công chúa đại nhân nghĩ như thế nào?"
Ninh Sơ Nhị nhấp môi, giơ tay lau mồ hôi thấm trên trán hắn.
"Tạm được."
Liên đại nhân nhíu mày.
"Chỉ là tạm được thôi sao?"
Ninh Sơ Nhị cười to, vẻ mặt hạnh phúc tiến sát vào lồ ng ngực hắn.
"Không phải là tạm được, mà là....."
Nàng nghịch ngợm vươn ngón tay sờ đường vân tay của hắn, trong lòng bàn tay chậm rãi viết xuống tám chữ.
"Đắc phu nhược thử, phu phục hà cầu? "*
*: Có người chồng như vậy thì còn cầu mong gì hơn?