Tiểu khu Dung Thụ nằm gần khu trường học của thành phố Dung Thụ, giao thông thuận tiện, học sinh đi học cũng tiện. Học sinh mặc đồng phục đạp xe đạp đi qua đi lại, bình thường Phí Lập hay đi đánh bóng, mệt đến mức lười đạp xe nên rất ít đi xe đạp, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy không hiểu vì sao hắn lại thấy hơi nhớ.
Nhưng trên mặt hắn vẫn không thể hiện ra, nhìn có vẻ cà phơ cà phất.
Phí Lập ở tầng 3, 305, mà Tăng Lý và Tưởng Tu Vũ ở 905 904 tầng 9, hắn dừng lại trước cửa nhà mình, ném chiếc cặp sách đằng sau lưng xuống, quay người nói: "Nhà tôi ở đây, có việc hay không thì cũng thường xuyên đến nha."
wtp mật kết
Phí Lập vừa nói vừa nhướng mày, dùng mũi chân đá nhẹ Tăng Lý, cong khóe môi, cười nói: "Vợ nhỏ nghe thấy chưa?"
Cái từ vợ nhỏ ngả ngớn ấy giống như đánh vào trái tim, Tăng Lý đỏ mặt, siết chặt quai cặp, ngại ngùng nói, "Nghe... nghe thấy rồi."
Ôi ôi ôi, thế mà lại trả lời thật.
Tăng Lý cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt Phí Lập. Phí Lập vội vàng quay người móc chìa khóa trong cặp ra, khủng khiếp quá, nếu bị thỏ nhỏ nhìn thấy hắn xấu hổ vậy thì mất mặt biết bao?
Phí Lập hơi đỏ mặt, quay lưng lại với hai người ho một tiếng, nói: "Được rồi, cậu lên đi, tôi về trước đây."
Tăng Lý gật gật đầu, mềm mại trả lời một tiếng.
wtp mật kết
Phí Lập nhìn bóng lưng vội vàng rời khỏi của cậu vô cùng bất đắc dĩ, vừa đóng cửa hắn đã nhìn thấy một người phụ nữ trung niên khôn khéo ở cách đó không xa.
"Khi nào miệng con mới có thể bớt bớt đi được?" Khuất Dung nói, "Lúc nhỏ con trêu trọc con gái nhà người ta khóc, bây giờ lại thay đổi khẩu vị, trêu ghẹo cả con trai rồi à?"
"Nói linh tinh, mẹ, đó đâu phải là con trêu ghẹo, mẹ không cảm thấy cậu ấy dễ thương sao? Cực kỳ thú vị." Phí Lập ngồi xổm xuống, vẫy vẫy tay, chú mèo tam thể nhà hắn nuôi chậm rãi đưa bàn tay cao quý của mình ra, chậm rì rì leo lên người Phí Lập, Phí Lập thuận thế ôm nó lên vuốt lông.
Phí Lập ngước mắt hỏi, "Sao mẹ lại nhìn trộm nghe trộm thế?"
"Con trai gọi người ta là vợ nhỏ, mẹ có thể không ra xem tình hình được sao?" Khuất Dung liếc hắn một cái, xua tay nói, "Lăn vào bếp phụ đi."
Phí Lập đáp liên tiếp ba chữ vâng, ôm mèo đến cửa sổ, nhìn thoáng qua cái cây dưới lầu, sau khi xác nhận không còn nhìn thấy người nữa mới quay người vào phòng bếp.
Tăng Lý đáng thương đến bây giờ vẫn chưa biết bản thân mình thế mà lại sớm được gặp mẹ chồng.
Tưởng Tu Vũ ăn cơm tối ở nhà Tăng Lý.
wtp mật kết
Bệnh của ông Tưởng chuyển biến nặng, tính mạng đang gặp nguy hiểm, bà Tưởng vẫn luôn túc trực bên ông, mắt bà đỏ ngầu rơi nước mắt trong im lặng, sợ ông đi bất cứ lúc nào, bản thân không thể nhìn mặt ông lần cuối cùng.
Lúc Tăng Lý nghe Tưởng Tu Vũ nói hơi thương cảm, hai ông bà nhà họ Tưởng nhìn cậu lớn lên, trong ký ức của cậu hai ông bà vẫn luôn là những người hòa ái dễ gần, thỉnh thoảng còn đến nhà cậu tặng đồ, Tăng Lý cũng rất mến hai người.
Lúc cậu còn nhỏ đã sống ở đây, lúc ấy hai anh em nhà họ Tưởng đã ra ở riêng, và có gia đình riêng của chính mình, cho nên từ nhỏ đến lớn Tăng Lý cũng không gặp Tưởng Tu Vũ, sau này cậu lớn hơn thì cậu phải cùng ba mẹ bôn ba, lang thang khắp nơi để làm việc, lại càng không có cơ hội để gặp Tưởng Tu Vũ. Tận đến lúc ba mẹ ly hôn, mẹ cậu mới mang cậu về lại đây, Tăng Lý mới thỉnh thoảng nghe thấy cái tên Tưởng Tu Vũ này.
Không nghĩ đến, cậu và cái người vẫn luôn bỏ qua nhau này cuối cùng lại trở thành bạn bè.
Lúc Tăng Lý ở trong bếp đeo tạp dề màu hồng có hình gấu nhỏ nấu cơm, Tưởng Tu Vũ nằm bò ở sofa nghịch điện thoại, thỉnh thoảng lại lật sách.
Phòng bếp đã bị khói bao phủ mờ mịt, cách một khoảng vẫn ngửi thấy mùi, Tưởng Tu Vũ đi đến, "Anh không có truyện tranh à?"
Chắc chắn là có.
Ở cái tuổi này ai mà chẳng có.
wtp mật kết
Sao có thể không có mấy quyển nổi tiếng trong nước và nước ngoài như "Tình yêu đơn giản", "Sắt thép được luyện như thế nào", "Lỗ Tân Tôn phiêu lưu ký" gì gì đó, à, còn có "Những bước cơ bản để học nấu ăn tại nhà".
Thế mà Tăng Lý người có cuộc sống giống như thần tiên mang một đĩa rau ra, lại trả lời rằng: "Không có."
Tưởng Tu Vũ ngơ ra, nói: "Vậy anh đợi chút."
Tăng Lý nhìn bóng dáng cậu ta chẳng hiểu gì: "?"
Đợi Tưởng Tu Vũ ôm một chồng sách quay lại thì Tăng Lý đã mang lên 3 món một canh lên bàn, cởi tạp dề ra vắt lên lưng ghế, ngước mắt, ánh mắt mang theo sự nghi ngờ nhìn Tưởng Tu Vũ.
Tưởng Tu Vũ bỏ đống sách truyện tranh xuống bàn phòng khách, vẫy vẫy tay, vừa lật vừa giới thiệu với Tăng Lý: "Tôi cho anh mượn xem. Học sinh cấp ba sao có thể không đọc tiểu thuyết với truyện tranh? Bạn của tôi đều đọc hết." Tăng Lý phát hiện lúc Tưởng Tu Vũ đối diện với cậu, không còn cái cảm giác âm trầm im lặng không thích nói chuyện như lúc ban đầu nữa.
"Chẳng qua tôi không thích đọc tiểu thuyết. Đây là "Vườn trường vui nhộn", đây là "A thôi", đây là trộm tinh cửu...."
Tưởng Tu Vũ dừng lại một lát, đột nhiên rút mạnh một quyển truyện tranh ra, dấu đằng sau người, che dấu nói, "Không có gì."
Tăng Lý tò mò bước đến đằng sau Tưởng Tu Vũ nhìn một cái, Tưởng Tu Vũ vội vàng cầm cặp sách chạy.
Tăng Lý: "....."
Sau khi Tưởng Tu Vũ nhét quyển truyện tranh kia xuống dưới đệm trong phòng ngủ mình mới thở ra một hơi.
Xấu hổ quá, thiếu chút nữa thì bẽ mặt.
wtp mật kết
Lúc thấy Tưởng Tu Vũ xuất hiện một lần nữa thì Tăng Lý cũng không còn để ý, cũng không hỏi chuyện vừa nãy, chỉ là sắp xếp gọn gàng lại đống truyện tranh của Tưởng Tu Vũ mang sang, đặt lên bàn trong phòng khách, sau đó nói cảm ơn.
Tưởng Tu Vũ nói, "Không có gì. Ngày trước anh không xem những thứ này sao?"
"Mẹ tôi không mua cho tôi." Tăng Lý nói.
"Những thứ này cấp hai phải xem. Anh chưa từng xem à?"
Đừng nói là, thật sự không xem.
Tăng Lý: "......."
Một bữa cơm khá là hài hòa.
Sau khi ăn cơm xong, Tưởng Tu Vũ không có lương tâm ngã lên sofa ôm bụng không động đậy, vừa xem bản tin vừa bước vào trạng thái vô dục vô cầu.
Tăng Lý mang bát đi rửa, thuận tiện thay thành một bộ đồ mặc ở nhà, lộ ra xương quai xanh trắng nõn, bước đến sofa ngồi xuống.
Thật ra Tưởng Tu Vũ cũng không xem tin tức, chỉ là thích mở ra thôi.
Cũng đúng, ba mất tích, mẹ nằm viện, bệnh tình của ông nội cũng nguy kịch... người duy nhất có thể dựa vào là bà nội thì không ở đây. Nếu đổi lại là Tăng Lý, cậu cũng không có tâm trạng để làm những việc khác.
Đáy lòng cậu vẫn luôn có chút thương sót Tưởng Tu Vũ.
Nhưng thật ra Tưởng Tu Vũ chỉ là ăn no nên lười cử động lười suy nghĩ mà thôi.
"Tôi đang nghĩ...." Tưởng Tu Vũ đột nhiên lên tiếng.
wtp mật kết
Tăng Lý cần thận liếc nhìn Tưởng Tu Vũ một cái, muốn an ủi cậu ta, nhưng lại không biết nên thể hiện sự quan tâm của mình như thế nào. Tưởng Tu Vũ im lặng một lúc, đột nhiên nghiêm túc nói, "Sườn kho tàu vừa nãy rất ngon, lần sau anh có thể nấu cho tôi ăn nữa không?"
Tăng Lý: "........."
"??"
03/07/2022