Ta chọc chọc Đường Lưu vẫn đang miệt mài ăn uống, nhỏ giọng nói:" Lúc trước anh đã lỡ bốc phét như vậy rồi, đêm nay chúng ta không bắt được mấy kẻ phản bội chỉ là chuyện nhỏ, sự an toàn của Vương Đức Phát và Từ Vi mới là việc lớn, anh cẩn thận chút!"
Đường Lưu có chút tiếc nuối bỏ con tôm hùm đã ăn hơn một nửa xuống, lau tay và miệng, cùng ta đi về hướng của Vương Đức Phát.
Giờ phút này chúng ta không muốn đi về hướng của Vương Đức Phát cũng không được, bởi vì vừa nãy khi Vương Đức Phát và Từ Vi đi vào trong sảnh đã nhìn thấy chúng ta, còn cười mỉm vẫy tay với chúng ta
Địa vị của Vương Đức Phát và Từ Vi trong giới làm ăn thành phố Tô rất cao, tối nay bọn họ cũng là một trong những nhân vật chính, mỗi một hành động đều dẫn tới sự quan tâm của rất nhiều người. Khi nhìn thấy hai người họ vẫy tay với ta và Đường lưu, không ít người có mặt ở hiện trường đều ngẩn ra, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn hai ta, còn có tiếng thì thầm nói nhỏ, chắc là đang hỏi thăm thân phận của hai chúng ta như thế nào.
Còn về những người bạn lúc trước của Lý Dục, hiện giờ sắc mặt thay đổi nhanh chóng, ánh mắt không dám tin nhìn ta và Đường lưu, bộ dạng lo sợ không yên. Đam Mỹ Hài
Sau khi ta và Đường lưu đi đến bên cạnh Vương Đức Phát và Từ Vi, hai người họ cười cười, cũng không giải thích thân phận của hai ta, điều này càng khiến cho những người có mặt ở hiện trường thấy hiếu kỳ
Vương Đức Phát và Từ Vi không ở lại đại sảnh lâu lắm, nói mấy câu với những mấy người ở đại sảnh, ý đại khái là mong muốn những thành phần tinh anh của thành phố Tô hòa thuận chung sống, tranh thủ để phát triển kinh tế thành phố Tô lên một tầm cao mới, rồi cùng mấy người vừa đi vào đi lên một phòng họp trang trí sa hoa ở tầng trên.
Thật sự có thể quyết định quy tắc và vận mệnh của các nghành nghề kinh doanh ở thành phố Tô, chính là hơn mười người ngồi trong gian phòng này, người có thể ngồi nói chuyện ở đây, mới thật sự có thể coi là cấp bậc nhân vật đầu ngành của giới làm ăn thành phố Tô
Vì thế, ta và Đường Lưu càng trở lên đặc biệt dễ thấy
Lúc ở dưới lầu, có vài người tò mò về thân phận của ta và Đường lưu, nhưng trước mặt nhiều người thế cũng không hỏi nhiều, hiện giờ trong phòng họp này, mấy người đó đương nhiên là không cần phải tránh gì nữa
Một ông lão trên mặt có rất nhiều vết đồi mồi cười ha ha hỏi:" Vương tổng, Từ tổng, hai người này là..."
Vương Đức Phát chỉ Đường lưu đang đứng bên cạnh, mỉm cười nói:" Đây là con nuôi của tôi, Đường Lưu!"
Nghe xong, ta ngẩn ra, ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía Đường Lưu. Đường Lưu dường như đã biết trước Vương Đức Phát sẽ giới thiệu như vậy, cười hắc hắc đứng dậy chào hỏi những người ở trong phòng này, bộ dạng vãn bối ngoan ngoãn hiểu chuyện
Đương nhiên, ta cảm thấy Đường Lưu chào hỏi những người này hoàn toàn không phải vì tôn trọng bọn họ, nguyên nhân lớn là muốn phát triển những nhân vật tai to mặt lớn ở đây trở thành khách hàng cho cái cửa hàng nhỏ của anh ấy sau này, từ đó, anh ấy có thể tiến thêm một bước lớn đến với giấc mơ trở thành người giàu có bậc nhất thành phố Tô rồi
Đừng nói đến chuyện khác, thể hình của Đường Lưu và Vương Đức Phát rất giống nhau cho nên có bị Vương Đức Phát nhận làm con nuôi thì cũng không có mấy người nghi ngờ
Chỉ là...
" Vị này là Giang Dương, con rể tương lai của tôi!"
Lúc ta nghe thấy Từ Vi nữ sĩ mỉm cười chỉ vào ta giới thiệu với những người có mặt ở hiện trường, cả người ta dường như bị sét đánh vậy, ngơ ra một lúc lâu vẫn chưa hiểu chuyện gì
Con rể tương lai cái gì cơ?
Sao ta không biết từ lúc nào ta lại có thêm một thân phận khác nữa vậy?
Khi nhìn thấy nụ cười bỉ ổi của Đường Lưu, ta đã biết chuyện này chắc chắn có liên quan đến anh ấy
Ta lườm anh ấy một cái sắc lẻm, hiện giờ không tiện nói thêm gì, đợi về nhà sẽ tính toán rõ ràng với anh ấy sau
Sau khi nghe xong Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ giới thiệu, tất cả những nhân vật có máu mặt ở hiện trường đều hiếu kỳ nghi ngờ quan sát hai người chúng ta, trong đó có một ông lão mập cười ha ha nói:" Vương tổng,Từ tổng lần này hai người dẫn đầu tổ chức buổi yến hội này chắc không phải chỉ là để giới thiệu hai bạn nhỏ này với mấy ông bà già chúng tôi đâu nhỉ! Có việc gì thì mau chóng nói đi, thời gian của mọi người đều rất trân quý đó!"
Nghe xong, Vương Đức Phát ho nhẹ một tiếng, rất nghiêm túc nói:" Buổi yến hội hôm nay đúng là chỉ là một cái cớ mà thôi, chủ yếu là vì tôi và Từ tổng đã phát hiện ra một việc rất quan trọng, nếu xử lý không tốt, thì giới làm ăn thành phố Tô chúng ta sẽ bị người nào đó ăn tới xương cốt không còn..."
" các vị trưởng bối cũng đừng không tin, đoạn thời gian trước con gái của Từ tổng bị mắc một loại bênh lạ, các vị chắc cũng nghe nói rồi đúng không ạ? Trên thực tế, trước đó, tôi cũng bị mắc một loại bênh lạ, đều được đứa con nuôi này của tôi và con rể tương lai của Từ tổng chữa khỏi. Mà loại bệnh kỳ lạ mà chúng tôi mắc phải, có liên quan đến vài người từ Thượng Kinh đến..."
Vương Đức Phát không giấu diếm, nói hết chuyện đã sảy ra trên người ông ta và Từ Xán Xán ra, dọa cho mấy người có mặt ở hiện trường đều sợ ngây người
Còn chưa đợi những người đó tiêu hóa hết mọi chuyện, Từ nữ sĩ lại trầm giọng nói:" Tôi và Vương tổng đã thương lượng, muốn thông qua lần tụ họp này, dẫn dắt mấy người bên Thượng Kinh ra mặt, nếu như bọn họ muốn nuốt trọn giới thương nghiệp thành phố Tô,thì hôm nay chắc chắn sẽ là cơ hội tốt..."
Sau khi nghe thấy những lời này của Từ nữ sĩ, ta không nhịn được một lần nữa khâm phục người phụ nữ thép này
Không hổ là người có máu mặt trong giới làm ăn thành phố Tô, suy tính thật là sâu xa!
Chỉ là, các người làm như vậy, sẽ không khiến cho áp lực của ta và Đường Lưu tăng lên chứ?
Vạn nhất những kẻ từ Thượng Kinh đến đó thật sự muốn nhân dịp này một lưới bắt gọn hết, lấy sức của ta và Đường lưu làm sao có thể bảo vệ được cho nhiều người như vậy?
Vào lúc này, có một ông già thân hình cao lớn đứng dậy, có chút vô lực nhìn về phía hai ta, yếu ớt nói:" Từ tổng, Vương tổng, không phải là ông lão này không tin tưởng hai người, chủ yếu là những gì hai người vừa nói thật là quá hoang đường khó tin! Lão già tôi chìm nổi trong giới làm ăn hơn mấy chục năm, còn có loại sóng gió nào là chưa nhìn thấy nữa chứ? Những lời nói liên quan đến quỷ thần hoàn toàn là mê tín dị đoan, ít nhất trong cuộc đời của ông lão này có chưa từng đụng phải..."
" Xin lỗi, những việc tiếp theo đây, lão già tôi sẽ không tham gia nữa! Lớn tuổi rồi, rất dễ mệt mỏi, phải đi về nghỉ ngơi, các vị cứ nói tiếp đi nhé!"
Có ông già thân hình cao lớn này dẫn đầu, liên tiếp cũng có vài người nữa đứng lên, bộ dáng thất vọng lắc đầu bỏ đi, hiển nhiên không quá tin tưởng những lời mà Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ vừa nói
Vương Đức Phát và Từ Vi cũng rất vô lực, đối với những người này, bọn họ cũng không dám cứng đối cứng, chỉ đành nhắm mắt mở mắt nhìn mấy người này quay người chuẩn bị bỏ đi
Mà vào lúc ông lão có thân hình cao lớn đang chuẩn bị kéo cánh cửa phòng họp ra, thì biến cố sảy ra!