Tối nay có một buổi yến hội, buổi yến hội này do Vương Đức Phát, Từ Vi nữ sĩ và vài nhân vật lớn trong Tô Thành tổ chức, bề ngoài là muốn tạo cơ hội cho những nhân vật tinh anh của thương giới Tô thành tụ họp, trao đổi với nhau về các con đường làm ăn, để mọi người hợp tác cùng có lợi, đồng thời cũng có thể hòa giải vài mâu thuẫn nhỏ giữa mọi người trong giới làm ăn
Loại tụ hội này, mỗi năm ở Tô thành sẽ được tổ chức một lần, tuy là làm không rầm rộ, nhưng mà những người có đủ tư cách tham gia loại tụ hôi này, đều là những người có địa vị không thấp ở Tô thành, thậm chí là người nắm giữ một bộ phận mạch máu kinh tế của Tô thành, chỉ cần là người làm ăn, thì đều tranh vỡ đầu muốn có được một tấm thiệp mời tham gia loại tụ hội này
Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ muốn nhân cơ hội này thăm dò xem trong giới tinh anh của thương giới tô thành những ai là người đã bị bên Thượng Kinh mua chuộc, cho nên lúc này mới tới đây tìm Đường Lưu thương lượng
Mất nửa ngày, cuộc làm ăn lớn mà Đường Lưu nói đến hóa ra là cái này!
Đối với Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ mà nói, có thể tìm được người đã câu kết với bên Thượng Kinh, tuyệt đối là vấn đề mà họ quan tâm nhất
Đường Lưu mạnh mẽ hứa hẹn, Từ Vi nữ sĩ và Vương Đức Phát cũng rất tin tưởng Đường Lưu, sau khi thương lượng kỹ kế hoạch xong, hai người vội vàng rời đi để bố trí đại điểm tổ chức yến hội tối nay
" Anh nói khoác nhiều thế, lỡ tối nay không bắt được con chuột nào, thì mất mặt lớn rồi, cái tiệm nhỏ này của anh sau này cũng sẽ không còn mối làm ăn nào để làm nữa!"
Ta có chút vô lực nhìn Đường Lưu, nói:" Bản thân có mấy cân mấy lạng chẳng nhẽ anh không biết sao? Người ta tin anh như vậy, anh đừng có hố người ta đó!"
Sự lo lắng của ta không phải là không có lí do, nếu như bảo Đường lưu xử lý những thứ bẩn thỉu hoặc những sự việc có vẻ bất thường, thì ta tuyệt đối có lòng tin với anh ấy
Vấn đề là, Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ muốn nhân buổi yến hội tối nay tìm ra xem ai là người đã bị bên Thượng Kinh mua chuộc, tên chết bầm này có kiên nhẫn để tìm ra những người đó à?
Nghe ta nói như vậy, Đường Lưu cười hắc hắc, thần bí nói với ta:" Yên tâm đi, Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ đã ngắm vài người rồi, đợi tối nay sau khi đến hiện trường yến hội, ta có tuyệt đối nắm chắc có thể tìm ra những kẻ đã âm thầm dựa vào bên Thượng Kinh! Nếu tối nay có vài tên gia hỏa đến từ Thượng Kinh cũng đi cùng tham gia vào Yến hội thì càng tốt, không bỏ qua kẻ nào hết..."
Tên mật chết bầm này không biết có kế hoạch cụ thể như thế nào, cũng không nói chi tiết với ta, úp mở mấy câu rồi lôi ta rời khỏi cửa hàng nhỏ của anh ấy, trực tiếp đi đến con đường thương mại giàu có nhất của Tô Thành.
Trong một cửa hàng thời trang nam cao cấp, nhìn bộ dạng như kẻ có tiền lựa lựa chọn chọn của Đường Lưu, nhìn những cô gái bán hàng xinh đẹp đang dùng ánh mắt như nhìn dê béo nhìn hai chúng ta, trong lòng ta không nhịn được cảm thấy run rẩy
Một chiếc áo ngắn tay trông bình thường ở đây con m** nó cũng có tới năm chữ số?
Thay đổi một lượt từ trong ra ngoài, mười mấy nghìn là thấp nhất, đây là chỗ mà chúng ta có thể đến sao? Tên mập chết bầm kia anh đúng thật là " phiêu" quá nhỉ!
" Em họ, thả lỏng nào"
Đường Lưu cười ha ha thấp giọng nói với ta:" Đêm nay tham gia yến hội của tinh anh giới làm ăn, anh em ta cũng không thể mặc quần áo vỉa hè đến thăm gia đúng không? Ăn mặc trải chuốt chút, cho dù không vì làm bản thân bị mất mặt thì cũng vì không để Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ mất mặt, đúng không nào? Hơn nữa, tiền chúng ta mua quần áo thì Vương Đức Phát và Từ Vi nữ sĩ sẽ thanh toán, em đừng có bày ra cái bộ dạng nhà quê chưa thấy qua việc đời đó có được không..."
" haizzz, Em gì ơi, qua đây lựa cho em họ anh một bộ quần áo phù hợp, muốn cái loại đắt nhất ý nhé!"
Tên mập chết bầm căn bản là không cho ta cơ hội trả lời, giơ tay gọi một nhân viên bán hàng trẻ tuổi đứng cách đó không xa, bảo cô ta giúp ta chọn quần áo.
Những nhân viên bán hàng trong cửa hàng cao cấp đều là những người trẻ tuổi, xinh đẹp, hơn nữa cũng không có cái kiểu thái độ cao ngạo coi thường người khác, rất nhiệt tình, phục vụ rất chu đáo, không có chút nào bởi vì trên người ta mặc đồ vỉa hè mà coi thường bọn ta.
Đương nhiên, điều này có lẽ liên quan đến việc khi Đường Lưu đi vào trong cửa hàng đã " vô tình" để lộ ra một chiếc thẻ đen
Còn về việc chủ nhân thật sự của cái thẻ đó, ta đoán không phải Vương Đức Phát thì là Từ Vi nữ sĩ, cũng không trách được cái tên kiệt sỉ Đường Lưu lại tiêu tiền không một chút đau lòng như vậy!
Đường Lưu đã ở trong phòng thử đồ một lúc rồi còn chưa đi ra, nhân viên bán hàng nhỏ nhắn xinh xắn giúp hắn thử đồ cũng ở trong đó hơn hai mươi phút rồi chưa ra, thi thoảng còn có âm thanh hừ nhẹ quái lạ từ trong đó truyền ra, chắc là quần áo của cái tên mập chết bầm Đường lưu này có vẻ khó mặc đây!
Ngược lại ta ở bên này thử quần áo lại rất nhanh, từ chối hành động muốn cùng đi vào phòng thử đồ của nhân viên bán hàng xinh đẹp, sau khi thử xong đồ thì ta đi ra khỏi phòng thử đồ luôn, trước sau không đến 5 phút, lúc đi ra nhìn thấy nhân viên bán hàng xinh đẹp vừa bị ta từ chối đang đứng ở cửa phòng thử đồ oán hận nhìn ta
Mà khi ta đang đợi Đường Lưu thử quần áo thì lại có khách hàng vào trong cửa hàng
Một nam một nữ, nữ mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ, khoảng trên dưới hai mươi tuổi, nết phong tình yêu mị hòa lẫn vào vẻ đẹp thanh xuân trong sáng, tuy cũng rất xinh đẹp nhưng vẫn cảm thấy nét phong trần nơi cuối mắt hơi đậm quá
Mà người đàn ông, thế mà lại là Lý Đại Thiếu Gia Lý Hiên đeo một cặp kính gọng vàng nhìn rất là tri thức
Ta ngẩn ra, Lý Hiên cũng ngẩn ra, theo đó nét cười ấm áp trên mặt có chút cứng đờ, híp mắt nhìn ta:" Thật là trùng hợp, ở đây cũng gặp được cậu!"
Ta liếc nhìn hắn ta, lại nhìn về người phụ nữ mặc váy đỏ đứng bên cạnh hắn, giọng lạnh lùng:" Lý đại thiếu lại có niềm vui mới rồi? Tôi còn nhớ mới không lâu trước đây còn ở trong sân của trường Sư phạm theo đuổi người khác mà? Bản lĩnh săn tìm cái đẹp này của Lý đại thiếu quả thật khiến người ta phải bái phục đó!"
Nghe xong, sắc mặt của người phụ nữ đứng bên cạnh hắn ta hơi thay đổi, nhíu mi nhìn về hướng Lý đại thiếu
Lý đại thiếu dường như có chút sợ người phụ nữ đứng bên cạnh mình, vội vàng ghé vào bên tai người phụ nữ giải thích vài câu, thế mới làm cho sắc mặt của người phụ nữ tốt lên chút
Theo sau, trong mắt Lý đại thiếu lướt qua ánh sáng lạnh, cười lạnh nói với ta:" Loại người nghèo như cậu cũng dám đến nơi này, bán cậu đi cũng chưa chắc mua được món hàng rẻ nhất ở chỗ này đâu?"
Không đợi ta trả lời, Lý đại thiếu gia lại hướng về phía cửa hàng trưởng hô:" Trước đây tôi còn cho rằng sản phẩm ở đây rất có phẩm vị, hiện giờ ngay cả cái loại nghèo hèn này cũng có thể đến đây? Cửa hàng của các người có phải là muốn đi con đường thấp kém rồi không? Nếu là như vậy, tôi cảm thấy sau này tôi không cần phải đến đây mua hàng nữa, tôi không muốn bị mất mặt!"