Mục lục
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 867: Hung thủ bắt cóc

“Thôi đi”Anh nằm chặt quả đấm.

“Tôi không”Tống Dung Đức cắn răng, ánh mắt tràn đầy khẩn cầu: “Lão Hoäc, hôm nay bác sĩ là cứu sống cô ấy, nhưng mà nếu như cô không có muốn sống, vậy ngày mai thì sao, ngày mốt thì sao, ban đầu nếu như không phải là cô ấy ở bệnh viện tâm thần khích lệ cậu, cậu có lẽ đã buông bỏ, sau đó, cô ấy vì cậu đi học tâm lý học, ba năm nay, không phải vì cô ấy, cậu đã sớm điên rồi, cậu tại sao lại không thể cho cô ấy một chút xíu thương hại, tại sao phải làm đến tàn nhãn như vậy”

Huyệt thái dương của Hoäắc Anh Tuấn đột nhiên nhảy anh, anh trực tiếp xoay người đi ra bên ngoài phòng bệnh.

Tống Dung Đức bắt lấy chân anh: “Lão Hoắc, tôi cầu xin cậu, cậu không đáp ứng, tôi vẫn quỳ”

“Dung Đức, là anh em cũng không nên ép tôi như vậy”

Hoäc Anh Tuấn hất tay anh ra, sãi bước đi ra ngoài.

“Dung Đức, đứng lên đi”Quý Tử Uyên thở dài: “Cậu muốn Hạ Thu vui vẻ, tôi có thể hiếu, nhưng không thể đem phần vui vẻ kia đặt ở trên người của người khác được, đối với lão Hoắc mà nói, trên người cậu ấy gánh đối với Hạ Thu là áy náy cùng với một cái mạng, cậu ấy hồi nào không có áp lực”

Anh ta nói xong đi ra ngoài.

Trên hành lang, Hoắc Anh Tuấn đốt một điếu thuốc, nói: “Có lúc, tôi đang suy nghĩ, nếu như ba năm trước Hạ Thu không cứu được tôi thì tốt”

“Lão Hoắc, chớ cho mình áp lực quá lớn, thật ra thì… Cậu cũng.

không có làm gì sai”Quý Tử Uyên vô vai anh một cái: “Tôi biết, trước kia cậu buộc mình cùng Hạ Thu kết hôn, thật ra thì cũng không vui”

“Cám ơn”

Hoäc Anh Tuấn khổ sở cười cười.

Anh lấy điện thoại di động ra, tìm được nick zalo của Khương Tuyết Nhu, bên trong không có một cái tin tức của cô, cũng không có thoại.

Anh đụng đến bàn phím, muốn hỏi một câu, nhưng nghĩ tới dáng vẻ Nhạc Hạ Thu kiên quyết đụng đầu, lòng lại mệt mỏi như vậy, cuối cùng vẫn là dừng lại Khi đêm đến.

Chiến Thành mang tới tin tức, anh liếc nhìn hai người Tống Dung Đức và Quý Tử Uyên, muốn nói lại thôi.

“Nói đi, bọn họ không là người ngoài”Hoắc Anh Tuấn nhàn nhạt mở miệng.

“Đây là hung thủ bắt cóc Nhạc Hạ Thu”Chiến Thành lấy ra một tấm hình đưa anh.

Hoäc Anh Tuấn nhận lấy nhìn một cái, nhưng ngẩn ra, vạn lần không nghĩ tới tên bắt cóc lại là một tiểu tử trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi, mặc dù trên mặt rất nhiều chỗ bị thương, nhưng không khó nhìn ra đây là một gương mặt đẹp tran.

Chiến Thành nói: “Chúng ta ở trên người cậu ta tìm được một giấy chứng nhận, cậu ta không phải người nước Nguyệt Hàn, là quốc tịch X, tên tiếng Trung gọi là Lục Thiên Bảo, trở về nước không tới ba tháng, người bảo đảm cho cậu ta nhập cảnh nước Nguyệt Hàn là… Là Khương Tuyết Nhu”

Hoäc Anh Tuấn cứng đờ, thân thế to lớn giống như là bị đóng băng vậy.

“Ông nói gì, là Khương Tuyết Nhu bảo đảm hắn ta nhập cảnh?”“Tống Dung Đức thở hổn hến siết chặc quả đấm: “Cho nên ngày hôm qua bắt cóc cũng là Khương Tuyết Nhu sai khiến phải không”

“Không thể nào ”Hoäc Anh Tuấn nghiêm nghị cắt đứt, hình trong tay bị anh bóp biến dạng.

“Tôi thấy chính là cô ta” Tống Dung Đức gầm thét: “Cô ta có động cơ, cô ta nhất định căm ghét ba năm trước Hạ Thu nói cô ta có bệnh tâm thần, cũng căm ghét Nhạc Trạch Đàm ban đầu làm nhục Lâm Minh Kiều, nhưng bởi vì Hạ Thu mà Nhạc Trạch Đàm vô tội được thả ra, còn có Hạ Thu đoạt đi cậu, cô ta một mực ghi hận trong lòng.”

lưng, nhưng kiểu tóc của người đàn ông này với Lục Thiên Bảo giống nhau như đúc, anh nhìn tai trái có bông tai kiểu cũng giống vậy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK