Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người rõ ràng chuyện vừa xảy ra, chỉ có một mình Hạn Bạt.

Lúc ấy năm người một lòng, đều muốn trọng thương Hồng Cửu, ngay cả Hạn Bạt cũng thế. Hắn tuy gặp cường giả là mừng rỡ như điên, như thấy con mồi. Nhưng đó là lúc không có sự vụ. Cho dù không muốn, nhưng một khi Yêu Nguyên có lệnh, hắn sẽ không do dự đặt trọng trách của Yêu Nguyên cao hơn hỉ ác của cá nhân.

Một kích chuẩn bị kỹ càng của Hạn Bạt dùng để hấp dẫn lực chú ý của Hồng Cửu, đồng thời phụ trách dẫn dắt phần lớn chưởng lực, để người khác hoàn thành nhiệm vụ đả thương. Ưng đao Lang kiếm phụ trách công về phía tay trái tay phải, với công phu đao kiếm không tới nơi tới chốn của hai người này, còn chưa thể lấy tính mệnh Hồng Cửu. Nhưng vẫn có thể đả thương hai cánh tay trong lúc chân khí hộ thể của hắn không đầy đủ.

Lúc hắn bị thương, Cửu Mệnh miêu yêu chịu trách nhiệm dùng trí mệnh sát để hấp dẫn sự chú ý của hắn. Cuối cùng, bộ phận quan trọng đương nhiên là một thương đến từ phía sau của Hà Lam. Một thương này chắc không lấy mạng Hồng Cửu, nhưng sẽ làm hắn ngoại trừ trọng thương ra còn đánh mất bình tĩnh. Lúc này, Hạn Bạt đã hồi khí xong sẽ ra trọng chiêu, làm hắn hoàn toàn mất năng lực hoạt động.

Sau khi Hạn Bạt và đám người Yêu Nguyên thong dong chạy đi, quan binh sẽ bắt 'Đồng bọn' của Thất gia về phục mệnh.

Tất cả tính toán hoàn thành trong mấy lần hoán chiêu đổi thức tại hiện trường. Đương nhiên song phương sớm đã ăn ý, nhưng 'Tính toán' này dựa vào mưu trí của năm người.

Lúc tất cả mọi người muốn ra tay với Hồng Cửu, hắn đột nhiên hít sâu một hơi, bỗng nhiên thay đổi thân pháp.

Thân hình hắn đột nhiên lơ lửng không cố định, sắp động mà bất động, như có thể ra tay với một trong bốn người bất kỳ lúc nào. Một khắc chết người này, tất cả đều cảm thấy chiêu tiếp theo của hắn sẽ là lôi đình vạn quân, lại đánh về phía mình.

Đây là cảm giác huyền diệu phi thường. Thời khắc này, dường như tất cả là kẻ săn mồi, mà tất cả cũng là con mồi. Cho dù không sinh ra tổn thương thực tế, loại biến đổi tâm trạng này đã đủ để sinh lòng dao động. Lập tức làm thời cơ đoạt mệnh vốn vô cùng quý trọng xuất hiện lay động.

Lay động này làm cho cục diện xuất hiện biến hóa không thể dự đoán.

Lúc này bốn người đều muốn ra tay, thời cơ tuần tự dựa vào sự ăn ý vi diệu. Ai trước ai sau đương nhiên trọng yếu. Nhưng cục diện bây giờ như bóng bay căng phồng, chỉ thiếu một hơi, có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Ai không nhịn được, sẽ trở thành một hơi cuối cùng làm nổ quả bóng.

Ưng đao tu vi nông cạn nhất trong bốn người đã dự cảm được nguy hiểm, không nhịn được ra tay trước Hạn Bạt.

Một đao này vung ra ngoài, lúc đầu thẳng đến bả vai trái Hồng Cửu, chỉ là hắn ra tay sớm. Không chém được bả vai, mắt thấy sắp rơi vào không trung. Nhớ tới mình bỗng nhiên ra tay làm hỏng đại sự, tâm kinh đảm hàn, khí lực trở nên không thuần, chặt được một nửa thì không được.

Mà Hồng Cửu thì vẫn ẩn nhưng không phát, hắn đối diện bốn người, đôi tay vẫn không hề động đậy. Tương phản vẫn là sơ hở trăm chỗ, cảm giác khắp nơi đều là thích hợp chỗ.

Lưỡng lự mà Ưng đao tạo ra chỉ tồn tại trong nháy mắt, Hạn Bạt làm người có võ công cao nhất nơi đây, lập tức phụ trách dẫn dắt cục diện. Nhưng hắn vốn phụ trách nhận lấy chưởng lực của Hồng Cửu, bây giờ Hồng Cửu chưa phát chiêu số, hắn có thể tá lực từ đâu?

Đương nhiên hắn cũng có thể dùng trọng thủ kiềm chế.

Nhưng nếu hắn xuất thủ trước, Đại La không chưởng của Hồng Cửu am hiểu tá kình lực, có thể hậu phát chế nhân. Lúc trước giao thủ, Hạn Bạt đã ăn không ít thua thiệt, sao có thể dấn thân vào cạm bẫy? Hắn liền dừng tay, vốn muốn tìm cơ hội.

Nhưng hắn dừng tay, tính cách trung thực như Lang kiếm thì không biết ngừng.

Võ công của người này trên Ưng đao, tâm tính lại không nhạy bén bằng, càng không có bản sự tùy cơ ứng biến, chỉ biết thành thành thật thật xuất kiếm đúng hạn.

Hắn vừa xuất kiếm liền thành một hồi kèn xung phong mới, Hạn Bạt ngẩn ra, một chưởng vừa mới ngừng lại liền đẩy lên. Một trảo súc thế đã lâu của Cửu Mệnh miêu yêu cũng bị một chưởng của Hạn Bạt dẫn ra.

Chỉ là cục diện bây giờ, đã rất khác sát cục đầu tiên.

Hồng Cửu ha ha chạy đi, lộ ra Hà Lam đang đâm một thương ở phía sau.

Bốn người đều giật mình. Vừa mới bị một chưởng của Hồng Cửu hấp dẫn ánh mắt, lại quên nhát thương trí mạng ở sau lưng.

Lúc này, đao của Ưng đao mới do do dự dự hạ xuống, nhìn thấy cấp trên đánh tới, đương nhiên muốn trốn.

Ai biết hắn vừa trốn, chưởng của Hạn Bạt phía sau liền đánh tới. Ưng đao bị đánh nôn ra máu, đụng vào bả vai Lang kiếm. Lang kiếm bước chân lảo đảo, lại bị ai đó đẩy về, đột nhiên đỉnh đầu đau nhói, thế mà là tai nạn thấu cốt.

Hắn cuồng nộ vung bừa đại kiếm, một kiếm liền trảm trên vai Hà Lam. Hà Lam vừa kêu đau thì vai trái bị Ưng đao bổ trúng. Ưng đao bị trọng thương nên không còn lực đạo, nhưng cũng bị thương ngoài da. Một thương của hắn định đâm xuyên Hồng Cửu, ai biết kết thúc như thế. Đâm bừa một nhát, lại trúng cánh tay Hạn Bạt.

Một trận ám sát xoay quanh Hồng Cửu, loạng choạng sai nhịp như vậy, không ai được chỗ tốt.

Ngoại trừ Hồng Cửu mò loạn trên người Cửu Mệnh miêu yêu, còn trộm đi vật chứng.

"Ta chỉ có một vấn đề."

Hạn Bạt tuy bị thương ở tay, lại không có gì đáng ngại, cười nhạt nói.

"Vì sao ngươi biết?"

Hồng Cửu đứng trên xe ngựa, ngửa mặt lên trời cười to.

"Ta ở Hàng Châu bao nhiêu năm, chưa từng nghe thấy Hàng Châu tam thương, nhưng ta từng thấy Ưng đao Lang kiếm, người quen biết cũ. Lần sau muốn giả vờ giả vịt, các ngươi nghĩ chỗ tốt hơn đi."

Cửu Mệnh miêu yêu hận đến nghiến răng, tuy biết Hồng Cửu sớm đã nhìn ra sơ hở ở chỗ khác, nhưng vẫn rất tức giận.

Càng huống chi, hắn lớn tiếng bảo Hà Lam đi xử lý Yêu Nguyên, còn mình đi trước.

Cho dù Hà Lam muốn đâm tên trộm đáng chém ngàn đao này 1 vạn lỗ thủng, nhưng vẫn không thể nói toạc chuyện này. Ngoại trừ nhẹ nhàng bỏ qua, thả hắn rời đi như thế, thật sự không có biện pháp gì.

Hà Lam cắn chặt răng, ngay cả băng bó cũng quên.

Hồng Cửu giơ roi, xe ngựa chậm rãi rời đi.

Một khi xe ngựa này đi xa, lấy công phu ẩn nấp của Hồng Cửu, thì khó mà đuổi kịp.

Hạn Bạt suy nghĩ lời hắn nói, mặc niệm vài tiếng Hàng Châu, hô lớn với Hồng Cửu sắp đi.

"Dạ La bảo chủ lừa đời lấy tiếng!"

Đột nhiên, xe ngựa kia dừng lại.

"Ngươi nói gì?"

"Ta nói, Dạ La bảo chủ lừa đời lấy tiếng. Không có bản sự gì, lại chiếm võ lâm Hàng Châu. Đại La sơn toàn đám không có bản sự, chưa từng làm đại sự gì, lại chiếm địa vị tam đại môn phái."

"Hắn đang khiêu khích ngươi, đừng mắc lừa."

"Ta biết."

Hồng Cửu liếm môi, khẽ cười một tiếng, từ trên xe ngựa nhảy xuống.

Chậm rãi trở về như thế, tràng diện lại hơi buồn cười.

"Này."

Hồng Cửu móc tai, đứng trước mặt Hạn Bạt.

"Ta không nghe rõ, ngươi lặp lại lần nữa."

"Ta nói, Đại La sơn các ngươi, từ trên xuống dưới đều không có bản sự, nhất là sư huynh của ngươi. Dạ La bảo càng là một đám bất lực."

Hồng Cửu cười nói.

"Ngươi bị ngu sao?"

Hạn Bạt gật đầu cười, đột nhiên đầu bị đập mạnh, bị người đụng bay ra ngoài.

Hồng Cửu sờ cái trán đang chảy máu tươi, vén tóc ra phía sau, to tiếng nói.

"Vừa vặn, ta cũng thế."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
KhangLe
18 Tháng tư, 2023 11:11
khoảng bốn năm trước chờ mòn mỏi đọc từng chương mới, xong nghe tin drop do không có text mà buồn nẫu ruột. vẫn ngóng cả năm trời xem có phép màu nào xảy ra không. giờ mới tìm lại thấy nhiều chương mới mừng muốn khóc nhưng rồi lại đờ rốp. bộ tôi yêu thích nhất trong mười lăm năm cày truyện chữ mà khổ thế này...
ViJqI89500
12 Tháng tư, 2023 15:26
Hmmmm minf moi
Haruka1230
27 Tháng ba, 2023 12:03
Tiếp
Haruka1230
19 Tháng ba, 2023 01:25
Mẹ tác bị ung thư, tháng 3 này dự định phẫu thuật nên truyện bị đình chỉ vô thời hạn
dinh97
17 Tháng ba, 2023 22:20
Để lại một tia thần niệm
Haruka1230
07 Tháng ba, 2023 20:48
Không ngờ Thiên Hồ với Minh Phi Chân lại có quan hệ như vậy, tác làm quả khét lẹt thật :V
Shiina
06 Tháng ba, 2023 22:43
dù tác giả lấy rất nhiều cớ trong vụ xử lý Chanh vương ví dụ như Hoàng thượng tính cách hào sảng, thương con, truyền thống nhà Lý là như thế,... rồi lại Hoàng hậu nương nương vì con cầu tình nhưng mình vẫn thấy một từ nổi bật ở Hoàng thượng là "nhu nhược" làm vua có thể hòa ái dễ gần, thương nước thương dân nhưng tuyệt đối không thể không có uy nghiêm lấy lý do "hổ dữ không ăn thịt con", rồi thương Chanh vương, tự trách lỗi là do mình không đủ quan tâm bla bla để tự thuyết phục mình bỏ qua nhưng thực chất chính là nhu nhược vua không chỉ có quyền lợi, mà phải có trách nghiệm thực hiện nghĩa vụ của mình vì người làm ác là con mình nên hết sức bao che, rồi lấy cớ để tự thuyết phục bản thân và người khác? buồn cười
Shiina
23 Tháng hai, 2023 05:25
truyện có độc đáo riêng nhưng khi mình đọc đến phần chanh vương tạo phản thì thấy hơi ức chế 1. không có tí cảm giác cao trào nào, mạch truyện cứ bình bình 2. khi main lên đài chiến đấu, theo góc nhìn của thẩm y nhân thì đã 100% sure kèo đối thủ của main là sát thủ r nhưng vẫn bị main khuyên "không thể hỏng quy củ ra tay trên lôi đài", trong khi lúc thẩm y nhân tới đã xiên 1 phát, thằng kia bò dậy như không có j, hơn nữa lúc nó đánh nhau với main thì ngay cả hoàng thượng cũng bảo nó là bên tà đạo r thế mà thẩm y nhân vẫn bị khuyên lui, quay đi nhìn main bị sát thủ 1 chưởng đánh bay xuống lôi đài (theo góc nhìn của y nhân thì main chết) ???? sao thẩm y nhân không lao lên đánh với sát thủ từ đầu luôn đi, để nó "đánh chết" main xong quay ra sát ý nồng nặc các thứ, nửa đoạn sau sát thủ tới chỗ hoàng thượng thì mới "chạy tới" đánh nhau với sát thủ???? đọc ức chế v 3. 1 tiểu tốt quay ra mắng chanh vương, xong chanh vương tức nhưng không làm gì nó vì mất thân phận vvv theo logic thì phải bị tiện tay chém luôn r 4. lúc main không giả chết nữa và giết truy binh xong quay ra nói: "đi ăn cơm đi" ??????? thẩm y nhân thì võ công bị khóa rơi vào tay địch được mấy chương r mà main không lo lắng gì à, trong team địch còn có đứa ngấp nghé sắc đẹp của thẩm y nhân từ lâu nữa cho dù kêu giả chết nên không biết thì main cũng phải hiểu được là thẩm y nhân đang phải đánh nhau với đứa sát thủ được main đánh giá là mạnh hơn thẩm y nhân nhiều nói chung là đoạn này siêu ức chế
ViJqI89500
21 Tháng hai, 2023 22:12
Mong ngóng
Itazura Ahiru
19 Tháng hai, 2023 10:33
Exp
MinhTueThien
14 Tháng hai, 2023 16:07
ai có thông tin tình trạng truyện gốc sao ko?
Henbityzz
10 Tháng hai, 2023 19:36
tiếp tục bế quan đi các đạo hữu
Haruka1230
09 Tháng hai, 2023 20:26
nên tiếp tục thôi bác :V
DxVô Ngã
06 Tháng hai, 2023 20:27
exp
Henbityzz
01 Tháng hai, 2023 12:33
lâu quá mong phép màu xảy ra
ViJqI89500
20 Tháng một, 2023 00:53
Chờ đợi
Hoang Minh Huy
16 Tháng một, 2023 10:33
tiếp tục đợi chờ
Celestial Dragon
05 Tháng một, 2023 22:25
vẫn chờ
ViJqI89500
27 Tháng mười hai, 2022 01:45
Lại drop phát mấy thabgs ????
Tế Vũ
09 Tháng mười hai, 2022 21:44
mới đầu truyện đã thấy mùi gay lọ rồi
Hoang Minh Huy
09 Tháng mười hai, 2022 14:38
tiếp tục chời đợi
nmOnt01196
06 Tháng mười hai, 2022 07:22
biết đến bộ này từ truyện tranh, nv thấy đẹp và main hoá ma đạo dùg sợi tơ hay sợi chỉ j đó giết ng thêm quả mặt nạ đúng ngầu luôn
Tienle26
29 Tháng mười một, 2022 16:55
Lại drop r
Hoang Minh Huy
13 Tháng mười một, 2022 21:36
tiếp tục chờ đợi
Haruka1230
11 Tháng mười một, 2022 21:15
Tương Thần có lẽ đã thành công, suýt thành công, thậm chí là làm việc tìm đường chết như đưa lão Phi Chân vào ngục giam, lẫn bị Thiên Hồ truy đuổi thì Tương Thần vẫn có thể trốn thoát thành công. Chỉ có điều chí mạng nhất chính là Tương Thần quá phi thường, tới mức tạo ra kỳ tích, bị phế võ công, chật vật chạy trốn vẫn có thể lần nữa nhập thần thông cảnh. Lão Phi Chân biết rõ Tương Thần làm được, vì bản thân Minh Phi Chân cũng là loại người như vậy. Thế nên Tương Thần nói đúng, tỷ lệ trốn thoát của hắn rơi vào 1%, dù có là Thiên Hồ cũng có khả năng lọt lưới, đáng tiếc người cũng có khả năng làm ra kỳ tích là Minh Phi Chân hiển nhiên sẽ không để kỳ tích phát sinh trên người kẻ thù, vậy nên vẫn luôn giấu ngọc bội tới phút cuối mới dùng tới. Cuối cùng Tương Thần vẫn chạy thoát, nhưng lại mang nợ Phi Chân
BÌNH LUẬN FACEBOOK