Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta là Tương Thần, có lẽ ngươi chưa từng nghe tên ta.”

“...... Vậy sao ngươi không tự giới thiệu.”

“Tiểu tốt giang hồ, không cần phải nói.”

“A.”

Minh Phi Chân, đương nhiên biết tên hắn.

Trên giang hồ hai mươi năm trước, danh tự Tương Thần này có thể nói là không ai không biết. Người có chút tư lịch trên giang hồ đều biết rất tường tận. Huống chi Minh Phi Chân là độc giả trung thành của Hắc Bạch giám từ nhỏ.

Tương Thần từng luân phiên gây án trên thủy vực cùng Yêu Nguyên thất túc, làm không ít đại sự kinh thiên động địa. Lúc đó hoàng thượng đăng cơ đã lâu, đại quyền trong tay, hùng tâm bừng bừng, nhưng đối đầu Yêu Nguyên thì toàn thua. Tuy hành tung xuất quỷ nhập thần, không ai biết vị trí cư địa là một nguyên nhân. Nhưng mưu lược xuất thần nhập hóa của Tương Thần cũng chiếm rất nhiều nhân tố. Triều đình khổ bất lương sách, nếu không mời được quốc sư ra tay, sợ rằng còn kéo dài rất nhiều năm.

Mà bản nhân Tương Thần chưa từng ra mặt, hình tượng trong võ lâm luôn rất thần bí. Không ai biết hắn trông thế nào.

Tối thiểu trước đây, không ai ngờ, kẻ đứng đầu Yêu Nguyên thất túc danh chấn giang hồ hơn mười năm, lại là một thanh niên anh tuấn thong dong ưu nhã.

Nhưng trong mắt Minh Phi Chân, hình tượng của người này lại có hàm nghĩa hoàn toàn khác biệt.

Nhìn chung trên giang hồ, võ công có thể bảo vệ thanh xuân không nhiều.

Trong những công pháp không nhiều này, có thể trì hoãn được già yếu, duy trì tinh khí thần tráng niên ở tuổi thượng thọ đã vô cùng hiếm thấy. Không chỉ cần công pháp phối hợp, còn liên quan đến tu vi nông sâu của võ giả. Mà điển trọng yếu nhất của những võ công này không phải duy trì bề ngoài, mà là duy trì nhục thể ở thời kỳ đỉnh phong.

Hai mươi năm trước, lúc Yêu Nguyên bị đôi đao kiếm tuyệt thế tiêu diệt, Tương Thần đã là cao thủ thành danh mấy chục năm. Dựa theo tính toán này, năm nay Tương Thần tối thiểu là lão nhân hơn 60 tuổi.

Nhưng hắn có tóc đen lông mày đen, không có một sợi tóc bạc, nếp nhăn cũng không có. Không chỉ duy trì võ thân tráng kiện, ngay cả bề ngoài cũng duy trì ở trạng thái trẻ tuổi nhất.

Về cơ bản, trong công pháp các nhà, ngoại trừ võ công thượng thừa của Đạo gia ra, võ công có thể làm được điểm này rất hiếm.

Đạo gia coi thân thể của mình là độ thế bảo trước khi mọc cánh thành tiên, không dám tuỳ tiện phá hoại. Bởi vậy, luyện khí chi sĩ của Đạo gia có nhiều người hạc phát đồng nhan, thanh xuân bất lão.

Võ công Phật môn lại có nhiều pháp môn đánh bản thân để chứng Bồ Đề, bởi vậy về mặt này kém xa tít tắp Đạo gia.

Tương Thần mặt như quan ngọc, toàn thân không có tà khí, nhưng công pháp nội tại lại không phải lộ số của Đạo gia. Đủ thấy đã luyện nội công bàng môn tả đạo đến chí thuần chi cảnh.

Minh Phi Chân chỉ biết một lão quái vật như vậy, là Minh Hóa Ngữ.

“Sư phụ ngươi là Minh Hóa Ngữ?” Tương Thần đột nhiên nói.

“Không quen, không quen.”

Minh Phi Chân suy nghĩ, bổ túc một câu.

“Nếu ngươi muốn tìm hắn, ta dẫn đường cho ngươi.”

Tương Thần lắc đầu.

“Ta rất có hứng thú với ngươi.”

“Đừng, đừng, nếu ngươi có loại hứng thú này, ta giới thiệu một người cho ngươi, hắn tên Liễu Nguyên.”

“Mẹ nó, ngươi đừng ngắt lời!” Người nóng nảy đeo dao giẫm lên đầu Minh Phi Chân.

Minh Phi Chân đột nhiên đụng vào bức tường phía sau, chấn cho tầm nhìn biến thành màu đen. Một hồi lâu sau, hắn mới có thể khống chế được, lắc lư cái đầu.

Nụ cười hòa nhã của Tương Thần chưa từng cải biến.

“Kỳ thực, bây giờ ta không có tâm tư ôn chuyện với ngươi, nhất là lúc hài tử nhà ta không có ở đây.”

“......Hài tử nhà ngươi là ai.”

Tương Thần mỉm cười, nói khẽ: “Thạch Đầu.”

Một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trong phòng.

Lấy nhĩ lực của Minh Phi Chân, phải đến trước khi hắn vào phòng, mới phán đoán được có người đi vào. Mà không ngờ người này vẫn luôn ngoài cửa, lại như một người chết, chưa từng phát ra một tiếng động.

Nam tử kia ước chừng ba mươi tuổi, mặt mày tuấn tú. Khuôn mặt còn chút ngây thơ, rất không hợp với tuổi của hắn. Hai tay hắn ôm một cây gậy gỗ, rụt cổ lại như thấy lạnh, đi tới trước mặt Tương Thần, không nói một lời.

Minh Phi Chân chỉ thấy cổ quái hơn. Hắn có thể nghe được con đường nội công Tương Thần, nhưng không hề có hiệu quả với người này. Từ khi bị bắt cóc đến nay, đây là người làm Minh Phi Chân cảm thấy không ổn.

Nam tử võ công quái dị này không hề lạnh lẽo, trái lại, hắn yên lặng đi tới bên cạnh Tương Thần như hài tử dựa vào đại nhân.

“Đây không phải hài tử nhà ta.”

Dường như Tương Thần nhìn ra nghi hoặc của Minh Phi Chân, mở miệng đính chính.

“Tuy có chút quan hệ với hắn, nhưng không phải cùng một người. Thuận tiện nói cho ngươi, đứa nhỏ này tên là Thạch Đầu. Tuy hơi ngốc, nhưng là đứa bé ngoan.”

Nam tử được xưng ‘Thạch Đầu’ nhìn vào không trung, dường như ngay cả linh hồn cũng không ở đây. Chỉ hơi phản ứng với ngôn ngữ của Tương Thần.

“Thạch Đầu, ngồi xuống đi.”

Thạch Đầu tìm một xó ngồi xuống theo lời, vẫn vô thanh vô tức.

“Nếu ngươi muốn hỏi chuyện Thạch Đầu, đó là một câu chuyện xa xưa. Nếu nói, là của hai mươi năm trước......”

Minh Phi Chân lạnh lùng thốt.

“Dường như ngươi đánh thức ta, không phải để nói chuyện.” Tương Thần ngơ ngác một lát, ‘A’ một tiếng, vẫn cười nói.

“Ngươi thông minh hơn ta tưởng tượng. Ngoại trừ võ công ra, Minh Hóa Ngữ còn dạy ngươi không ít. Nhưng vẫn kém ta và Minh Thời Nguyệt muốn một chút. Nhà ta cũng thế, ngươi cũng thế.”

“Ngươi...... Biết thái sư phụ ta?”

Tương Thần không tiếp lời, hắn lặng lẽ quay người, đẩy cửa sổ ra. Nhìn hoàng hôn rực rỡ ngoài cửa sổ.

Cuối chân trời xa, đốt mây phệ không, lộ ra sự yêu dị nhìn không thấu.

“Phùng ma chi thời, đúng là thời cơ không tệ để động thủ.”

Minh Phi Chân nghiêm túc suy nghĩ, chung quy không thể hiểu được tiếp điểm của nam tử trước mắt và thái sư phụ mình.

Từ khi mình tỉnh lại, hắn toàn nói linh tinh, không lộ ra một chi tiết chân chính. Nhưng lại thuận miệng tiết lộ một chút đầu thừa đuôi thẹo, làm mình nhìn không thấu. Thái độ không giống đối đãi tù nhân...... Tối thiểu không giống đối đãi tù nhân trọng yếu.

“Các ngươi muốn làm gì?”

“Danh môn chính phái các ngươi làm gì chúng ta?” Tương Thần giọng nói nhẹ nhàng, cảm xúc không liên quan đến nội dung nói ra, “Chúng ta sẽ đòi lại trên người ngươi.”

Tương Thần nhìn phương xa, thuận miệng phân phó.

“Thiên Cẩu, cắn hắn.”

Trong mắt người nóng nảy chợt nở rộ hung quang, đột nhiên rút đao ra, ngân quang lấp lánh.

******************

Mây như lửa đốt, dưới màu đỏ máu.

Ngoài Đại Nhậm học cung, một lão nhân chậm rãi đi ra.

Người này tên là Tống Liêm, chính là lão nhân Tống gia. Được tổng giáo ngự đề bạt, đảm nhiệm giáo ngự trong học cung, giám sát tác phong và kỷ luật.

Hôm nay hắn đi hơi sớm, nhưng vô duyên vô cớ, cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Tống Liêm năm nay đã cao tuổi, nhưng võ công mạnh mẽ, vẫn duy trì cảm giác nhạy cảm. Hắn không lạ lẫm với cảm giác nguy hiểm này, dường như bị người để mắt tới.

Lão giáo ngự đi chậm rãi, lưu tâm xung quanh, không phát hiện gì cả. Với võ công của hắn, gió thổi cỏ lay trong một trăm bước đều không giấu được.

Nhưng cảm giác kia vẫn duy trì không tiêu tan, đến khi hắn tới đường phố nhiều người náo nhiệt.

Cảm giác kia chẳng những không hề giảm bớt, trái lại kêu dài như còi báo hiệu.

Đột nhiên, tầm nhìn của hắn bay thẳng lên.

Hắn thậm chí không biết xảy ra chuyện gì, đã rời khỏi thế giới này.

Lúc cuối của cuộc đời.

Hắn chỉ thấy.

Một người đeo mặt nạ đồng xanh đứng trên mái hiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
10 Tháng ba, 2025 17:50
Hôm nay chương sẽ ra muộn nhé
Ti6uuwKruq
10 Tháng ba, 2025 06:18
Bao giờ mới qua cái arc giả làm người hầu này nhỉ, anh Minh tướng tá đã phèn mà cứ thích đâm đầu vào mấy cái vai dưới đáy xã hội @@
CauWf70944
08 Tháng ba, 2025 19:46
đoạn đầu bảo môn phái nghèo cứ thấy sai sai, thu phí bảo hộ địa bàn đã 1 đống r, hoặc lập sản nghiệp kinh doanh cũng 1 đống. dù sao đâu có quy định cấm võ giả kiếm tiền, mà ko có tiền ko có tài nguyên thì tu luyện kiểu j nhỉ
Haruka1230
08 Tháng ba, 2025 17:10
Hôm nay 4 chương nhé, giờ cũ
Haruka1230
06 Tháng ba, 2025 08:20
Chương mới nhất tác viết tiểu hoàng thư :))) haha
Haruka1230
05 Tháng ba, 2025 23:35
Mai trả sau nhá, lười quá
Crimisis
05 Tháng ba, 2025 20:22
Minh đại gia không sợ, Minh đại gia là cẩn thận :))
Haruka1230
05 Tháng ba, 2025 13:43
hôm nay chương có khả năng sẽ ra muộn nhé
Ti6uuwKruq
05 Tháng ba, 2025 02:13
Là do con Tống Viêm La quá dở hơi hay do anh Minh quá hút gái, không biết em nó sau này có tỉnh cơn mê không XD
Haruka1230
03 Tháng ba, 2025 20:01
rất xin lỗi, nhưng trường hợp trùng chương, ta chỉ có thể sửa bằng cách xoá chương bị trùng đi, chứ không thể xoá stt được, vì vậy mà sẽ bị hụt mất một chỗ ở nơi ta xoá, đây không phải k thể sửa, mà là tốn quá nhiều thời gian cho một thao tác là sửa lại stt của từng chương một, vì vậy ta sẽ xoá chương nhưng k sửa stt nhé
Crimisis
03 Tháng ba, 2025 08:34
914-915 chương 44 2 chương này bị trùng ad ơi
Haruka1230
02 Tháng ba, 2025 23:03
sáng mai đọc nha
Haruka1230
02 Tháng ba, 2025 15:26
hôm nay chương cũng ra muộn nhá
Haruka1230
01 Tháng ba, 2025 15:20
Hôm nay chương sẽ ra muộn nhé
Haruka1230
01 Tháng ba, 2025 09:19
Tĩnh An nhập thần thông rồi
REZEDEN
28 Tháng hai, 2025 21:15
Mấy chương gần đây câu chữ quá mãi vẫn vòng vèo mấy đứa làng nhàng Ngôn phủ. À chúc bác dịch mau khỏi bệnh , chương ra từ từ cũng dc
Crimisis
28 Tháng hai, 2025 21:07
Đường dịch giống kiểu sasuke ha, vì trả thù mà có thể làm bất cứ chuyện gì.
Crimisis
27 Tháng hai, 2025 18:53
vãi cả Thọ trưởng lão, để kiếm chung với lão linh quy, đúng là người tàn nhẫn :))
Haruka1230
27 Tháng hai, 2025 08:10
Chậc chậc, main lại để Tĩnh An qua mắt rồi :V Tui cũng coi nhẹ bệnh trạng của bản thân rồi, xác định luôn là không bay cả tuần này đừng hòng khỏi hẳn. Chương vẫn ra bình thường nhá :V
Crimisis
24 Tháng hai, 2025 22:20
"lấy gì lui địch? cà chua xào trứng" 1 mình cân cả võ lâm chỉ có Tô Hiểu :))
Crimisis
24 Tháng hai, 2025 16:47
á á á thằng chóa này muốn hun y nhân, m chán sống rồi, ah ah ah
Haruka1230
23 Tháng hai, 2025 23:53
Mai trả sau nhá, đang ốm, hơi mệt :V
Crimisis
23 Tháng hai, 2025 21:59
21 chương này kể về quá khứ của Minh Phi Chân tưởng chừng không hay, nhưng đọc xong thì thấy giai đoạn này nhiều thăng trầm, nhiều chuyện xảy ra mà ngay cả mạnh như main cũng ko lo liệu xử lý đc.
Haruka1230
23 Tháng hai, 2025 18:26
hnay chương cũng ra muộn nhá
Haruka1230
22 Tháng hai, 2025 17:19
chương hnay ra muộn nhá
BÌNH LUẬN FACEBOOK