Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạn Bạt cười ha ha nói.

“Ta là người chết, không biết đau.”

Ngực đột nhiên phồng lên, nội kình như phong lôi vang vọng. Thất gia phản ứng cực nhanh, dời bước lui về, né tránh đánh giáp lá cà.

Cảm thấy kinh nghi bất định: Một chỉ này rõ ràng xuyên qua ngực hắn, vì sao hắn bình chân như vại. Hắn nói hắn là người chết, rốt cuộc là thế nào?

Cửu Mệnh miêu yêu thì kinh ngạc không kém Thất gia, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói.

“Thi Sơn Âm Thể của Hạn Bạt chuyên khắc đao kiếm khí, vậy mà cũng bị xuyên qua. Kiếm kình của một chỉ này thật bén nhọn. Lão quỷ, thế này là sao.”

“Còn có thể là gì? Kiếm kình đã đủ, đương nhiên có thể xuyên.”

Trong lúc nói, hai người đã hung hãn ra tay. Trảo pháp của Cửu Mệnh miêu yêu lăng lệ độc ác, chuyên công chỗ hiểm. Hải Dạ Xoa thì chỉ cản bên ngoài, thỉnh thoảng đánh ra một chưởng. Không cần tiếp xúc, chỉ dùng kình lực cuồn cuộn trong lòng bàn tay để ngăn Thất gia bỏ chạy.

Hạn Bạt làm chủ công, cánh tay như không biết chuyển hướng, không ngừng tới không ngừng lui, quyền pháp cực kì quỷ dị. Nhưng với tốc độ và kình lực của hắn, lại có sự cương mãnh cứng thẳng kỳ lạ, làm người không dám đón đỡ hóa giải, rất khó đối phó.

Cũng may người dạy võ công cho nàng chính là một kỳ nhân bất thế xuất trong chốn võ lâm, đặc biệt hạ công phu cho thân pháp của nàng. Lúc công như gió tựa tên, lúc tránh như một làn khói nhẹ, ba người đồng thời ra tay, vậy mà nhất thời không làm gì được nàng.

Thất gia bị ba người hợp kích, từ nhỏ nàng đã học võ cực nhanh, sư môn lại cực kì hiển hách, chưa từng gặp phải khó khăn lớn. Lần đầu bị người vây kín, ngay cả cơ hội hoàn thủ cũng dần dần không còn. Thậm chí tận mắt nhìn thấy nguy cơ tử vong đang dần dần tăng cao, mà mình không có đường giải. Đến nước này, thường nhân không phải suy nghĩ kế sách chạy trốn, chính là khiếp đảm tan chí, ảnh hưởng ra tay.

Thất gia thì càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng uất ức, đột nhiên quát ầm lên.

“Nếu không tránh ra, lão nương một kiếm đánh chết ba người các ngươi! !”

Đột nhiên ba người cảm thấy hàn phong ngưng tụ xung quanh, như đăng lâm băng sơn, hô hấp cũng cảm thấy đau nhức. Dường như nơi này không phải bờ sông ngày mùa hè, mà là dốc cao giá lạnh, gió như đao gọt trên đỉnh băng.

Một đạo kiếm khí lăng lệ băng hàn thấu xương đột nhiên lao đến ba người, quả thật là một kiếm chém lui ba người.

Thiếu nữ áo đen ở giữa, tay phải bấm một kiếm chỉ, gió băng bao quanh người, như tinh linh Thiên Sơn hàng lâm.

Hải Dạ Xoa vừa lui đã dừng, lạnh lùng nói.

“Đây là Thệ Thủy kiếm của Thiên Sơn.”

Cửu Mệnh miêu yêu kinh ngạc nói: “Thiên Sơn phái thoát từ Côn Lôn, chấp chưởng huyền bí chí thượng trong Côn Lôn kiếm. Tiểu cô nương này mới bao nhiêu tuổi, đã không tầm thường như thế. Hạn Bạt, ngươi chờ đã!”

Trong ba người, chỉ có Hạn Bạt bị kiếm kình bức lui một chút, lại tiến lên nghênh tiếp.

Thất gia sử dụng công phu áp đáy hòm, không bảo lưu nữa, toàn lực sử dụng Thệ Thủy kiếm pháp. Kiếm ra như gió tuyết băng đao, cực kỳ lăng lệ.

Toàn thân Hạn Bạt bị gió băng thổi cho đầy lỗ hổng, huyết dịch vừa chảy ra đã thành băng châu, nhiều chỗ trên người đã bị đông thương. Nhưng Hạn Bạt như không có cảm giác, vẫn mặc cho huyết dịch bay nhanh, vẻ mặt tươi cười tới gần thiếu nữ.

Thất gia suýt bị dọa cho kêu to ‘Biến thái đừng tới đây’.

“Haiz.”

Cửu Mệnh miêu yêu ôm mặt, ảo não nói: “Ta đã biết là như vậy, rất mất mặt được không.”

Hải Dạ Xoa không nói lời nào, nhưng cũng không phản bác. Cuộc đời hắn không thích tán đồng người, trầm mặc đã coi như rất tán thành.

Nhưng nàng bị Hạn Bạt ngăn trở, ba người lại thành thế vây kín.

Thất gia chỉ có thể tận lực vận kiếm thành lưới. Lúc này nàng cách nước sông sau lưng không quá mấy bước, nhưng không vượt qua được.

Trên người Hạn Bạt toàn vết thương, nhưng công lực chân kình không hề giảm bớt, mỗi lần ra tay đều như lần đầu, dường như vô cùng vô tận. Mà Thất gia thúc giục thần công tiêu hao quá lớn, ánh mắt đã dần dần mơ hồ.

Hơi phân thần, bả vai chợt bị một trảo của miêu yêu bóp vỡ. Do đau đớn, kiếm võng xuất hiện lỗ thủng.

Hạn Bạt cười ha ha.

“Thành.”

Chập tay thành đao, xuyên qua kiếm võng, muốn một đao xuyên tâm.

Hải Dạ Xoa không ngờ biến hóa tới nhanh như vậy, quát: “Hạn Bạt dừng tay! Không giết nàng này được!” Muốn xuất thủ ngăn cản nhưng không kịp.

―― Hỏng bét...... Không được.

Mắt thấy sắp chết, Thất gia chỉ còn tuyệt vọng, nhắm mắt chờ chết. Trước khi chết linh đài lóe lên, đáy lòng hiện ra một bóng người mơ mơ hồ hồ. Là người gần đây nàng thấy trong mộng, nhưng luôn không nhìn rõ là ai.

Chỉ nghe một tiếng long ngâm.

Hai tai Hạn Bạt như bị sét đánh, tay hơi chậm. Trên đầu chợt xuất hiện một bóng đen.

Không kịp lui về phía sau, trong tầm nhìn chỉ còn một bàn tay khổng lồ. Tiếp theo chính là một tiếng ầm, Hạn Bạt bị một chưởng đánh vào đầu, bay xa tám trượng, liên tiếp đụng gãy bảy cái cây, thanh thế doạ người vô cùng.

Người tới như thiên hiện thần long, xoay tay một vòng, đẩy lui hai người còn lại.

Hai người bị tiếng long ngâm kia làm cho mắt nổi đom đóm. Lúc nhìn rõ ràng, chỉ thấy một đại hán như thần binh từ trên trời rơi xuống, cũng không biết từ đâu xuất hiện, vững vàng ôm lấy Thất gia.

Thất gia chỉ cảm thấy mình bị hai cánh tay mạnh mẽ hữu lực ôm lấy, thân thể mềm mại không nhịn được mềm nhũn. Nàng mở đôi mắt đẹp, hình ảnh mơ hồ ở đáy lòng chợt vỡ nát, thay vào đó là một khuôn mặt vô cùng rõ ràng.

Nam tử cứu nàng, trông không quá đẹp, nhưng mày rậm mắt to, hào khí vượt mây, phi thường có khí khái nam tử.

Bộ ngực rộng lớn chắc chắn như sắt, đại thủ một mực ôm chặt nàng, tràn đầy cảm giác an toàn và ấm áp.

Thất gia hơi say mê nhìn hắn.

Trong lòng mỗi thiếu nữ đều có một mơ ước ngây thơ.

Thất gia cũng có.

Gần đây nàng luôn nằm mơ.

Người trong mộng, anh minh thần võ, hào hùng phi phàm, che chở bảo vệ nàng, là một đại anh hùng.

Nhưng không ngờ, không ngờ lại trở thành hiện thực.

—— Thì ra là ngươi...... Là ngươi a......

Nhưng khi nhìn cẩn thận hơn......

“Sao lại là ngươi ! !”

Ngữ khí mất đi cảm động, toàn là ghét bỏ.

Lại nhìn trang phục của hắn, suýt nữa khóc lên chạy trốn.

Hồng Cửu cũng không đợi nàng nói, quát: “Đi!”

Ôm lấy Thất gia nhảy vào sông!

Chỉ nhìn thuỷ văn, ba lão thủ thuỷ vực đã biết vô vọng truy kích.

Tối nay dòng nước chảy xiết, công phu dưới nước của người này cũng không tầm thường.

Cửu Mệnh miêu yêu còn chưa hoàn hồn, ngơ ngác nói: “Người kia là ai, chưởng lực thật mạnh a.”

Hải Dạ Xoa trầm ngâm nói: “Tại phiên chợ mấy canh giờ trước, đã mơ hồ cảm thấy có người thăm dò, nhưng không biết là ai. Không ngờ người này vẫn đi theo chúng ta, đến khi lên tiếng chúng ta mới phát hiện, công phu theo dõi ẩn náu thật sự ghê gớm.

Về phần chưởng pháp của hắn...... Mạnh mẽ quá mức, hình như có thể phát không thể thu. Niên kỷ chắc cũng không lớn. Hừ, trong hậu bối quả là tài nhân xuất hiện lớp lớp.”

Lúc này Hạn Bạt mới từ đằng xa về, trông như đau lưng, nhưng không quan tâm cái đầu bị bạo kích.

“Đau quá đau quá, người kia đâu? Nữ tử kia đâu? Sao đều không thấy, đáng tiếc.”

“Còn may ngươi không giết nàng.”

Hải Dạ Xoa lạnh lùng nói.

“Kiếm pháp của nữ tử này cao minh đến cực điểm, chỉ là kinh nghiệm lâm chiến không đủ. Pháp môn thúc giục Thệ Thủy kiếm pháp của nàng rõ ràng là đích truyền.”

Cửu Mệnh miêu yêu nói: “Đích truyền thì sao? Chúng ta không chọc nổi Thiên Sơn phái sao?”

“Nếu là đệ tử đích truyền còn tốt. Nhưng ta thấy võ công của nàng không chỉ có Thệ Thủy kiếm, một thân Băng Hà thần công rõ ràng là nội công Thệ Thủy kiếm hoàng tự sáng tạo.

Thệ Thủy kiếm hoàng không thu mấy đệ tử, nhưng người nhà thì không ít. Ta nhớ nàng có một muội tử, vừa vặn xếp thứ bảy trong nhà.”

Thệ Thủy kiếm hoàng Ôn Nhất Nhất có kiếm pháp trác tuyệt, cuộc đời ghét ác như cừu. Lại có tính cách yêu thương đệ muội, cực kì bao che khuyết điểm. Nếu giết thân muội tử của nàng. Họa này, năm mươi vạn lượng không dẹp nổi.

Đều không nhịn được vui mừng vì không giết Thất gia.

“Về phần hán tử kia, võ công cao thì cao, chỉ có điều......”

Hải Dạ Xoa trầm mặc thật lâu.

Cửu Mệnh miêu yêu và Hạn Bạt cũng trầm mặc, hơn nửa ngày, mới đều nói.

“ “ “Vì sao hắn mặc quần áo nữ tử? Rốt cuộc hắn là ai?” ” ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
24 Tháng mười một, 2024 23:47
Sr, hơi muộn, sẽ khắc phục
gVAQb08062
22 Tháng mười một, 2024 23:33
ông dịch chậm thế, đánh đến tuyết chị tuyết em rồi
Haruka1230
21 Tháng mười một, 2024 21:52
Hôm nay ta bắt đầu dùng máy tính để edit với up. Dù đã kiểm tra lại rồi nhưng có lỗi gì cứ báo nhá :V
Poggo
19 Tháng mười một, 2024 17:29
Nhịn canh đủ một tô rồi húp ~~~
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
Bonbon9921
19 Tháng mười một, 2024 08:40
rồi bộ này mình main gánh tg à các đh, đại la sơn rồi cao thủ chánh phái có xuất hiện không?
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 23:38
lại hơn 8k chữ hai chương...*** tác, ông được lắm đấy :V
Poggo
18 Tháng mười một, 2024 22:37
:D với thế lực của Dữ Mặc thì không đến nỗi bị gọt như các tráng sĩ khác nhưng cũng không mấy tốt đẹp .ngang ngang Tương Thần cũng được rồi
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 11:20
Không nói gì, muốn chửi một câu thôi, mẹ nó Lăng Hàm Chung!
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 01:05
sr, hôm nay chương ra muộn :V
MewyêuH2o
17 Tháng mười một, 2024 15:24
con tác này thích viết phi giới tính thế nhỉ chắc bị trap nhiều quá ám cmnr
Poggo
17 Tháng mười một, 2024 01:58
tạo lập nhân vật hoàng đế vô dụng như nhược yêu dân hay không chưa biết nhưng tướng tài nhiều khá giống các đời 3 4 của triều đại trong lịch sử như càn long
Haruka1230
16 Tháng mười một, 2024 00:18
2 chương tổng 9k chữ :V Ai dám nói 10k chữ dễ viết!?
Poggo
15 Tháng mười một, 2024 18:37
Y Chân minh đi á·m s·át Minh Phi Chân =))) người không biết còn tưởng bà chủ thanh toán tướng công nữa
Haruka1230
15 Tháng mười một, 2024 18:22
Hôm nay chương sẽ ra hơi muộn chút nhá :V
Người Qua Đường Y
15 Tháng mười một, 2024 10:18
Truyện này thuần kiếm hiệp nha. lâu mới gặp
Người Qua Đường Y
15 Tháng mười một, 2024 04:20
Thần mẹ nó Tây Môn Xuy Đăng :))
Haruka1230
13 Tháng mười một, 2024 23:40
sr mấy ông, ra muộn, bookhub bị đơ, đăng k đc :Vvvvvv
Huyckhl
12 Tháng mười một, 2024 08:48
bộ này cũ nhưng văn phong hay. bây giờ hiếm dã man
Haruka1230
11 Tháng mười một, 2024 22:34
Hôm nay chương sẽ ra muộn, mà giờ này chắc các bác cũng đoán được rồi :V
Poggo
07 Tháng mười một, 2024 21:29
Arc này chuẩn bị giai đoạn cao trào rồi .dự tính hơn 20c
Haruka1230
07 Tháng mười một, 2024 00:28
Mn, còn ngủ chứ? Chương ra khuya, thông cảm nhá, mai sẽ đăng sớm hơn :V Lần sau thề không nhậu nữa, ngày 4 chương thật sự đau cả răng
V2hYE4c2rR
06 Tháng mười một, 2024 22:11
Cố đọc nhưng không thích lắm. Nhận xét cá nhân truyện main thoái ẩn nhưng lại đi làm công không thấy nhàn nhã tiêu dao ở đâu toàn làm cái gì đâu vớ vẩn lằng nhằng, còn bảo vào lục phiến môn vì bạc thì cái này ko cần nói nó xàm, thoái ẩn đi du ngoạn giải quyết các truyện trước kia triệt để cũng trả cần vào lục phiến môn, nhiều bí ẩn thì với thực lực gần như ko thằng nào trên được, thì muốn biết gì, lẻn vào đâu cũng điều tra được chưa tính 1 đống thân phận đỉnh của cái map. Cái thứ 2 gây khó chịu là biết là nữ rồi nhưng cứ miêu tả giả nam hay công công miêu tả thì xinh đẹp phải gọi là tuyệt thế ( cái này là do bản thân ko thích thôi tuỳ người ). Thứ 3 cảnh giới không rõ lắm nhất là thằng đường dịch nhị lưu nhất lưu tông sư gì luôn thằng main cho 1 câu bình chuẩn để dễ hình dung xem lúc mạnh lúc yếu. Cuối cùng dừng đọc là vụ thằng tranh vương bị xử tử hay không bị xử tử thì ko vấn đề, vấn đề ở chỗ là lúc xử nó lên triều như sân khấu kịch lí do biện hộ thì như trẻ con, nào thì ko có ý g·iết cha nào thì ko hạ lệnh g·iết người nào thì ta là mẹ nó lên hiểu nó nhất, ak chỉ hạ lệnh g·iết kì lân tướng thôi xong tổng đốc bảo ko truy cứu chỉ tìm sát lang thập tam đòi nợ trong khi bọn nó là sát thủ nhận tiền g·iết người. ( ý kiến cá nhân hoàng đế nhu nhược, ko xử tử tranh vương thấy cấn cấn rồi bảo là tình phụ tử hổ dữ ko ăn thịt con, nếu mà là gia tộc bình thường thì ko g·iết thì ok nhưng làm hoàng đế con trai thì tạo phản bao nhiêu n·gười c·hết liên luỵ theo, rồi coi như không g·iết đi - cũng phải cho những n·gười c·hết kia công đạo nhưng ko nghe thấy gì cả qua loa hết, hoàng hậu mẹ nó thì bảo ko biết ko có tội, đọc nhiều truyện đế vương con trai tạo phản mẹ vẫn ko bị gì vẫn lên điện phát biểu như đúng rồi đáng ra nhẹ nhất cũng mất ngôi hoàng hậu có thể đày vào lãnh cung luôn. Đọc đến đây đúng không muốn đọc nữa. Ae nào có ý kiến vào đóng góp đọc đến đây thấy thế drop rồi.
Haruka1230
05 Tháng mười một, 2024 20:12
hôm nay sẽ có khả năng không có chương nhé :V Bê vỡi
BÌNH LUẬN FACEBOOK