“Trong Khâu gia sáu phương, tôi yêu nhất là Phong Lộ Thanh, hương vị này cả đời tôi không thể quên được, tôi có thể dùng nhân cách của mình ra đảm bảo, đây tuyệt đối là Phong Lộ Thanh mới được nhưỡng ra đó.”
“Là rượu Khâu gia thật, không sai đâu.”
“Không nghĩ tới Khâu Hàn thật sự có thể nhưỡng ra Khâu gia sáu phương, ngần ấy năm, cậu ta giấu kín thật, đúng là thâm tàng bất lộ(*) mà.”
(*) Thâm tàng bất lộ: nghĩa là những cao nhân “thâm tàng bất lộ” giống như đại dương mênh mông. Họ che giấu bản thân bằng vẻ ngoài bình yên phẳng lặng nhưng ẩn chứa bên trong sức mạnh và vũ khí kinh người
Khi Diệp lão gia tử uống ly đầu tiên thì ở trong lòng cũng đã xác định, rượu được nhưỡng khi nào ông ta đều có thể đoán ra được đại khái, buông chén rượu xuống, ông ta nhắm mắt lại, bất đắc dĩ thở dài.
Vợ chồng Diệp Phùng Minh phu thê nhìn thần sắc Diệp lão gia tử, hai người nhìn nhau liếc mắt một cái, cũng ở trong lòng thở dài, tâm tình càng thêm phức tạp.
Lâm lão gia tử nghe xung quanh hết đợt này đến đợt khác cảm thán, dùng sức nắm quyền, rốt cuộc ông vẫn không có thể đấu nổi Khâu lão thái thái, người đều đã chết, còn có thể cho ông một kích thật mạnh.
Lâm Dật Cẩm nhìn ly rượu trước mặt hắn ta, phảng phất như trong cái ly không phải rượu, mà là nước mắt.
Khâu Hàn lại lớn tiếng nói: “Loại thứ nhất, Phong Lộ Thanh là để cảm ơn mọi người đã đến đây, kế tiếp là loại thứ hai, Lãnh Lê Bạch, là vì chúc mừng Khâu Gia Tửu phường một lần nữa khai trương.”
Lại có nhân viên bưng rượu ra, phát cho mỗi bàn một vò, nghe Khâu Hàn ra hiệu, mới đảo rượu đổ cho từng người.
Đảo vò rượu Lãnh Lê Bạch vừa mới nhưỡng, đã có người bắt đầu đi lên giành, người thích uống rượu đều muốn thừa dịp cơ hội này, có thể uống nhiều hơn một ly.
Sau khi uống sạch Lãnh Lê Bạch đến không còn một giọt, có người lớn tiếng nói: “Khâu gia sáu phương có sáu loại rượu bất đồng, hôm nay khai trương đại cát, sao chỉ đem lên có hai loại, rượu khác cũng đem lên cho chúng tôi thưởng thức đi!”
Người này nói vừa xong, lập tức liền có người đi theo ồn ào phụ họa, qua ngày hôm nay, cũng không biết khi nào có thể uống miễn phí rượu Khâu gia nữa.
“Xin lỗi mọi người.” Khâu Hàn thoải mái hào phóng nói đúng sự thật nói: “Trong sáu loại rượu của Khâu gia, tôi chỉ nhưỡng hai loại, loại khác đều chưa có nhưỡng ra.”
Khâu Hàn vừa nói xong, các tân khách lại bắt đầu nghị luận.
“Chỉ nhưỡng hai loại?”
“Hôm nay khai trương, sao chỉ nhưỡng hai loại? Không phải là tiếc rượu đấy chứ?”
“Có khả năng, rượu Khâu gia chính là dùng phương thức bán đấu giá mà, rất quý.”
“Ai, nghe nói Khâu gia sáu phương muốn sản xuất thành công, rất khó đó, đừng nói là cậu ta chỉ biết nhưỡng hai loại này?”
“Này…….”
Đột nhiên có người lớn tiếng nói: “Không phải là cậu chỉ biết nhưỡng hai loại này đi?!”
Nguyên bản âm thanh nghị luận sôi nổi, đột nhiên ngừng lại, tất cả mọi người nhìn về phía Khâu Hàn, chờ nghe cậu sẽ trả lời ra sao.
Khâu Hàn lãnh đạm cười nói: “Sở dĩ là tôi còn chưa có bắt đầu nhưỡng rượu khác, là bởi vì khi sản xuất Khâu gia sáu phương, nó sẽ chịu ánh hưởng của mùa rất lớn, không tới mùa thích hợp, không có cách nào sản xuất thành công cả.”
Khâu Hàn nói vừa xong, trên mặt nhóm người già uống rượu Khâu gia rất nhiều năm lộ ra biểu cảm bừng tỉnh đại ngộ, nghĩ thầm khó trách rượu mới trước kia của Khâu gia đều là bất đồng mùa bán, trong lòng bọn họ còn cho rằng đây là phương thức bán rượu, mùa nào thì thích hợp uống rượu mùa đấy, thì ra không phải, không ngờ rượu Khâu gia còn chịu ảnh hưởng của mùa nữa.
Trước kia Khâu lão thái thái còn sống, cũng không ai dám hỏi, dù sao cũng là bí phương ủ rượu tổ truyền Hiện tại Khâu Hàn chủ động nói ra, bọn họ mới hiểu được là chuyện gì.
“Tôi có thể nhưỡng ra rượu khác của Khâu gia sáu phương hay không, chính tôi còn không vội, mọi người cũng không cần thay tôi sốt ruột, mọi người có thể rửa mắt mong chờ.” Khâu Hàn mỉm cười nói: “Lại lần nữa cảm ơn mọi người nguyện ý tới dự tiệc, nếu như có chỗ nào chiêu đãi không tốt, mong mọi người thông cảm, hoan nghênh mọi người tới đây thường xuyên, cuối cùng, chúc mọi người ngon miệng.”
Khâu Hàn nói xong liền đi đến bên cạnh Diệp Huyên Thành ngồi xuống, vừa rồi cậu chú ý thấy Diệp Huyên Thành vẫn luôn không ngừng rót rượu, Khâu Hàn mới vừa ngồi xuống, y còn đang chuẩn bị rót tiếp.
“Chú…….” Khâu Hàn lấy bầu rượu trong tay Diệp Huyên Thành đi nói: “Uống ít thôi, bằng không buổi tối, dạ dày lại không thoải mái.”
Khâu Hàn xoay người chuẩn bị đưa bầu rượu cho nhân viên, bảo người đem rượu đi, Lý Khai Nguyên lập tức sốt ruột nói: “Á, đừng đem đi a, y không uống, chúng tôi uống, dù sao chúng tôi cũng không có ai quản dạ dày cho, vì thế đưa chúng tôi uống đi!”
Khâu Hàn đột nhiên có chút ngượng ngùng cúi đầu, vì che giấu ngượng ngùng, cậu lại kêu người cầm hai vò rượu tới cho bọn họ uống.
Vừa rồi Khâu Hàn chỉ ăn một chút điểm tâm, hiện tại có chút đói bụng, nghiêm túc bắt đầu ăn cơm, đầu bếp là do Diệp Huyên Thành đặc biệt tìm người đi mời, trù nghệ không tồi, trù nghệ so với hai vị đầu bếp trước kia của Khâu Gia Tửu phường không kém bao nhiêu, về sau Tân Khâu Gia Tửu phường cũng cùng Khâu Gia Tửu phường trước kia giống nhau.
Đầu bếp làm đồ ăn rất ngon, không chỉ có Khâu Hàn cảm thấy ăn ngon, khách khứa ăn cũng khen không dứt miệng.
“Đồ ăn thật ngon!”
“Trước kia không phải có một câu như thế này sao, rượu là Khâu gia mà đồ ăn là Từ gia, hiện tại xem ra, đồ ăn của Khâu gua cũng không tồi, có mùi vị trước kia.”
“Thật không nghĩ tới a, vốn tưởng rằng Khâu gia sáu phương đã thất truyền, không ngờ lại lần nữa xuất hiện.”
“Khâu lão thái thái năm đó là nhân vật mà gì cậu không biết sao? Bà ấy sao có thể dễ dàng để Khâu gia sáu phương thất truyền như vậy được?”
“Nói cũng đúng, Khâu gia sáu phương truyền thừa đã hơn trăm năm, sao có thể nói thất truyền liền thất truyền, xem ra, người trước kia tin Khâu gia sáu phương đã thất truyền, mới là thật sự ngu ngốc.”
“Xem ra, về sau Khâu Hàn sản xuất ra Khâu gia sáu phương, vinh hoa phú quý kia thì có là gì.”
“Các ngươi nói, một nhà con trai trưởng Diệp gia hiện tại hối hận hay không hối hận?”
- ------------------------------------------------
Editor: Hối hận thấy bà lun chứ sao hông, mún xỉu đùng đùng tại chỗ mà phải dữ thể diện á chời.