Mục lục
Thiếu Gia Con Nhà Giàu Đích Thực Tái Hôn - Khâu Hàn (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh đừng có nói bậy!” Lâm Dật Cẩm đột nhiên đứng lên, vẻ mặt che giấu sự hoảng loạn, lớn tiếng phủ nhận nói: “Tôi không có! Tôi không có như vậy!”

“Anh không cần phải gấp gáp phủ nhận như vậy, loại chuyện này chẳng lẽ còn có thể giấu được sao? Một lần nữa mang theo hai đứa nhỏ đến bệnh viện xét nghiệm ADN, chân tướng sẽ rõ thôi mà.” Khâu Hàn đem báo cáo giám định ném tới trước mặt Diệp Phùng Minh cùng Tần Tú nói: “Lúc các người đi bệnh viện làm xét nghiệm ADN, hẳn là chỉ xét nghiệm một đứa, một đứa khác bởi vì phát sốt, nên không có làm, nghĩ dù sao cũng là song bào thai, cho nên chỉ làm một đứa thôi đúng không?”

Sự tình xác thật đúng như lời Khâu Hàn nói, trong hai đứa nhỏ thì sức khỏe đứa sau yếu hơn, cứ như vậy liền sinh bệnh phát sốt, ngày bọn họ đi làm xét nghiệm ADN, đứa sau đang phát sốt, nhìn rất đáng thương, cho nên chỉ rút máu đứa lơn làm giám định, không rút máu đứa sau. Đôi tay Diệp Phùng Minh cùng Tần Tú có chút run nhè nhẹ mở báo cáo giám định ra, ngày giám định xác thật là trước khi Khâu Hàn ly hôn với Diệp Bác Lỗi, tuy rằng trên tờ báo cáo giám định không viết tên, không biết tờ nào ra tờ nào, nhưng nếu Khâu Hàn đặc biệt nói ra trước mặt mọi người, nói cách khác…….


Khâu Hàn lại từ trong bao văn kiện lấy ra một phần văn kiện, mở ra nói: “Đây là báo cáo sinh sản ở nước ngoài của Lâm Dật Cẩm, có thể chứng minh hai đứa nhỏ xác thật là song bào thai, đây là ảnh mới sinh ra hai đứa nhỏ đang nằm bên cạnh Lâm Dật Cẩm.”

Khâu Hàn đem tất cả giấy tờ đều để lên trên bàn, để cho bọn họ xem kĩ.

Sắc mặt Lâm lão gia tử càng ngày càng khó coi, đột nhiên ông ta dùng sức đập bàn nói: “Khâu Hàn! Mày quậy đủ chưa?! Dù mày không muốn để Dật Cẩm kế thừa Khâu Gia Tửu phường, cũng không cần phải dùng thủ đoạn dơ bẩn như vậy để vu hãm nó!”

“Quả nhiên gừng càng già càng cay, ngài phản ứng thật nhanh, đây là vì mặt mũi hai nhà cố ý kêu tôi vu hãm Lâm Dật Cẩm, muốn che lấp chuyện này sao?” Khâu Hàn cười lạnh trào phúng nói: “Nhưng mà cha mẹ Diệp Bác Lỗi cùng hắn, nguyện ý phối hợp với ngài che lấp việc này không nhỉ, chờ Diệp gia gia biết chuyện này rồi, ngài cảm thấy ông ta sẽ cam tâm để Diệp gia nuôi con thay người khác sao? Ông ta sẽ để cho đoạn hôn nhân của Diệp Bác Lỗi và Lâm Dật Cẩm tiếp tục sao?”

Khí thế mạnh mẽ của Lâm lão gia tử vừa rồi bởi vì lời Khâu Hàn nói, nháy mắt lại yếu đi, vốn dĩ Diệp lão gia tử đã không hài lòng với Lâm Dật Cẩm, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, có thể tưởng tượng ông ta có bao nhiêu phẫn nộ. Ông ngàn tính vạn tính, ngàn phòng vạn phòng, như thế nào cũng không nghĩ tới, Khâu Hàn sẽ đưa tới món quà như vậy.

“Tôi còn rất có tâm, giúp các người tìm được người cha khác của đứa nhỏ rồi.” Khâu Hàn lại lấy ra hai văn kiện ném tới trước mặt hai vợ chồng Diệp Phùng Minh nói: “Đây là tư liệu của người kia, còn có xét nghiệm ADN của người kia cùng đứa nhỏ, nếu các người không tin, có thể tự mình đi tìm, dẫn người kia đi làm xét nghiệm ADN lần nữa. Bất quá trước đó người kia cũng không biết trong đôi song bào thai, có một đứa là con của hắn, tôi đã cho người tìm hắn, hẳn là rất nhanh hắn sẽ chủ động tìm tới cửa đi.”

“Văn kiện ở đây, tôi đã sao chép một phần, gọi người đi đưa cho Diệp gia gia xem.” Khâu Hàn mang theo ba phần trào phúng bảy phần vui sướng khi thấy người gặp họa mà cười nói: “Đều là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, các người không cần cảm ơn tôi.”

Lâm Dật Cẩm lui về phía sau hai bước, sắc mặt trắng bệch ngã ngồi trên đất.

Khâu Hàn đi đến trước mặt Lâm Dật Cẩm, cúi đầu nhìn hắn ta nói: “Sau khi anh phát hiện mình mang thai, không nói cho những người khác, mà là lựa chọn xuất ngoại lén sinh con, bởi vì ngay cả chính anh cũng không xác định được rốt cuộc là anh mang thai con của ai, mà sau khi sinh con, anh cũng không lập tức mang theo con về nước, cố tình phải chờ tới ngày tôi cùng Diệp Bác Lỗi kết hôn mới trở về, là bởi vì anh vẫn luôn không có cơ hội xác định được hai đứa nhỏ là con của ai. Thẳng đến một đêm trước khi tôi cùng Diệp Bác Lỗi tổ chức hôn lễ, Tống Khải Tuyên mới rút ra được thời gian xuất ngoại gặp anh, mà anh lại tìm được cơ hội lén lút làm giám định, nhưng cố tình anh cũng chỉ làm giám định một đứa, sau khi xác định hai đứa nhỏ đều không phải là con của Tống Khải Tuyên, vì thế chạy nhanh mang theo con về nước, vừa lúc đuổi kịp hôn lễ, tôi nói đúng không?”

Lâm Dật Cẩm ngồi yên trên mặt đất, không cách nào phản bác nổi lời Khâu Hàn nói, cũng không biết nên giải thích như thế nào, hắn ta thật sự không nghĩ tới, sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Trong đại sảnh ngồi đầy người, lại một chút âm thanh đều không có, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, lượng tin tức thật sự là quá lớn, não bọn họ có chút phản ứng không kịp.

Sau khi Khâu Hàn thưởng thức một chút sắc mặt người Lâm gia cùng người Diệp gia, mỉm cười nói: “Lời tôi muốn nói, đều đã nói xong, hy vọng món quà của tôi, có thể cho các người vừa lòng.”

Khâu Hàn nói xong liền xoay người rời đi, thời điểm đi qua bàn Cố Dương, bước chân tạm dừng một chút, quay đầu nhìn anh một cái, ý bảo anh cùng rời đi.

Cố Dương cười cười, lập tức đứng dậy đi theo.

Cố Dương cùng Khâu Hàn lên xe, đối với cậu nói: “Đến bây giờ, tớ mới hiểu được đại khái lời cậu nói. Ý là nói, song bào thai do Lâm Dật Cẩm sinh, nhưng một trong hai đứa, chỉ có một đứa là con Diệp Bác Lỗi, đứa còn lại là con của nam nhân khác.”

“Đúng vậy.” Khâu Hàn gật đầu nói: “Lúc ấy tớ mang theo tóc hai đứa nhỏ đi làm xét nghiệm ADN, nhìn thấy kết quả, tớ cũng vô cùng kinh ngạc.”

Tuy rằng chuyện này, là do kiếp trước Khâu Hàn vô tình biết được, nhưng kiếp trước cậu còn chưa kịp nghĩ cách chứng minh được chuyện này, đã qua đời, cho nên một đời này, sau khi cậu nhìn thấy kết quả giám định, cho dù đã biết trước nhưng vẫn nhịn có chút kinh ngạc.


“Loại chuyện này, xác suất xảy ra cực thấp, chỉ có thể nói, vận khí của Lâm Dật Cẩm “Quá tốt”, trong khoảng thời gian ngắn cùng hai người phát sinh quan hệ, sau đó đồng thời có mang thai con hai người kia.”


“Vận khí tốt như vậy, có lẽ ngay cả Lâm Dật Cẩm phỏng chừng cũng không muốn đâu, bất quá cũng là do hắn ta tự làm tự chịu.” Cố Dương cảm thán nói: “Vở tuồng này, quả nhiên là quá xuất sắc quá kích thích.”


- ------------------------------------


Editor: Món quà này hai nhà trên thích không thì em khum biết chứ em là em thích lắm. Huhu tui nhẹ dạ đăng thêm chương nữa rồi. Được lắm mấy bae.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK