Mục lục
Vô Địch Thiên Hạ - Hoàng Tiểu Long (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phụ thân!”

“Gia gia!”

Thấy Hoàng Kỳ Đức đến, Hoàng Minh, Hoàng Tuấn, Hoàng Vĩ lập tức đi lên phía trước chào hỏi.

Hoàng Kỳ Đức chỉ vào Hoàng Bằng bị trọng thương ở bên ngoài, nổi giận nói với Hoàng Minh:

“Chuyện gì xảy ra? Hắn là đệ đệ ngươi, ngươi lại ra tay nặng như vậy!”

Bởi vì Trần Ứng không nói những chuyện đã xảy ra cho Hoàng Kỳ Đức, cho nên hắn tưởng Hoàng Minh ra tay đánh trọng thương Hoàng Bằng.

Hoàng Minh còn chưa mở miệng, Hoàng Tuấn đã nói:

“Gia gia, đây là sư tôn Lưu Uy của ta, tông chủ Đại Kiếm Tông!”

Nói rồi chỉ tay đến người đứng bên cạnh.

Hoàng Kỳ Đức vốn còn đang tức giận lập tức ngẩn ngơ, sắc mặt quái dị nhìn Lưu Uy, tông chủ Đại Kiếm Tông?

“Gia gia, lúc nãy lời nói của Nhị thúc bất kính với Đại Kiếm Tông, mạo phạm sư tôn ta, cho nên sư tôn mới...”

Hoàng Tuấn nói đến đây thì dừng lại, ý tứ không cần nói cũng biết.

Lưu Uy mặt lạnh nhìn Hoàng Kỳ Đức:


“Ngươi chính là Hoàng Kỳ Đức? Người là ta đả thương, thế nào, Hoàng Kỳ Đức, ngươi sẽ ra tay với ta?”

Hoàng Kỳ Đức biến sắc, vẻ mặt biến hóa, lập tức cười nói:

“Thì ra Lưu Uy tiền bối là tông chủ Đại Kiếm Tông, tiền bối sao lại nói như vậy, Hoàng Bằng bất kính với Đại Kiếm Tông, mạo phạm người, người ra tay giáo huấn hắn, đó là điều nên làm, nên làm!”

So sánh với Hoàng Kỳ Đức lúc vừa mới tới quả thật giống như là hai người khác nhau.

Lưu Uy hừ lạnh một tiếng, nói với Hoàng Kỳ Đức:

“Hoàng Kỳ Đức, nhi tử như vậy, ta thấy ngươi không cần cũng được, miễn cho sau này Hoàng gia trang bị liên lụy, ngày nào đó bị diệt cũng không biết chừng!”

Hoàng Kỳ Đức sắc mặt lập tức đại biến, lắp bắp không biết làm sao mở miệng.

Tô Yến ôm Hoàng Bằng nghe Lưu Uy với Hoàng Kỳ Đức đối thoại, trong lòng vừa sợ vừa giận.

Lưu Uy nói xong, liền lập tức rời khỏi, phụ tử Hoàng Tuấn, Hoàng Minh, Hoàng Vĩ theo sát phía sau.

Hoàng Kỳ Đức há to mồm, cuối cùng không nói gì, chỉ đứng một chỗ, sắc mặt biến hóa, không biết đang suy nghĩ gì.

“Trang chủ, ngươi xem, nhị trang chủ hắn?”

Một lát sau, Trần Ứng tiến lên, cẩn thận nói:

“Chúng ta trước tiên nên chữa thương cho nhị trang chủ?”

Hoàng Kỳ Đức ngửa mặt lên trời thở dài, gật đầu, sau đó xoay người rời khỏi.

Sau khi đám người Lưu Uy rời khỏi, ba phụ tử Hoàng Tuấn, Hoàng Minh, Hoàng Vĩ tự mình an bài nơi nghỉ ngơi bọn hắn, sau đó, ba người cung kính xin cáo lui, trở lại Bắc điện viện.

Ngồi ở trên điện, Hoàng Vĩ nói với Hoàng Minh:

“Phụ thân, chúng ta thừa cơ hội này, khiến gia gia đuổi Hoàng Bằng ra khỏi Hoàng gia trang, chỉ cần đem hắn đuổi ra khỏi Hoàng gia trang, như vậy vị trí trang chủ sau này, nhất định là phụ thân người tiếp quản!”

“Đuổi khỏi Hoàng gia trang?”

Hoàng Minh nhướng mày:

“Việc này không tốt lắm đâu?”

“Có cái gì tốt không tốt.”

Hoàng Vĩ nói tiếp:

“Phụ thân người đã nói, người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, Hoàng Bằng nếu như ở lại Hoàng gia trang, luôn luôn là mối uy hiếp đối với phụ thân, sau lần tỉ thí cuối năm trước, thái độ của gia gia với Hoàng Bằng thay đổi rất nhiều, người cũng thấy, hơn nữa bây giờ bên trong gia trang không ít trưởng lão đều đi theo Hoàng Bằng, cao tầng trong gia trang không ít người nghị luận, nói sau này gia gia sẽ truyền vị trí trang chủ cho Hoàng Bằng!”

Lúc này, Hoàng Tuấn cũng mở miệng nói:

“Nhị đệ nói cũng không phải là không có đạo lý, phụ thân, chúng ta lợi dụng việc Hoàng Bằng đắc tội sư tôn Lưu Uy, khiến gia gia đuổi hắn ra khỏi Hoàng gia trang.”

Hoàng Minh trầm mặc không nói.

“Phụ thân, việc này không có gì phải lo lắng!”

Hoàng Vĩ Đạo nói.

Hoàng Minh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn hai nhi tử, gật đầu.

Hai ngày trôi qua.

Sau đó sẽ là mùng một năm mới, Hoàng gia trang cũng giống như những năm trước, vẫn đang giăng đèn kết hoa khắp nơi, thỏa sức vui chơi, đặc biệt là Bắc điện viện, chỉ có Đông điện viện bên này là vẫn luôn an tĩnh và yên lặng.

Mà trong khi nô bộc, hộ vệ ở Hoàng gia trang giăng đèn kết hoa, mà ở mấy dặm bên ngoài, vài bóng người liên tục đạp tuyết, đi thẳng tới hướng Hoàng gia trang.

Hoàng Tiểu Long nhìn Hoàng gia trang càng lúc càng gần, trong lòng lập tức dâng lên một nỗi kích động khôn kể.

“Cuối cùng cũng trở lại Hoàng gia trang!”

“Phụ thân, mẫu thân, nhi tử trở về!”

Một lúc sau, Hoàng Tiểu Long đi tới trước quảng trường Hoàng gia trang, đứng ở chỗ đó, hắn thấy rõ hơn mười thước bên ngoài đại môn Hoàng gia trang.

Hắn còn nhớ rõ một năm trước, lúc hắn cùng với Phí Hầu rời đi, phụ mẫu đúng là đứng ở trên quảng trường này tiễn hắn rời khỏi.

Lúc này, hoa tuyết trên cao rơi xuống, rơi đến trên người hắn, lành lạnh.

“Tuyết lại rơi.”

Hoàng Tiểu Long lẩm bẩm, cuối năm trước, cũng là một trận tuyết rơi.

Nguyên soái Hạo Thiên, Phí Hầu đứng ở phía sau Hoàng Tiểu Long, không có mở miệng.

“Xèo xèo chi!”

Lúc này, Phệ Linh Tử Hầu trên vai Hoàng Tiểu đột nhiên kêu lên, lần này trở về Hoàng gia trang, Hoàng Tiểu Long mang theo tiểu gia hỏa này.

Sau một hồi suy nghĩ, Hoàng Tiểu Long quay đầu lại nhìn tiểu gia hỏa Phệ Linh Tử Hầu này, không khỏi cười cười, tiểu gia hóa này muốn thúc giục hắn nhanh trở về Hoàng gia trang đây.

“Đi thôi, chúng ta về nhà!”

Hoàng Tiểu Long cười nói xong, đi đến hướng đại môn Hoàng gia trang.

Nguyên soái Hạo Thiên, Phí Hầu đi theo phía sau Hoàng Tiểu Long.

Nhưng mà vừa vào Hoàng gia trang, Hoàng Tiểu Long liền thấy một ít nô bộc, hộ vệ xa xa né tránh hắn, ánh mắt quái dị, Hoàng Tiểu Long không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Khi đến gần Đông điện viện, Hoàng Tiểu Long nhìn thấy đệ đệ Hoàng Tiểu Hải bên trong sân, chỉ thấy đệ đệ hắn ngồi xổm ở đó, vừa cầm gậy nhỏ đánh khối tuyết phía trước vừa khóc.

“Tiểu Hải!”

Hoàng Tiểu Long lập tức tiến lên, gọi một tiếng.

Hoàng Tiểu Hải vừa nghe được giọng nói Hoàng Tiểu Long, lập tức đứng lên, xoay người, chạy tới hướng Hoàng Tiểu Long, sau đó ôm lấy hắn khóc lớn:

“Đại ca, ngươi cuối cùng trở về!”

“Ô ô ô! Ô ô ô!”

Nước mắt Hoàng Tiểu Hải trong nháy mắt liền thấm ướt áo bào Hoàng Tiểu Long.

“Tiểu Hải, xảy ra chuyện gì? Nhị tỷ Hoàng Mẫn bắt nạt ngươi?”

Hoàng Tiểu Long hỏi, sau đó lau lau một chút nước mắt trên mặt đệ đệ.

Hoàng Tiểu Hải không trả lời, chỉ cố khóc lớn.

“Thế nào? Tiểu Hải, xảy ra chuyện gì?”

Trong lòng Hoàng Tiểu Long đột nhiên có cảm giác không tốt.

“Phụ thân, phụ thân người... phụ thân người...”

Hoàng Tiểu Hải khóc, lời nói gián đoạn:

“Phụ thân bị người đả thương, còn cả nhị tỷ!”

Hoàng Tiểu Hải lau nước mắt, khóc lớn tiếng nói.

“Cái gì?”

Sắc mặt Hoàng Tiểu Long đại biến, vội vàng đi tới hướng Đông điện viện, Nguyên soái Hạo Thiên cùng Phí Hầu nhìn nhau, lập tức đi theo.

Lao vào Đông điện viện, lúc đi tới gian phòng của phụ thân Hoàng Bằng, mở cửa ta, Hoàng Tiểu Long lao vào, gọi lớn:

“Phụ thân!”

Vừa vào gian phòng, lập tức thấy mẫu thân Tô Yến ngồi ở bên giường, lúc này, Tô Yến cũng quay đầu lại, hai mắt hồng hồng, hiển nhiên là vừa mới khóc, mà người nằm trên giường, rõ ràng là phụ thân Hoàng Bằng!

“Phụ thân!”

Hoàng Tiểu Long lao tới trước giường, đi tới trước người Hoàng Bằng, hô lớn, trong nháy mắt hai mắt đỏ lên.


Trên giường, sắc mặt Hoàng Bằng hết sức tái nhợt lập tức mở hai mắt ra, thấy Hoàng Tiểu Long, không khỏi tươi cười, khàn giọng nói:


“Tiểu Long, ngươi trở về rồi!”


“Phụ thân, là ai, rốt cuộc là ai, ai đả thương người?”


Hoàng Tiểu Long nhìn sắc mặt phụ thân tái nhợt, song quyền nắm chặt, tức giận nói, trong lòng một trận co rút đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK