Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được rồi, nếu ngươi đã phát hiện, vậy ta cũng...... Sao?”

Đánh nhầm?

Trong nháy mắt, biểu cảm của Hà Lam vô cùng sặc sỡ.

Hồng Cửu gãi đầu nói: “Sao? Ngươi nói cái gì?”

“Không có gì, không có gì! Không có gì! Ha ha ha, đánh rất tốt, ngài đánh thêm mấy lần cũng được ha ha ha.”

Lúc đầu Hồng Cửu không định chưởng kích Hà Lam, một chưởng đó, vốn là thức mở đầu của chiêu tiếp theo. Sau khi kéo tay vốn nên đẩy ra trước. Nhưng bị khí cơ sau lưng dẫn dắt, một chưởng này liền vỗ ngược ra.

Nhị đương gia xưa nay vận khí không tốt, Thần Châu đại hiệp phán mạng ‘Xui xẻo mười thế’, thường nhân không chịu được vận khí này. Sư huynh sư đệ trên Đại La sơn ăn ở cùng hắn nhiều năm như vậy mà vẫn giữ được tính mệnh, cũng đều là kỳ nhân mạng cứng.

Hà Lam giả làm đồng đội, chính là lấy đầu đụng vào trát đao, trên dưới đều là đao. Giúp cũng bị thương, lui cũng bị thương.

Hà Lam miễn cưỡng đứng thẳng, cảm thấy đau khổ không nơi nương tựa. Trước khi ra ngoài đã xem hoàng lịch, phía trên bảo hôm nay mây đen tráo đỉnh, nấm mốc vào thái miếu, thậm chí cho rằng mua phải hàng giả. Không ngờ gặp phải một tôn thần tiên a.

Hắn phụng mệnh dẫn người tới bắt đám Hồng Cửu, nhưng không thể liên thủ với Hạn Bạt giết hắn trước mặt mọi người. Nếu không sẽ thành đồng bọn của Yêu Nguyên trước mặt đông đảo binh sĩ. Một thương vừa rồi, hắn ra tay như gió. Người ngoài đều không thấy Hồng Cửu bị thương dưới mũi thương của hắn. Nhưng ai ngờ, hắn trở tay một chưởng......

Hà Lam phun mấy ngụm máu, mãi mới ngừng lại.

“Nhưng thân thể của tiểu đệ đơn bạc, lần sau ngài...... Đừng như vậy.”

“Được, ta cam đoan. Hà lão ca không sao chứ?”

“Ta không sao.”

“Tốt, vậy lần này ngươi lên trước, xung phong. Ta đánh mệt rồi.”

“…....”

Hà Lam thầm nghĩ, mẹ nó ngươi là danh môn chính phái cái rắm! Lão tử vừa bị ngươi đập thành như vậy, ngươi còn mặt mũi bảo ta xung phong? ! Đám hỗn đản Yêu Nguyên gạt người, chẳng phải nói có mấy nhân vật chính đạo để chúng ta bắt sao?

Hồng Cửu nhiệt tình hô: “Đừng khách khí, nhanh lên nhanh lên. Ta canh cho ngươi.”

Nhưng Hà Lam không phải bao cỏ, mỉm cười.

“Tại hạ bị thương hơi nặng, bây giờ đi đứng cũng không được.”

“Vậy chúng ta đánh kiểu gì, các ngươi bảo tới trừ gian diệt ác mà?”

Hà Lam cười nói.

“Ngài yên tâm, ta không lên, nhưng ta có nhiều anh em. Các ngươi tới đây!”

Một người dùng đao một người dùng kiếm chạy từ bên kia tới. Hai người là đồng bọn của Hà Lam, cũng biết kế hoạch, vừa rồi còn đánh giả với đám Yêu Nguyên. Bây giờ thấy vết máu ở khóe miệng Hà Lam, cho rằng bại lộ gian mưu, đều quát Hồng Cửu.

“Hừ, nếu ngươi đã phát hiện, vậy chúng ta đành phải......”

“Không có không có không có! !”

Hà Lam nhào tới trước mặt Hồng Cửu để cản đao kiếm, nghĩa dũng có thể so với trung bộc cứu chủ, tốc độ cũng làm người nhìn mà than thở.

Hồng Cửu giơ ngón cái lên: “Hà lão ca được lắm. Khinh công rất giỏi. Mau lên, tiểu đệ áp trận cho ngươi.”

Hà Lam khách khí nói: “Không không không, ta là hồi quang phản chiếu. Các ngươi đánh, các ngươi đánh.”

“Vậy ngươi đi đâu?”

“A, ta thấy cái chân này không ổn, gọi người đi mua chân giả.”

“Được, vậy ngươi nghỉ đi, hai vị nhân huynh theo ta chứ?”

Một đao một kiếm kia đối mắt với Hà Lam, dẫn đầu lao lên chiến với Hạn Bạt. Võ công của hai người này kém hơn Hà Lam, càng kém xa Hạn Bạt.

Phá chiêu trước mặt đại hành gia như Hồng Cửu, chưa được mấy chiêu đã lộ chân ngựa.

Đột nhiên một tiếng hô yểu điệu vang lên.

“Thì ra là huynh đệ Ưng đao Lang kiếm Hàng Châu, công lực thật thâm hậu!”

Cửu Mệnh miêu yêu đến, nàng vừa nhìn đã ra quan khiếu. Nàng vốn nhạy bén hơn người, hô lên công lực hai người thâm hậu, tránh sự thật chiêu số không tốt, chỉ làm người ta thấy bọn hắn dùng chiến pháp lấy nội lực thủ thắng.

Hạn Bạt đột nhiên bức ra gấp bội chân lực, nhưng mục tiêu không phải hai người. Đánh cho cây cỏ xung quanh khô héo, dần dần biến thành đất nung, tràng diện trông rất kịch liệt. Chiêu số càng càng ngày càng đơn giản, có vẻ vướng trái vướng phải.

Bản thân hắn là đại sư trong võ học, chiêu số đã dần dần phản phác quy chân. Thần diệu hơn cũng được, muốn lộn xộn cũng được. Hắn đánh lung tung như thế, thật sự cho thấy công lực của một đao một kiếm này làm hắn hít thở không thông.

Hồng Cửu nghỉ ngơi, tích đủ khí lực, hô: “Hai vị cố gắng, ta đến rồi!” Hổ vồ nhảy vào chiến đoàn, lấy ba địch một, Hạn Bạt càng rơi vào hạ phong.

Cửu Mệnh miêu yêu cũng nói: “Ngươi mơ tưởng, Hạn Bạt, ta tới giúp ngươi!”

Thân thể nàng chợt hiện, ba trảo đánh vào cổ Hồng Cửu, khiến cho hắn chậm lại. Lần này là ba đấu hai, kéo chiến cuộc về thế hoà.

Năm người này đánh náo nhiệt, quyền tới trảo đi, đao tới kiếm đi. Binh sĩ xung quanh nhìn đến nhiệt huyết sôi trào, chỉ sợ quấy rối thượng quan và anh hùng vô danh này kịch chiến yêu nhân, nếu không cũng đi lên đâm mấy đao.

Nhưng tình huống thực tế thì chỉ Hà Lam ở ngoài thấy rõ ràng.

Đây nào phải ba đánh hai, rõ ràng là bốn đánh một a.

Chỉ cần có cơ hội, một đao một kiếm sẽ lập tức bổ về phía Hồng Cửu, cộng thêm Hạn Bạt và Cửu Mệnh miêu yêu toàn lực hành động, không tin hắn đỡ được.

Ngộ nhỡ đỡ được...... Hà Lam nắm chặt thương, chậm rãi bước nhỏ về phía trước.

Chiến đoàn năm người dần dần co lại, đánh càng kịch liệt. Một đao một kiếm đã không theo kịp, thậm chí Cửu Mệnh miêu yêu cũng dần dần mất chủ đạo. Bây giờ, chính là tên đã trên dây không bắn không được.

Nghe thấy tiếng vó ngựa vang lên, một cỗ xe ngựa từ xa chạy tới.

Bên trong lộ ra khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ, nàng lo lắng nhìn Hồng Cửu, la lớn.

“Hồng Cửu, bọn hắn đều là......”

Hạn Bạt và Cửu Mệnh miêu yêu đồng thời hô: “Động thủ!”

Chưởng, trảo, đao, kiếm, bốn người đồng thời xuất chiêu, Hà Lam ở phía sau quát lớn một tiếng, một thương như ngân long đâm vào!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một chưởng của Hạn Bạt đập vào bụng dưới của người cầm đao, một trảo của Cửu Mệnh miêu yêu cào nát thiên linh cái của người cầm kiếm, thương của Hà Lam đâm vào cánh tay trái của Hạn Bạt, một đao một kiếm chém vào bả vai trái phải của Hà Lam.

Lúc ra tay, bọn hắn chỉ thấy một kình lực kỳ quái dâng lên, sau đó tất cả đều lộn xộn, dường như tay chân không nghe sai sử, tiếp theo bóng hình của tiểu tử kia đã biến mất.

“Tìm ta sao?”

Hồng Cửu lẻn tới bên cạnh Cửu Mệnh miêu yêu rồi lục lọi, sau đó ra liền năm chưởng, sáu người đồng thời tách ra.

Thất gia vui mừng quá đỗi, căn bản không biết xảy ra chuyện gì, cao giọng hô: “Bên này bên này!”

Hồng Cửu lộn hai vòng trên không, thong dong đáp xuống xe ngựa.

Hắn ngồi xổm xuống. Thất gia vén màn lên, trông thấy hắn đưa tới một trang giấy, bên trong bọc một cái ấn nhỏ.

“Là thứ này phải không?”

Thất gia ồ lên một tiếng, vẫn không đoán được Hồng Cửu làm ảo thuật gì.

Hồng Cửu đứng lên cao giọng hô với Hà Lam đang rên rỉ trên mặt đất.

“Hà huynh, chúng ta viện trợ cho ngươi! Các vị huynh đệ quan binh, những người này đều là bại hoại võ lâm, hại chết bao nhiêu dân chúng vô tội, tuyệt đối không thể nhân nhượng. Tất cả giao cho các ngươi!”

Dứt lời còn đầy thành ý ôm quyền với bọn hắn, dẫn tới một trận reo hò.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
01 Tháng ba, 2025 15:20
Hôm nay chương sẽ ra muộn nhé
Haruka1230
01 Tháng ba, 2025 09:19
Tĩnh An nhập thần thông rồi
REZEDEN
28 Tháng hai, 2025 21:15
Mấy chương gần đây câu chữ quá mãi vẫn vòng vèo mấy đứa làng nhàng Ngôn phủ. À chúc bác dịch mau khỏi bệnh , chương ra từ từ cũng dc
Crimisis
28 Tháng hai, 2025 21:07
Đường dịch giống kiểu sasuke ha, vì trả thù mà có thể làm bất cứ chuyện gì.
Crimisis
27 Tháng hai, 2025 18:53
vãi cả Thọ trưởng lão, để kiếm chung với lão linh quy, đúng là người tàn nhẫn :))
Haruka1230
27 Tháng hai, 2025 08:10
Chậc chậc, main lại để Tĩnh An qua mắt rồi :V Tui cũng coi nhẹ bệnh trạng của bản thân rồi, xác định luôn là không bay cả tuần này đừng hòng khỏi hẳn. Chương vẫn ra bình thường nhá :V
Crimisis
24 Tháng hai, 2025 22:20
"lấy gì lui địch? cà chua xào trứng" 1 mình cân cả võ lâm chỉ có Tô Hiểu :))
Crimisis
24 Tháng hai, 2025 16:47
á á á thằng chóa này muốn hun y nhân, m chán sống rồi, ah ah ah
Haruka1230
23 Tháng hai, 2025 23:53
Mai trả sau nhá, đang ốm, hơi mệt :V
Crimisis
23 Tháng hai, 2025 21:59
21 chương này kể về quá khứ của Minh Phi Chân tưởng chừng không hay, nhưng đọc xong thì thấy giai đoạn này nhiều thăng trầm, nhiều chuyện xảy ra mà ngay cả mạnh như main cũng ko lo liệu xử lý đc.
Haruka1230
23 Tháng hai, 2025 18:26
hnay chương cũng ra muộn nhá
Haruka1230
22 Tháng hai, 2025 17:19
chương hnay ra muộn nhá
Crimisis
21 Tháng hai, 2025 23:06
khứa hoành tử này bị ông hoàng thượng xa lánh cũng là có lý do :))
Haruka1230
18 Tháng hai, 2025 23:42
chương ra rất muộn, để sáng mai đọc nhá :V
Crimisis
18 Tháng hai, 2025 20:58
chương 299: chương 72: thế gian tài hoán dạ la. Chương này text dịch tệ quá, nội dung khoảng 50% là không hiểu gì, haruka có thể xem lại xem có text nào ổn hơn để sửa.
Haruka1230
18 Tháng hai, 2025 13:19
hôm nay chương ra muộn nhé
REZEDEN
18 Tháng hai, 2025 00:04
Nyc của Phi Chân có phải thuộc Vân Thiên Cung không nhỉ
Crimisis
17 Tháng hai, 2025 19:20
đứa nào vu oan giá hoạ cho anh t, dám nói anh t thích nam, chán sống òi :))
Haruka1230
17 Tháng hai, 2025 16:09
hôm nay chương khả năng sẽ hơi muộn nhé
Khúc Vô Danh T
16 Tháng hai, 2025 19:39
1-1 k nhỉ
Crimisis
15 Tháng hai, 2025 11:50
Đang tu la tràng mà cứ mời ăn lê thôi, chịu anh :))
Haruka1230
13 Tháng hai, 2025 16:14
Chú thích, tiên tử là roi mềm, nhưng cũng là "tiên tử" nhé, đừng ai tưởng là có người cầm tiên nhân đi đánh nhau
Crimisis
13 Tháng hai, 2025 15:32
ểh chương này Hiểu ngại cây súng à, lại còn hiếu kỳ nữa chứ, bằng chứng quá rõ ràng :))
Crimisis
12 Tháng hai, 2025 21:17
truyện hay, khá hài
Haruka1230
12 Tháng hai, 2025 17:40
Hôm nay quay lại 2 chương trên ngày nhá :V
BÌNH LUẬN FACEBOOK