• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Vân Dịch nghe được tiếng thở đều bên cạnh, mở mắt nghiêng người nhìn sang, nhìn Sở Quân Liệt trong lòng, nhẹ nhàng chậm rãi rút tay mình ra.

Thấy chăn đã bị tung ra một nửa, Tư Vân Dịch thấp mắt nhìn tư thế ngủ của Tư Vân Dịch liền biết sở thích ngủ khỏa thân của cậu là thật.

Không biết lúc cậu ngủ một mình thì thế nào, nhưng chỉ cần ở trên giường của anh, Sở Quân Liệt không bao giờ chịu đắp chăn đàng hoàng.

Cái chăn đối với cậu như vật bài trí, nửa đêm cậu luôn có biện pháp sờ qua, giống như người dưới chăn còn ấm áp và thoải mái hơn.

Lúc trước Tư Vân Dịch dùng chăn khá dày, từ khi cũng Sở Quân Liệt ngủ cùng giường, bất đắc dĩ đổi sang cái khác lớn hơn nhưng dường như một chút tác dụng cũng không phát huy được.

Nhiệt độ cơ thể của Sở Quân Liệt cao, không hề e ngại việc chuyền độ ấm sang người Tư Vân Dịch, ngay cả khi mùa đông đến, Sở Quân Liệt sống ch*t muốn ôm anh ngủ, Tư Vân Dịch bị ôm cũng nóng tới mức bỏ chăn ra.

Bên người luôn có một cái lò sưởi hình người, một năm bốn mùa đều cọ bên người, Tư Vân Dịch mỗi sáng thức dậy đều có thể ngửi được mùi hương thuộc về Sở Quân Liệt, đặc biệt khi hai người cuốn lấy nhau, mùi hương kia càng thêm rõ ràng, Tư Vân Dịch ngay khi tắm vẫn có thể ngửi thấy một ít mùi hương còn lưu lại trên người.

Loại mùi hương này, Tư Vân Dịch rất khó hình dung, nếu nhất định phải nói, vậy đây dường như là một mùi thuần xạ hương, kết hợp với một chút mới mẻ ngòn ngọt của hoa cam, cảm giác có chút nồng nhưng bên trong lại lộ ra sự tươi mát, tác dụng chậm nhưng lại mạnh, thật lâu vẫn còn lưu lại.

Tựa hồ như không cảm nhận được cánh tay của người bên cạnh, Sở Quân Liệt nhíu nhíu mày, giãy giụa muốn mở mắt, Tư Vân Dịch nhanh chóng cởi áo sơ mi ra, vò thành một cục rồi nhét vào tay Sở Quân Liệt.

Ngón tay Sở Quân Liệt không tự chủ mà sờ sờ, cúi đầu theo bản năng mà ngửi, tựa hồ như ngửi được hương vị quen thuộc, hô hấp từng chút đều lại.

Tư Vân Dịch nhẹ nhàng thở ra, đẩy cánh cửa bí mật, đi vào thư phòng.

Trợ lý Hứa lo lắng nhắn tin, nhân sự tại phòng làm việc thiếu, nếu tiếp tục điều người ra ngoài làm việc thì sự an toàn của các nhân viên lại không được bảo đảm.

Phòng làm việc phần lớn là nhân viên văn phòng và lập trình viên, bình thường cũng có công việc bên ngoài nhưng chỉ cần kiên nhẫn và có sự quan sát là có thể nhẹ nhàng hoàn thành.

Nhưng từ khi phòng làm việc thay đổi hình thức hoạt động liền bắt đầu nhận các dự án có lợi nhuận và lợi ích, nhân viên được phái ra ngoài làm việc cũng nhiều hơn, Tư Vân Dịch phát hiện những hạng mục này cũng tiềm ẩn nhiều nguy hiểm hơn.

Vì đảm bảo vấn đề an toàn của nhân viên, phòng làm việc chiêu mộ một số lượng lớn bảo an, đều là những người thân thủ không tệ, một khi có công việc bên ngoài, cơ bản đều là một văn một võ cùng nhau ra ngoài, tránh gặp những chuyện phiền toái không cần thiết.

Nhưng nhân viên có thân thủ tốt lại thông minh cũng không dễ tìm, lúc trước đã phái vài người đi kinh thành để bảo vệ sự an toàn của mấy đứa cháu, nếu bây giờ lại điều người đi, khó tránh khỏi khiến phòng làm việc lâm vào tình thế khó khăn.

Tư Vân Dịch gọi điện cho trợ lý Hứa, dò hỏi về tình huống tại phòng làm việc, trợ lý Hứa đem tiến độ các dự án đúng sự thật báo cáo, Tư Vân Dịch sau khi nghe xong, phát hiện phòng làm việc đang thiếu người trầm trọng.

Một bên là vì sự an toàn của các nhân viên, một bên là tình huống ác liệt mà mẹ con Tôn Phán Phán sắp phải đối mặt, hơn nữa chỉ bảo vệ hai mẹ con họ là không đủ, dì Ôn cũng nằm trong trung tâm mâu thuẫn, cũng cần phải phái người tới bảo hộ.

Tư Vân Dịch rũ mắt tính toán số người còn thiếu, phát hiện cho dù phát thông báo tuyển dụng thì trong thời gian ngắn cũng khó mà tuyển đủ.

"Ông chủ, nếu không chúng ta với một công ty tư vấn an ninh có thực lực thử xem". Trợ lý Hưa đưa ra phương án.

"Trước đó vài ngày, tôi có gặp được vài vị rất có năng lực, thử hướng bọn họ vươn cành oliu xem thế nào, nhưng vấn đề là bọn họ thuộc quản lý của một công ty an ninh khác, không thể tự ý làm việc ngoài, nếu có thể trực tiếp hợp tác cùng công ty bọn họ, vậy cũng có thể giảm bớt phiền toái của chúng ta hiện tại".

Có thể được trợ lý Hứa khen ngợi như vậy, Tư Vân Dịch dựa lưng vào ghế, giơ tay nhẹ vuốt sườn mặt, rất có hứng thú mà nhìn trợ lý Hứa trên màn hình.

Đối diện với ánh mắt của Tư Vân Dịch, mặc dù có cách cái màn hình, trợ lý Hứa cũng giơ tay xoa mặt hai cái, đỏ mặt tránh đi ánh mắt.

"Ông chủ, chúng tôi lúc đó bị một người trong hạng mục tài chính tài chính lừa dối, bởi vì nhân lực không đủ, tôi cũng một nhân viên khác cùng nhau ra ngoài, cùng người liên hệ nói chuyện.

Người liên hệ kia muốn đánh tan hoài nghi của chúng ta, kết quả bản thân hắn ta lỡ miệng, bị chúng ta phát hiện manh mối, trên đường lấy lý do đi WC mà bỏ trốn, tôi để nhân viên đi cùng chạy về báo tin còn bản thân đuổi theo, sau đó liền gặp được đám người cùng hội với hắn ta".

Trợ lý Hứa nhớ tới cảnh tượng ngày hôm đó, vẫn còn có chút chấn động, "Tôi bị bọn họ chặn kín, bọn họ từ trên người tôi tìm được bút ghi âm cuộc nói chuyện vừa này, một phen giẫm nát.

Tôi vốn tưởng như vậy là xong rồi, không ngờ lại có thêm một nhóm người khác tới, mấy người bọn họ là lúc trước ngồi gần chỗ chúng tôi bàn chuyện, vậy nên bọn họ cũng nghe được cuộc nói chuyện của chúng tôi, nhận thấy nguy hiểm liền theo phía sau, bọn họ trực tiếp lao vào đánh nhau với bọn người kia, không chỉ như vậy, trong nhóm bọn họ còn có một cao thủ, còn giúp chúng tôi khôi phục lại nội dung trong bút ghi âm".

Ánh mắt Tư Vân Dịch khẽ động, nhìn trợ lý Hứa không nói gì.

"Ông chủ, tôi hiểu băn khoăn của ngài nhưng tôi sau khi trở về đã tra xét bối cảnh công ty bọn họ, đều rất sạch sẽ, hơn nữa toàn đội nhân phẩm cũng không kém". Trợ lý Hứa trả lời.

"Bọn họ có tố chất về thân thể, có kỹ năng chiến đấu chuyên nghiệp, hơn nữa tính cảnh giác cũng cao, bọn họ đều là lính đặc chủng xuất ngũ có kinh nghiệm phi thường phong phú".

"Đội ngũ như vậy, giá cả hẳn là không thấp". Ánh mắt Tư Vân Dịch bình tĩnh.

"Tôi đã thử liên hệ, chủ yếu là xem bên chúng ta yêu cầu như thế nào và cần bao nhiêu người".

Trợ lý Hứa cũng coi như có chút hiểu biết, "Theo như bọn họ giới thiệu, công ty bọn họ có phân cấp bậc, cấp C và cấp D đều nằm trong khả năng chi trả của phòng làm việc chúng ta, cấp B hơi cao một chút, nhưng năng lực cũng mạnh hơn, cấp A hôm đó tôi có gặp được vài người, bọn họ trực thuộc tổng bộ, không nhận mấy vụ nhỏ lẻ".

Tư Vân Dịch suy nghĩ một lát, hướng phía trợ lý Hứa gật đầu, "Có thể thử tiếp xúc một chút".

"Được, ông chủ". Trợ lý Hứa gật đầu, lộ ra tươi cười.

"Nếu nhân thủ đủ, mẹ con Tôn Phán Phán và dì Ôn phía bên kia sau khi phái người bảo hộ, lại điều thêm một người đi theo sau chồng Tôn Phán Phán".

Người chồng này mức độ tàn nhẫn vượt trên cả mức bình thường, rõ ràng biết được nguyên nhân con gái chán ăn nhưng lại điều hướng vợ mình hiểu nhầm con gái, bản thân hắn cũng chẳng yêu thương gì vợ con mình, hắn chỉ yêu chính bản thân hắn.

Cố tình là hắn lại có thể xây dựng được một cái hình tượng thâm tình như vậy, làm vợ hắn không có chút nghi ngờ mà tin tưởng, Tư Vân Dịch hoài nghi hắn có vấn đề về nhân cách, là loại luôn lấy bản thân làm trung tâm, có lòng tự trọng cao, nếu thật sự ép hắn đến đường cùng, hắn có thể vì sân khấu cuối cùng của mình mà gây tổn hại đến những người vô tội.

Dì Ôn muốn vì con gái và cháu gái xả giận nên tất nhiên sẽ không khuyên được bà, chỉ có thể phái thêm người đi giám sát nhất cử nhất động của hắn.

"Được, ông chủ". Trợ lý Hứa ghi lại công việc.

Cửa bí mật bên cạnh đột nhiên mở ra, Tư Vân Dịch ngước mắt liền nhìn thấy Sở Quân Liệt vừa tỉnh ngủ, trong tay cậu còn đang nắm áo sơ mi của anh, trong mắt mang theo vẻ đáng thương.

"Đúng rồi, ông chủ". Trợ lý Hứa lật tìm mấy tài liệu trong tay, "Lúc trước tôi và anh đã chọn ra những dự án không thực hiện, tôi đã làm một cái báo cáo tổng kết, tôi sẽ gửi qua cho anh xem một chút".

"Được rồi". Tư Vân Dịch quay đầu lại, hơi điều chỉnh góc độ quay của máy tính, miễn cho Sở Quân Liệt bị lọt vào.

Trợ lý Hứa gửi tới báo cáo tổng kết, Tư Vân Dịch mở văn kiện ra phát hiện cũng không phải là nhiều, có thể xem nhanh qua một chút, "Thời gian này cậu tiến bộ nhiều đấy". Tư Vân Dịch nhìn văn kiện, từng hạng mục đều có phân tích kỹ càng, trải qua thời gian dài như vậy, trợ lý Hứa về cơ bản đã có thể một mình đảm đương được, cũng có thể tự chọn lựa những hạng mục thích hợp.

"Cảm ơn ông chủ". Trợ lý Hứa nghe lời khen, nhịn không được mà tươi cười đầy mặt.

Sở Quân Liệt đứng ở cửa, mím chặt môi mỏng, nhéo áo sơ mi, cúi người đi đến trước bàn làm việc.

"Những phân tích này, về cơ bản đều chính xác". Tư Vân Dịch cẩn thận xem văn kiện, "Chờ sau khi kết thúc những hạng mục này, tiếp theo sẽ phê..."

Tư Vân Dịch dừng một chút, rũ mắt nhìn nhìn Sở Quân Liệt đang kéo kéo áo ngủ của mình.

Sở Quân Liệt ngẩng đầu, tay cầm áo sơ mi, đôi mắt ngăm đen không tiếng động nói ra tất cả.

Tư Vân Dịch ánh mắt hờ hững, cảnh cáo Sở Quân Liệt.

Sở Quân Liệt môi mỏng mím thành một đường, cẩn thận cúi đầu đi tới, Tư Vân Dịch lại nhìn xuống, chân trần dùng sức dẫm lên ngực Sở Quân Liệt.

"Ông chủ?" Trợ lý Hứa vẫn còn chờ anh nói tiếp.

"Tôi sẽ xem kỹ lại, đợi lát nữa sẽ gửi cho cậu". Giọng nói của Tư Vân Dịch vững vàng, ánh mắt xẹt qua hốc mắt đỏ bừng của Sở Quân Liệt.

Sở Quân Liệt vốn dĩ đang ngủ ngon, nhưng không biết từ lúc nào mùi hương quen thuộc bên chóp mũi dần trở nên lạnh lẽo, mộng đẹp cũng đổi thành cảnh tượng khác.

Sở Quân Liệt thấy bản thân đứng trên sân huấn luyện tư nhân, đấm bao cát tới mức mồ hôi đầy người, cũng nhìn thấy huấn luyện viên lắc đầu nói không còn gì để dạy cậu nữa.

Sở Quân Liệt đeo túi về nhà, phát hiện sân nhà một mảnh tối đen, ngay sau đó đột nhiên sáng lên ánh đèn, còn có pháo hoa nổ tung.

"Quân Liệt, sinh nhật vui vẻ!" Ông nội Sở vui sướng tiến lên.

"Thiếu gia, chúc cậu sinh nhật vui vẻ". Quản gia cũng bước tới, tuổi tác của ông hiện tại cũng lớn hơn một chút, mang theo người hầu, tươi cười chúc mừng.

Cùng với tiếng nhạc sinh nhật, người hầu đẩy xe bánh kem tới, trong sân được cẩn thận bố trí đèn nhỏ, Sở Quân Liệt mặt không biểu tình nhìn một màn trước mắt, trong lòng không có chút gợn sóng.

"Quân Liệt, năm nay con đã 18 tuổi rồi, đồ vật mà ba mẹ con để lại đã được chuyển dưới danh nghĩa của con rồi". Ông nội Sở cười lấy ra một cái chìa khóa, "Ông đã đặt làm một chiếc du thuyền làm quà sinh nhật cho con".

Du thuyền?

Sở Quân Liệt suy đoán, chỉ thấy bản thân lạnh như băng đi xuyên qua đám người, giống như không nhìn thấy những gì mà bọn họ bố trí.

"Quân Liệt!" Ông nội Sở nhịn không được mà gọi cậu lại, "Hôm nay là ngày con thành niên, ít nhất ăn miếng bánh kem rồi đi, nếu con không thích du thuyền, vậy để ông đổi cho con món quà khác, con muốn cái gì nào? Xe, biệt thự hay là đá quý?"

Sở Quân Liệt nhìn bản thân dứng lại bước chân, xoay người bước tới trước mặt ông nội, lấy chìa khóa du thuyền trên tay ông.

Thấy cháu trai chịu nhận lễ vật của mình, ông nội Sở liền cảm thấy vui vẻ, nhưng lại bất ngờ thấy cháu trai ném chìa khóa vào ao cá bên cạnh.

"Cháu không cần những thứ đồ dính máu của ba mẹ mình". Sở Quân Liệt lạnh lùng nhìn mọi người, "Cháu cũng đã thành niên rồi, ngày mai cháu sẽ dọn ra ngoài".

"Quân Liệt!" Mặc dù ông nội Sở từ trước đến nay đều trầm ổn, nhưng thấy một màn như vậy cũng không kìm được mà hoảng loạn, "Con muốn dọn đi đâu, con là người thừa kế duy nhất của Sở gia, con có biết trong những năm này có bao nhiêu người động tay động chân với con không?"

"Cứ để bọn họ làm đi". Sở Quân Liệt nâng nâng túi trên vai, sắc mặt lạnh băng, "Cháu không ngại đâu".

Sở Quân Liệt đơn giản thu thập đồ đạc, sáng sớm hôm sau liền rời đi, mười mấy bảo tiêu dàn sẵn trận địa để nghênh đón quân địch cũng không cản được vị thiếu gia này, sau khi đem mấy người quật ngã, Sở Quân Liệt vỗ vỗ đất trên người, lau máu tươi bên khóe miệng, tiếp tục đi ra ngoài cửa.

Ông nội Sở đứng phía sau, nhìn bóng dáng cháu trai không chút lưu luyến dời đi, biểu tình cực kỳ bi thương.

Sở Quân Liệt nhìn bản thân lúc 18 tuổi bước vào ngân hàng, được phó giám đốc ngân hàng nhiệt tình tiếp đãi, ba mẹ cậu để lại cho cậu không ít tài sản, nhưng cậu chỉ nói muốn lấy đi 100 triệu.

Sở Quân Liệt chớp chớp mắt, nhìn bản thân lẻ loi đến nước M, dựa vào số tiền đó thành lập công ty, dưới hoàn cảnh ngươi lừa ta gạt mà từng bước ổn định công ty, danh tiếng cũng ngày một lớn.

Sở Quân Liệt nghe thấy vô số tiếng súng, nhìn các nhân viên tận tâm và trung thành ch*t trước mắt mình, cũng nhìn thấy người mà bản thân tín nhiệm bí mật mưu đồ cùng đối thủ, cười cợt bàn luận cách gi*t mình, cũng nhìn thấy tiền tài trong tay không ngừng nhiều lên.

Cùng với con số tăng dần đó là máu tươi vô tận.

Sở Quân Liệt nhìn chằm chằm chính mình, tự cấp một ít tiền an ủi cho người nhà của nhân viên, sau đó dùng thủ đoạn tàn nhẫn khiến cho người mình từng tín nhiệm cùng đối thủ tàn sát lẫn nhau, cuối cùng chỉ lạnh nhạt nở một nụ cười.

Lồng ngực khó chịu, ngón tay Sở Quân Liệt trở nên tê dại, giống như bị bóng đè, bản thân trong mộng vô tình lại lạnh băng, nguy hiểm như dã thú, ở trong tay thao túng hết thảy.

Giống như là một hồi ác mộng, Sở Quân Liệt hướng phía ánh sáng trước mắt chạy tới, nỗ lực trốn thoát, ngay khi mở mắt ra, từng ngụm từng ngụm thở dốc, trái tim đầy khó chịu.

Sở Quân Liệt duỗi tay sờ sờ, lại không sờ được người bên cạnh.

Cảm giác áp bức trong lồng ngực lại dâng lên, Sở Quân Liệt đứng dậy, cúi người nhìn áo sơ mi trong tay, cảm giác ủy khuất cùng khổ sở cũng trong lòng càng thêm rõ ràng.

Tư Vân Dịch ngắt kết nối với trợ lý Hứa, rũ mắt nhìn Sở Quân Liệt hốc mắt đỏ bừng bị mình dẫm lên.

"Đầu lại đau sao?" Tư Vân Dịch khống chế lực đạo dưới chân, dịch chân khỏi ngực Sở Quân Liệt.

"Tư tiên sinh, em gặp ác mộng". Sở Quân Liệt ủy khuất cầm áo sơ mi trong tay, "Em vừa tỉnh lại, bên người chỉ còn lại cái này, nhưng mà em muốn anh ở cạnh cơ".

Tư Vân Dịch nhìn thời gian, cách lúc Sở Quân Liệt phải đi làm còn hai tiếng.

"Muốn ngủ thêm một chút không?" Tư Vân Dịch từ trên cao nhìn xuống Sở Quân Liệt, thấy chỗ bị anh dẫm lên có chút phiếm hồng.

Vừa rồi chuyện phát sinh có chút khẩn cấp, Tư Vân Dịch cũng không nghĩ tới sẽ giải quyết như vậy, chỉ là không còn biện pháp khác.

Sở Quân Liệt cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ, dùng sức gật gật đầu.

"Hay là đi tắm". Tư Vân Dịch đưa ra một lựa chọn khác, "Chúng ta cùng nhau tắm?"

Sở Quân Liệt chớp mắt, cố nhịn khóe miệng đang muốn giương lên, nhanh chóng gật đầu.

Bồn tắm là loại cho một người, nước bên trong ấm áp, Sở Quân Liệt ôm chặt người trong lồng ngực, không ngừng hôn lên phía sau cổ của Tư tiên sinh, khẽ cắn mút vành tai trước mắt, Sở Quân Liệt trong lòng tràn đầy vui sướng, tham lam không muốn buông tay.

Tư vân Dịch thay đổi vị trí, cùng Sở Quân Liệt mặt đối mặt môi lưỡi dây dưa, ôn hòa mà đáp lại.

Mặt nước trong bồn dập dìu, Sở Quân Liệt nhịn không được mà khẽ cắn cằm Tư tiên sinh, giống như muốn xác nhận điều gì đó, nội tâm cũng được thỏa mãn sau khi trải qua cảm giác hoảng loạn khi không thấy Tư tiên sinh lúc tỉnh dậy.

Ôm chặt người trước mắt, không ngừng dùng răng môi xác nhận, chút không khỏe trong lòng cậu từng chút được xoa dịu, có chút hưởng thụ tiếng nước cùng sự yên bình lúc này.

Cảm giác Sở Quân Liệt đã khôi phục tâm tình, Tư Vân Dịch nhìn thời gian, từ trong bồn tắm đứng dậy, Sở Quân Liệt vội vàng đứng dậy đi theo, dùng khăn lông lau khô bọt nước trên người Tư tiên sinh.

Nhìn Tư tiên sinh cầm nhẫn đặt bên cạnh đeo lên, Sở Quân Liệt không biết sao lại nhớ tới cảnh trong mộng kia, chính mình đã từng cảm thấy mấy con số kia không hề có ý nghĩa.

Sao lại không có ý nghĩa.

Kiếm tiền thật sự không dễ dàng.

Bản thân nỗ lực hai năm, rốt cuộc cũng tích góp đủ tiền để mua nhẫn kim cương, nhưng bên cửa hàng lại tăng giá, Sở Quân Liệt lúc trước có trộm đi qua cửa hàng hỏi, giá cả thế nhưng đã tăng lên gấp đôi.

Sở Quân Liệt không hiểu mấy cái công nghệ đó, còn có cấp bậc phân chia kim cương, chỉ nghĩ muốn mua cho Tư tiên sinh cái tốt nhất.

Sở Quân Liệt theo ký ức trước kia của mình, ở trên trang báo mất giấy tờ để làm giấy tờ mới, hôm sau chứng minh đã được giao tới, Sở Quân Liệt lại dùng chứng minh tới ngân hàng, sau một loạt thủ tục, Sở Quân Liệt cầm chứng minh mới tinh và mười mấy cái thẻ ngân hàng đi ra.

Sở Quân Liệt đứng trước ATM, đem thẻ từng cái từng cái cắm vào, nhập mật mã, kiểm tra số dư.

Nhíu mày nhìn máy móc hoạt động, đếm đếm, nỗ lực khống chế khóe miệng đang muốn giơ lên, cầm thẻ đi thẳng tới cửa hàng trang sức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK