• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên trong rừng nổi lên một trận gió rất lớn, thổi lá cây cuộn theo đất bụi mù mịt trong không khí, cây rừng vặn vẹo theo cơn gió. Ai nấy đều vội đưa tay lên chắn không cho bụi vào mắt. Anh Thọ hé mắt quan sát, rồi trợn tròn mắt kinh ngạc khi thấy mặc dù gió lớn như vậy nhưng tuyệt nhiên 3 ngọn nến không hề lay động. Thầy Cẩn vẫn quỳ thẳng lưng bên bàn lễ khấn vái. 3 nén nhang trên tay thầy cũng vẫn 3 cột khói thẳng đứng trong không trung như thể 3 sợi tơ được buộc căng vào đầu mấy nén nhang mà nối lên trời vậy. Anh lại tiếp tục quan sát xung quanh thì thấy ngay cả 2 cái xác cũng vậy, không hề lay động trong cơn gió mịt mù đó.

Bỗng đâu một giọng cười the thé cất lên vang động cả cánh rừng. Cả anh Thọ và 5 chiến sĩ cảnh sát đều giật thót mình hoảng hốt khi nghe cái giọng cười lanh lảnh như kim đâm vào lỗ tai. Họ bất giác đều lấy tay bịt chặt lỗ tai mình lại. Một cái bóng áo đỏ bay vụt ra từ phía bên kia của bờ suối bay thẳng đến chỗ họ. Cái bóng bay một vòng rồi đậu lại trên ngọn cây sưa đỏ. Nó tiếp tục rít lên một tràng cười… À không, âm thanh nó phát ra thật khó để khẳng định là khóc hay cười. Cái thứ âm thanh điên dại, dễ khiến cho người nghe thấy cảm thấy phát điên theo. Thầy Cẩn thấy mọi người đều có vẻ sắp bị thứ âm thanh kia làm cho phát điên thì vội hét lên:

- Bình tĩnh, mau niệm Phật đi

Mọi người nghe thấy vậy thì vội nhắm mắt, lầm rầm niệm phật chú A Di Đà liên tục để tĩnh tâm. Một lát, bầu không khí đột nhiên bình yên trở lại. Tất cả đều mở mắt ra tò mò nhìn xung quanh.

Thầy Cẩn vẫn quỳ bên mâm lễ mà liên tục khấn.

Con quỷ dường như đã bắt đầu dịu xuống. Nó hiện nguyên hình là một cô gái có mái tóc đen dài, mượt như dòng suối, khuôn mặt thanh tú. Mặc dù làn da trắng nhợt nhạt, bóng hình mờ ảo lay động, nhưng vẫn có thể nhận thấy những đường nét xinh đẹp của một cô gái đôi mươi. Khi còn sống, hẳn là một thiếu nữ khiến nhiều chàng trai điên đảo. Cô gái mặc một chiếc áo dài màu đỏ như thể là chiếc áo của tân nương. Cô ta đi từ bên cạnh gốc cây sưa đi ra, bước chân chầm chậm như lơ lửng trong không khí. Đi được vài bước thì cô bắt đầu khóc, những giọt máu đỏ tươi từ khoé mắt tuôn ra. Rồi từng tiếng khóc thút thít bắt đầu khe khẽ vang lên. Tiếng khóc lớn dần, ai oán, thê lương khiến cả anh Thọ và 5 chiến sĩ cảnh sát bất giác động long thương xót. Hẳn là cô ấy đã gặp phải một hoàn cảnh rất éo le mới có thể khóc ra tiếng khóc thê lương như vậy…

Thầy Cẩn thấy mấy người lại đang bắt đầu ngẩn ngơ như sắp bị dắt hồn thì vội vàng rút trong ngực áo ra một lá bùa màu vàng sáng niệm thần chú rồi phi thẳng về phía thân ảnh đang tiến dần tới mấy cảnh sát.

Lá bùa bay ra, đập thẳng vào thân ảnh và nổ bùm 1 tiếng kinh thiên động địa.

Anh Thọ và 5 người cảnh sát bị tiếng nổ làm cho giật mình, sực tỉnh lại thì không thấy cô gái kia đâu nữa.

Tiếng cười ma quái lại một lần nữa rít lên như bỡn cợt, trêu đùa người ta. Con quỷ từ trên ngọn cây đột nhiên vút một cái bay xuống bàn lễ. Nó bay vụt qua, cái bát tiết gà đã bị hút cạn sạch, và con gà cũng đột nhiên biến mất.



Thầy Cẩn quay lại nói:

- Nó nhận lễ rồi, nhanh, cầm 2 con gà đó lên thế xác cho 2 người kia rồi mang xác xuống mau lên.

Hai cảnh sát đang cầm gà trong tay bất giác rung mình, nuốt khan một cái rồi mới mím môi chạy lên chỗ 2 cái xác.

Lúc này, 2 cái xác tưởng như bị quấn chặt lắm, bỗng nhiên lại có thể dễ dàng lôi ra. Hai người vội lôi 2 cái xác ra rồi treo trả lại 2 con gà trống vào thế chỗ.

Bất chấp 2 cái xác đang bốc mùi, thối rữa. Họ vội nắm tay áo của 2 cái xác lôi xềnh xệch về phía đồng đội đang mở túi đợi sẵn. Họ nhanh chóng nhét 2 cái xác vào túi.

Đúng lúc đó, con quỷ lại vút qua chỗ 2 con gà đang treo lủng lẳng trên cây. Chỉ nghe thấy tiếng 2 con gà la lên quang quác mấy tiếng, quay lại đã thấy cổ gà bị vặn ngoéo ra, không thấy cái đầu đâu nữa, từ chỗ bị vặn rỉ ra một ít máu, cứ như thể, con gà đã chẳng còn tí máu nào mà chảy.

Tất cả đều thất kinh nhanh chóng bỏ chạy. Hai người 1 túi xác, cùng nhau lôi xềnh xệch và chạy nhanh nhất có thể. Anh Thọ và người còn lại thì cùng nhau xốc nách thầy Cẩn chạy chối chết.

Con quỷ sau khi hút hết máu 2 con gà, nó như càng hung hang hơn, bay lượn vòng vòng trên đầu đám người.

Cái bóng đỏ đó cứ bay vun vút từ bên này sang bên kia, khiến cho họ không thể xác định chính xác nó đang tấn công từ hướng nào tới.

Anh Thọ một tay xốc thầy Cẩn, tay kia vội rút trong người ra lọ máu chó mực, cắn cái nắp bần rút ra rồi cứ thế vẩy ngược lên không trung. Mấy người kia thấy thế cũng vội bắt chước, rút máu chó mực mà mình có ra vẩy lên không trung. Nhưng vì họ không xác định được con quỷ ở đâu mà chỉ tung hú hoạ nên chẳng hề xi nhê gì với nó. Nó lại rít lên một tràng cười chói tai rồi tự nhiên im bặt.

Cả nhóm vẫn không dám dừng lại nửa giây, chạy thục mạng về con đường ra khỏi rừng.



Đột nhiên, con quỷ từ trên cao lao vút xuống, nhắm thẳng người anh Thọ lao tới. Đúng lúc đó, anh Thọ như có linh cảm, bất giác ngoái cổ lại và nhìn thấy nó. Đôi mắt nó đỏ ngầu như 2 cục máu. Cái miệng đầy máu đang há lớn, nhe ra hàm răng với 2 cặp răng nanh dài như răng chó, như chực cắn thẳng vào cổ anh. Mái tóc dài đen nhánh lúc này đã biến thành màu trắng xoá, xoã tung ra rũ rượi. Làn da nhăn nheo dính chặt vào xương như một cái xác khô. Nó vươn bàn tay với bộ vuốt dài sắc nhọn nhắm thẳng vào lưng anh như muốn moi tim của anh ra ngay lập tức.

Với một tốc độ kinh hoàng, nó lao thẳng vào người anh rồi đột nhiên bật ngược ra như phải bỏng. Ấn chú vẽ bằng máu chó mực trên lưng anh Thọ đột nhiên phát sáng, hất văng con quỷ ra đằng sau. Cú va chạm khiến 3 người cùng ngã nhào xuống đất. Cũng may là thầy Cẩn đã vẽ trước mấy cái ấn chú trên người họ. Nếu không, tình huống này có lẽ Thọ cũng đã mất mạng rồi. 4 người kia đang chạy đằng trước, thấy anh Thọ ngã định quay lại thì anh đã hét lên:

- Chạy! Chạy mau!

Cả 4 người mím môi rồi lại cùng nhau lôi 2 cái xác chạy thục mạng về phía trước.

Cảnh sát còn lại đi cùng Thọ thấy vậy vội thò tay vào túi, nắm một nắm vôi bột tung về phía sau. Con quỷ sau khi bật ngược ra sau thì lại càng hung hăng hơn, nó lại tiếp tục bay lượn lòng vòng trên đầu nhóm người.

Anh Thọ và chiến sĩ cảnh sát đi cùng lại vội vàng đứng dậy, đỡ lấy thầy Cẩn vẫn đang lồm cồm bò dưới đất, nhanh chóng kéo thầy chạy thật nhanh về phía bìa rừng.

Ngay khi họ sắp sửa ra đến đường kết giới thì con quỷ lại tiếp tục bay thật nhanh về phía họ, lần này nó nhắm vào thầy Cẩn, vì nó phát hiện ra, trong 7 người, chỉ có thầy Cẩn là không có ấn chú đằng sau lưng. Vẫn cái bộ dạng kinh dị đó cùng với tiếng rít như xoáy thẳng vào màng nhĩ, nó the thé hét lên nhắm thẳng vào lưng thầy Cẩn. Đúng lúc này, họ chỉ còn cách đường kết giới 3 bước chân, Thọ và đồng chí đi cùng nhìn nhau. Họ ngay lập tức hiểu ý, sốc nách thầy Cẩn, bật mạnh người bay ra phía ngoài đường kết giới. Cả 3 người ngã dúi dụi xuống đất, vội vã bò thêm mấy bước rồi mới quay người nhìn lại phía sau.

Vừa lúc con quỷ bay tới nơi, nó đâm sầm vào đường kết giới như thể đâm vào một bức tường chắn vô hình, bật ngược lại phía sau. Hai bàn tay nó đều đã chạm vào kết giới, lúc này đang bốc cháy phừng phừng. Nó điên cuồng gào thét phía bên trong kết giới với tất cả sự cuồng nộ của mình. Nó đưa đôi mắt đỏ như 2 cục máu giận dữ nhìn 7 con người đang nằm thở dốc phía ngoài hét lên 1 tiếng rồi bay vút vào trong rừng sâu.

Cả đám người nằm vật ra đất, thở không ra hơi, mặt mũi cắt không còn giọt máu, chân tay đều run lẩy bẩy. Họ cứ nằm im như thể toàn bộ sức lực trong người đã cạn kiệt. Thọ nằm vật ngửa ra, mắt nhìn thẳng lên bầu trời, ánh nắng xiên xiên sáng chói chiếu thẳng vào mặt anh. Chưa bao giờ anh cảm thấy, ánh nắng mặt trời lại quý giá như lúc này. Nó đang thực sự trở thành biểu tượng cho sự sống, cho hy vọng của anh.

Một lúc lâu sau, cả nhóm mới lục tục ngồi dậy, kiểm tra lại thân thể mình và 2 cái xác rồi mới cùng nhau rệu rã đi ra khỏi rừng. Họ cứ thế chầm chậm đi dưới cái nắng gay gắt của buổi trưa tháng bảy, để cho ánh mặt trời giúp mình xua đi cái âm khí, tà ma khủng khiếp mà họ vừa đối mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK