• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông Năm bưng ra cho 3 người mâm cơm nhỏ. Mấy miếng thịt nạc rim mắm, một ít muối lạc giã rối, đĩa rau muống luộc chấm tương với bát nước rau vắt vội miếng chanh. Không phải ông tiếc gì mấy miếng thịt cá, nhưng tối hôm qua, chứng kiến ông Bách vừa ngồi xuống mâm, nhìn thấy bát thịt kho tàu với bát canh cá là đã chạy ra vườn ói lên ói xuống, nên ông cũng hiểu là mấy cái xác ám ảnh cỡ nào. Vì vậy nên hôm nay, ông Năm cũng chu đáo chuẩn bị toàn mấy món đạm bạc, dễ ăn cho 3 người. Vừa ăn, thầy Cẩn vừa khẽ nói với anh Thọ:

- Hôm nay vào rừng, tôi e là sẽ nhiều nguy hiểm. Anh chỉ cần gọi đi 5 người khoẻ mạnh gan dạ nhất mà thôi.

Thọ nghe vậy thì vô cùng hoang mang, anh bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng. Một dự cảm không lành đột nhiên ập đến, như có một sức nặng ép xuống lồng ngực khiến tim anh đập mạnh. Cố kiềm chế cơn thở gấp, anh Thọ nén giọng hỏi thầy Cẩn:

- Hôm nay sẽ làm gì mà nghiêm trọng vậy thầy?

Thầy Cẩn không trả lời Thọ mà quay sang ông Bách:

- Cả ông nữa, hôm nay cũng nên ngồi lại ở nhà.

Ông Bách cũng ngạc nhiên không kém, vội nói:

- Sao lại vậy thầy? Tôi là trưởng làng, dù đúng là sợ thật nhưng trách nhiệm của tôi là phải đi cùng thầy và anh Thọ đây. Sao tôi có thể thoái thác mà ở nhà được!?

Thầy Cẩn thở dài:

- Không phải ông không có trách nhiệm, mà vì…. tôi nói thật, năng lực của tôi không thể tiêu diệt con quỷ này, càng nhiều người đi, tôi càng khó có thể bảo vệ được mọi người chu toàn. Thế nên càng ít người đi càng tốt. Để tránh chuyện không hay xảy ra.

Anh Thọ và ông Bách nghe nói vậy thì đều nổi da gà. Hai người sững lại nhìn thầy Cẩn mà không ai bảo ai, chỉ có thể im lặng.



Thật sự lúc này thì không ai có thể nuốt trôi cơm được nữa. Cái bầu không khí im lặng ngày càng đặc quánh lại khiến ai nấy đều cảm thấy khó thở. Anh Thọ lẳng lặng đứng lên đi ra ngoài chỗ các chiến sĩ đang bắt đầu tập họp. Anh chọn ra 5 người khoẻ mạnh, nhanh nhẹn và gan dạ nhất gọi vào để nghe thầy Cẩn dặn dò.

Lúc này ông Năm cũng đã sai người dọn mâm cơm xuống. Thấy 5 chiến sĩ cảnh sát đi vào, thầy Cẩn rút ra một bọc đồ đặt xuống bàn. Thầy cẩn thận chia số đồ trong đó thành 6 phần rồi phát cho anh Thọ và 5 người kia. Mỗi người có 1 túi vôi bột, thầy dặt nên buộc vào bên thắt lưng, chỗ nào thuận tay lấy nhất, thêm 3 lọ nhỏ đựng máu chó mực. Sau đó, thầy lấy thêm ra đưa cho mỗi người 1 lá bùa trừ tà, yêu cầu họ phải đeo vào cổ để phòng thân. Đối phó với đám ma quỷ này, dao với súng chả có tác dụng gì đâu, nên mang theo thì là đề phòng lỡ có thú dữ mà thôi.

Trước khi lên đường, thầy còn cẩn thận bảo họ cởi áo, lấy máu chó mực viết lên lưng họ mỗi người 1 ấn chú trừ tà cho chắc chắn.

Nhóm 7 người, mang theo một số dụng cụ cần thiết cho việc lượm xác rồi cùng nhau lên đường.

Đi đến bìa rừng, đột nhiên thầy Cẩn đi chậm hẳn lại, thận trọng dò từng bước. Tới đoạn hết con đường mòn, thầy lấy ra trong người túi vôi bột rải một đường ngang dưới chân rồi quay lại dặn cả đoàn:

- Chỗ này là đường kết giới. Lát nữa, khi lấy được xác, chắc chắn sẽ bị con quỷ đó đuổi theo. Các chú nhớ, trên người mặc dù có bùa nhưng nếu bị nó đuổi sát quá thì máu chó mực và vôi bột đều có thể cầm cự được. Cứ quăng về phía nó thì nó sẽ phải tránh mình đi. Chừng nào chạy qua được cái vạch này thì sẽ không sao nữa.

Cả đoàn người đều toát mồ hôi hột. Họ đều là những chiến sĩ cảnh sát có thâm niên, đã từng vây bắt những tên cướp, những tên lâm tặc vô cùng manh động, nhưng chưa bao giờ họ lại cảm thấy ớn lạnh như lần này. Cái cảm giác sẽ phải đối đầu với một thế lực vô hình mà bản thân không thể nắm bắt khiến ai nấy đều vô cùng hồi hộp, lo sợ.

Thầy Cẩn cũng chỉ nói một câu như vậy rồi lại quay lưng tiến thẳng vào trong rừng. Cả đoàn người lẳng lặng đi theo, cố gắng bám sát nhau để không ai bị lẻ loi, đi lạc. Vẫn theo đường cũ, thầy Cẩn tiến thẳng đến chỗ cây sưa đỏ. Hôm nay vẫn là một ngày nắng gắt, bầu trời xanh ngắt không một gợn mây, nhưng nơi họ đang đứng lại không lọt một tia nắng. Không một tiếng chim hót, không một tiếng lá rơi. Cái cảm giác âm u, lạnh lẽo càng khiến cho ai nấy đều bất giác run lên.

Thầy Cẩn thận trọng đặt toàn bộ đồ lễ xuống, tay bấm độn một lát rồi yên tâm sắp lễ. Thầy trải ra giữa rừng một cái khan nhung đỏ, bày lên đó 3 cây nến trắng, 1 ly rượu, 1 đĩa quả nhỏ, một đĩa gạo, một đĩa muối, một ít tiền vàng. Thầy bắt 1 trong 3 con gà trống mang theo, cắt tiết nó vào một cái bát đặt lên chính giữa, xác con gà để ngay bên cạnh. Thầy đưa sẵn 2 con gà cho 2 cảnh sát nhanh nhẹn nhất dặn họ lát sẽ là người lên lấy xác rồi quay vào bắt đầu làm lễ.

Thầy thắp lên 3 cây nến và cầm thêm 3 nén nhang trong tay quỳ xuống bắt đầu lầm rầm khấn vái.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK