Ngãi Giai đi đến chỗ hẹn vừa vào đã thấy Tô Tiểu Mạn ngồi chờ ở đó sẵn. Tiểu Mạn vui vẻ vẫy vẫy tay gọi cô đến
“ Coi cậu kìa chia tay anh ta sắc mặt coi bộ rất tốt không buồn bã như tớ tưởng “ cô nhẹ nhàng đặt túi xách bên cạnh ghế ngồi
“ Anh ta ngoại tình tại sao người buồn là tớ chứ?”
“ Ngoại Tình?”
Tiểu Manh thật thà gật đầu kể hết toàn bộ sự việc cho cô nghe “ Anh ta tồi nên tớ không tiếc”
“ May mắn cho cậu vì đã phát hiện sớm hơn”
“ À phải rồi cái người mà tớ hôm trước gọi nói cậu thì ra cậu ta là nhị thiếu gia của Mã Thị sau khi tớ biết thân phận thật của cậu ta cậu biết tớ như thế nào không?”
Cô lắc đầu, Tiểu Mạn thấy thế liền nói tiếp “ Tớ thật sự hối hận lúc đó không mắng người đàn ông đó nặng hơn cậu có biết tên đó hôm qua đưa mình đến khách sạn không?”
“ Cậu ta không làm gì cậu đó chứ?”
“ Với sức mạnh người đẹp như tớ thì cậu ta có thể làm gì được?”
“ Được được xem như cậu thông minh”
“ Tớ chán rồi đứng lên đi chúng ta ra ngoài đi dạo cho thoải mái một chút “ Tiểu Mạn nhanh chóng đứng dậy lôi kéo cô ra ngoài
Hai bọn họ ôm lấy cánh tay nhau vừa đi dạo vừa ngắm cảnh bên trong khu phố ẩm thực. Mọi người ở đây chen chúc từng chút một khiến cho không khí không được thoáng mát như thường ngày
“ Tớ hối hận rồi, ở đây nóng quá”
“ Cũng là cậu đòi tớ phải dẫn cậu đi đến đây”
Người phụ nữ mệt mỏi giả vờ gục vào vai cô mà than vãn “ Tớ làm sao biết được khu này hôm nay lại đóng đến vậy “
“ Đáng đời cậu, mau đi thôi kiếm cái gì đó ăn đỡ” cô kéo lấy người bạn thân mình đi đến khu bán đồ ăn
Tô Tiểu Mạn đi được một lúc liền dừng lại ngay quầy kẹo bông gòn, những đám mây bồng bềnh đang được người bán tạo hình trang trí một cách tao nhã những hình ảnh ấy lập tức được thu vào tầm mắt của Tiểu Mạn
“ Cậu ở yên đây đợi mình, tớ sẽ quay trở lại ngay” Tiểu Mạn nhanh chóng chạy đến quầy bán kẹo bông gòn đó không quên quay lại dặn dò cô
Cô lắc đầu với cô bạn thân này, đúng lúc tiếng chuông điện thoại trong túi đột nhiên run lên. Cô cầm lấy tên được hiển thị trên màn hình liền nhanh chóng bắt máy
“ Sao đấy”
“ Em đang ở đâu?”
Cô nhìn địa chỉ ở gần đó rồi trả lời hắn “ Ẩm thực đường xxx”
“ Em đi một mình?”
“ Đi cùng với Tô Tiểu Mạn”
Cô vừa nói dứt lời bỗng nhiên có hai tên đi đến níu lấy tay cô mà chọc ghẹo
“ Sao em đứng đây một mình vậy? Không có bạn à hay anh đi cùng em nhé?”
Cô lập tức hất tay người đàn ông đấy ra khỏi người mình, lạnh lùng cảnh cáo tên đó “ Đừng tuỳ tiện đụng vào phụ nữ như vậy có ngày mất tay đấy “
“ Cô em mạnh miệng nhỉ? Một mình em làm sao làm lại bọn anh đây? “ hai tên đó nhìn nhau rồi cười phá lên
“ có ngon thì tiến đến đây bà đây chưa doạ ai bao giờ nhé ” cô mở miệng thách thức gã đàn ông đó không quên thủ tư thế phòng thủ
Hai tên đó tưởng cô không làm lại được gì mình liền tiến lên nắm chặt lấy cổ tay cô nào ngờ bị ai đó đạp mạnh vào ngực của tên đang nắm lấy cổ tay cô mà ngã xuống, tên còn lại thấy thế cầm lấy vỏ chai bia bên cạnh đập mạnh vào góc thùng bia nhào tới lại bị Lục Tử Hàn bẻ ngược tay tên đó về phía sau khiến gã đau đớn ngã khuỵ xuống. Hắn lạnh nhạt liếc mắt cảnh cáo nhìn hai tên đó
“ Còn không mau biến?”
Hai gã đàn ông cố gắng đứng dậy bỏ đi. Hắn quay sang nhìn cô
“ Bọn đó không đụng vào người em chứ?”
“ Chưa kịp đụng đã bị anh doạ chạy đi rồi”
Vừa hay Tiểu Mạn cầm trên tay kẹo bông gòn đi đến, cô ngơ ngác nhìn lấy ba người đang đứng đó nhìn mình
“ Sao đông đủ quá vậy? Lại gặp anh nữa?” Cô nhìn lấy người đàn ông đang bỏ tay vào túi quần đứng kế bên hắn
Cậu ta lẩm nhẩm đủ để hắn và Ngãi Giai nghe “ Trái đất nhỏ thật đi đâu cũng gặp loại người này”
“ Cậu nói gì, tôi không nghe rõ” Tiểu Mạn giả vờ như không nghe thấy lên tiếng hỏi lại lần nữa
“ Cậu quen cô ấy?” Hắn quay sang nói nhỏ vào tai Giai Nghiên vừa đủ nghe
“ Ừm chỉ là một tên điên say, ăn vạ tôi còn chẳng cảm ơn được một tiếng”
“ Ê tên kia anh đụng trúng tôi còn chưa xin lỗi ở đó mà đòi tôi cảm ơn hả “
Hắn thấy tình hình không ổn liền kéo tay cô rời khỏi nơi hỗn chiến này không quên đi ngang qua người cậu bạn mình mà nhắc nhớ
“ Cậu ở lại giải quyết ổn thoả rồi mới được đi nhé, bảo trọng” hắn đập đập vào vai Gai Nghiên vài cái nhanh chóng kéo tay cô đi
“ Coi cậu kìa chia tay anh ta sắc mặt coi bộ rất tốt không buồn bã như tớ tưởng “ cô nhẹ nhàng đặt túi xách bên cạnh ghế ngồi
“ Anh ta ngoại tình tại sao người buồn là tớ chứ?”
“ Ngoại Tình?”
Tiểu Manh thật thà gật đầu kể hết toàn bộ sự việc cho cô nghe “ Anh ta tồi nên tớ không tiếc”
“ May mắn cho cậu vì đã phát hiện sớm hơn”
“ À phải rồi cái người mà tớ hôm trước gọi nói cậu thì ra cậu ta là nhị thiếu gia của Mã Thị sau khi tớ biết thân phận thật của cậu ta cậu biết tớ như thế nào không?”
Cô lắc đầu, Tiểu Mạn thấy thế liền nói tiếp “ Tớ thật sự hối hận lúc đó không mắng người đàn ông đó nặng hơn cậu có biết tên đó hôm qua đưa mình đến khách sạn không?”
“ Cậu ta không làm gì cậu đó chứ?”
“ Với sức mạnh người đẹp như tớ thì cậu ta có thể làm gì được?”
“ Được được xem như cậu thông minh”
“ Tớ chán rồi đứng lên đi chúng ta ra ngoài đi dạo cho thoải mái một chút “ Tiểu Mạn nhanh chóng đứng dậy lôi kéo cô ra ngoài
Hai bọn họ ôm lấy cánh tay nhau vừa đi dạo vừa ngắm cảnh bên trong khu phố ẩm thực. Mọi người ở đây chen chúc từng chút một khiến cho không khí không được thoáng mát như thường ngày
“ Tớ hối hận rồi, ở đây nóng quá”
“ Cũng là cậu đòi tớ phải dẫn cậu đi đến đây”
Người phụ nữ mệt mỏi giả vờ gục vào vai cô mà than vãn “ Tớ làm sao biết được khu này hôm nay lại đóng đến vậy “
“ Đáng đời cậu, mau đi thôi kiếm cái gì đó ăn đỡ” cô kéo lấy người bạn thân mình đi đến khu bán đồ ăn
Tô Tiểu Mạn đi được một lúc liền dừng lại ngay quầy kẹo bông gòn, những đám mây bồng bềnh đang được người bán tạo hình trang trí một cách tao nhã những hình ảnh ấy lập tức được thu vào tầm mắt của Tiểu Mạn
“ Cậu ở yên đây đợi mình, tớ sẽ quay trở lại ngay” Tiểu Mạn nhanh chóng chạy đến quầy bán kẹo bông gòn đó không quên quay lại dặn dò cô
Cô lắc đầu với cô bạn thân này, đúng lúc tiếng chuông điện thoại trong túi đột nhiên run lên. Cô cầm lấy tên được hiển thị trên màn hình liền nhanh chóng bắt máy
“ Sao đấy”
“ Em đang ở đâu?”
Cô nhìn địa chỉ ở gần đó rồi trả lời hắn “ Ẩm thực đường xxx”
“ Em đi một mình?”
“ Đi cùng với Tô Tiểu Mạn”
Cô vừa nói dứt lời bỗng nhiên có hai tên đi đến níu lấy tay cô mà chọc ghẹo
“ Sao em đứng đây một mình vậy? Không có bạn à hay anh đi cùng em nhé?”
Cô lập tức hất tay người đàn ông đấy ra khỏi người mình, lạnh lùng cảnh cáo tên đó “ Đừng tuỳ tiện đụng vào phụ nữ như vậy có ngày mất tay đấy “
“ Cô em mạnh miệng nhỉ? Một mình em làm sao làm lại bọn anh đây? “ hai tên đó nhìn nhau rồi cười phá lên
“ có ngon thì tiến đến đây bà đây chưa doạ ai bao giờ nhé ” cô mở miệng thách thức gã đàn ông đó không quên thủ tư thế phòng thủ
Hai tên đó tưởng cô không làm lại được gì mình liền tiến lên nắm chặt lấy cổ tay cô nào ngờ bị ai đó đạp mạnh vào ngực của tên đang nắm lấy cổ tay cô mà ngã xuống, tên còn lại thấy thế cầm lấy vỏ chai bia bên cạnh đập mạnh vào góc thùng bia nhào tới lại bị Lục Tử Hàn bẻ ngược tay tên đó về phía sau khiến gã đau đớn ngã khuỵ xuống. Hắn lạnh nhạt liếc mắt cảnh cáo nhìn hai tên đó
“ Còn không mau biến?”
Hai gã đàn ông cố gắng đứng dậy bỏ đi. Hắn quay sang nhìn cô
“ Bọn đó không đụng vào người em chứ?”
“ Chưa kịp đụng đã bị anh doạ chạy đi rồi”
Vừa hay Tiểu Mạn cầm trên tay kẹo bông gòn đi đến, cô ngơ ngác nhìn lấy ba người đang đứng đó nhìn mình
“ Sao đông đủ quá vậy? Lại gặp anh nữa?” Cô nhìn lấy người đàn ông đang bỏ tay vào túi quần đứng kế bên hắn
Cậu ta lẩm nhẩm đủ để hắn và Ngãi Giai nghe “ Trái đất nhỏ thật đi đâu cũng gặp loại người này”
“ Cậu nói gì, tôi không nghe rõ” Tiểu Mạn giả vờ như không nghe thấy lên tiếng hỏi lại lần nữa
“ Cậu quen cô ấy?” Hắn quay sang nói nhỏ vào tai Giai Nghiên vừa đủ nghe
“ Ừm chỉ là một tên điên say, ăn vạ tôi còn chẳng cảm ơn được một tiếng”
“ Ê tên kia anh đụng trúng tôi còn chưa xin lỗi ở đó mà đòi tôi cảm ơn hả “
Hắn thấy tình hình không ổn liền kéo tay cô rời khỏi nơi hỗn chiến này không quên đi ngang qua người cậu bạn mình mà nhắc nhớ
“ Cậu ở lại giải quyết ổn thoả rồi mới được đi nhé, bảo trọng” hắn đập đập vào vai Gai Nghiên vài cái nhanh chóng kéo tay cô đi