Mục lục
Chiến thần xuất kích – Giang Cung Tuấn – Đường Sở Vi (Truyện full tác giả: YY)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 76: Ai đã truyền tin tức.

“Này, sao lại thể này?”

“Chẳng lẽ chủ tịch Lâm mời Đường Thành Long?”

“Không nên, Đường Thành Long là nỗi xấu hổ như vậy, bị tướng quân ném ra ngoài khu quân sự, thật xấu hổ mà chủ tịch Lâm còn mời ông ta sao?”

“Chẳng lẽ trước đó chưa nghe chuyện này”

Đường Thành Long đi tới, không ít những lời bàn tán.

Người trong bữa tiệc đều tự giác lui về phía sau, không muốn nói chuyện với Đường Thành Long.

Vẻ mặt của Đường Lăng đắc ý: “Ông nội, ông nhìn kìa, mọi người ở đây đều rất tôn kính ông, họ đã lùi về phía sau cả rồi.”

Nghe vậy Đường Thành Long cảm thấy nhẹ nhõm, trên mặt không dấu nổi vẻ tự hào.

Ông ta thấy Lâm Hân.

Đột nhiên ông ta chống gậy bước tới, nở nụ cười trên khuôn mặt già nua: “Chủ tịch Lâm, cô đích thân mời tôi, Đường Thành Long tôi cảm thấy rất vinh hạnh”

Lâm Hân nhíu mày.

Nghĩ rằng đây là ông nội của Đường Sở Vi, mà Đường Sở Vi là vợ của Giang Cung Tuấn, cô nhẹ nhàng gật đầu, coi như đồng ý với Đường Thành Long.

“Chủ tịch Lâm, sinh nhật vui vẻ, tặng cô một đôi vòng tay lục bảo ngọc, không quá đắt tiền, chỉ sáu tỷ đồng, hy vọng cô sẽ thích.

Đường Thành Long vừa nói xong, chuẩn bị đưa quà ra.

“Ông Đường, ông khách sáo quá, mau ngồi đi” Lâm Hân mời Đường Thành Long ngôi.

Cảnh này bị không ít người thấy được.

Tất cả mọi người đều nghi ngờ.

Một người là trưởng dòng họ, Lâm Hân đích thân mời ông ta ngồi sao?

Chẳng lẽ nhà họ Đường lại nịnh bợ Lâm Hân?

Chuyện này không hợp lý.

Đúng rôi, có vẻ Đường Sở Vi và Lâm Hân có quan hệ tốt nên mới như thế.

Không ít người đang đoán thầm trong lòng.

Lúc nãy, mọi người đều thầy được, Đường Sở Vi của nhà họ Đường với Lâm Hân ngồi cùng một chỗ, trông quan hệ của hai người rất tốt.

Tuy rằng, bây giờ Đường Sở Vi bị trục xuất ra khỏi Đường gia, nhưng dù sao cô cũng là người họ Đường, nói không chừng ngày nào đó sẽ quay trở về.

Bây giờ Lâm Hân đích thân mời Đường Thành Long ngồi, không ít người cảm thấy, quan hệ giữa họ Đường và họ Lâm rất tốt.

Lâm Hân đích thân mời, nét mặt già nua của Đường Thành Long sáng lên, thân thái hông hào liếc mắt nhìn bốn phía, vẻ mặt như muốn nói, tôi đích thị là chủ của nhà họ Đường.

“Ông Đường, ông cũng đến đây sao?”

“Anh Thành Long, dạo này tinh thần càng ngày càng tốt nhỉ”

Lập tức, có nhiều giám đốc của các công ty bước tới, nhiệt tình chào hỏi Đường Thành Long.

Cho dù nhà họ Đường có trở thành trò cười, nhưng sự hợp tác với Vạn Quân vẫn còn.

Bây giờ nịnh bợ họ Lâm, nếu hợp tác với tập đoàn họ Lâm thì họ Đường kia giàu to rồi.

Bây giờ không giả vờ nịnh bợ thì khi nào mới làm lên được.

Không ít người đi đến nịnh bợ.

Đường Thành Long cười không ngậm được miệng, liên tục chào hỏi những người này.

Mà Đường Lăng đứng một bên, cái miệng nhỏ nhếch lên, trông anh ta giống như một hoàng tử, còn chưa nói đến kiêu hãnh đến mức nào.

Nhìn Đường Thành Long, trên mặt Đường Sở Vi tỏ vẻ khó hiểu, do dự một lát, cô vẫn bước đến, gọi một tiếng: “Ông nội”

Đường Thành Long ngẩng đầu lên nhìn.

Nhìn bộ lễ phục màu trắng, tóc dài, phong thái quý tộc chính là Đường Sở Vi, ngẩn người ra một lát.

“Sở, Sở Vi?”

“Vâng” Đường Sở Vi đáp lại: “Ông nội.”

Thấy đúng là Đường Sở Vi, Đường Lăng cũng sáng mắt lên.

Anh ta không ngờ rằng, Đường Sở Vi ăn mặc xinh đẹp đến thế, thân hình, diện mạo, đẹp như Lâm Hân.

Đường Mỹ Oanh nhìn thấy Đường Sở Vị, cô ta liếc mắt nhìn một cái là thấy được giá trị của Đường Sở Vi.

Cô ta cũng chanh chua nói: “Đường Sở Vĩ, cô lại đi tìm Diệp Hình rồi ngủ với Diệp Hình, mấy ngày sau là thấy toàn thân toàn đồ hiệu, tất cả đồ trên người chắc cũng mấy trăm triệu nhỉ”

Đường Sở Vi bước tới chào hỏi, Đường Mỹ Oanh lại nói những lời châm biếm.

Cho dù tính tình của cô có tốt đến đâu thì trong lòng cũng tức giận, duỗi tay chỉ vào Đường Mỹ Oanh đang ngồi trên ghế sofa, giận dữ nói: “Cô, cô đừng có nói linh tỉnh.”

“Nói linh tinh, chẳng lẽ không đúng sao?”

Đường Mỹ Oanh cố tình nói lớn: “Không phải cô đã ngủ với Diệp Hình sao, không thì sao cô có thể mua quần áo?”

Gần đây những vụ bê bối của nhà họ Đường không ngừng xảy ra.

Đặc biệt là chuyện hợp tác với Vạn Quân.

Ngoại giới đều biết chuyện, Đường Sở Vi ngủ cùng với Diệp Hình.

Tuy rằng Diệp Hình mới mở cuộc họp báo phóng viên để bác bỏ tin đồn.

Thế nhưng càng làm như vậy thì tìn đồn càng đi xa.

Đường Thành Long thấy không ít người nhìn chăm chú, cũng không thể chịu nổi sự xấu hổ, bởi vì ông ta cũng tin rằng Đường Sở Vi ngủ với Diệp Hình.

Cho dù là vì Đường Sở Vi nên nhà họ Đường mới hợp tác với Vạn Quân. Nhưng ông ta càng chú trọng danh tiếng hơn.

“Không, không biết xấu hổ” Sắc mặt Đường Thành Long trở nên u ám.

“Ông nội, không, không phải như vậy”

Đường Lăng đứng lên, quát: “Không phải ngủ với Diệp Hình vậy cô cho tôi biết, quần áo đẹp của cô ở đâu mà có.”

“Tôi, tôi…” Đường Sở Vi oan ức bật khóc.

Thật sự cô không ngủ với Diệp Hình.

Nhưng, cô không biết giải thích như thế nào.

Bởi vì tiền là của Giang Cung Tuấn đưa cho Tiền này không rõ nguồn gốc, nếu nói ra, có thể sẽ ảnh hưởng đến Giang Cung Tuấn, chắc.

chăn anh sẽ ngồi tù.

Giang Cung Tuấn đang ngồi phía xa xa nghịch điện thoại, đột nhiên anh nghe được động tĩnh gì, vừa đứng lên đã phát hiện ra người nhà họ Đường.

Bước tới gần, thấy Đường Sở Vi đang khóc, anh không nhịn được, hỏi: “Sở Vi, làm sao vậy?”

Đường Lăng cười khẩy: “Giang Cung Tuấn, chẳng lẽ anh còn không biết, vợ của anh đã lên giường với người đàn ông khác, anh xem xem, cả người toàn đồ hàng hiệu, váy dự tiệc này chắc cũng trăm triệu đó, đúng là, không hổ là chủ tịch của Vạn Quân, ra tay ghê gớm thật”

Sắc mặt của Giang Cung Tuấn trầm xuống.

Thấy Giang Cung Tuấn như muốn đánh người, Đường Sở Vi kéo anh lại: “Chồng à, chúng ta đi thôi”

Cô không biết giải thích thế nào.

Cô cũng không muốn tiếp tục đứng mất mặt ở đây nữa.

Bốn phía đều là người muốn chỉ trỏ vào cô.

“Sao Đường Sở Vi không giải thích?”

“Xem ra tin đồn đều là sự thật, cô ta đã ngủ với Diệp Hình, còn không chỉ một l “Cho nên, cô ta không biết giải thích thế nào”

“Thật là, báu vật nhân gian, chủ tịch Diệp chắc hẳn đã thấy được điều đó”

Ở đây toàn những lời nói khó nghe, Đường Thành Long không thể nhịn được sự xấu hổ này.

Bụp.

Một tiếng đập mạnh ở trên bàn, ông ta đứng lên, quát tháo: “Đường Sở Vi, sao lại không có liêm sỉ như thế, thật mất mặt cho nhà họ Đường”

Đường Sở Vi oan ức không nói câu nào, kéo.

Giang Cung Tuấn đi.

Thế nhưng Giang Cung Tuấn vẫn đứng yên, không để cô kéo đi.

Giang Cung Tuấn nhìn xung quanh, vẻ mặt lạnh lùng: “Vừa rồi những ai nói năng xằng bậy, đứng ra đây, quỳ xuống nhận sai, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo.”

“Ha ha…”

Đường Lăng bật cười đầu tiên: “Giang Cung Tuấn, anh còn đứng đó còn nói không khách sáo, anh nghĩ anh là ai? Tiêu Dao Vương sao? Không khách sáo cho tôi xem nào?”

Đường Mỹ Oanh cũng khinh bỉ mắng: “Khinh, thật không biết xấu hổ, còn hại chồng tôi, nói có được thiệp mời của Tiêu Dao Vương là do anh mới có được sao, cái này rõ ràng là nhờ sự có mặt của chồng tôi thôi. Bởi vì chúng tôi quá phô trương, đốt pháo ở khu quân sự mới dấy lên sự bất mãn của cấp trên, điều này mới khiến chúng tôi mất tư cách vào bàn, các người đúng là những kẻ cơ hội”

“Bước ra đây, quỳ xuống xin lỗi” Sắc mặt của Giang Cung Tuấn trầm xuống, nhìn lướt qua từng người.

“Ha ha, tôi muốn nhìn thử xem anh có bản lĩnh thế nào?” Giờ phút này, Trương Mạnh đứng dậy nói: “Tôi cứ nói đấy, Đường Sở Vi ngủ với Diệp Hình, anh muốn làm gì, sự thật là như thế, chẳng lẽ không cho phép tôi nói sao?”

“Ai tung tin đồn?”

Một tiếng quát vang lên.

Sau đó, một gã chừng hơn năm mươi tuổi bước tới.

Ông ta tiến đến, mọi người đều run sợ.

Diệp, Diệp Hình…

“Ai đang nói linh tinh về cô Sở Vi?”

Lại một âm thanh vang lên.

Một người đàn ông tức giận đi phía sau Diệp Hình.

Anh ta là Cổ Dật Hàn ông chủ nhà hàng Ngọc Thực, người nhà họ Cổ ở Thủ Đô.

Lâm Hân cũng đứng dậy, giọng nói lạnh lùng: “Ai nói Sở Vi như thế thì mau quỳ xuống đây, nếu không..”

“Đúng là làm càn, ai đã nói bậy?”

Ngoài cửa vang lên một giọng nói.

Ngay sau đóm một người khoản sáu mươi tuổi, mặc kiểu áo Tô Trung Sơn, bộ dạng già cả, nhưng có sức lực, bước tới.

“Phương, thần y Phương”

Khi mọi người nhìn thấy người tới, trong nháy mắt liền kinh hãi.

Giang Cung Tuấn cũng quay lại nhìn.

Không thể không nhíu mày.

Ma xui quỷ khiến thế nào lại là thần y Phuong, lẽ nào chính là Phương Vĩnh Cánh mà Sở Vi hay nhắc tới?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK