Mục lục
Sự hấp dẫn của Tổng tài (full 1073 chap) – Lâm Tân Ngôn – Tông Cảnh Hạo (Truyện full tác giả: Ngự Miêu)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 752: Anh cười cái rắm.

Tô Trạm khẽ ho một tiến và cười chế giễu rồi hà hơi vào Thẩm Bồi Xuyên: “Cậu còn không bằng một người phụ nữ đâu.”
Thẩm Bồi Xuyên dịch người một chút: “Cậu bị hôi miệng nên cách xa tôi ra một chút.”
Tô Trạm trừng mắt: “Cậu mới bị hôi miệng ý.” Sau đó nháy mắt với Tang Du, đúng không miệng cậu ấy có mùi hay không thì cô là người biết rõ nhất.
Hai má của Tang Du hơi nóng lên: “Anh lại bắt nạt chúng tôi nữa rồi, sau này chúng tôi chẳng những không nói lời hay giúp anh ở trước mặt bạn gái của anh nữa mà còn sẽ nói xấu anh, khích lệ cô ấy chia tay với anh.”
Tô Trạm: “…”
Cô nhóc đáng ghét này!
Lâm Tân Ngôn mỉm cười: “Tô Trạm được rồi anh xem họ đều ngượng ngùng rồi.”
Tô Trạm ngồi xuống cầm đũa lên và chuẩn bị bắt đầu ăn và mở miệng nói: “Đây không phải là cơ hội hiếm có hay sao, nếu không sẽ bỏ lỡ mất việc có thể nhìn thấy Thẩm Bồi Xuyên đỏ mặt rồi.”
“Cậu mới đỏ mặt ý.” Cả người Thẩm Bồi Xuyên trở nên cứng ngắc.
“Bồi Xuyên cậu uống rượu với Tang Du đi để cho Tô Trạm không nói được gì nữa.” Lâm Tân Ngôn cũng góp vui.
Tang Du cho rằng Lâm Tân Ngôn sẽ đứng về phía cô ấy và Thẩm Bồi Xuyên nhưng không nghĩ tới cô lại giúp đỡ Tô Trạm nên làm nũng nói: “Chị dâu, chị bắt nạt người ta.”
“Yo, yo, đều gọi là chị dâu rồi kìa, mau uống cạn ly rượu này đi.” Tô Trạm lại một lần nữa la ó.
Tang Du trừng mắt với anh ta: “Đương nhiên tôi phải gọi theo Bồi Xuyên rồi.”
Tô Trạm trực tiếp xuy tay chính là sợ hai người Tang Du và Thẩm Bồi Xuyên này thể hiện tình cảm, mẹ kiếp bây giờ chuyện tình cảm của anh ta vẫn còn chưa được xuôi chèo mát mái nên nhìn không được người khác hạnh phúc.
“Mau uống đi, một ly rượu giao bôi mà cũng lề mà lề mề lại không phải muốn các cậu vì yêu mà uống.”
Tang Du chớp mắt, vì yêu mà uống là cái gì vậy?
Tông Cảnh Hạo lên tiếng cảnh cáo: “Cậu đừng đùa quá trớn.”
Làm trò cũng được nhưng đừng có quá đáng cái gì cũng có thể nói ra.
Tô Trạm bật cười và nhúng một miếng thăn bò vào trong miệng sau khi nuốt xuống mới nói: “Cơ hội khó gặp mà.”
Thẩm Bồi Xuyên cầm đũa lên và tưởng rằng chuyện uống rượu giao bôi này đã qua rồi, ai ngờ được vừa mới nhúng thêm một miếng tiết ngan thì nghe thấy Tông Cảnh Hạo mở miệng nói: “Cậu đừng có ăn vội mà uống rượu của Tô Trạm đã rót cho cậu trước đi đã.”
Thẩm Bồi Xuyên: “…”
Chuyện này vẫn còn chưa kết thúc à?
Anh ấy chậm rãi ngẩng đầu.
Lâm Tân Ngôn che miệng cười.
Tô Trạm đang ngồi bên cạnh cũng cười lớn.
Thẩm Bồi Xuyên quay đầu nhìn anh ta: “Cậu cười cái rắm à.”
“Đừng nói tục trước mặt bà xã của cậu chứ.” Tô Trạm vỗ ngực: “Tôi không cười là được chứ gì, không thấy chúng tôi đều muốn xem cậu uống rượu giao bôi sao? Cậu dứt khoát một chút đi đừng có lề mề nữa, chẳng có một chút khí phách đàn ông nào cả.”
Thẩm Bồi Xuyên hừ một tiếng và bưng ly rượu lên rồi quay đầu nhìn về phía Tang Du.
Tang Du rất phối hợp đưa tay ra.
Thẩm Bồi Xuyên vòng lấy tay cô ấy một cách cứng nhắc, hai người đều có chút ngượng ngùng nhưng mọi người đều ở đó la ó nên hôm nay họ không uống cũng không được.
Cả ba người nhìn hai người họ uống xong, Tô Trạm vỗ tay: “Được đấy, được đấy!”
Thẩm Bồi Xuyên đặt chiếc ly xuống và liếc nhìn anh ta một chút: “Cậu đợi đấy!”
Khuôn mặt tươi cười của Tô Trạm nhanh chóng biến thành vẻ mặt đau khổ: “Tôi còn ước gì cậu có cơ hội xem chuyện náo nhiệt của tôi ý chứ, chẳng qua xem dáng vẻ này thì còn lâu tôi mới thật sự có cơ hội này.”
Anh ta trở về ép buộc bà cụ bằng cách kề con dao gọt hoa quả lên trên cổ và đe dọa: “Mẹ còn ép con thì con sẽ chết trước mặt của mẹ đó.”
Bà cụ rất bình tĩnh đáp lại: “Con sẽ không xuống tay đâu.”
Tô Trạm: “…”
“Tôi nuôi anh thì làm sao mà không hiểu anh chứ?”
Anh ta sững người trong chốc lát.
“Cậu uống rượu mừng của tôi nhiều một chút đi.” Thẩm Bồi Xuyên rót rượu cho anh ta.
Tô Trạm: “Cậu thật là đáng ghét.”
Thẩm Bồi Xuyên cười một tiếng: “Cậu cũng không tốt bao nhiêu đâu.”
Rót xong cho anh ta, Thẩm Bồi Xuyên lại rót cho Tông Cảnh Hạo: “Hôm nay là rượu mừng của tôi nên hai người các anh phải uống nhiều một chút.”
Tông Cảnh Hạo hỏi anh ta: “Cậu ghi thù rồi à?”
“Anh thấy tôi giống người nhỏ nhen như vậy sao?” Thẩm Bồi Xuyên bày ra dáng vẻ đường hoàng nghiêm túc.
Tông Cảnh Hạo bưng ly lên và chạm cốc với Tô Trạm, hai người đều uống cạn sau đó anh mới nói: “Tôi chỉ uống ly này thôi.”
Uống nhiều quá sẽ xảy ra chuyện huống chi bây giờ chỉ có Lâm Tân Ngôn ở bên cạnh anh, nếu như anh say rồi nhỡ cô có chỗ nào khó chịu thì anh sẽ không phát hiện kịp.
Mặc dù tửu lượng của anh cũng khá tốt.
Thẩm Bồi Xuyên hiểu nên chỉ rót cho Tô Trạm: “Tôi biết tâm trạng của cậu không được tốt, vì vậy uống nhiều một chút sẽ trở nên vui vẻ hơn đấy.”
Tô Trạm ai đến cũng không từ chối, không phải chỉ là uống rượu thôi sao: “Rượu mừng của cậu có uống bao nhiêu cũng không làm tôi say được.”
Lâm Tân Ngôn uống nước trái cây và cụng ly với Tang Du: “Tân hôn vui vẻ, mình không biết các cậu lại đăng ký kết hôn nhanh như vậy, mình sẽ tặng quà bù lại sau nhé.”
Tang Du cười nói: “Không cần tặng quà đâu.”
“Phải tặng.” Chỉ là bây giờ vẫn chưa có thời gian đi ra ngoài cho nên chỉ có thể đợi sau này vậy.
Trang Tử Khâm đến đưa đồ ăn cho cô và thấy cô đã ăn rồi, cả phòng tràn ngập mùi lẩu và mấy người đang ăn rất vui vẻ.
Mọi người hỏi bà đã ăn chưa ngồi xuống cùng ăn, bà nói đã dùng bữa ở nhà xong rồi mới đến.
Sau khi ăn xong, Trang Tử Khâm mở cửa sổ ra cho thông thoáng và kêu người của nhà hàng đến thu dọn tất cả đồ ở bên trong, Thẩm Bồi Xuyên trả tiền, hôm nay quả thực mất máu rồi tiêu cũng không ít tiền đâu.
Mấy người lại ngồi trong phòng khách nói thêm vài câu sau đó mới rời đi để cho Lâm Tân Ngôn đi nghỉ ngơi.
Vốn dĩ Tô Trạm còn muốn đi cùng Thẩm Bồi Xuyên nhưng nửa đường lại đi nhà vệ sinh nên Thẩm Bồi Xuyên và Tang Du đi ra khỏi bệnh viện trước.
Bởi vì uống rượu nên anh ấy kêu người đến lái xe hộ.
Chỉ một lúc người đó đã đến rồi, anh ấy đưa chìa khóa và nói địa chỉ cho anh ta biết.
Anh ấy và Tang Du ngồi ở ghế sau.
Tang Du không có chủ động dựa sát vào anh ấy mà hai người đều ngồi rất thẳng lưng có vẻ như rất căng thẳng.
Không bao lâu sau xe đã chạy đến nơi ở của họ, Thẩm Bồi Xuyên trả tiền và nhận lấy chìa khóa xe sau đó cùng cô ấy đi vào tiểu khu.
Nếu là bình thường thì Tang Du sẽ nắm tay anh ấy nhưng bây giờ thì khác, Thẩm Bồi Xuyên chủ động để cô ở lại đây qua đêm, trong lòng cô biết rõ điều này có nghĩa là gì.
Vì vậy lúc này trong lòng vô cùng hồi hộp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK