• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.tshow-fb { display: none; }

Diệp Phong không khỏi lẩm bẩm, Tô Khuynh Thành này xuất quỷ nhập thần như vậy, sau này nhất định có tư chất trở thành cao thủ võ lâm!

"Hi hì, người ta vui quá mài"

"Được rồi được rồi, mau đi xem cha mẹ em đi, tôi và Thanh Loan, Hồng Yên đi trước đây!"

Vừa nghe thấy Diệp Phong muốn đi, Trần Hà vội vàng đi tới ngăn lại: "Con rể đừng đi, hôm nay ở nhà ăn cơm đi, mẹ sẽ hầm giò heo cho con!"

"Lần sau đi, ai là con rể bà chứ, kêu thân thiết như vậy?"

Diệp Phong nhíu mày, Trần Hà để lại cho hắn ấn tượng vô cùng xấu.

Trần Hà xấu hổ cười: "Được rồi con rể, con đừng chấp nhặt với mẹ, mẹ không hiểu chuyện, con đừng giận mài!"

Diệp Phong nhún vai, cũng không để ý đến Trần Hà, chỉ nói với Thanh Loan và Hồng Yên:

"Được rồi, chúng ta về Hồ Tâm Cư đi!"

Giết nhiều người như vậy, trên người Diệp Phong toàn là mùi máu tươi, hăn muốn tắm rửa thật sạch!

"Vâng, thiếu chủ!"

Thanh Loan và Hồng Yên gật đầu, ba người xoay người rời khỏi nhà họ Tô.

Trần Hà thấy vậy vội vàng đẩy Tô Khuynh Thành nói: "Khuynh Thành, mau đi tiễn Diệp Phong đi, con là vị hôn thê

mà không hiểu chuyện gì cải"

Tô Khuynh Thành bĩu môi: "Mẹ, mẹ cũng thật là, hôm trước mẹ còn chướng mắt Diệp Phong đó!"

"Con nhỏ này nói gì vậy! Diệp Phong tài giỏi như vậy, mẹ chướng mắt nó lúc nào chứ?”

"Rõ ràng là có, mẹ còn không chịu thừa nhận!"

Trong lúc Tô Khuynh Thành và Trần Hà ồn ào, mấy người Diệp Phong cũng đã đi xal

Chiều hôm đó, thành phố Kim Lăng, trong đại sảnh của Bang Long Hổ.

Thi thể của Hồng Phi Vũ được đưa về. Hồng Phi Vũ là đứa con được Kim Lăng Vương yêu thương nhất, hắn ta bị giết, Kim Lăng Vương đương nhiên rất

tức giận, cả tỉnh Giang Nam khó mà chịu nổi lửa giận này!

Cho nên thi thể của hẳn ta mới được đưa về Bang Long Hổ trước, chứ không phải đưa về Phủ Kim Lăng Vương.

"Tôi chỉ mới đi có mấy ngày thôi mà Bang Long Hổ lại xảy. ra chuyện như vậy?"

Một người đàn ông đầu trọc, mặt dài, mũi ưng ngồi ở ghế giữa, giọng nói vô cùng trầm. Người này chính là bang chủ của Bang Long Hổ, Long Nhập Hải!

Long Nhị Gia thở dài nói: "Đều do Diệp Phong, nếu không phải vì hắn, tam công tử sẽ không chết!"

"Đại ca, bây giờ chúng ta phải làm sao? Diệp Phong kia căn bản không để Bang Long Hổ và Kim Lăng Vương vào mắt!"

“Làm sao…"

Long Nhập Hải nhíu mày trầm tư: "Ba ngày sau chính là ngày đại thọ sáu mươi tuổi của Kim Lăng Vương, vào thời điểm quan trọng này mà lại xảy r chuyện như vậy…"

"Trước mắt đừng báo chuyện tam thiếu gia bị giết cho Vương gia, nếu không Bang Long Hổ chúng ta cũng không được yên!"

"Bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất là tiêu diệt Diệp. Phong, không lấy đầu Diệp Phong ra tế thì không thể làm nguôi lửa giận của Vương gial"

"Còn có Tiêu Y Nhân, dù thế nào cũng phải bắt được cô tai"

"Ngoài ra còn một chuyện nữa… Người vợ mà Vương gia thích nhất ngoài Tiêu Y Nhân thì vẫn còn ba tuyệt thế mỹ nhân bên cạnh Diệp Phong, bắt cả ba cô ta về đây, cùng dâng lên cho Vương gia vuil"

"Ý kiến hay!"

Mấy phó bang chủ và trưởng lão của Bang Long Hổ võ tay tán dương, cảm thấy kế sách này rất hay!

Long Nhập Hải nói tiếp: "Nếu nói vậy, Diệp Phong còn chưa thể chết được, phải để Vương gia trêu đùa phụ nữ của hắn trước mặt hắn thì mới xoa dịu được nỗi đau mất con của Vương gial"

Mọi người cũng phụ họa theo: "Bang chủ cao minh!"

Tham gia Group: Phố Truyện – Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/652027342418299) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK