• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.ts-b { display: none; }

"Bà Bạch quá khen rồi."

Diệp Phong lại mỉm cười: "Bây giờ có thể cho cháu xem bệnh tình của lão phu nhân được rồi chứ?"

"Mời cậu!" Bạch Hương Lan cực kỳ cung kính.

Tiêu Y Nhân cũng rất kinh ngạc. Bà Bạch này vốn rất xa cách và kiêu ngạo, bình thường chỉ tôn trọng bà nội, ngay cả Tiêu Hà cũng không thể lay chuyển được nhưng bây giờ bà ta lại cung kính với Diệp Phong như vậy, thật không thể tin được!

Diệp Phong đến bên giường, bắt mạch, tìm hiểu được tình trạng của Tiêu lão phu nhân, sau đó lấy túi kim châm cứu ra.

Bạch Hương Lan nhìn thấy túi kim của Diệp Phong, lập tức nói: "Anh bạn, cậu học Trung y à?"

"Đúng vậy." Diệp Phong gật đầu.

“Bệnh của phu nhân có thể chữa khỏi được không?”

“Được, có thể chữa khỏi dễ dàng.” Diệp Phong lại gật đầu, đối với hắn, chữa loại bệnh này cũng không khó khăn gì.

Bạch Hương Lan vui mừng khôn xiết, kích động nói: "Anh bạn, nếu cậu có thể chữa khỏi bệnh cho phu nhân, Bạch Hương Lan tôi vô cùng cảm kích!"

Diệp Phong xua tay nói: "Bà Bạch không cần khách sáo."

Diệp Phong lấy kim bạc ra, đang định đâm vào thì Tiêu Hà và Tống Diễm vội vàng lên tới nơi.

"Dừng lại!" Khi Tiêu Hà nhìn thấy Diệp Phong đang định châm cứu cho mẹ mình thì lập tức bảo dừng lại.

"Diệp Phong, cậu đang làm gì vậy?" Tiêu Hà hỏi.

"Chữa bệnh cho lão phu nhân." Diệp Phong bình tĩnh nói.

“Cậu còn biết chữa bệnh sao?”

"Đương nhiên." Diệp Phong gật đầu.

Tiêu Hà tức giận nói: "Cậu nói dối. Cút ra khỏi đây. Tôi thấy là cậu đang cố ý hại người, ở nhà họ Tiêu, cậu không được chào đón!"

Lúc này Bạch Hương Lan đột nhiên nói: "Thiếu gia, chi bằng để cho cậu ấy thử xem sao."

Tiêu Hà bất lực nói: "Dì Bạch, hắn sắp hại chết nhà họ Tiêu chúng ta rồi, hắn không biết y thuật gì cả, dì tuyệt đối đừng để hắn lừa!"

Bạch Hương Lan nói: "Thiếu gia yên tâm, tôi tự biết chừng mực."

"Chuyện này…" Tiêu Hà còn muốn nói thêm, nhưng Tống Diễm đã tóm lấy ông ta, kéo sang một bên, nhỏ giọng nói:

"Lão gia, cứ để hắn chữa đi. Nếu có chuyện gì xảy ra, dì Bạch nhất định sẽ không tha cho hắn. Đến lúc đó, Y Nhân cũng sẽ hận hắn, chưa biết chừng con bé sẽ nghe lời chúng ta."

Tống Diễm khoanh tay, tràn đầy tự tin, bà ta không tin Diệp Phong có thể chữa khỏi bệnh của lão phu nhân.

Tiêu Hà trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu nói: "Cũng được, nghe theo em!"

Diệp Phong phớt lờ những gì hai người đang lẩm bẩm, lấy cây kim bạc ra và đâm vào huyệt Thiên Linh của Tiêu lão phu nhân.

Cổ tay hắn rung lên, cây kim bạc cũng rung lên, mỗi khi một cây kim cắm xuống lại xuất hiện những gợn sóng lăn tăn khiến mọi người trong nhà họ Tiêu đều run lên vì sợ hãi.

Họ chưa bao giờ thấy ai sử dụng kim bạc lại có thể tạo ra hiệu ứng kì lạ như vậy.

Bạch Hương Lan nhìn rõ hơn. Sau khi cây kim bạc đâm vào cơ thể Tiêu lão phu nhân, khí thế của Tiêu lão phu nhân tăng lên rõ rệt, cả người như sống lại và tràn đầy sinh khí!

Bà ta vô cùng sững sờ khi thấy Diệp Phong sử dụng Hồi Dương Cửu Châm trong truyền thuyết đã thất lạc từ lâu!

Bao năm qua, bà ta chỉ nhìn thấy kiểu châm cứu này một lần!

"Bà nội được cứu rồi…" Nhìn thấy nước da của Tiêu lão phu nhân dần dần được cải thiện, Tiêu Y Nhân vô cùng vui mừng.

Nhưng sắc mặt Tống Diễm bỗng nhiên trở nên khó coi!

Chẳng lẽ lão phu nhân thật sự sẽ được Diệp Phong này cứu sống sao? ?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK