Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta chia ra hành động.”

Bay qua mái tường, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, xác nhận xung quanh không có dấu hiệu tuần tra hoặc theo dõi, nhị đương gia quyết định rất nhanh, bình tĩnh nói.

“Nhiệm vụ chủ yếu tối nay, ta giết người, ta phóng hỏa. Ba người các ngươi ở một bên, ai có ý kiến?”

“Ta.” Thất gia nhấc tay.

Nhị đương gia thân dân nói: “Thất tiểu thư, ngươi có cao kiến gì?”

“Đây là phương lược hỗn trướng gì.”

Hồng Cửu khoát tay: “Nói sớm, khen người chọn lúc mà. Ngươi muốn thế nào?”

“Sao ngươi toàn một mình làm bừa? Nơi này đầm rồng hang hổ, chúng ta không biết gì cả, sao nói xông liền xông?

Hay là, ngươi giết người phóng hỏa có sách lược đặc thù?”

“Còn cần sách lược?” Hồng Cửu sờ ót: “Xông vào là xong. Ta đã thất thủ bao giờ chưa?”

“Chưa hẳn. Vận khí của ngươi rất kém, nhớ lúc hai ta mới quen? Ngươi thua ta thế nào?”

“Ờ, hai ta mới quen......” Nhị đương gia sa vào một chút hồi ức.

Xa nhớ lúc ấy, đầu tiên là hơi cứng, tiếp theo liền cảm thấy mềm mại. Hơi hạ xuống, dường như năm ngón tay rơi vào một chỗ không nhổ ra được......

“Quen cái đầu ngươi!”

Trên đầu liền ăn một đập.

“Ngươi nghĩ gì đấy? !”

Quản Ninh và Phương Tiểu Ngư đều từng thấy bản sự Hồng Cửu, không dễ tin ngay.

“Hồng đại ca, ngươi thua Ôn tỷ tỷ thật sao?”

“Lão ca, thương hương tiếc ngọc a.”

Thất gia đắc ý bĩu môi, cười lạnh một tiếng.

“Nói bậy!”

Hồng Cửu lập tức không vui. Nhị đương gia ta đường đường là một mãnh nam tử của Đại La sơn, sao lại hèn nhát thương hương tiếc ngọc?

“Lúc ấy ta đánh nàng như chơi nhé! Ngươi nhìn, lúc ấy ta xoay tay như này, nhẹ nhàng đẩy về phía trước như này.” Hồng Cửu khoa tay, bàn tay đẩy về phía trước.

Không chú ý Thất gia ở đối diện hắn, mà Thất gia đang lưu tâm cảnh giác xung quanh, cũng không chú ý. Một chưởng này vừa vặn tái diễn vụ án.

Quản Ninh: “Ha ha.”

Phương Tiểu Ngư đỏ mặt che mắt.

Thất gia ngây người.

Hồng Cửu thì...... Thoạt đầu là hơi cứng, nhưng tiếp theo liền cảm thấy mềm mại, hơi hạ xuống, năm ngón tay rơi vào một chỗ dường như không nhổ ra được......

Dưới màn đêm vang lên một tiếng bạt tai trong trẻo.

***********************

Sau đó, bọn hắn cưỡng chế chia thành Quản Ninh và Thất gia một tổ, Phương Tiểu Ngư và Hồng Cửu một tổ.

Loại bỏ nguyên nhân bất đắc dĩ —— bởi vì trong hai người, chỉ có Quản Ninh mới kéo được Thất gia đang tức điên, nhất định phải bổ Hồng Cửu —— bố trí như vậy rất lý tưởng.

Chỉ nói chiến lực và kinh nghiệm giang hồ, phân phối như vậy cũng cân bằng tuyệt hảo.

Thất gia —— võ công nhất lưu, tâm tư cẩn thận đi cùng Quản Ninh —— võ công cao cường nhưng tính cách tùy hứng, dễ bị phát hiện.

Nhị đương gia —— võ công siêu nhất lưu, kinh nghiệm phong phú thì đi cùng Phương Tiểu Ngư —— sơ nhập giang hồ.

“......”

“......”

Hai người đi đến sân nhỏ, nhất thời không nói chuyện.

Dời đi hồi lâu, Phương Tiểu Ngư rốt cuộc nói: “...... Mặt đau không?”

“Không sao.” Nhị đương gia sờ mặt.

“Xoa cái này khỏi rất nhanh.” Phương Tiểu Ngư đưa một bình thuốc qua.

“Đại trượng phu xoa thuốc làm gì.” Nhị đương gia cầm tới, “Dễ dùng không?”

“Rất tốt, sư phụ ta trị thương cho người, khỏi rất nhanh.”

“Sư phụ ngươi a.” Hồng Cửu vừa vò mặt, thưởng thức bình sứ nhỏ màu gan heo, “Đại hào là gì a, thuốc của hắn làm rất sang trọng.”

Phương Tiểu Ngư che miệng: “Sư phụ ta không cho nói hắn.”

“Vậy không cho nói đại hào, nói bản danh không sao chứ.”

“Nói cũng đúng.” Phương Tiểu Ngư gãi gãi đầu, “Bản danh của hắn là Phương Thủy Ngư.”

“Ha ha? Thủy Ngư, đây không phải vương bát sao?”

Đột nhiên tai khẽ động, Hồng Cửu một tay che miệng Phương Tiểu Ngư, thân thể rẽ ra ngoài như gió lốc, nằm sấp ở góc tường bên kia.

“Im lặng.”

Một lúc lâu sau, trông thấy một lão nhân dẫn một nhóm người, giơ đuốc cầm gậy, bước nhanh tới nơi này.

“Là nơi này...... Rõ ràng vừa rồi có âm thanh truyền đến. Các ngươi đi khắp nơi xem, phải chăng có ngoại tặc.”

Lão giả phân phó, hai mươi hán tử thân thủ mạnh mẽ liền phân tán ra bốn phía, tìm kiếm trái phải.

Một hán tử trung niên mặc cẩm y đứng bên cạnh lão giả, chắp tay mà đứng, dường như không phải dưới tay hắn. Có vẻ ngang vai ngang vế với lão nhân.

“Hải tiên sinh, vì sao cẩn thận như vậy?”

Hải Dạ Xoa trầm ngâm nói.

“Ta cảm thấy tối nay có gì đó, trong lòng không dễ chịu.”

“Hải tiên sinh yên tâm. Nơi đây vô cùng kín đáo, bất kể ai dám xông vào, đều phải xem phân lượng của mình. Hai mươi năm qua, có người nào dám tới?”

Hải Dạ Xoa không tiếp lời, dường như ngoảnh mặt làm ngơ với ý kiến của nam tử này.

Mà góc tường nơi đám Hồng Cửu ẩn thân, đang có bốn người đi qua.

Nam tử trung niên kia đã quen với tính cách của hắn, cười ha ha.

“Sáng sớm ngày mai, đợi chúng ta thả ra tín hiệu, lão ngài chờ xem bọn hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đi.”

Hải Dạ Xoa giơ tay lên, ngắt lời hắn nói.

Ánh mắt lạnh lẽo, chỉ nhìn chằm chằm chỗ kia.

***************

Sư phụ thường nói, nếu sau này hành tẩu giang hồ, nhìn thấy một cô nương tên Diệp Diệp Tâm thì gửi cho nàng một câu.

Lúc nói lời này, hạp vương Tương Tư hạp —— làm theo ý mình xưa nay —— chống đao thở dài, trong lời nói có tiếc nuối sâu sắc. Cuối câu có sự hối hận nhàn nhạt, luôn bị Quản Ninh nhạy bén nghe lọt.

Hồi tưởng lại dung mạo kiều diễm, mị thái thiên thành của Diệp Diệp Tâm, trong lòng Quản Ninh ngũ vị hỗn tạp.

Diệp cô nương này mỹ mạo như vậy, thật khó quên a.

Sư phụ a sư phụ, uổng cho ngài danh xưng tình thánh. Ngài luôn nói, chí ái trong cuộc đời là sư nương, đệ tử này tin. Nhưng sợ rằng, thứ hai cuộc đời chính là Diệp cô nương đi. Haiz, quạ đen thiên hạ vẫn đen, sư phụ ta cũng không thể ngoại lệ.

Trong lòng không nhịn nổi oán thầm, cắm đầu đi theo Thất gia, chỉ nghe thấy phía trước vang lên một câu.

“Thật là kỳ quái.”

Quản Ninh cảm thấy hậm hực, vô ý thức tiếp lời: “Đúng đấy, chuyện này thật là kỳ quái. Sư phụ ta tốt như vậy......”

“Ai nói sư phụ ngươi?”

“Hả?” Mới phát hiện Thất gia đã dừng bước, cau mày nhìn mình.

Quản Ninh mới biết mình suy nghĩ hỗn loạn, không khỏi lỡ lời, xấu hổ nói: “Xin lỗi, vừa rồi tiểu sinh thất thần. Ờ ờ, đúng, đích thực kỳ quái. Ngươi nói, sao Hồng Cửu đại ca cứ làm bừa.”

“Cũng không nói hắn!”

Nói đến Hồng Cửu, Thất gia gần như tức nổ phổi. Gia hỏa này nào chỉ làm bừa, căn bản là lưu manh.

Một lần thì cũng thôi đi, vậy mà còn có lần thứ hai, rõ ràng hắn cố ý! Nhìn Thất gia lộ ra hung quang, gần như muốn rút kiếm chém chết đồ lưu manh đó, Quản Ninh vội vàng nói.

“Ôn cô nương, ngài vừa nói cái gì kỳ quái?”

“Ờ.”

Thất gia hoàn hồn, ‘À ờ’ suy nghĩ một hồi.

“Ta nói tòa nhà này rất kỳ quái.”

Thất gia vốn cẩn thận, chỉ cần tỉnh táo lại, liền dần dần phát hiện điểm không bình thường trong phủ đệ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
MewyêuH2o
31 Tháng mười, 2024 11:33
mặc dù là ngôi thứ nhất nhưng đọc cũng khá cuốn đấy
Đỗ Minh
29 Tháng mười, 2024 11:43
@@ Tô hiểu có phải nam thật k vậy? Nếu thật thì đau mắt quá đi ?
Haruka1230
26 Tháng mười, 2024 00:25
Sr mấy bác, mấy hôm nay ra chương hơi muộn, sau ta sẽ cố ra sớm hơn :V
Độc giả khó tính
25 Tháng mười, 2024 09:55
Main đừng giả ng u nữa đc không.
Hiệp sĩ lơn
25 Tháng mười, 2024 00:04
Ủa sao đây cảm giác nhảu chương lẹ vây bạn. Nhớ lúc drop còn xa mới tới đường môn
Hiệp sĩ lơn
25 Tháng mười, 2024 00:01
Ủa làm lại hả này có drop nữa ko
Haruka1230
24 Tháng mười, 2024 01:07
4k3 từ, mehhhhhhhh
Haruka1230
23 Tháng mười, 2024 23:26
chương ra muộn nhưng vẫn sẽ có nhé :V
Haruka1230
22 Tháng mười, 2024 09:57
Đường Dịch sắp mất nụ hôn đầu nhá
Haruka1230
18 Tháng mười, 2024 17:43
khả năng hôm nay chương sẽ ra rất muộn hoặc tệ hơn là không ra nhé. Nếu rơi vào trường hợp sau thì mai ta sẽ đăng 4 chương :V
siIXQ84044
18 Tháng mười, 2024 04:29
truyện hậu cug hay đơn vậy ae
Haruka1230
17 Tháng mười, 2024 19:08
hôm nay ta sẽ đăng một chương nữa :V
Haruka1230
16 Tháng mười, 2024 21:00
Không nói trước được, nhưng ta cũng sẽ cố sửa text cũ cho dễ đọc hơn, cố gắng thôi :V
Linh Cảnh
15 Tháng mười, 2024 16:45
Truyện đọc được. ngôi thứ nhất cũng ko ảnh hưởng gì? Ko biết sau này có lên map tu tiên ko nhỉ?
Độc giả khó tính
14 Tháng mười, 2024 12:21
Sau phần Kim Vương Tôn truyện bắt đầu nhảm.
Poggo
13 Tháng mười, 2024 16:45
Ơ text bị đổi à, năm 2019 đọc có đoạn hồi ức ming giò heo nó giả là mật tông vào kinh . xong blabla gặp hắc thủ cứu thẩm y nhân trong biển lửa mà
NDT0909
13 Tháng mười, 2024 09:07
Chào các đạo hữu ạ, các đạo hữu đọc trước có thể review cho mình một chút là truyện này main vô địch, mạnh nhất từ đầu luôn ạ, hay lại là kiểu vô địch từ từ, vẫn bị ăn hành các thứ, mình cảm ơn ạ
Haruka1230
11 Tháng mười, 2024 23:26
hôm nay vẫn có chương nhá, nhưng sẽ muộn, nguyên nhân thì do ta mệt, và dỗi nữa :V
Độc giả khó tính
10 Tháng mười, 2024 22:39
Quái thai thật, Tô hiểu là nam hay nữ vậy??
Haruka1230
07 Tháng mười, 2024 21:12
Ta sẽ k sửa ngôi đâu nhé, vừa phiền vừa mất hay
Dự Thế Giả
07 Tháng mười, 2024 20:22
Cái này ông nào chuyển thành ngôi 3 thì chắc dễ đọc hơn, đọc ngôi 1 toàn ta ta ta cảm giác bị sượng
Haruka1230
07 Tháng mười, 2024 00:18
Sr các bác, mấy hôm nay mệt nên đăng muộn, sau ta sẽ chú ý hơn :V
Victor Valdes
06 Tháng mười, 2024 07:48
truyện kể theo ngôi số 1 khó chịu v.l
Haruka1230
05 Tháng mười, 2024 20:52
hôm nay ra muộn chút nhé, sẽ không quỵt, yên tâm
Vô khả úy
05 Tháng mười, 2024 14:56
Phục sinh thần công à?
BÌNH LUẬN FACEBOOK