" Đúng như những gì bạn Anh Thi đã phân tích, và bạn ấy đã phân tích rất chính xác. thầy có thể hỏi em tại sao không? Sao trong thời gian ngắn như thế mà em đã phân tích ra nhiều khía cạnh về Triết học vậy? "
Lê Anh Thi gật đầu trả lời anh ngay: " Dạ theo như thầy và một số thầy cô đã biết xuất thân của em. Em là một người rất thích đọc sách, sách đã đem đến cho em muôn vàn kiến thức và những loại sách em hay đọc đều do anh Hai đã dạy cho em từ lúc nhỏ. Cho đến hiện tại em vẫn rất thích đọc sách, có khi em đọc cả một ngày vẫn không thấy chán đó ạ! "
- ---------------
Các học sinh trong lớp nghe cô nói mà nghệch mặt ra, đâu ai ngờ rằng một học bá như Lê Anh Thi mà trải qua quá trình tuổi thơ với nhiều loại sách như thế, nếu đổi lại là họ chắc chắn họ sẽ chán mất thôi.
[ Lớp trưởng vậy cậu bắt đầu chú ý đến sách là năm bao nhiêu tuổi vậy? ]
Lê Anh Thi nghe bạn cùng lớp hỏi mà suy nghĩ một hồi mới trả lời: " À, cái này sao? Mình cũng không nhớ rõ nữa, hình như từ lúc bắt đầu mình nhận thức được thì mình đã chú ý đến sách rồi! "
[ Trời ơi! Ôi m* ơi, lớp trưởng của chúng ta là thần đồng sao? Chưa gì mà cậu ấy đã làm quen với sách từ lúc bé xíu luôn! Hình như lúc nhỏ mình bằng tuổi của cậu ấy à, khi đó mình còn khóc đòi cha đồi mẹ, đã vậy cậu ấy khi đó đã biết đọc sách rồi! ]
[ Đúng vậy, tôi khi còn nhỏ chắc còn chơi búp bê hay gì đó chứ nào ý thức như lớp trưởng của chúng ta! ]
[ Đã vậy, hình như cậu ấy còn nhỏ tuổi so với lớp chúng ta thì phải? Anh Thi chúng tớ có thể biết tuổi thật của cậu không? ]
Lê Anh Thi nghe bạn bè hỏi cũng chỉ đáp lại: " Mình mới 14 tuổi. "
Cả lớp nghe được tuổi thật của cô mà sốc tâm lý luôn, đâu ai ngờ rằng một người mới 14 - 15 tuổi đã là thần đồng rồi, đã vậy lại còn nhảy lớp học cùng với bọn họ nữa. Không chỉ vậy Lê Anh Thi chỉ với 14 tuổi mà đã đem về cho trường bao nhiêu là thành tích và trường đã nằm trong top 5 trường xuất sắc nhất nữa cơ chứ.
Phải nói trước khi cô vào trường này học thì xếp hạng của trường còn đang nằm trong top 20 bởi vì thành tích của trường khi ấy có nhiều thành phần ăn chơi, ma túy, rượu chè, đỏ đen các thứ và phải làm việc với bảo an và cục FPI của Mỹ vì học sinh của trường có dính líu với việc mua bán các chất kích thích.
Chưa đầy một năm nay kể từ lúc Lê Anh Thi bước vào trường học và đã đưa danh tiếng của trường đi lên, và dùng thành tích thi đấu với các trường để đưa trường học bước lên đài vinh quang một lần nữa.
Vì thế Lê Anh Thi đã được các học sinh sinh viên ở đây Nữ Hoàng băng giá, còn không là Thần đồng của khoa Kinh Tế và Khoa Thiết Kế. Cô còn có rất nhiều fan hâm mộ luôn luôn gửi thư cho cô ở ban quản lý sinh viên hay trong lớp học đều có, ngay cả khi tan học cũng sẽ có vài sinh của trường chạy theo đưa thư tỏ tình với cô.
Mà đối với Lê Anh Thi mà nói việc này quá vô bổ, hơn nữa cô cũng không hề để ý đến số thứ tình đó.
[ … ]
Trở lại với lớp học sau hai cô đã phân tích về Triết Học thì tiết của anh đã diễn ra với vô số câu hỏi, và phân nửa lớp vừa ngồi phân tích chưa xong thì Lê Anh Thi lại phát biểu tiếp.
Với họ sau so với bộ não nhanh nhẹn của cô khi có sở thích đọc sách từ lúc nhỏ chứ, hơn nữa Lưu Ảnh cũng được cô chỉ và đưa ra vài ví dụ để cho cô tìm ra được lời giải đáp cho câu hỏi của anh.
Cả lớp đều rất ghen tị với tình bạn đẹp của hai người, nhưng họ vẫn có vô số câu hỏi về tình bạn đẹp của Lê Anh Thi và Lưu Ảnh.
Chẳng hạn như một người lạnh lùng, cao lãnh, ít nói như Anh Thi tại sao lại có một người bạn hoạt bát năng động như Lưu Ảnh?
Ở cái nhìn khách quan nào đó họ cảm thấy khí chất của Anh Thi giống như một gia đình giàu có và cực kỳ hạnh phúc, đối lập với cô thì gia đình của Lưu Ảnh thì hoàn toàn không có những khái niệm đó?
Gia đình của Lưu Ảnh cũng thuộc hàng trung lưu với công ty nằm trong top 20 nhưng tại sao lại có thể làm bạn với Lê Anh Thi trong khi gia đình cậu ấy nằm trong top 2 thế giới chứ?
Và còn vô số câu hỏi đều được đặc ra nhưng lại không có lời giải đáp nào.
Trải qua hai tiếng đồng hồ thì môn Triết Học cũng đã kết thúc, và kiến thức cũng đã được anh cũng cố với những nội dung chính trong bài học hôm nay.
Tiếng chuông kết thúc giờ học đã vang lên và học sinh đều đóng tập sách để vào balo để quay trở về nhà.
Trong lúc thu dọn lại mọi thứ Lưu Ảnh nhìn mọi người lên tiếng: " Các bạn, tiết học kết thúc mọi người nhớ dọn vệ sinh chỗ ngồi nha! Nếu không thầy hiệu trưởng hay các thầy cô khác có đi ngang sẽ đánh giá ý thức của chúng ta kém đó! "
[ Đã rõ! ] Cả lớp đồng thanh lên tiếng.
Người nào đó vẫn còn ngồi trên bàn giáo viên nhìn bảo bối nhỏ của mình vẫn còn đang lây quay ở chỗ ngồi mà không khỏi buồn cười, anh cuối cùng cũng rời khỏi bàn giáo viên mà đi xuống dưới chỗ của cô trước bao nhiêu cặp mắt ở trong lớp.
Họ nhìn giáo sư Trương với khoảng cách gần mà tim cứ đập thình thịch thình lình không thôi.
Trương Gia Huy chán ghét ánh mắt của mọi người mà vẫn ung dung đi đến chỗ ngồi của cô mà nhẹ giọng hỏi: " Bảo bối nhỏ, em làm sao thế? "