Vân khê nghe vậy thì gật đầu tãm thời yên tâm, suy nghỉ một lác Vân Khê nghìn Từ Phong nói " Quay về nói với Từ Vân Nguyên giúp ta bảo vệ thật tốt tuyết phong, nếu có chuyện gì quan trọng cứ báo tin tới Phong Minh Tông cho ta ".
Từ Phong gật đầu nói " Lời đã chuyển, Vân khê tiểu thư đi đường bình an, Từ Phong xin phép đi trước.
Vân khê gật đầu kéo dây cương ngựa quay người đi tiếp " Chúng ta đi thôi".
Trong Bách Hoa thành, trong căn nhà của Tuyết Phong hắn vẫn còn ngồi trên trên nóc nhà,vẫn miệt mài luyện hóa Luyện Hồn đan, nguyên cả đêm tu luyện chịu sự đau đớn khi tinh lọc linh hồn, chịu sự dày vò cả thể xác và linh hồn.
Nếu chịu đựng được thì tu luyện mới có thành tựu, nếu muốn đạt được tầng thứ cao hơn thì phải vượt qua được cảnh giới Hồn Thần cảnh, tuy là cữa ải đầu tiên nhưng rất quan trọng nếu không chịu đựng được linh hồn sẽ tan vỡ,vạn kiếp bất phục, ở trên cảnh giới này rất nhiều người không chịu được mà chết, nếu ngươi có tài lực hùng hậu và có người giúp đỡ thì sẽ dễ dàng vượt qua hơn, còn nếu không có thì Tuyết Phong tự dựa vào bản thân chịu đựng được qua.
Tuyết phong tu luyền cả đêm, ngồi luyện hóa luyện hồn đan đã đạt tới Lục tinh đỉnh phong, muốn luyện hóa hết số luyện hồn đan còn lại thì thời gian rất lâu.
Túy Xuân Viện, bên trong một căn phòng trang trí xa hoa lộng lẫy, khăn rèm đồ đạt trang trí đều là màu hồng một luồng khí tức thanh xuân ập vào mặt, chỉ cần ngửi thôi cũng cảm thấy dễ chịu vô cùng, hiển nhiên đây là phòng của nữ nhân.
Chính giữa phòng bàn lớn được đặt trái cây và rượu, Mộng Miên người tựa vào bàn một tay chống cằm một tay kia cầm ly rượu, mệt mỏi ủ rũ dáng vẽ hết sức lười biếng.
Đầu bên kia ngồi một người nam tử chính là Từ Vân Nguyên, hắn cũng đang cằm ly rượu nhấm nháp uống, hắn ngước lên nhìn Mộng Miên nói " Bà chủ Mộng ta thấy hành động lần trước của nàng đối với Tuyết Phong rất lạ đó nha".
Mộng Miên nhìn hắn uể oải nói " Ồ đại thiếu gia nói lạ là lạ chỗ nào vậy nói cho Mộng Miên nghe đi ".
Từ Vân Nguyên ngồi nhìn nàng ngắm nghía, ngó qua ngó lại rồi nhìn nàng nói " Bà Chủ Mộng bộ nàng vừa mắt Từ Vân Nguyên ta sao,như thế nào lại để ý nhóc con Tuyết Phong kia chứ, ta ngon hơn hắn mà ".
Mộng Miên nhích người nghiên đầu nhìn hắn một lượt rồi mĩm cười nói " Không ngon bằng Tuyết Phong, Mộng Miên để ý Tuyết Phong là muốn chọn chồng nha,ta chỉ là một tiểu nữ yếu đối, muốn chọn con đường sau này cho mình mà thôi, Tuyết Phong là người đáng tin cậy nhất,còn đám đàn ông mấy người đều là người xấu ".
Từ Vân Nguyên bị nói nên đỏ mặt nhìn nàng, hắn là Đại thiếu gia của Từ gia lại bị nàng chê không bằng nhóc con Tuyết Phong, hặm hực nhìn nàng nói " Nếu như Mộng Miên nàng chọn Tuyết Phong thì sẽ phải chịu chung phu quân với người khác đó ".
Mộng Miên một dạng thái độ như đã biết,không ngạc nhiên hay lo lắng gì cả,nàng vẫn ung dung nhìn Từ Vân Nguyên nói " Là Đại tiểu thư Bạch gia Bạch Vân Khê có đúng không, không sao chuyện này có thể lo liệu được,chỉ sợ nàng không chịu chung phu quân mà thôi, còn ta thì không ngại hihihi".
Từ Vân Nguyên ỉu xìu ngồi lại xuống ghế,thở dài nói " Tuyết Phong a Tuyết Phong không ngờ ngươi lại có phúc phận đến như thế,ta ghen tị a ".
Thời gian trôi qua đã hơn hai tháng, Tuyết Phong vẫn còn ngồi trên nóc nhà,luyện hồn đan Tuyết Phong luyện hóa đã hết, hơn hai tháng tu luyện hắn đã đột phá tới thất tinh Hồn Thần cảnh đỉnh phong đang trùng kích tới bát tinh.
Mỗi lần tăng lên một tinh,sự tinh lộc linh hồn sẽ càng mạnh bạo hơn,sự đau đớn linh hồn càng kinh khủng hơn, Tuyết Phong cơ thể đang không ngừng run rẩy sắc mặt tái nhợt không chút máu, cơn đau thấu tận tâm can này hắn đã chịu đựng suốt hai tháng, chỉ cần một chút nữa là thành công.
Vận chuyển tinh lực chống đỡ thân thể, vận thiên công để hổ trợ tinh lộc linh hồn, bỗng nhiên từ sâu trong linh hồn truyền tới từng đợt sung sướng, thoải mái cảm giác từ trong đau khổ nếm được cam lộ từ linh hồn đến thể xác, trong cơ thể Tuyết Phong cảm giác được như những lần trước sự khoan khái khi đột phá lên một tinh.
Thành công hắn đã đột phá lên bát tinh, Tuyết Phong vui vẻ vô cùng chỉ cần tới cữu tinh đại viên mãn, hắn liền đạp bước lên cảnh giới mới đó là Tử Tà cảnh, niềm tin trong lòng hắn tăng,khác vọng tăng lên thực lực,ánh mắt Tuyết Phong hừng hực những cơn đau giày vò hắn ngày qua, và những mệt mỏi đều tan biến,thay vào đó là tinh thần phấn chấn sung túc.
Hắn đứng lên nhìn qua thân thể, hắn cảm nhận được mình mạnh mẽ hơn so với đánh với Chung Vũ lần, bây giờ cho dù gặp lại bốn người Chung Vũ như lần trước hắn cũng tự tin đánh bại cả bốn.
Nhảy xuống nóc nhà rồi lại đi tắm rữa,thay một bộ đồ mới cả hai tháng không tắm rữa rồi, lúc tu luyện đau đớn mồ hôi tuôn ra đọng lại trong quần áo, bây giờ bóc cả mùi không chịu nổi, sữa sang xong xui hết thảy hắn cảm giác như sống lại từ những cơn như sấp chết kia.
Bước ra khỏi nhà vừa đi vừa suy nghỉ cách trả thù Chung Vũ, nhưng nghỉ mải cũng không nghỉ ra được đành lắc đầu nói " Thôi không nghỉ nữa, cứ xữ từng tên đi, ừm bắt đầu từ tên thiếu gia Hữu Dương kia đi ".
Quyết định được đối tượng xong thì đi nhanh, Tuyết Phong đi tới những nơi mà Hữu Dương hay lui tới nhất, đi vài nơi nhưng không gặp được Hữu Dương,Tuyết Phong nghi ngờ là không biết Hữu Dương có đi ra khỏi nhà hay không, đang trong lúc suy nghỉ đủ thứ thì Tuyết Phong liền thấy Hữu Dương đang bước vào bên trong sòng bạc Cổ Lai.
Tuyết Phong vui mừng đi cả ngày không gặp, bây giờ gặp được đương nhiên là vui rồi, hắn cũng không bước vào bên trong chỉ là ghé vào một quán ăn ven đường, vừa ngồi đây ăn lại chờ Hữu Dương chơi xong đi ra rồi sẽ cho hắn một trận đòn.
Không phụ Tuyết Phong chờ đợi khoảng hơn một canh giờ,Hữu Dương từ bên trong đi ra thần thái bực bội có chút tức giận, không cần nghỉ cũng biết ở trong sòng bạc Cổ Lai, Hữu Dương thua thiệt không ít.
Ra khỏi sòng bạc Cổ Lai, Hữu Dương đi được một lúc thì rẽ vào con đường bên phải, đi qua mấy con hẻm nhỏ, tới đoạn đường này thì rất vắng người Tuyết Phong thấy cơ hội đã tới liền bắt đầu hành động, lao nhanh về phía trước đánh thẳng vào lưng Hữu Dương, bây giờ Tuyết Phong hơn Hữu Dương một tinh, Hữu Dương chỉ là thất tinh Hồn Thần cảnh mà thôi,với lại Tuyết Phong đánh lén quá bất ngờ nên Hữu Dương không kịp trở tay.
Hữu Dương bị Tuyết Phong đánh bay ra thật xa đập mạnh vào vách tường nhà dân, hắn phun ra một bụm máu ho khan vài tiếng,loạng choạng đứng dậy nhìn về phía mình bị đánh lén mới biết là ai.
Hữu Dương tức giận, thời gian trước hắn còn đánh Tuyết Phong một trận hắn còn không phản kháng được,mà bây giờ hắn bị Tuyết Phong đánh lén mà đỡ không được, điều này có nghĩa là tuyết phong mạnh hơn hắn, nhưng mà điều này sao có thể, mới hai tháng thời gian cho dù tu luyện như thế nào cảnh giới cũng không cao hơn hắn được.
Nhìn Tuyết Phong đang hướng mình đi lại, ngoài mặt cố trấn tĩnh nhưng trong lòng hắn hơi lo lắng cảm thấy không ổn, bây giờ hắn muốn nhanh chạy đi thông báo Chung Vũ cẩn thận Tuyết Phong,nhưng chưa kịp hành động thì Tuyết Phong lên tiếng nói.
- " Hữu Dương ngươi không cần nghĩ việc chạy trốn đâu,ta đã tìm tới ngươi sẽ không để cho ngươi chạy đi ".
Hữu Dương nghe vậy thì sửng sờ Tuyết Phong biết ý định của hắn, từ câu nói của Tuyết Phong sẽ không buôn tha cho hắn, nghiêm mặt hắn nhìn Tuyết Phong nói " Tuyết Phong trong Bách Hoa thành ngươi không được giết ta,nếu không ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết ".
Tuyết Phong nghe vậy thì bật cười,hắn nhìn Hữu Dương nói " Giết ngươi, ta sẽ không giết ngươi, để ngươi chết thì quá dễ dàng rồi,còn có nhiều trò chơi vui mà đâu chỉ có việc giết chóc để giải quyết đâu ngươi nói có đúng không ".
Hữu Dương nghe vậy thì lùi lại về sau vài bước âm thầm cảnh giác Tuyết Phong, Tuyết Phong nói như vậy sẽ không giết hắn nhưng mà sẽ đối với hắn sẽ dùng cách khác để giải quyết, trọng tâm là cách khác đó hắn không biết là gì sẽ đối với hắn như thế nào, trong lòng cánh báo vô cùng không ổn phải nhanh chóng thoát khỏi Tuyết Phong mới được,bây giờ hắn cảm thất Tuyết Phong vô cùng nguy hiểm.
Hữu Dương tinh thần nâng cao cảnh giác, không dám lơ là đối với Tuyết Phong, nuốt nước miếng hắn nhìn Tuyết Phong nói " Ngươi làm cái gì ".
Tuyết Phong nở nụ cười có chúc tà, ánh loạn chuyển trên người Hữu Dương, thái độ này của Tuyết Phong làm tâm thần Hữu Dương run lên, cảnh báo không ổn càng lớn không suy nghỉ nữa hắn xoay người chạy,nhưng chưa chạy được bao xa thì Tuyết Phong đã xuất hiện trước mặt hắn.
Hữu Dương hoảng hồn dừng lại, tốc độ của Tuyết Phong làm hắn giực mình làm sao có thể nhanh như vậy được, Tuyết Phong cũng chưa ra tay đánh hắn chỉ nhìn nở nụ cười có chút tà khí này.
Tuyết Phong chưa muốn ra tay đánh hắn,mấy tên thiếu gia có thối ăn chơi này tính tình cao ngạo nhưng bản tính thì nhát gan, Tuyết Phong không đánh hắn nhưng muốn đánh vào tâm lý hắn trước, làm Hữu Dương sợ hãi chính là hắn muốn nhình nhất.
Hữu Dương quả thật đã sợ rồi,nét sợ hãi đã hiện rõ trên mặt rồi, Hữu Dương cố nặn nụ cười nhìn Tuyết Phong nói " Tuyết Phong huynh đệ,có chuyện gì cũng từ từ nói,không cần phải động tay chân đâu haha, ngươi nói xem lần trước ta Bị Chung Vũ bắt ép cũng không phải ta cố ý đâu, Tuyết Phong huynh đệ có thể bỏ qua cho ta hay không a ".
Tuyết phong nhìn hắn như kẻ khờ, cười to một tiếng rồi nói " Đã ra tay với ta thì đều phải bị trả thù, ta quản ngươi là bị bắt ép hay là không cố ý, bây giờ thì kết thúc thôi đùa ngươi vậy là đủ rồi".
Hữu Dương sợ hãi quay đầy lại bỏ chạy, cố gắng chạy thật nhanh để thoát khỏi Tuyết Phong tới nhờ Chung Vũ cứu hắn, hắn nghỉ như vậy nhưng mà chưa chạy được xa thì Tuyết Phong lại đuổi kịp hắn.
Tuyết phong xoay người đá vào hông Hữu Dương thật mạnh, Hữu Dương bị đá cả người cuộn tròn lại văng ra xa, lại hộc một bụm máu tiếp sắc mặt tái nhợt, nhưng hắn không kịp đũng dậy thì Tuyết Phong đã tới bên cạch hắn.
- " Kết thúc thôi".
Tuyết phong đấm ra một đấm thật mạnh vào mặt Hữu Dương, bị đấm vào mặt cơn đau kinh khủng làm Hữu Dương bất tỉnh,ngã người nằm sải ra.
Tuyết phong nhìn Hữu Dương bất tỉnh cười cười vài tiếng, rồi hắn nhìn lên trời cuồng tếu nói " Giải quyết được một tên giờ thì tiếp vài tên còn lại ".