• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 1 – Chương 7: Tam Tu?

Phong gật gật đầu, Triệu hồi sư và ma pháp sư có cùng phạm trù tinh thần lực, đều dùng tinh thần lực để tiếp xúc và sử dụng nguyên tố tự nhiên, chẳng qua Triệu hồi sư có thể khống chế ma thú, mà ma pháp sư chỉ có thể sử dụng nguyên tố mà thôi.

“Con nói còn muốn trở thành một chiến sĩ, con cũng biết việc này có nghĩa là con phải tu luyện cả ba loại, nếu những lão già này mà còn sống, cũng đều bị hù chết đấy.”

Vân Phong mỉm cười, “Con không muốn trở thành một cường giả yếu đuối, lại càng không muốn trở thành một thứ ngu ngốc lúc nào cũng có thể dễ dàng bị đối thủ đánh bại! Nếu là cường giả, sẽ không để lại cho đối thủ cơ hội giết mình, cũng không được có ý niệm thua người khác trong tư tưởng!”

Tổ tiên vừa nghe, mắt lộ ý cười, ý tưởng của nha đầu kia có điểm kinh thế hãi tục, nhưng lại chạm vào lòng ông, tính tình cuồng ngạo này có vài phần tương tự ông, quả nhiên là đứa trẻ từ Vân Gia!

“Tốt lắm, đã có ý tưởng thì quyết tâm làm, đừng có lùi bước.”

Vân Phong cười, chỉ cảm thấy mình nhất thời có một chỗ dựa, vị tổ tiên này là chỗ dựa rất lớn rất cao, đối với Vân Phong mà nói chỉ cần câu nói đầu tiên của tổ tiên đã có thể cho nàng rất nhiều dũng khí và động lực.

“Đúng rồi, có phải thiếu chút nữa con mất mạng không?”

Tổ tiên khiến Vân Phong kinh ngạc, tổ tiên cười cười, “Đi vào không gian tinh thần của con, tự nhiên thấy được ký ức của con, con tính làm gì?”

Định làm gì? Quanh thân Vân Phong đột nhiên tản ra một luồng khí lạnh, rét lạnh như vậy, hơi thở gần như có thể đóng băng, trưởng tử Lâm Gia đánh chết Vân Phong, nếu không phải nàng, Vân Phong thật sự đã chết, khoản nợ này tất phải đòi, Lâm Gia nhòm ngó tài sản của Vân Gia không phải ngày một ngày hai, nhị ca nàng chết thảm Lâm Gia cũng không thoát khỏi can hệ, tất cả, Lâm Gia đều phải trả!

“Tất nhiên là phải báo, nhưng không phải hiện tại, bây giờ con quá yếu, đối mặt với trưởng tử Lâm Gia không có năng lực phản kích, huống chi là mọi người trong Lâm Gia!”

“Hứ, những kẻ đó sớm hay muộn đều phải chết, dám đụng đến Người Vân Gia, sống cũng không lâu nữa đâu……” Tổ tiên vừa rồi còn cười nhạt giờ lại tỏ ra âm trầm, ý cười ở khóe miệng trở nên dữ tợn, Vân Phong chỉ cảm thấy trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.

“Ba tháng, ba tháng sau chính là ngày con vào Vũ học viện, đến đó, con sẽ tự tay giết nó.”

“Ba tháng?” Tổ tiên có chút kinh ngạc, tiện đà lại cười ha ha, trong hai mắt sâu như trời đêm lóe lên ánh sáng, “Tiểu gia hỏa, có phải con tự hạ mình quá thấp không?”

Quá thấp? Vân Phong nghi hoặc, chẳng lẽ thực lực của mình hiện tại rất cao sao? Nàng căn bản chưa từng tu luyện, dù gì cũng chỉ là một linh hồn ở nhờ, mấy ngày này chuyện duy nhất mà nàng làm chỉ sợ là dung hợp linh hồn mà thôi.

“Giờ nếu con khế ước với một ma thú ngang cấp, đừng nói thằng oắt con Lâm Gia kia, cho dù toàn bộ Xuân Phong Trấn, muốn san bằng cũng dễ dàng.”

Vân Phong hít sâu, chỉ cảm thấy nghe được một câu vô cùng kinh sợ, nàng không thể tin được nhưng lại không thể không tin, nếu lời này là trong miệng người khác nói ra, cho dù là cường giả cao cấp, nàng cũng có chút hoài nghi, nhưng hiện tại lại là tổ tiên, vị Triệu hồi sư vĩ đại này!

“Con…… Rất lợi hại ạ?” Đây có lẽ là một vấn đề thật ngây thơ và ngốc nghếch, nhưng là vấn đề Vân Phong muốn biết nhất, năng lực của nàng bây giờ đến tột cùng như thế nào, vì sao có thể dễ dàng san bằng Xuân Phong Trấn, san bằng một trấn nhỏ, đó là chuyện của võ giả hoặc ma pháp sư ít nhất là trung cấp, chẳng lẽ…… giờ nàng đã tới trung cấp? Điều này sao có thể!

“Tiểu gia hỏa, tuy nói thực lực của con hiện tại không cao, nhưng so với người cùng thế hệ con không có đối thủ, cho dù kẻ tự xưng thiên tài cũng không thể so sánh với con.” Khi nói trong giọng điệu của tổ tiên còn mang theo đắc ý và kiêu ngạo, trong mắt điểm ý cười, “Thực lực của con cuối cùng đã đến đâu, hãy tự cảm nhận đi.”

Nghe lời tổ tiên, Vân Phong chỉ thấy tim đập mạnh, so với người cùng thế hệ không có đối thủ, cho dù kẻ tự xưng thiên tài cũng không thể so sánh, chỉ mới mấy ngày đã không thể so sánh? So với thiên tài càng thiên tài hơn?

Thấy Vân Phong đờ đẫn, tổ tiên mỉm cười thản nhiên, giống như chờ nàng tiêu hóa tin tức này, thân ở trong không gian tinh thần của Vân Phong, tổ tiên có thể trực tiếp tiếp xúc với Tinh thần lực của Vân Phong, kỳ thật khi vừa mới tiến vào thân thể Vân Phong, tổ tiên cũng cảm thấy hoảng sợ.

Trong cơ thể tiểu gia hỏa này ẩn chứa tinh thần lực khiến ông cảm thấy sâu không lường được! Ông là ai chứ, ông là một trong năm vị triệu hồi sư ngàn năm mới có của Đông Đại Lục, hơn nữa nói tự khen một chút là mạnh nhất! Triệu hồi sư thậm chí còn rành nguyên tố, hiểu tinh thần lực hơn cả ma pháp sư, thế nhưng ông lại không thể đo được cực hạn của tinh thần lực trong cơ thể nha đầu này.

Đây có nghĩa là gì, có nghĩa là nha đầu kia trưởng thành rồi chắc chắn sẽ siêu việt hơn mình năm đó!

Do thể chất của Đông Đại Lục, người trong cơ thể có thể xuất hiện tinh thần lực rất hiếm, tinh thần lực dồi dào lại cực ít, cường giả tối cao cũng không thể thăm dò được thực lực của Vân Phong, có thể nói là kể từ khai thiên lập địa.

Nếu tổ tiên Vân Gia còn tại thế, tuyệt đối không có khả năng bỏ qua một mầm yêu nghiệt như thế, đưa mắt khắp Hạo Hãn Đại Lục có mấy người có tiềm chất như vậy! Nếu Vân Phong sinh ra ở quý tộc, chỉ sợ sớm đã là thiếu nữ thiên tài rồi.

Tổ tiên vừa cảm thán đồng thời đáy lòng cũng có kiêu ngạo, yêu nghiệt như thế sinh ra ở Đông Đại Lục, lại sinh ra ở Vân Gia! Yêu nghiệt như thế nếu trưởng thành sẽ xuất thế ngang trời, nghĩ đến cảnh tượng kia, tổ tiên nở nụ cười hả hê.

“Tổ tiên, người làm sao vậy?” Nghe được tiếng cười của tổ tiên, Vân Phong nhất thời có cảm giác rùng mình, cảm thấy như…… bị người ta lừa gạt?

“Khụ khụ, không có việc gì, nha đầu, về việc tu luyện chiến sĩ con muốn đến Vũ học viện?”

Tổ tiên làm Vân Phong khẽ nhíu mày, nếu có lựa chọn nàng không muốn đến cái Vũ học viện dở hơi ấy, nguyên nhân duy nhất chính là giải quyết thằng nhóc Lâm Gia kia, về phần tu luyện chiến sĩ, trước mắt ngoài Vũ học viện có giáo sư, nàng có thể đi đâu tìm người dạy? Tổ tiên sao? Tổ tiên là Triệu hồi sư, cũng không tinh thông đạo của chiến sĩ, Vân Phong nghĩ đến đây không khỏi có chút cảm khái, nếu tổ tiên là tam tu thì tốt rồi.

Nhưng Vân Phong lại không nghĩ đến, tam tu, ý niệm này toàn bộ đại lục chỉ sợ cũng chỉ có nàng mới nghĩ ra được.

Thấy Vân Phong u sầu, tổ tiên lại cười hắc hắc, ông giống như đặc biệt thích thấy dáng vẻ chán nản của Vân Phong, tổ tiên vung tay lên, Vân Phong chỉ cảm thấy thứ gì đó bay ra khỏi không gian tinh thần của nàng, đột nhiên mở mắt ra, liền thấy trước mắt có chiếc vòng tay đen nhánh đang trôi lơ lửng, tản ra ánh sáng quỷ dị.

“Đây là vòng tay không gian, mau đeo vào.” Vân Phong gật gật đầu, không chút do dự đã đeo lên cổ tay mình, vòng tay vừa đeo như có linh tính khít sát vào vòng tay Vân Phong, rồi lại lặng lẽ biến mất.

“Không, không thấy nữa!” Vân Phong nhìn cổ tay trống không, không khỏi chớp mắt vài cái, biến mất? Là đi đâu?

“Ha ha, tiểu gia hỏa đừng kinh ngạc như vậy, như là chưa từng thấy vậy.” Tổ tiên có chút trêu chọc nói, vị tổ tiên này không biết đã sống bao lâu, cũng không biết đạt đến đỉnh cao nào, hiện tại lại chẳng tỏ vẻ cường giả, trưởng bối ở trước mặt Vân Phong, đối với Triệu hồi sư thứ hai của Vân Gia, tổ tiên rất yêu thích.

“Chỉ cần dùng ý nghĩ, nó sẽ xuất hiện.” Làm theo lời tổ tiên, khi nàng dùng ý nghĩ, vòng tay quả nhiên lại xuất hiện lần nữa, nàng lại nghĩ, lại quỷ dị biến mất.

“Đây là ma pháp không gian, chỉ có ma pháp sư đạt tới cấp bậc thống lĩnh mới có thể tạo ra, đây cũng chỉ là mánh khóe nhỏ thôi.” Tổ tiên nói đến dửng dưng, làm Vân Phong suýt nữa hôn mê bất tỉnh, ma pháp như vậy còn là mánh khóe nhỏ? Ma pháp cấp bậc thống lĩnh đấy! Cuối cùng là ma pháp cấp bậc nào trước mắt tổ tiên mới là mánh khóe lớn chứ?

“Được rồi, cái này coi như là quà ta tặng con ngày gặp mặt, mau vào xem đi.” Giọng điệu Tổ tiên mang theo chút vội vàng, giống như tiểu hài tử mở quà, Vân Phong mỉm cười, lập tức liền gọi vòng tay ra, ý thức cũng thoải mái đi vào, khi Vân Phong tiến vào không gian trong vòng tay, nàng lại hoàn toàn chấn động lần nữa.

Quyển 1 – Chương 8: Triệu Hồi Sư, Bắt Đầu Tu Hành!

Trong vòng tay là một không gian lập phương rộng hai mươi mét vuông, Vân Phong không biết vật chứa đồ khác lớn thế nào, nhưng nhìn trước mắt, đã xem như thượng thừa rồi.

Đồ ở không gian trong vòng tay rất nhiều loại, Vân Phong thoáng liếc mắt đã thấy không dưới mấy chục loại, trời nam biển bắc, cái gì cần có đều có.

“Thế nào tiểu gia hỏa, đồ của ta phong phú chứ.” Tổ tiên đắc ý lên tiếng, Vân Phong cười hắc hắc, gật gật đầu, tầm mắt nhìn đến một đống đồ lớn, Vân Phong có chút đau đầu, xác thực rất phong phú, nhìn qua cũng đều là bảo bối, nhưng đối với nàng hiện tại mà nói, vẫn chưa dùng được, đồ dù có tốt, kì thực vô dụng.

Nếu không có đồ thích hợp với nàng bây giờ, Vân Phong cũng chẳng có hứng thú, lại khẽ quét mắt một lần, đột nhiên phát hiện bên cạnh một đống đồ lớn, có một miếng ngọc bội đen tuyền lẳng lặng nằm nơi đó, dùng ý thức, ngọc bội liền bay ra từ không gian, rơi vào trong lòng bàn tay Vân Phong.

Ngọc bội trong tay đưa đến cảm giác lành lạnh, ngọc bội như được làm từ băng, xâm nhập vào người Vân Phong, Vân Phong nhất thời cảm thấy như rơi vào hầm băng.

“Tổ tiên, đây là cái gì?” Tĩnh tâm lại, Vân Phong cẩn thận quan sát bề mặt ngọc bội, cũng tò mò hỏi tổ tiên một câu, nhưng đáp án lại khiến nàng không biết nên khóc hay cười.

“Đồ này…… Là của ta á?” Tổ tiên khiến Vân Phong bất đắc dĩ cong lên khóe miệng, linh hồn vị lão tổ tông này chỉ sợ ở không quá lâu rồi, có phải đồ của mình cũng quên mất không.

Cẩn thận chạm vào ngọc bội, cả vật thể đen bóng như được khắc từ Ngọc Thạch, Vân Phong lật ngọc bội lại mới thấy phía trên ngọc bội có khắc hình, hơn nữa, hoa văn này khi Vân Phong nhìn đến, lại cảm thấy có chút mê muội.

Tĩnh tâm xong, tầm mắt lại nhìn lại lần nữa, giờ Vân Phong mới thấy rõ ràng, sau ngọc bội đen có khắc một sinh vật to lớn, xương đan vào nhau, giống hình cự long đang canh giữ, không có huyết nhục, chỉ có dáng hình cao lớn, mà phía trên còn có một đầu rồng đang nhắm mắt, tuy long nhãn không mở, nhưng Vân Phong như có thể thấy được phía sau đôi mắt kia là huyết tinh cuồng bạo.

“Đây là……” Theo tầm mắt Vân Phong, tổ tiên trong không gian tinh thần cũng thấy được mặt trái của ngọc bội, quan sát nửa ngày, cuối cùng tổ tiên nhíu mày, ông không nhớ lúc còn sống mình thấy món đồ này, cũng có lẽ là thứ lơ đãng ông chiếm được, tùy tay ném vào không để ý nữa.

Vân Phong nhìn nửa ngày, cuối cùng mỉm cười, ngọc bội này là vật duy nhất mình thích, nghĩ đến tuổi của ngọc bội, thậm chí linh khí đang tản ra nhè nhẹ, Vân Phong đưa tay đeo ngọc bội lên cổ, hành động này khiến tổ tiên cả kinh.

“Tiểu gia hỏa, con cứ đeo thế à?”

Vân Phong nháy mắt mấy cái, nhìn ngọc bội trước ngực, “Vâng, đây là vật duy nhất con thích, nếu là đồ tổ tiên để lại cho con thì không nguy hiểm đâu ạ.”

Tổ tiên muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được, “Ui, thôi thôi, con thích là được rồi, có ta ở đây thứ kia muốn làm gì con cũng chẳng được.”

Nghe thế Vân Phong cười hắc hắc, tay sờ vào ngọc bội lạnh như băng kia, nhét nó vào trong quần áo, khi dán vào da thịt Vân Phong thình lình rùng mình, ngẫm lại thật ra nó có tác dụng rất lớn trong mùa hè này.

“Mấy thứ đồ này của ta là bảo bối người khác mơ cũng chả có, con bé này lại chỉ nhín trúng cái ngọc bội kia, đúng là ba chấm.” Tổ tiên có chút không cam lòng, Vân Phong cũng chỉ cười cười, mấy thứ này đối với mình hiện tại thật sự là nửa điểm tác dụng cũng không có, hiện tại nàng cũng không có thực lực sử dụng chúng, hiện tại quan trọng nhất là, nàng muốn thành Triệu hồi sư!

“Tổ tiên, con phải làm thế nào mới có thể trở thành Triệu hồi sư?”

Tổ tiên cười hắc hắc, “Tiểu gia hỏa sốt ruột à?”

Vân Phong gật mạnh đầu, nàng cần lực lượng, lực lượng cường đại, sức mạnh có thể bảo về Vân Gia! Sớm một ngày trở thành Triệu hồi sư, Vân Gia sẽ không bị người khác vũ nhục và ức hiếp nữa! Nàng phải giúp Vân Gia quật khởi, người khác đều nói Vân Gia xuống dốc, người khác đều nói Vân Gia không có Triệu hồi sư tiếp theo, nàng muốn cho lũ mắt mù đó thấy, Vân Gia sẽ lại bay lên trời cao!

“Được, dù sao ba tháng nữa con mới đến Vũ học viện, lúc này cũng đủ để nắm giữ yếu tố căn bản của Triệu hồi sư, có lẽ còn có thể khế ước một ma thú cũng không chừng.”

Vân Phong gật gật đầu, có tổ tiên, trên con đường Triệu hồi sư dù không có được giúp đỡ tốt nhất, có tổ tiên chỉ đạo sẽ bớt được rất nhiều rắc rối, cũng sẽ càng thuận lợi hơn, nhưng Vân Phong cũng hiểu được, sư phụ dẫn vào cửa tu hành do cá nhân, tổ tiên chỉ dẫn đường, mà thực lực chân chính do bản thân cố gắng mới có thể đạt được!

“Yếu tố đầu tiên để thành Triệu hồi sư chính là trong cơ thể có tinh thần lực, nhưng khác với yêu cầu của ma pháp sư, đối với Triệu hồi sư yêu cầu tinh thần lực khá hà khắc, người trong cơ thể chứa tinh thần lực, cho dù ít khổ tu cũng có thể trở thành ma pháp sư, nhưng Triệu hồi sư lại khác, không phải ngươi có tinh thần lực là có thể thành Triệu hồi sư, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Triệu hồi sư lại ít đến thế.”

Vân Phong gật gật đầu, tinh thần lực trong cơ thể nàng dị thường dư thừa, xem ra yếu tố thứ nhất nàng đáp ứng được rồi.

“Tiểu gia hỏa tinh thần lực trong cơ thể con rất kinh người, luận tư chất, năm đó ta cũng không bằng.” Tổ tiên có chút ghen tỵ nhưng càng nhiều hơn là kiêu ngạo, Vân Phong không khỏi khẽ đỏ mặt.

“Ha ha, không có gì phải ngại, đây là thực lực của con, đừng cảm thấy thẹn thùng. Vân Gia có thể có con cũng là vô cùng may mắn, được rồi, không lan man nữa. Yếu tố thứ hai để trở thành Triệu hồi sư là cảm ứng.”

“Cảm ứng?” Vân Phong tò mò hỏi một câu.

“Cảm ứng lực nguyên tố của đất trời, Triệu hồi sư và ma pháp sư căn bản giống nhau, đều thông qua cảm ứng nguyên tố của đất trời, ma pháp sư chỉ giới hạn trong cảm ứng nguyên tố của đất trời, mà Triệu hồi sư có thể cảm ứng được lực nguyên tố trên người ma thú, đây cũng là khác nhau căn bản giữa Triệu hồi sư và ma pháp sư.”

“Được rồi, hiện tại con nhắm mắt lại cảm nhận lực nguyên tố xung quanh không gian một chút, nhớ kỹ, lực nguyên tố có bảy loại, phân biệt là thổ, lôi, phong, hỏa, thủy, quang và ám, trong đó năm loại lực nguyên tố trước là bình thường nhất, quang và ám thuộc lực nguyên tố đặc biệt, cho dù là ma pháp sư cũng rất ít sẽ có ma pháp quang và ám. Nhắm mắt lại, cảm ứng được bao nhiêu loại nguyên tố thì sau này con có thể trở thanh ma pháp sư từng ấy loại, có thể khế ước từng ấy ma thú thuộc các hệ nguyên tố đó.”

Vân Phong gật gật đầu, lẳng lặng ngồi trên giường, nhắm hai mắt lại.

“Thể xác và tinh thần ổn định, đẩy tinh thần lực trong cơ thể đi như sóng biển, dao động theo nguyên tố thiên địa, đừng làm vội.” Nghe tổ tiên, Vân Phong từ từ đưa tinh thần lực trong người ra ngoài, tinh thần lực giống như sóng cuộn, từ từ dung nhập vào bên trong không khí, thế giới tinh thần của Vân Phong, biến thành một mảnh màu xám, dần dần, Vân Phong nhận thấy tinh thần lực của mình như cộng hưởng với nguyên tố trong không khí, thế giới không còn là màu xám đơn điệu nữa, từ từ, sắc thái ngưng kết lại trong không khí.

“Tiểu gia hỏa, nhìn thấy màu gì?” Tổ tiên thuận miệng hỏi, nhưng trong lòng lại khẩn trương không thôi.

Vân Phong khẽ tạm dừng trong chốc lát, lập tức mở miệng, “Màu vàng……” Tổ tiên vừa nghe, vừa lòng gật gật đầu, đây là thổ hệ, cũng là màu mà phần lớn con người nhìn thấy, Vân Phong tiếp tục mở miệng, “Màu đỏ……” Tổ tiên vừa nghe, trong mắt phát ra kinh hỉ, tốt lắm, đây là hỏa hệ, màu mà ít nhân tài có thể nhìn thấy, hai màu sao, quả nhiên thiên phú không tệ. Tổ tiên vui vẻ nghĩ, nhưng Vân Phong lại lần nữa mở miệng, “Màu xanh……”

Tổ tiên sửng sốt, màu xanh? Phong nguyên tố! Tiểu gia hỏa này có thể nhìn được ba loại nguyên tố sao! Tổ tiên kinh ngạc còn chưa dứt, Vân Phong lại lần nữa mở miệng, “Màu lam.”

Tổ tiên đã hoàn toàn nói không ra lời, chỉ cảm thấy mình sắp không chịu nổi, bản thân lúc trước cũng nhìn được ba loại màu, tiểu gia hỏa này, lại thấy được bốn loại! Là thủy nguyên tố!

Sau khiếp sợ lại là kinh dị, Vân Phong còn nói tiếp, “Màu tím.”

Màu tím! Lôi nguyên tố khó nhất cũng bị tiểu gia hỏa này thấy được! Tổ tiên mở to mắt, năm loại, trời ạ, lại là năm loại!! Ngay cả tổ tiên Vân Gia là thiên tài ngàn năm có một cũng không thể không sợ hãi, lúc ông là Triệu hồi sư, cũng gặp nhiều thiên tài của thiên tài, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy người có thể nhìn được năm loại nguyên tố! Huống chi là Triệu hồi sư!

“Tiểu gia hỏa, chẳng lẽ con còn nhìn được màu đen và màu trắng à?” Tổ tiên thì thào hỏi, cho dù Vân Phong nói nàng có thể nhìn được, tổ tiên cũng không cảm thấy kinh hãi lắm, Vân Phong nghe được mở hai mắt, khẽ lắc lắc đầu, “Khiến tổ tiên thất vọng rồi, con không thấy màu đen và màu trắng.” q.t.t.p.WP

Tổ tiên thở mạnh một hơi, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần đã bị đả kích nghiêm trọng, đúng là tre già măng mọc, giỏi đến đâu cuối cùng cũng sẽ bị thay thế.

“Tổ tiên, làm sao vậy?” Vân Phong hỏi một câu, sao tổ tiên cứ như bị đả kích vậy?

“Tiểu gia hỏa, con có biết lúc trước ta nhìn thấy mấy màu không?”

Vân Phong cười cười, “Chắc là sáu hoặc bảy ạ.”

Tổ tiên cười khổ lắc đầu, dáng vẻ hoàn toàn sụp đổ, “Ai, không phục không được, tiểu gia hỏa, nếu con ở cùng thời với ta, chỉ sợ truyền kỳ lúc trước của ta không đáng kể chút nào.”

Vân Phong khẽ sửng sốt, chẳng lẽ…… số màu tổ tiên nhìn được không bằng mình?

“Tiểu gia hỏa, từ ngàn năm nay con là Triệu hồi sư duy nhất trên Hạo Hãn Đại Lục có thể nhìn được năm màu, nếu lão bất tử đó còn sống, nếu biết con, sợ cũng phải tự biết xấu hổ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK