• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quyển 1 – Chương 13: Sức Mạnh Của Chiến Sĩ Ngũ Cấp

Chờ thân ảnh Vân Phong hoàn toàn biến mất trong Mê Vụ Sâm Lâm, những kẻ qua đường không khỏi đều thở ra một hơi, nam nhân nằm trong hố sâu giờ phút này chỉ có thể phát ra vài tiếng vô ý thức, hoàn toàn không còn cuồng ngạo vừa rồi, hiện tại hắn đang hận mình đã trêu chọc tiểu nãi nãi này.

“Tiểu cô nương kia đến tột cùng là ở đâu ra?” Vài lính đánh thuê vừa xem kịch chụm đầu lại, ánh mắt không ngừng đảo đưa, mấy người đã là thực lực ngũ cấp, nhưng vừa rồi nhìn Vân Phong chỉ dùng một tay, cũng khẽ cảm thấy run sợ.

“Xuân Phong Trấn ngoài người bảo vệ Vũ học viện, không có ai có được thực lực ngoài ngũ cấp, huống chi là một tiểu cô nương như vậy!”

“Người bảo vệ Vũ học viện kia cho dù trẻ cũng trên ba mươi, tiểu cô nương này đâu có thế!”

“Có thể …… Là cao thủ thích dùng vẻ ngoài như thế, cho nên……”

Mấy lính đánh thuê nhất thời nhìn nhau, một chữ cũng không dám nói tiếp, chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thổi đến, mọi người đều khẽ run rẩy, may mà vừa rồi họ không giống gã ngốc kia, rất nhiều cao thủ đạt tới cấp bậc thống lĩnh đều có thể giữ vẻ thanh xuân của mình, tới cấp bậc quân chủ có thể tùy ý thay đổi dung mạo, mấy lính đánh thuê không tin một tiểu cô nương có thể có được lực lượng ngoài ngũ cấp, như vậy cũng chỉ có một khả năng, tiểu cô nương kia là tiền bối cao thủ thay đổi được dung mạo.

Cấp bậc thống lĩnh đó, vung tay lên là bọn họ bẹp dí, nếu thật sự là cấp bậc quân chủ còn kinh khủng hơn, một ngón tay cũng đủ để dí chết bọn họ!

Nghĩ đến đây, sắc mặt các dong binh tái mét, nếu thật là như vậy, một khi vị đại nhân kia mất hứng, mạng nhỏ của họ có thể bay đi lúc nào chẳng biết……Càng nghĩ như vậy càng cảm thấy sợ, may sao vừa rồi vị đại nhân kia cũng không so đo, nếu không gã ngố kia nào chỉ có ngã đơn giản như thế? Có mà thành bột mịn rồi ý chứ!

Mấy người lại nhìn nhau vài lần, đều tự có chủ ý trong lòng, nơi này không phải địa phương họ có thể đến, vị đại nhân kia xem ra không thể nào vui nổi, may mà nàng đã vào Mê Vụ Sâm Lâm, vạn nhất ma thú trong Mê Vụ Sâm Lâm chọc giận nàng, bọn họ cũng không đủ cho nàng giết!

Thân hình các dong binh (lính đánh thuê) chợt lóe, trở lại nơi ở bằng tốc độ nhanh nhất, nhanh chóng đóng gói đồ đạc, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của những người khác vội vã chạy mất dạng.

Động tác của lính đánh thuê lập tức thu hút nhiều ánh mắt cạnh Mê Vụ Sâm Lâm, nhất là những người nhìn thấy Vân Phong ra tay, thấy lính đánh thuê rời đi đều cảm thấy có điểm đáng nghi, nghĩ tới nghĩ lui trong lòng lại càng bất an, cuối cùng từng người một theo bước lính đánh thuê, cũng rời khỏi nơi này!

Một vài dong binh bỏ đi cũng chẳng có gì, nhưng rất nhiều người với dáng vẻ bất an rời đi thì đúng là có gì rồi! Dần Dần, cạnh Mê Vụ Sâm Lâm dâng lên một cơn khủng hoảng, khi số người bỏ đi ngày càng tăng, khủng hoảng cũng ngày càng lớn, trong phút chốc, từ Mê Vụ Sâm Lâm náo nhiệt vô cùng lại trở thành lạnh tanh hoang vắng, cuối cùng ngoài mấy cao thủ to gan ở lại kỳ vọng phát tài nhờ ma thú, chẳng còn ai dám dừng lại nơi đây.

Xuân Phong Trấn thành danh bởi Mê Vụ Sâm Lâm, rất nhiều người lui tới là như thế, nhưng vài ngày gần đây, người ra ngoài trấn mang về một tin giật gân, các dong binh quanh Mê Vụ Sâm Lâm đã biến mất hơn một nửa!

Tin này đối với Xuân Phong Trấn mà nói chắc chắn là một đả kích không nhỏ, vì Xuân Phong Trấn buôn bán kiếm lời phần nhiều từ những người bên ngoài đến trấn, lần này đi gần hết rồi, thu nhập cũng tụt xuống, mọi người đều hoài nghi, nhưng lại chẳng tìm hiểu được tin tức gì!

Có lúc biết một chút sẽ khiến người ta yên tâm, dù không phải tất cả nhưng sẽ không mờ mịt nữa, nhưng sợ nhất là xảy ra cái gì cũng chẳng biết, chỉ có thể đoán mò, mù mờ, cuối cùng lại sợ hãi.

Từ khi các dong binh kỳ quái rút lui u ám dần dần bao phủ trên Xuân Phong Trấn, mới đầu là oán giận giảm thu nhập, sau lại cảm thấy Mê Vụ Sâm Lâm kia như đã xảy ra điều gì đó kinh khủng, Mê Vụ Sâm Lâm là dãy núi liên tiếp có ma thú, tuy ở bên sườn núi Mê Vụ Sâm Lâm chỉ có ma thú vô lại lui tới, nhưng ai cũng không muốn chúng xông ra.

Nếu thật sự xông ra, như vậy Xuân Phong Trấn sẽ gặp nguy hiểm bị tàn sát sạch sẽ.

Mấy gia tộc ở Xuân Phong Trấn đều nhận được tin tức hư hư thực thực này, Vân Gia cũng không ngoại lệ, tuy địa vị không bằng quá khứ nhưng cũng có vai trò nhất định, Vân Cảnh thật ra cũng không quá lo lắng, hiện tại bên ông cũng chỉ có mình Vân Phong, mỗi ngày tuy nữ nhi đều ra ngoài, nhưng đều an toàn trở về, Vân Cảnh cũng dặn nàng chú ý an toàn, cũng không nói điểm dị thường ở Xuân Phong Trấn cho Vân Phong, cho nên Vân Phong không hề hay biết, nguyên nhân vì nàng lơ đãng tạo thành phản ứng dây chuyền như vậy, phản ứng dây chuyền đến cuối cùng lại khiến ngay cả giáo sư của Vũ học viện cũng phải ra tay, chuyện này để sau nói tiếp.

Trước tiên là nói về ngày đầu tiên Vân Phong tiến vào Mê Vụ Sâm Lâm, cũng có chút kinh hãi về sức mạnh của mình, đi trong rừng rậm sương mù, thường chỉ có mấy con thỏ nhìn như vô hại chạy qua người Vân Phong, Vân Phong khẽ dùng tinh thần lực cảm nhận một chút, thỏ này cao nhất cũng chỉ là thủy hệ nhất cấp thôi.

“Tiểu gia hỏa, vừa rồi nam nhân kia là chiến sĩ tứ cấp, con dùng tý sức đã đá bay gã, lực lượng thân thể này nếu ta đoán đúng, đã tới tiêu chuẩn chiến sĩ ngũ cấp.” Lão tổ tông phán một câu khiến Vân Phong giật mình, chiến sĩ ngũ cấp! Nàng năm nay mới 9 tuổi thôi, lực lượng thân thể lại đạt tới tiêu chuẩn chiến sĩ ngũ cấp? Nhìn bàn tay mảnh khảnh của mình, Vân Phong thủy chung có chút không tin, đưa mắt vừa vặn thấy trước mắt là một cây cổ thụ to lớn, chỉ có bốn người hợp lại mới ôm nổi, Vân Phong nghĩ nghĩ, vận đủ khí lực, ngưng tụ vào lòng bàn tay, đập mạnh vào thân cây!

“Ầm!” Thân cây phát ra một tiếng trầm đục, tiếp theo Vân Phong chỉ thấy trước mắt có một bóng đen, thân mình nhanh nhẹn lướt qua bên cạnh…

“Rầm!!”

Cổ thụ to lớn ngã xuống, phát ra tiếng vang lớn, cả khu đất cũng rung theo, Vân Phong nhìn thân cây ngã cạnh mình, mở to hai mắt nhìn, cây đổ thật rồi!

“Chít chít!!” Tiếng kêu giống chuột phát ra từ cây, Vân Phong có chút không biết nên khóc hay cười, trong cây đã bị đào rỗng làm tổ, hành động của Vân Phong chẳng khác nào phá nhà của chúng, bọn chuột vẫn còn đang ngơ ngác, ánh mắt nhìn Vân Phong mờ mịt, Vân Phong cười xấu hổ.

“Tiểu gia hỏa, xem ra thân thể của con được lực lượng thần bí kia biến đổi khá nhiều đấy.”

Vân Phong gật đầu, không khỏi đưa tay chạm vào ngọc đen ở trước cổ, sức mạnh thần bí kia vẫn từ từ trào ra, thời gian mấy chục ngày, thân thể nàng đã được cải tạo thành trình độ chiến sĩ ngũ cấp, trong ngọc bội này thật ra là gì, lại có sức mạnh kinh hoàng đến thế!

Vân Phong hiện tại vẫn tin lời tổ tiên, nếu ngọc bội này đúng là của tổ tiên, năng lượng quỷ dị như thế sao tổ tiên lại có thể không biết? Nếu không phải của người, vì sao lại xuất hiện trong vòng tay của người? Vấn đề này đúng là nghĩ mãi không ra.

Cảm nhận được sức mạnh đang cải tạo thân thể, Vân Phong chỉ cảm thấy vui sướng dị thường, lực lượng và phòng ngự như vậy đúng là mục tiêu của nàng, tiến bước trên con đường tu luyện chiến sĩ, về phần chiến kĩ và vũ khí cường đại của chiến sĩ nàng chẳng bận tâm.

“Tốt lắm tiểu gia hỏa, hiện tại tản ra tinh thần lực, cảm nhận tồn tại của ma thú, tìm một ma thú con thích, rồi…. khế ước.” Tổ tiên khiến Vân Phong lại có chút hưng phấn, lập tức đẩy tinh thần lực ra ngoài, sau khi tinh thần lực trào ra như thủy triều, Vân Phong liền cảm nhận được nguyên tố lực của tất cả các ma thú trong vòng mấy trăm dặm xung quanh.

Rất nhiều nguyên tố lực màu sắc khác nhau không thể ẩn nấp dưới sự bao trùm của tinh thần lực của Vân Phong, nhìn đủ màu trước mắt, Vân Phong có cảm giác… quá nhiều! Khiến nàng thật khó lựa chọn!

** Phụ lục: Giới thiệu cấp bậc của: Triệu Hồi Sư – Ma Pháp Sư – Chiến Sĩ

Cấp bậc:

1-9 cấp: Giai đoạn bình thường. Trong đó, 1-3 là sơ cấp, 4-6 trung cấp, 7-9 cao cấp

Thống lĩnh, tiền, trung, hậu, cao nhất

Quân chủ, chia làm tiền, trung, hậu, cao nhất

Tôn giả, chia làm tiền, trung, hậu, cao nhất

Trên tôn giả = ???

Ngoài cấp 7 (thất cấp) ma thú có thể nói được tiếng người, ma thú cấp bậc thống lĩnh có thể hóa thành người.

Quyển 1 – Chương 14: Tiến Vào Giữa Mê Vụ Rừng Rậm

Trong rất nhiều luồng sáng nguyên tố lực khác nhau mà Vân Phong cảm ứng được, màu vàng là chính, còn lại là màu lam và màu xanh, rất ít màu đỏ, không có màu tím.

Vân Phong nhìn nửa ngày, không biết nên lựa chọn thế nào, khế ước một ma thú, hay là thu phục hết tất cả các ma thú mình có thể khế ước?

“Tiểu gia hỏa, năng lực Triệu hồi sư cường đại, nhưng không được tham lam, chất lượng quan trọng, tuy năng lực của con trác tuyệt, nhưng thực tế phải học bò trước thì mới đi được.”

Vân Phong nghe xong, lập tức kìm nén kích động, đúng như vậy, mọi việc phải lấy căn bản làm gốc, nếu không có cơ bản thì có nhiều năng lực đến đâu cũng chỉ vô dụng, đến cuối cũng không thể đi đến đỉnh cao, chỉ có thể ở trạng thái không cao không thấp, nàng không thể biến thành như vậy, thân là người Vân Gia, tự nhiên phải làm được tốt nhất!

Cảm nhận được hơi thở hỗn loạn của Vân Phong đã ổn định, tổ tiên vừa lòng nở nụ cười, nhận tính và nhẫn lực của tiểu gia hỏa này cũng không tồi, nếu đổi thành người khác, có được năng lực siêu phàm như thế đều kiêu ngạo tự mãn, từng bước đi phải cẩn thận mới có thể phát triển mạnh nhất trong tương lai!

“Hiện tại, nguyên tố lực mà mắt con nhìn thấy, cấp cao nhất là bao nhiêu?”

Vân Phong cẩn thận phân rõ, tinh thần lực cẩn thận dò xét dao động của vầng sáng nguyên tố, tra xét hơn trăm luồng sáng tốn không ít tinh thần lực, nhưng với Vân Phong mà nói không hề ảnh hưởng.

“Cao nhất là ngũ cấp, là hỏa nguyên tố.”

“Hỏa nguyên tố có nguyên tố lực thế nào trong mắt con?”

Nghe lời tổ tiên, Vân Phong dùng tất cả tinh thần lực rời khỏi các nguyên tố lực khác, tập trung vào nguyên tố lực của hỏa nguyên tố cấp bậc cao nhất, cảm ứng một hồi, Vân Phong mở miệng, “Màu đỏ rất nhạt, giống như…… hơi yếu.”

Vân Phong khiến tổ tiên vui vẻ bật cười, Vân Phong ngẩn ra, không biết lời mình vừa nói có chỗ nào khiến lão nhân gia vui như thế.

“Ha ha ha, ta đã nói rồi mà, tiểu gia hỏa con làm sao có thể là ngũ cấp, ma thú này quá yếu, không thích hợp với con.”

Hả! Ma thú ngũ cấp quá yếu! Vân Phong kinh ngạc dị thường, từ khi được tổ tiên chỉ điểm, chuyện làm Vân Phong kinh ngạc rất nhiều, ma thú ngũ cấp là khái niệm gì, đó là trung cấp rồi! Đối với võ giả nhân loại mà nói, cho dù hai chiến sĩ lục cấp liên thủ cũng không tránh khỏi thất bại, huống chi là hỏa nguyên tố nổi tiếng cuồng bạo này, thực lực còn khủng bố hơn, nhưng ma thú như thế, tổ mắt lại cho là quá yếu!

Không thích hợp với mình, như vậy cấp bậc của mình là bao nhiêu?

“Triệu hồi sư phân rõ cấp bậc ma thú là y dựa theo cấp bậc của mình, nếu cấp bậc ma thú ngang hàng với Triệu hồi sư, như vậy màu nguyên tố lực trên người ma thú sẽ rực rỡ nhất, nếu cấp bậc thấp hơn Triệu hồi sư, màu sắc sẽ ảm đạm, nếu cao hơn Triệu hồi sư, sẽ không cảm ứng được nguyên tố lực của ma thú, chính xác là, Triệu hồi sư chỉ có thể khế ước ma thú cùng cấp hoặc thấp hơn mình.”

Vân Phong vừa nghe, khẽ sửng sốt, hỏa nguyên tố ngũ cấp mà mình cảm ứng được có vẻ ảm đạm, vậy nói cách khác cấp bậc của mình đã cao hơn ngũ cấp sao!

“Được rồi tiểu gia hỏa, có cái gì mà khiếp sợ, thiên phú của con nhất định sẽ đưa con bước cao hơn người khác, ta chưa nói à, cho dù thiên tài của thiên tài đứng trước mặt con cũng chẳng ngóc nổi đầu dậy đâu.”

Tổ tiên kiêu ngạo khiến Vân Phong cong khóe miệng, thực lực của mình có thể rất mạnh, tuy không ngờ lại mạnh đến thế, nghĩ đến phụ thân Vân Cảnh cũng gần là chiến sĩ ngũ cấp, trong lòng Vân Phong không khỏi có một tia nực cười, nếu phụ thân biết thực lực chân thật của mình không hiểu sẽ có biểu tình thế nào.

“Ma thú ngoài Mê Vụ Sâm Lâm không được, xem ra tiểu gia hỏa cần ma thú ở bên trong……”

Ánh mắt Vân Phong xuyên qua màu xanh rực hướng đến sâu trong Mê Vụ Sâm Lâm, lời tổ tiên cũng khiến Vân Phong khẽ nhíu mày, Mê Vụ Sâm Lâm liền và thông với sườn núi ma thú, bên ngoài đã là phạm vi hoạt động lớn nhất của nhân loại, về phần xâm nhập, cũng chỉ có người ngoài thất cấp mới dám xâm nhập, ma thú ngủ đông trong đó thế nào không thể hiểu hết, có nhiều nguy hiểm chỉ tưởng tượng thôi cũng không đủ.

Tổ tiên trầm mặc trong chốc lát, Vân Phong cũng yên lặng không nói, nàng chỉ biết là không có gì có thể ngăn cản nàng trở thành Triệu hồi sư, Mê Vụ Sâm Lâm, sườn núi ma thú, thế thì sao! Nếu bởi vì sợ hãi mà dừng lại không bước, vậy mình sẽ chẳng thể tiến bộ, đôi khi, dũng cảm bước ra từng bước, thành quả sẽ là trời cao biển rộng!

“Tổ tiên, con là Người Vân Gia, Người Vân Gia sẽ không khuất phục trước khó khăn!” Vân Phong nắm chặt tay, ánh mắt sáng quắc nhìn thẳng vào Mê Vụ Sâm Lâm, nơi đó, có rất nhiều ma thú lợi hại, đối với người khác đây là tự chọn cái chết, nhưng đối với Vân Phong nàng, nàng nhất định làm được!

“Được! Ha ha, hậu bối của Vân Lan sao có thể là kẻ nhát gan được!”

Vân Phong cười cười, cước bộ kiên định rảo bước tiến lên trước, động tác của nàng phải nhanh, nếu màn đêm buông xuống, cho dù thiên phú của nàng cao tới đâu, mạnh mẽ như thế nào, nàng cũng sẽ vào được mà không ra được Mê Vụ Sâm Lâm.

Nếu đã hạ quyết tâm, thì dũng cảm đi tới, mặc kệ phía trước có chông gai thế nào, chỉ cần bước qua, cho dù máu chảy, cũng không ngại ngần gì!

Mê Vụ Sâm Lâm, nơi giáp trực tiếp giữa Đông Đại Lục và sườn núi ma thú, nơi này có số lượng ma thú chưa rõ, mà Mê Vụ Sâm Lâm cũng bởi vì ma thú nhiều cấp bậc cùng sống ở một khu vực nên chia thành ba bộ phận.

Bên ngoài là tầng thấp nhất của Mê Vụ Sâm Lâm, từ ma thú đến tứ cấp, ma thú này cũng thường xuyên bị con người bắt giết, năng lực tứ cấp của chúng có chút kém cỏi, rất ít ma thú sống ngoài Mê Vụ có thực lực tới ngũ cấp, ở vòng ngoài này chúng có thể coi như trùm, nhưng ở sâu trong rừng, tất cả đều ẩn mình, đến thở cũng không dám thở mạnh.

Trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm là ma thú ngũ cấp đến thất cấp, thực lực ma thú này đối với nhân loại mà nói trừ phi là có thực lực cao cấp, bằng không con người thấp hơn cao cấp chỉ có thể trở thành món ngon trong bụng ma thú.

Ma thú tuy tính tình hung tàn, nhưng lại không dễ xâm chiếm nhân loại, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, bằng không lấy năng lực của ma thú nhân loại không có khả năng trở thành chủ nhân trên Hạo Hãn Đại Lục.

Ma thú ngũ cấp ngoài Mê Vụ Sâm Lâm cũng muốn đến Xuân Phong Trấn tàn sát một phen, nhưng có gan nghĩ mà không có gan làm, nghe nói trước kia Mê Vụ Sâm Lâm có một ma thú lục cấp tự tiện tập kích nhân loại, cuối cùng lại bị nghiêm trị, từ đó về sau, không còn có ma thú nào dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Ma thú hành động như vậy cũng không có nghĩa chúng sống hòa bình với con người, hai bên thường xuyên giao chiến, mà khát vọng của con người với sức mạnh của ma thú cũng chưa bao giờ biến mất.

Chỗ sâu nhất Mê Vụ Sâm Lâm đều là ma thú cường đại, chưa ai đi qua đó, cũng không ai dám đi vào trong đó, đại đa số nhân loại đều hoạt động ngoài Mê Vụ Sâm Lâm, tiến vào trong chỉ có nhân tài thực lực cao mới dám xâm nhập, mà chỗ sâu nhất Mê Vụ Sâm Lâm, ngay cả nghĩ cũng chả dám, không chỉ có nhân loại, cho dù là ma thú chỉ cần nghĩ đến mấy vị sống ở chỗ sâu nhất, đều đã sắc mặt đại biến, cả người run rẩy.

Một thân ảnh nhỏ như gió xuyên qua trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm, tốc độ xuyên qua kinh hách đến một số ma thú ăn cỏ bậc thấp, ngay cả Vân Lộc tốc độ nhanh nhất cũng không thể thấy rõ bóng đen này là gì, chỉ “Vút!” một tiếng đã lướt qua mình.

Bóng đen này là Vân Phong, xuyên qua Mê Vụ Sâm Lâm, Tinh thần lực của Vân Phong vẫn trào ra như thủy triều, tinh thần lực theo bản năng tiến hành tiếp nối với nguyên tố trong không khí, bất tri bất giác, Vân Phong lại lĩnh ngộ thêm một tầng về nguyên tố.

Ngay vừa rồi, nàng thử trực tiếp lợi dụng tinh thần lực tiếp nối với phong nguyên tố (nguyên tố gió/phong), không ngờ thật sự thành công, phong nguyên tố trực tiếp bị dung hợp vào bên trong tinh thần lực, mà thân hình Vân Phong dưới sự trợ giúp của gió, lại nhanh hơn đến mức nàng phải kinh ngạc.

“Tiểu gia hỏa, lĩnh ngộ phong nguyên tố con đã học xong.” Tổ tiên nói xong, Vân Phong mới hiểu, hóa ra động tác vừa rồi của mình đã khiến mình lĩnh ngộ được phong nguyên tố, nói cách khác, ma pháp phong nguyên tố đã tồn tại trong Tinh thần lực của Vân Phong.

Tốc độ của Vân Phong lại tăng thêm, gần như có thể vượt qua ma thú ngũ cấp Tử Điện Báo, thân hình như vậy không khỏi làm ma thú cấp thấp hơn cảm thấy sợ hãi, lại thu hút chú ý của mấy ma thú ngũ cấp ngoài Mê Vụ Sâm Lâm.

Ngoài Mê Vụ Sâm Lâm là địa bàn của ma thú ngũ cấp, tuy không ngừng có nhân loại xâm nhập nhưng mấy ma thú ngũ cấp này cũng không thèm để ý, bởi vì loài người chỉ lướt qua lướt lại bên ngoài Mê Vụ Sâm Lâm mà thôi, nhưng sau khi Vân Phong xuất hiện, chúng đột nhiên cảnh giác, chưa nói đến thực lực của Vân Phong, chỉ cần mục đích Vân Phong đi tới khiến cho chúng chẳng dám động đến nàng, nơi nàng đi đến chẳng phải đâu xa lạ, chính là trung bộ Mê Vụ Sâm Lâm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK