“Vương Hữu Tài.” Vân Phong thản nhiên nói một câu, nam hài nhi vẻ mặt kiêu ngạo ở đối diện khẽ sửng sốt.
“Thích gì?”
Vân Phong khẽ mỉm cười, nhưng lại không có ý cười, ngón tay chạm vào mũi, mắt lạnh như băng, “Xin lỗi Trạch Nhiên, bây giờ.”
Vương Hữu Tài nhìn thoáng qua Vân Phong, xác định nàng đang nói với mình, liếc mấy người phía sau, cả bọn lập tức cao giọng cười, cười đến xấc láo.
“Ha ha ha, iu, ta không nghe lầm chứ, ngươi đang nói chuyện với ta á?” Vương Hữu Tài cười đến chảy nước mắt, chỉ cảm thấy nữ hài tử trước mặt còn chưa cao bằng mình đúng là chán sống, phế vật ngay cả lão sư cũng không có, sắp bị Vũ học viện đuổi ra ngoài cũng dám nói chuyện với mình?
Vân Phong không nói gì, chỉ nghiêm mặt nhìn đám người cười điên cuồng, những đứa trẻ ngóng chuyện xung quanh cũng càng đông, màn xung đột này gần như hấp dẫn tất cả đứa trẻ vừa nhập học, mọi người tập trung lại hình thành một vòng tròn, quây xung quanh Vân Phong, Trạch Nhiên còn có bọn Vương Hữu Tài.
Trạch Nhiên không ngờ Vân Phong lại vì mình mà ra mặt với Vương Hữu Tài, trong lòng chỉ cảm thấy từng trận cảm động, Trạch Nhiên hắn chỉ là con của gia đình bình thường, chẳng có tiền chẳng có quyền, ngoài thiên phú không tệ ra thì chẳng có gì hết, bản thân như thế lại có thể kết thành bằng hữu với Vân Gia, còn được Vân Phong che chở như vậy, trong lòng Trạch Nhiên cảm động lại có chút lo lắng, vì hắn không đáng như thế, chỉ cần nhẫn nhịn, chờ hắn có thực lực cường đại rồi có thể để những người này khi nhục mình như thế sao!
“Vân Phong, quên đi.” Trạch Nhiên kéo ống tay áo Vân Phong, nhìn sườn mặt lạnh lùng của nàng vừa ấm áp vừa lo lo, Vân Phong khẽ nghiêng đầu, nhe răng cười với Trạch Nhiên, Trạch Nhiên không khỏi xem ngây người, nàng, thật sự rất đẹp.
“Trạch Nhiên, có đôi khi không phải ngươi nói quên đi đối phương sẽ từ bỏ ý đồ, tựa như những kẻ trước mắt này.” Vân Phong thản nhiên nói xong, nhìn lướt qua những gương mặt khó coi ở đối diện, trong lòng cười lạnh.
Trạch Nhiên và những đứa trẻ tò mò xung quanh đều không nén được kinh ngạc, tuy Vương Hữu Tài không đáng sợ, nhưng cũng không ai dám nói hắn như vậy, dù sao Lâm Mông là đại biểu ca của hắn, giống như có một chỗ dựa rất vững chắc! Lâm Mông kiêu ngạo ương ngạnh thế nào gần như đứa trẻ nào vừa vào học cũng biết, cũng sẽ tránh xung đột với Lâm Mông, Vũ học viện to lớn như thế cũng chẳng có ai quản, có thể thấy thế lực Lâm Gia lớn thế nào!
Lâm Gia cũng không biết, nếu không phải thực lực Lâm Mông là tam cấp cao nhất, Vũ học viện có mặc hắn giương oai không? Nhưng dù sao cũng là một nhân tài, tuổi nhỏ đã nổi bật như thế, xuất phát từ nguyên do coi trọng nhân tài nên cũng mắt nhắm mắt mở trước sự ương ngạnh của Lâm Mông, chỉ cần không gây ra chuyện quá lớn thì không người quản hắn.
Nhưng giờ đã khác, Vân Phong đột nhiên xuất hiện, dùng cấp 6 của hiệu trưởng Vũ học viện cũng không dò được, Lâm Mông sao có thể so? Trước kia ngoài Mai Băng thì là Lâm Mông, danh sách duy nhất kia chỉ có hai người giành giật, Vân Phong đến thì tất cả đều nghịch chuyển.
Trong mắt lão sư cùng hiệu trưởng ở Vũ học viện, tất cả hi vọng của Vũ học viện đều gửi gắm vào Vân Phong, nếu Vũ học viện Xuân Phong Trấn có thể xuất hiện yêu nghiệt như Vân Phong, đưa nàng đến võ thần học giáo đế quốc, bọn họ sẽ có bao nhiêu vinh quang chứ! Mà quá khứ bị các trường khác chèn ép, đơn giản nhờ có mình Vân Phong là thay đổi được!
Mai Băng, Lâm Mông tất nhiên cũng thực xuất sắc, nhưng căn bản không thể sánh bằng Vân Phong, nếu nói Lâm Mông và Vân Phong thật sự phát sinh xung đột, cho dù sai ở Vân Phong, Vũ học viện cũng sẽ đứng ở bên Vân Phong, Lâm Mông có thế nào, bọn họ cũng không quan tâm.
Vương Hữu Tài không biết, hắn nghĩ tảng đá hắn dựa chắc chắn không đổ, cho dù chính Lâm Mông cũng chẳng ngờ, địa vị của hắn ở Vũ Học Viện đã hoàn toàn thay đổi chỉ vì một người mà vốn đã bị hắn đánh chết Vân Phong.
“Phế vật, có giỏi thì nói lại coi.” Vương Hữu Tài hung tợn khiến Trạch Nhiên căng thẳng, theo bản năng muốn đứng trước Vân Phong, lại bị Vân Phong nhẹ nhàng đẩy ra.
“Sao nào, ngươi điếc à?” Vân Phong thần sắc không thay đổi, bộ dáng khí định thần nhàn khiến Vương Hữu Tài có chút hoảng, hắn hay đi cùng Lâm Mông nên căn bản không có bao nhiêu người dám nói chuyện với hắn như thế, nhắc đến Lâm Mông, cho dù là một ít trưởng bối cũng không khỏi cung kính vài phần với hắn, cũng không nghĩ đến……
“Ngươi chọc giận ta, không yên lành gì đâu!” Vương Hữu Tài thần sắc dữ tợn, Lâm Mông là tấm mộc cường đại, Vân Gia tính là cái gì! Còn không phải bị Lâm Gia ức hiếp sao!
Vân Phong nở nụ cười, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp cười nhạt khiến Vương Hữu Tài run run, Vân Phong từ từ cất bước về phía trước, Vương Hữu Tài vừa thấy lại lặng lẽ lui ra phía sau vài bước, thấy Vân Phong vẫn không nhanh không chậm lại đây, Vương Hữu Tài nóng nảy, lập tức gầm lên!
“Ngươi, ngươi dám động vào ta! Đại biểu huynh Lâm Mông sẽ không bỏ qua cho ngươi!” Đám người phía sau Vương Hữu Tài cũng bị khí thế của Vân Phong dọa ngã, một đám không còn dáng vẻ càn rỡ nữa, chân tay lóng ngóng lui về sau, thậm chí có mấy kẻ đã lặng lẽ nhập vào dòng người, Vương Hữu Tài lại.
Vân Phong không nói lời nào, vẫn chậm chạp bước lên, Vương Hữu Tài đổ mồ hôi, không biết vì sao hắn có điểm sợ bé gái trước mắt này, nàng là phế vật không có cả lão sư, hắn sợ cái gì! Huống chi còn có đại biểu huynh Lâm Mông, hắn bị thương là không nể mặt mũi Lâm Mông, Lâm Mông thực lực là cấp 3 cao nhất, còn không giải quyết được tiểu phế vật này?
Nghĩ đến đây, Vương Hữu Tài không lui về phía sau nữa, một loại tự tin mù quáng dâng lên khiến dáng vẻ co đầu rụt cổ ban nãy biến mất hoàn toàn, Vân Phong nhìn thấy không khỏi nhếch mày, bọn nhỏ đứng xung quanh lúc này bắt đầu ồn ào.
“Vương Hữu Tài, ngươi sợ cái gì, không phải có Lâm Mông làm chỗ dựa à!”
“Đúng vậy đúng vậy, ngươi có cái gì mà sợ!”
“Quyết đấu, quyết đấu!”
Trạch Nhiên nghe được lại có người ồn ào đòi quyết đấu, sắc mặt không khỏi khó coi muốn kéo Vân Phong về, nhưng khí thế của nàng khiến hắn bình tâm trở lại, không biết vì sao, thấy bóng dáng cẩn thận của nàng, một sức mạnh vô hình tản ra, nàng sẽ không có chuyện gì cả!
Tiếng ồn ào càng lúc càng lớn, Vương Hữu Tài cũng nóng đầu dưới tình hình ồn ào này, chỉ ngón tay vào Vân Phong, vẻ mặt khinh thường.
“Phế vật, dám quyết đấu không!”
Vân Phong vừa nghe, lập tức lạnh lùng mỉm cười, người này cuối cùng ngu xuẩn tới trình độ nào, muốn chết đến thế ư.
“Ngươi nói ta có dám hay không?”
Vương Hữu Tài cười ha ha, tiểu hài tử xung quanh cũng cười vang lên, đối với Vân Phong và Vương Hữu Tài bọn họ cũng chẳng biết rõ, bọn họ chỉ muốn xem một trận kích thích ngươi sống ta chết mà thôi!
“Ha ha ha, có dám hay không? Ta nói ngươi không dám, phế vật ngươi ngay cả lão sư cũng không có, nhát gan tiểu tiện nhân, ngươi……!”
Những lời khó nghe phát ra từ miệng Vương Hữu Tài, Trạch Nhiên nghe đến vẻ mặt khó coi, khó ném được muốn xông lên cho hắn vài quyền! Đánh chết tên mồm heo này! Không đợi hắn có động tác, Vân Phong vừa rồi còn đứng tại chỗ lại quỷ dị biến mất, mọi người sửng sốt, bọn nhỏ xem diễn đều mở to hai mắt, người đâu rồi?
Vương Hữu Tài còn chưa kịp nói hết lời ác độc, chỉ cảm thấy trước mặt đầy áp lực, khiến hắn nghẹn lại, bóng đen chợt lóe, ánh mắt Vương Hữu Tài đột nhiên trợn to, đồng tử đột nhiên co lại!
Vân Phong mặt không chút thay đổi xuất hiện ở trước mặt hắn, một chớp mắt ngắn ngủn, nàng lại đến trước mặt mình, đây là tốc độ gì!
“Tốt lắm, ta chấp nhận quyết đấu.”
Nhìn nụ cười lạnh quỷ dị ở khóe môi nữ hài, trái tim Vương Hữu Tài đột nhiên ngừng đập một nhịp, chỉ cảm thấy thân mình chột dạ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hắn…… Cũng không thu lời lại được!!
Quyển 1 – Chương 34: Kẻ Làm Nhục Vân Gia, Chết!Được, ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi.
Lời vừa ra khỏi miệng, bọn nhỏ xung quanh vung tay hô to, cả đám hai mắt cuồng nhiệt nhìn Vương Hữu Tài và Vân Phong, quyết đấu đó, với tuổi của chúng mới chỉ nghe người khác nói đến, chưa từng thấy quyết đấu thật!
“Quyết đấu! Quyết đấu! Quyết đấu!” Tiếng hoan hô vang dội, hai mắt cuồng nhiệt đều nhìn chăm chú vào hai người, Trạch Nhiên nhiệt huyết sôi trào, Vân Phong sẽ thắng, nhất định!
Vương Hữu Tài nhìn Vân Phong trước mặt, nuốt vài ngụm nước miếng, trên trán rỏ xuống từng dòng mồ hôi, từ má chảy xuống cổ, tình huống như bây giờ hắn đã không còn bậc thang mà xuống, hoặc là nhận thua, hoặc là đánh chết con bé trước mặt này!
Vương Hữu Tài đứng thẳng lưng, tuy thần sắc không tốt lắm, nhưng cũng không thể không kiên trì! Sợ cái gì! Nàng ta là phế vật! Có thể làm gì mình! Hơn nữa mình cuối cùng cũng có quan hệ với Lâm Mông, cho nó mấy cái gan nó cũng không dám làm gì mình!
Nghĩ đến đây, Vương Hữu Tài lui nửa bước, khí mạch chuyển dịch toàn thân, cơ bắp nở ra, tuy hắn không trải qua huấn luyện chính thống, không có vũ kỹ, nhưng từ nhỏ hắn đã bắt đầu tu luyện chiến sĩ, dùng quyền để đánh hắn vẫn biết dùng!
Vân Phong vừa thấy, ý cười trên khóe miệng càng sâu, tay nhỏ bé nhẹ nhàng nắm thành quyền, cổ khẽ vặn vẹo vài cái, “Tiểu gia hỏa, xuống tay nhẹ thôi.” Tổ tiên cười hớ hớ, Vân Phong mím môi cười, tâm niệm kết nối cùng tổ tiên.
“Tổ tiên yên tâm, Phong Nhi biết chừng mực.”
Mắt nhìn Vương Hữu Tài bắn ra ánh sáng lạnh, Vương Hữu Tài, ngươi là lễ vật đầu tiên ta tặng cho Lâm Mông!
“Ta sẽ làm trọng tài!” Một nam hài nhi nhỏ nhắn kích động chạy lên, Vương Hữu Tài và Vân Phong đều không có ai làm trọng tài, nhưng trọng tài phải có, ‘tư đấu’ tất nhiên có thể, nhưng muốn phiêu lưu mạo hiểm, công bằng quyết đấu nhất là ở Vũ học viện, trọng tài là người chứng kiến công bằng, huống hồ bây giờ có nhiều đứa trẻ ở đây như vậy, hắc bạch thị phi mọi người đều tự sáng tỏ.
Tiểu nam hài thấy hai người không phản đối, càng có chút hưng phấn, mở to mắt nhìn hai người giương cung bạt kiếm, lập tức giơ cao cánh tay, cất giọng hô lớn, “Quyết đấu — bắt đầu!”
Vừa dứt lời, tiểu nam hài lập tức nhanh nhẹn rút lui về phía sau, rời xa vòng chiến của hai người, xem quyết đấu là chuyện rất đã, làm trọng tài còn đã hơn, nhưng phải chú ý đến an toàn.
Sau tiếng hô của bé trai, Vương Hữu Tài quát khẽ một tiếng, chiến khí từ khí mạch trào ra, bọn tiểu hài tử xem diễn đều mở to hai mắt, nhìn khí thế của Vương Hữu Tài không khỏi sợ thay Vân Phong, nếu đổi thành chúng cũng không thắng được đâu!
Trạch Nhiên vẻ mặt nhẫn nại im lặng đứng phía sau, mắt nhìn chằm chằm vào Vân Phong, không bỏ qua cả động tác nhỏ, chỉ cần Vân Phong có chút nguy hiểm hắn sẽ xông vào, cho dù phá hủy quy định quyết đấu, cho dù sẽ bị mọi người cười nhạo thậm chí đưa tới phiền toái, hắn cũng không để ý!
Vân Phong buồn cười nhìn thoáng qua Vương Hữu Tài, bằng nửa điểm chiến khí này có thể làm gì mình, Vân Phong đã từng một chọi một với ma thú biến dị! Đừng nói là Vương Hữu Tài, cho dù là quyết đấu cùng hiệu trưởng Vũ học viện Vân Phong cũng có thể mỉm cười!
Nhẹ nhàng quơ quơ cánh tay, suy nghĩ trong lòng bắt đầu vận lực lượng, tuy lực lượng thân thể Vân Phong là chiến sĩ ngũ cấp, nhưng tựa như ma thú, chiến sĩ ngũ cấp ngang cấp, cho dù là xuất phát từ giai đoạn cao nhất cũng cùng lắm thì bất phân thắng bại với Vân Phong, lực lượng cải tạo của ngọc bội thần bí khiến Vân Phong có được một cơ thể mang sức mạnh của ma thú!
Chiến sĩ ngũ cấp và chiến sĩ cấp 6 hợp lại mới có thể phân cao thấp với nàng!
Hô……! Nhẹ nhàng thở một hơi, Vân Phong suy nghĩ, dùng lực lượng cấp 1 cao nhất, nếu vượt qua giới hạn này, phỏng chừng Vương Hữu Tài kia một quyền chết ngay, hắn chết cũng chẳng sao, nhưng lại không lôi được tên Lâm Mông ra, nàng chỉ cần Vương Hữu Tài khóc lóc đến chỗ Lâm Mông, nói tình huống của mình dụ Lâm Mông đến!
Âm thầm áp chế lực lượng thân thể, Vân Phong để lực lượng ở mức cấp 1 cao nhất, như vậy người khác cũng sẽ không sinh ra hoài nghi, Lâm Mông cũng sẽ không cảnh giác.
“A!” Chiến khí của Vương Hữu Tài chạy toàn thân, quyền đột nhiên nắm chặt, đánh thẳng đến gương mặt của Vân Phong, xem ra hắn muốn dùng một quyền đánh hạ Vân Phong.
Vân Phong cười cười, nhìn quyền đánh thẳng đến mình, một bàn tay nhẹ nhàng hướng lên trước, ngăn cản toàn bộ sức mạnh trong quyền của Vương Hữu Tài!
Vương Hữu Tài sửng sốt! Lập tức một quyền khác đột nhiên chém ra, nhưng kết quả vẫn thế, Vân Phong nhẹ nhàng đẩy, đã chuyển quyền của Vương Hữu Tài qua một bên, không hề tốn sức.
Vương Hữu Tài lui về phía sau vài bước, hai người vừa giao thủ để lại cho Vương Hữu Tài rung động không nhỏ, mình bây giờ là chiến sĩ cấp 1 trung kỳ, phế vật lại thoải mái tránh được quyền của mình như thế, điều này sao có thể! Hay là…… Thực lực của nàng trên cấp 1 sao!
Vương Hữu Tài mờ mịt khiến Vân Phong cười lạnh, thấy hắn cảnh giác, thân hình Vân Phong đột nhiên tiến lên, ra quyền giống Vương Hữu Tài, trực diện đánh vào mặt hắn!
“Bây giờ đến phiên ta.” Vân Phong nói một câu, Vương Hữu Tài vội vàng muốn lắc mình né tránh, nhưng thân hình vừa động quyền đã đến trước mặt hắn, Vương Hữu Tài hoảng hốt, quyền kia mang sức mạnh lớn hơn của hắn, hắn không trốn nổi rồi.
“A!” Hét thảm một tiếng, thân mình Vương Hữu Tài đột nhiên bay ra hơn mười thước, cuối cùng chật vật ngã xuống, phát ra tiếng vang nặng nề, khuôn mặt đã sưng lên, đột nhiên ho khan vài tiếng, một ngụm máu tươi phun ra cùng mấy cái răng.
Bọn nhỏ xem diễn ngây người, này, đây là thực lực gì, một quyền đã đánh bay người ra ngoài, hơn nữa…… Mặt lại thành thế kia! Phế vật? Nàng là phế vật? Đến tột cùng là ai nói! Người như vậy làm sao có thể là phế vật!
Trạch Nhiên nhìn một màn trước mắt, trong lòng nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức có chút vui sướng, Vân Phong không phải phế vật, thực lực của nàng cao hơn mình! Chỉ là Trạch Nhiên có điểm không rõ, vì sao Vân Phong lại có lão sư?
Vương Hữu Tài đứng lên, hai chân lại không nén được run rẩy, đưa tay sờ mặt mình, nhìn máu và răng trên tay, trong lòng bi phẫn dị thường, nàng thật sự dám ra tay với mình! Ngẩng đầu thấy Vân Phong đi tới chỗ mình, Vương Hữu Tài biến sắc, mồm miệng hô, “Đừng, đừng tới đây, ngươi dám đánh ta, ngươi dám đánh ta, đại biểu huynh Lâm Mông sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Có lẽ Vương Hữu Tài đã quên, trận quyết đấu này là hắn khơi mào, Vân Phong chỉ ứng chiến thôi, mà Vương Hữu Tài lại nhắc đến Lâm Mông, có thể thấy được hắn đang rất sợ hãi.
Biết mình không thắng được Vân Phong, lại không muốn cúi đầu nhận thua, Vương Hữu Tài bây giờ đang tiến thoái lưỡng nan, nhiều người nhìn như vậy, bản thân thật muốn cúi đầu nhận thua nhưng lại xấu hổ, nếu nàng ta đủ thức thời nên nể mặt Lâm Mông, cho mình một bậc thang leo xuống.
Vân Phong lắc đầu, khẽ thở dài một tiếng, có chút thương hại nhìn thoáng qua Vương Hữu Tài, ánh mắt này khiến Vương Hữu Tài cực kỳ không thoải mái, “Con mẹ nó, ngươi có ánh mắt gì! Tưởng mình rất giỏi sao? Vân Phong? Ha ha, Vân Gia chỉ là một trò cười, ngươi cũng là một trò cười, Người Vân Gia các ngươi nhất định sẽ bị Lâm Gia dẫm nát dưới lòng bàn chân, ha ha ha! Người Vân Gia Các ngươi….. A!”
Vương Hữu Tài có lẽ điên rồi, Vân Phong trầm xuống, khí thế toàn thân cũng tăng lên không ít, bọn nhỏ xem diễn đều cảm thấy áp lực, tiếng thở cũng giảm bớt, chỉ có Vương Hữu Tài vừa ngã xuống đất là thở hồng hộc, vẻ mặt thống khổ vạn phần.
“Ngươi, ngươi, đồ đê tiện, Lâm, Lâm Mông sẽ không tha, buông tha cho ngươi……” Vương Hữu Tài cuộn người mặt đất, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, khi Vân Phong đánh xuống, đã đánh thẳng vào lồng ngực hắn, giờ phút này trước ngực Vương Hữu Tài có chút biến đổi, xương cốt như bị đánh nát.
Vân Phong đột nhiên nhíu mắt, một chân dẫm thật mạnh lên ngực Vương Hữu Tài, chỉ nghe thấy Vương Hữu Tài thê thảm kêu to, một ngụm máu tươi đột nhiên phun ra, có vài giọt thậm chí bắn lên mặt Vân Phong, tiếp theo thân mình giật giật, không còn biểu cảm nữa.
Người đã chết!
Bọn nhỏ xem diễn sắc mặt tái nhợt, mở lớn miệng nói không ra lời, quyết đấu có kẻ chết là chuyện bình thường, nhưng lúc xảy ra trước mặt thật, những đứa trẻ lần đầu thấy quyết đấu này vẫn không chấp nhận được, có đứa còn nôn mửa.
“Kẻ làm nhục Vân Gia, chết!” Vân Phong lạnh lùng nói một câu nơi sân yên tĩnh, sắc mặt bọn nhỏ trắng bệch, Vân Gia…… Vân Phong…… cường thế như vậy, khiến bọn chúng cảm thấy…… Sợ hãi!
Vân Phong rút chân về, trên mặt lạnh như băng, dám khi nhục Người Vân Gia, làm hại Người Vân Gia, đều phải chết! Rồng có vảy ngược không được chạm vào, nàng cũng như thế! Ai dám đụng vào Vân Gia, nàng sẽ bắt chúng phải trả giá!