Trợ lý nhìn lại người đại diện.
Người đại diện thở dài, hướng nàng gật gật đầu.
Tiêu Ất Ất tính tình không tốt, lên cao tầng càng kiêu ngạo, trong công ty tới tiền bối cũng dám đắc tội, người đại diện của cũng là được bài trí, ngay cả ngăn trở, vị tiểu tổ tông này cũng sẽ không nghe, nói không chừng còn sẽ đem rơi tại trên người nàng…… Còn không bằng để nàng đi lăn lộn.
Cũng may Thẩm Nghiệp cũng không phải đại lão gì đắc tội không nổi, chỉ là một cái kẻ đáng thương mà thôi. Ai đều biết y bị cha ruột đuổi khỏi nhà, lại bị mẹ kế làm cho thân bại danh liệt, hiện tại trên mạng người mắng y cũng rất nhiều.
Mặc dù biết Tiêu Ất Ất chỉnh y, Thẩm Nghiệp khẳng định cũng không dám tới tìm phiền toái.
Vì thế trợ lý lên Weibo, phát một tin tức: 【 Tôi nghe nói một chuyện, nghệ sĩ hư hư thực thực họ Thẩm chơi ma túy, đối babii Ất nhà tôi nói năng lỗ mãng, nguyền rủa babi Ất nhà tôi chỉ có thể hồng một tháng, còn nói babi Ất nhà tôi tháng sau sẽ phạm kiện cáo…Thần thần bí bí, chúng tôi đều cảm thấy y điên rồi……Tuy rằng việc cậu ta chơi ma túy đã làm sáng tỏ, nhưng ai biết có phải có người bao che cậu ta hay không…… Nghe nói người play ma túy quá độ, tinh thần sẽ thất thường……】
Tiêu Ất Ất trước khi xuất đạo là ngôi sao streamer, có không ít fan già, sau khi xuất đạo lại tham gia một tổng nghệ, hút không ít fan mới, là tân nhân lưu lượng hồng.
Trợ lý bị công ty an bài trà trộn vào đàn fans Tiêu Ất Ất, lại bởi vì nàng thường xuyên phát một ít ảnh chụp Tiêu Ất Ất mà người khác không có, thực nhanh liền thành fan dẫn đầu, Weibo nàng có hơn hai vạn fans chú ý.
Khi Weibo phát ra, fan Ất liền bùng nổ. Nghệ sĩ họ Thẩm play ma túy, còn không phải là Thẩm Nghiệp sao? Thẩm Nghiệp cư nhiên dám nguyền rủa Ất cưng, này như thế nào có thể nhẫn! Fans sôi nổi ùa vào Weibo Thẩm Nghiệp ——
“Miệng độc như vậy, sinh hoạt ngày thường nhất định ráT khổ đi?”
“Có bệnh phải trị!”
“Play ma túy cút khỏi giới giải trí!”
Weibo Thẩm Nghiệp là khi nguyên chủ mới tiến vào giới giải trí thì mở, fans hơn một trăm vạn, fan chân chính phỏng chừng không vượt qua một vạn đi, vẫn là bởi vì giá trị nhan sắc y không tồi, lúc này mới hấp dẫn một đám nhan khống.
Đối mặt fans Ất là một quần thể khổng lồ có tổ chức kỷ luật, fans nhan sắc Thẩm Nghiệp quả thực bị đâm một kích.
Thực nhanh Weibo Thẩm Nghiệp Weibo liền tràn ngập nguyền rủa chửi bới.
Thấy fans đứng ra cho chính mình, Tiêu Ất Ất cuối cùng lộ ra cười: “Hừ, đấu với mị!”
Vừa lúc Lưu Nguyệt Quyên cũng ở trên mạng bôi đen Thẩm Nghiệp, thấy có người chỉnh Thẩm Nghiệp, ả lập tức xuất động thuỷ quân, cùng fans Tiêu Ất Ất đem Thẩm Nghiệp đưa lên hot search.
# Đếm kỹ năng khoá hợp pháp #
# Họ Thẩm cút khỏi giới giải trí #
Các dân mạng phản cảm với ma túy, tuy rằng Từ Tư Tư đã giúp Thẩm Nghiệp làm sáng tỏ, nhưng bởi vì Lưu Nguyệt Quyên vẫn luôn bôi Thẩm Nghiệp, rất nhiều người đều cho rằng Thẩm Nghiệp thật sự play, mọi người đi vào, không tránh được nghị luận vài câu.
“Tiểu gia hỏa này lớn lên đẹp, cơ mà có điểm tối tăm, play ma túy hủy cả đời a.”
“Đáng tiếc, chỉ bằng nhan sắc này ở giới giải trí khẳng định có thể hồng.”
“Cho nên xin khuyên mọi người, chân quý sinh mệnh, rời xa ma túy.”
Fans Thẩm Nghiệp đành phải chạy tới giải thích ——
“Đã sớm làm sáng tỏ, Thẩm Nghiệp là bị hãm hại, nước tiểu anh ấy kiểm trình âm tính, cùng ngày đã được ra.”
“Thỉnh mọi nguời hông cần bịa đặt tin đồn, Thẩm Nghiệp không có play ma túy.”
Đáng tiếc thanh âm fans quá mỏng manh, thủy quân Ất phấn cùng Lưu Nguyệt Quyên mời hoàn toàn bao phủ, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Thẩm Nghiệp bị bôi nhọ.
Lúc này Thẩm Nghiệp đã ngồi thang máy lên tầng, cũng không biết chính mình bị Tiêu Ất Ất cùng Lưu Nguyệt Quyên liên thủ hố.
Mà Từ Tư Tư cũng không biết Thẩm Nghiệp ở dưới lầu tính một quẻ cho Tiêu Ất Ất, càng không biết bởi vì một quẻ này, Thẩm Nghiệp lại bị đẩy lên hot search. Cô đang ở văn phòng ông chủ đẩy mạnh tiêu thụ Thẩm Nghiệp: “Thạch tổng, ngài liền thử xem đi, Thẩm Nghiệp thật sự rất lợi hại.”
Cô mang ra quá không ít nghệ sĩ nổi tiếng, ở công ty có địa vị nhất định, có thể cùng ông chủ nói chuyện.
Ông chủ kêu Thạch Ba Tiêu, một tay sáng tạo ra Giải Trí Chuối Tây lớn mạnh, ở trong vòng rất có địa vị. Từ Tư Tư đã ở chỗ này một giờ, Thạch tổng tức giận nói: “Cô nói Thẩm Nghiệp? Cậu ta nếu thật sự có bản lĩnh, như thế nào ngay cả Thẩm gia cũng không trị được, còn bị mẹ kế làm cho thân bại danh liệt?”
Từ Tư Tư: “……”
Cô đã đem việc Thẩm Nghiệp hai mươi tuổi thức tỉnh thiên phú lăn qua lộn lại mà nói mấy lần, nhưng ông chủ chính là không tin.
Thạch tổng xua tay, nói: “Bằng hữu tôi nói giới thiệu cho tôi một đại sư lợi hại……Cô a, hảo hảo cùng Thẩm Nghiệp nói chuyện đi, đừng làm cho Thẩm Nghiệp đi đường ngang ngõ tắt, gạt người làm xiếc!”
Từ Tư Tư nói thầm: “Y mới không gạt người!”
Lúc này bí thư ở bên ngoài gõ cửa bẩm báo, nói là Thẩm Nghiệp tới.
Thạch tổng nói: “Để cậu ta trở về.”
Từ Tư Tư vội vàng nói: “Tốt xấu để y tiến vào, nghe y nói một chút như thế nào.”
Thạch tổng liếc nhìn cô một cái, thở dài nói: “Tư Tư a, nghiệp vụ cô năng lực xuất chúng, mang nghệ sĩ kiếm lời cho công ty không ít tiền, tôi là rất xem trọng cô, nhưng là cô…… Có điểm quá thiện lương.”
Ở trong vòng cũng coi như là một đóa kỳ ba.
Từ Tư Tư cũng đi theo thở dài: “Vậy ngài có gặp y hay không?”
Thạch tổng bất đắc dĩ, cuối cùng đồng ý cho Thẩm Nghiệp tiến vào.
Thẩm Nghiệp vừa tiến vào văn phòng, Từ Tư Tư liền lôi kéo cánh tay cậ, nói: “Đây là Thạch tổng, cậu mau tính giúp Thạch tổng, chuyện trong nhà nên giải quyết như thế nào.”
Thạch tổng đánh giá Thẩm Nghiệp. Hắn nhưng thật ra biết Thẩm Nghiệp này, tuy rằng cùng Thẩm gia lui tới không nhiều lắm, nhưng Thẩm gia cũng coi như hào môn nhà giàu Hải Thành, hắn cũng rất bội phục bản lĩnh ông ngoại Thẩm Nghiệp dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đối Thẩm gia ấn tượng không tồi. Chỉ tiếc Thẩm gia xui xẻo, gặp súc sinh vong ân phụ nghĩa tới cửa làm con rể. Sau khi ông ngoại Thẩm Nghiệp ông ngoại qua đời, Dương Minh liền đuổi Thẩm Nghiệp ra khỏi nhà, chuyện này hắn cũng có nghe thấy.
Hôm nay Thẩm Nghiệp mặc áo thun đơn giản cùng quần jean, khuôn mặt trắng nõn tú khí có loại hương vị vô tội
Vừa thấy, liền biết là đứa nhóc con chưa lớn đâu.
Nể ông ngoại Thẩm, thái độ Thạch tổng còn xem như ôn hòa, nói: “Nghe Tư Tư nói, cậu có thể xem bói?”
Thẩm Nghiệp tự nhiên nhìn ra Thạch tổng hoài nghi.
Cậu nhìn kỹ mặt Thạch tổng, cười gật đầu: “Dạ, rất am hiểu.”
Thạch tổng: “……” Thật đúng là một chút cũng không khiêm tốn.
Thẩm Nghiệp nói: “Mẹ ngài vẫn luôn sinh bệnh đi? Việc này không khó giải quyết, tôi đi một chuyến tới nhà ngài, hôm nay là có thể xong.”
Thạch tổng rất kinh ngạc, xác thật là mẹ hắn sinh bệnh lạ, hắn mang mẹ đi qua vô số bệnh viện, đi tìm vô số chuyên gia, thậm chí còn ra nước ngoài kiểm tra qua, đều không tra ra nguyên nhân bệnh.
Nhưng hắn cũng không bởi vậy mà tin tưởng Thẩm Nghiệp, ngược lại cân nhắc, phỏng chừng là Từ Tư Tư trước đó lộ ra tình huống mẹ hắn cho Thẩm Nghiệp.
Hắn nghiêm túc nói: “Cậu thực sự có biện pháp? Không phải nói giỡn?”
Thẩm Nghiệp nói: “Đương nhiên.”
Thạch tổng càng thêm nghiêm túc: “Cậu nên nghĩ kỹ, nếu chơi tôi, tôi sẽ không để cậu sống quá tốt!”
Thẩm Nghiệp mỉm cười nói: “Yên tâm, không phải chơi ngài.”
Thấy cậu lời thề son sắt, Thạch tổng không khỏi có vài phần chần chờ, hay là y thật giống như lời Từ Tư Tư nói, thức tỉnh thiên phú rồi?
Loại sự việc này lại thực mơ hồ, nhưng người làm ăn nhiều ít vẫn là tin.
Suy xét mãi, Thạch tổng rốt cuộc nhả ra, nói: “Bạn tốt bên kia cũng giới thiệu một đại sư, nghe nói rất lợi hại, chờ thêm hai ngày bạn tốt tôi mời đại sư tới, hai người lại đi cùng đi.”
Tuy nói hắn đáp ứng, nhưng nghe được ra hắn vẫn như cũ không tin bản lĩnh Thẩm Nghiệp. Từ Tư Tư không khỏi cảm thấy có chút đáng tiếc, một cơ hội tốt như vậy, nếu mất đi, hai trăm vạn kia Thẩm Nghiệp khi nào có thể trả hết……
Thẩm Nghiệp nhưng thật ra không có cảm nghĩ gì, cậu đối chính mình phi thường có tin tưởng, liền tính hai ngày cùng cái gọi là tỷ thí đại sư, cậu cũng có thể thắng.
Thạch tổng quay đầu nhìn thấy Từ Tư Tư biểu tình muốn nói lại thôi, dứt khoát nói: “Bằng hữu tôi giới thiệu đại sư là cao nhân, trước đó con của cậu ta bị bọn buôn người bắt cóc, đại sư chưa thấy qua y cùng con của y, chỉ nhìn tướng mạo cha y, liền tính ra vị trí con của y, cảnh sát chạy tới, trực tiếp bắt được bọn buôn người…… Đây chính là có bản lĩnh thật!”
Chuyện này đã ở trong vòng truyền ra, rốt cuộc Phú Dụ Thật Nghiệp cũng là công ty không nhỏ, Phú Quang Lâm vận dụng bao nhiêu nhân lực tài lực, cũng chưa thể tìm được bọn buôn người. Nghe nói bọn buôn người có tổ chức bí mật, có thể tránh né đuổi bắt. Kết quả bị cao nhân tính toán, trực tiếp liền bị người tìm được, tổ chức bọn buôn người cũng bị nhổ tận gốc.
Hiện tại rất nhiều người xếp hàng, đều muốn Phú Quang Lâm giới thiệu vị đại sư kia.
Chỉ tiếc y chỉ ở nhà an ủi con, tạm thời không có thời gian đi liên hệ đại sư.
Thạch tổng liếc mắt nhìn Thẩm Nghiệp một cái, nói: “Cậu vẫn là đi giải quyết việc trên mạng, nhân sinh cậu còn dài, nếu yêu cầu trợ giúp, có thể tìm tôi, nhưng ngàn vạn đừng đi nhầm đường.”
Lời này có điểm tận tình khuyên bảo, gần đây hắn cùng ông ngoại Thẩm Nghiệp cũng coi như quen biết, hắn không muốn nhìn Thẩm Nghiệp đi lối rẽ; thứ hai Từ Tư Tư cũng đi theo Thẩm Nghiệp cùng nhau hồ nháo, hắn là muốn báo cho hai bọn họ, làm người làm việc đều đến phải làm đến nơi đến chốn.
Kết quả hai người không có nửa điểm cảm xúc, ngược lại thần sắc phức tạp mà nhìn hắn.
Hắn nhíu mày, chẳng lẽ hắn nói còn chưa đủ rõ rangd sao?
Thẩm Nghiệp bỗng nhiên nói: “Vị ằng hữu kia của ngài, có phải ông chủ Phú Dụ Thật Nghiệp hay không?”
Thạch tổng kinh ngạc: “Cậu như thế nào biết?”
Lần này đổi thành Từ Tư Tư cười: “Tôi còn biết, ngài khẳng định không hỏi Phú tổng tên vị đại sư kia là gì, đúng không?”
Thạch tổng tưởng tượng, hắn xác thật không hỏi, tức khắc gõ đầu, nói: “Tôi quên mất ”
Từ Tư Tư cười nói: “Nếu không hiện tại ngài liền hỏi một chút đi.”
Thạch tổng cảm thấy giọng nói của cô có chút cổ quái, chẳng lẽ cô nhận thức vị đại sư kia? Bất quá hắn cũng muốn biết tên đại sư, vì thế cầm lấy di động, gọi cho Phú Quang Lâm.
Phú tổng bên kia đang ở bệnh viện trông con, nhận được điện thoại ông bạn, hỏi: “Lão Thạch, làm sao vậy?”
Thạch tổng nói: “Ông lần trước nói giới thiệu đại sư cho tôi, gọi là gì?”
Phú tổng kỳ thật cũng chưa thấy qua ân nhân, nhưng cha y vẫn luôn đối y ân cần dạy bảo, để y nhớ kỹ tên ân nhân, tự nhiên là nhớ rõ, không chút suy nghĩ liền đáp: “Thẩm Nghiệp.” . Truyện Đô Thị
Thạch tổng: “……”
Hắn bóp di động, sắc mặt cổ quái lại cứng đờ mà nhìn về phía Thẩm Nghiệp, một lúc lâu, mới nói: “……Ông có thể nói biết tuổi tác thế nào không?”
Phú tổng thật đúng là không biết tuổi tác ân nhân, chỉ biết tuổi rất trẻ, nhưng cụ thể bao nhiêu năm, cũng không biết, vì thế đem điện thoại cho cha.
“Không đến hai mươi tuổi đi, thoạt nhìn giống trẻ con. Bất quá cậu ngàn vạn đừng xem nhẹ cậu ta, thật đúng là có bản lĩnh. Nếu không phải gặp cậu ta, cháu ta sớm bị bọn buôn người bán đi lên núi!” Thanh âm ông cụ khí phách mười phần, từ bên kia điện thoại truyền tiến tai Thạch tổng.
Thạch tổng: “……”
Thạch tổng sợ ngây người.