• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên du thuyền hoang tàn đó, Doãn Bách Thần mất đi ý thức chìm vào hôn mê sâu, mất máu quá nhiều dẫn đến nguy kịch, bốn viên đạn ghim sâu vào trong cơ thể, có một viên đâm thủng cả bụng.

Đúng là có tố chất của người lãnh đạo, sức chịu đựng cũng không phải dạng vừa. Người bình thường nếu bị thương như thế đã tắt thở từ lâu.

Năm tên lính thủy đứng đợi anh ngất đi mới bắt đầu liên lạc với tàu ngầm, con tàu ngầm to lớn dần nổi lên mặt nước, nhanh chóng mang anh chìm xuống biển sâu. Sau khi rời đi được mười lăm phút mới cho nổ thuyền.

Lien đứng nhìn qua ô cửa kính, từ trên toà nhà lớn nhìn xuống đường phố tấp nập. Nếu kế hoạch này thành công, chỉ cần mang được Doãn Bách Thần sống sót quay về thì cô có thể bên cạnh anh ấy rồi.

Chiếc tàu ngầm có sẵn đội ngũ y tế đứng đợi. Mang anh lên bàn mổ lập tức phẫu thuật. Còn cứu được. Sau khi cập bến cảng lập tức đưa anh lên máy bay tư nhân bay thẳng đến Mỹ.

Đến nơi, Lien đã đứng đợi sẵn ở đó. Đưa anh vào phòng cấp cứu kiểm tra lại lần nữa. Ổn định mọi thứ rồi mới gọi điện về cho cha.

Người đàn ông cao lớn vạm vỡ tên Brei-cầm đầu bang mafia ở Italia, có người vợ gốc Trung và một cô con gái tên Mia, là Lien. Lần này nhờ con gái góp mưu, hắn vừa hạ được lão đại của đường dây buôn vũ khí xuyên lục địa, vừa cho đứa con cưng của mình một người mà con bé thích.


"Cha! Anh ấy an toàn rồi! Lần này cảm ơn cha!"

"Con gái, hắn bị thương nhưng đâu có mất trí? Nếu hắn tỉnh lại con phải làm sao?"

Mia im lặng mỉm cười, khuôn mặt xẹt qua một tia tàn nhẫn, giọng điệu nói chuyện vẫn không thay đổi.

"Cha! Làm cho anh ta mất trí là được mà! Không phải sao?"

Hai cha con cùng nhau cười lớn, thành quả bọn chúng có được ngày hôm nay đều phải trải qua cả một quá trình. Phải nói từ lúc Hạ Nhiên xuất hiện, anh có cô là điểm yếu, chúng liền cho người trà trộn vào công ty và tổ chức của anh mà ẩn nấp mấy năm liền. Đến bây giờ mới là lúc tận hưởng chiến thắng.

Mất Doãn Bách Thần như rắn mất đầu, giờ đây Đông Nam Á trở thành một mớ hỗn độn đấu đá lẫn nhau. Nhân cơ hội này Brei và con gái hắn định thâu tóm cả thị trường bên đó. Nhưng ngặt nỗi vẫn còn lũ thủ hạ sâu bọ của anh là Time, Will và K8. Còn một người trước giờ hoạt động ngầm trong tổ chức vài năm trở lại đây, bọn chúng điều tra thế nào cũng không tra được, đến cả nội gián cũng bất lực.

Người này thực lực ngang bằng anh, dùng người vô cùng hiệu quả, là Thẩm Hạ Nhiên. Ngoài tổ chức mật bên trong biết thân phận của cô ra, những trụ sở khác ở các lớp bên ngoài đều không biết. Chỉ biết cô là bạn của ba người kia, còn có quan hệ yêu đương với anh Một lớp mặt nạ ẩn mình vô cùng xuất sắc.

Hơn một tháng điều trị trong hôn mê ở Mỹ, Doãm Bách Thần tỉnh lại vào giữa đêm, vết thương đã không còn đau, chỉ là cơ thể bị tổn hại nghiêm trọng, anh không thể vận động hay dùng sức.

Ngó nghiêng nhìn xung quanh, mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi vô cùng khó chịu. Đây không phải trụ sở của mình, là bệnh viện. Nhìn sang bên cạnh là một cô gái nằm úp mặt xuống nệm đang ngủ say. Mái tóc dài màu đen óng phủ lên tay anh.

Khẽ lay nhẹ người đó, cô ấy giật mình tỉnh dậy, anh bàng hoàng nhìn cô. Là Lien? Mia thấy anh đã tỉnh liền đi gọi bác sĩ. Qua một lượt kiểm tra tất cả đều ổn, cô vui vẻ nắm lấy tay anh.

"Cô làm gì ở đây? Hạ Nhiên đâu? Em ấy đâu?”

Anh định ngồi dậy liền bị cô chặn lại, khuôn mặt bỗng chốc trở nên khó chịu nhìn anh. Bác sĩ tiến đến tiêm một liều thuốc mê vào mạch máu anh dần dần mê man, bộ dáng an tĩnh ngủ say của anh ấy vẫn là thuận mắt nhất.

Cô liên lạc với một vị bác sĩ khoa thần kinh, cuộc nói chuyện của hai người diễn ra cực kỳ suôn sẻ.

"Bác sĩ, ông nói xem làm thế nào để đầu óc một con người bình thường mất đi hoàn toàn ký ức trước đó?”

"Có hai cách thưa ngài, một là thôi miên phong tỏa phần ký ức đó lại, dùng trị liệu và thuốc để duy trì tác dụng của thôi miên. Hai là phẫu thuật, gọi cách khác là tẩy não, tuy nhiên cách này khá nguy hiểm và giảm tuổi thọ vô cùng.”

"Vậy khi nào tiến hành thôi miên được đây? Ngày mai?”

“Vâng thưa ngài!”

“Không cần gọi tôi như thế, tôi tên Mia.”

“Vâng thưa quý cô Mia.”

Cô ra khỏi phòng với nụ cười thỏa mãn, Doãn Bách Thần, nên đặt cho anh cái trên mới rồi! Tên nào hợp nhỉ?

Sáng hôm sau anh tỉnh lại, trong phòng không có người, dây chuyền hay thiết bị theo dõi đều được tháo ra, anh ngồi dậy nhìn xung quanh. Vết thương khẽ nhói đau, đầu óc quay cuồng xoay vòng khiến anh ngã lăn xuống đất.

Một người đàn ông tóc trắng người Mỹ mặc áo blouse trắng mở cửa phòng bước vào dìu anh đứng dậy. Hướng lại phía ghế sô pha trong phòng.

“Đừng lo lắng, tôi là bác sĩ chữa trị cho anh. Nào lại đây ngồi xuống! Cậu thấy thế nào?”

“Rất chóng mặt.”

Bác sĩ cười một tiếng nhẹ nhàng đặt tay lên đầu anh ấn nhẹ xuống ghế, anh mơ hồ mở mắt nhìn thấy một bức tranh trên tay ông ta. Bức tranh là vô số vòng tròn màu trắng đen xen kẽ nhau. Dường như chúng đang chuyển động theo chiều kim đồng hồ. Đầu óc anh xoay vòng theo bức tranh, buồn ngủ vô cùng.

“Nào, lặp lại theo lời tôi nói nhé. Phải nhớ kỹ, nhớ kỹ...”

“Tôi...nhớ kỹ...”

“Thẩm Hạ Nhiên là kẻ thù của anh...”

“Cô ta lừa gạt tình cảm của anh..”

“Cho người bắn chết anh vào lễ cưới truyền du thuyền...”

“Là Mia đã cứu anh, anh yêu cô ấy..."

“Anh hận Thẩm Hạ Nhiên...”

“Nhất định phải trả thù...”

“Nhất định phải giết Thẩm Hạ Nhiên..."

“Anh sẽ kết hôn với Mia...”


Doãn Bách Thần máy móc lặp lại lời của ông ta, đôi mắt nặng trĩu dần chìm vào giấc ngủ. Quá trình trị liệu diễn ra hơn một tháng.


Doãn Bách Thần yêu sâu đậm Thẩm Hạ Nhiên đã không còn nữa, anh đã chết trên du thuyền lạnh lẽo đó rồi. Giờ đây người sánh bước bên Mia là chồng sắp cưới của cô ấy, người đàn ông mang một thân khí chất lạnh lùng đầy quyến rũ này tên là Duật- Hàn Phong Duật


____________________________


00:36-30/07/22

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK