Trong khi Tuế Lộ và Ngâm Chỉ đang cãi nhau về việc Lương Vĩ có phải là người làm ra chuyện này hay không thì Âu Phong và Tạ Liệt lại bận rộn tìm kiếm trung tâm trận pháp mà Tuế Lộ nói,
Nhìn bản đồ thành phố H, đánh dấu các điểm tìm thấy nguyền vật, Tạ Liệt đã biết trung tâm trận pháp này ở đâu.
“Ở đó sao...” Tạ Liệt nói rất nhỏ nhưng Tuế Lộ vẫn nghe thấy được không sót chữ gì.
“Anh biết chỗ này là chỗ nào à?” Tuế Lộ tạm thời bỏ qua thái độ lồi lõm của Ngâm Chỉ, tiến đến ghé sát bên cạnh Tạ Liệt, nhìn nhìn ngôi sao năm cánh hiện hữu trên bản đồ thành phố H.
“Ừm, ba ngày sau, cô rảnh không?” Tạ Liệt ngẩng đầu, dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Tuế Lộ: “Tôi sẽ đưa cô tới chỗ này.”
Trực giác mách bảo Tuế Lộ, chỗ này không phải là chỗ hay ho gì, hơn nữa, có khả năng cao là nó liên quan đến nam nữ chủ. Có điều, Tuế Lộ chẳng thèm quản nam nữ chủ có liên quan gì tới vụ này không, cô chỉ muốn tìm cho ra thứ khiến cô tò mò mà thôi.
Vậy nên Tuế Lộ cũng chẳng đắn đo quá lâu, gật đầu cái rụp.
A Kiệt thấy thế thì biết sắp có chuyện không hay xảy ra. Nhóc ta vội tiến lên ngăn cản người chị ma của mình: “Chị Tuế Lộ, ba ngày sau chúng ta còn phải tiến hành công tác mở rộng địa bàn kinh doanh nữa.”
Cô mà đi rồi thì công tác còn diễn ra kiểu gì nữa hả?
Tuế Lộ không để tâm đến mấy vụ kinh doanh gì gì đó nữa, cô phất tay, ném hết trách nhiệm lên đầu A Kiệt và Âu Phong: “Chị đây không quản nữa, nhóc muốn làm gì thì làm, nhớ cho kỹ, nhóc cũng là phó giám đốc đấy.”
A Kiệt: “...” Nói thật, nhóc ta còn chẳng biết vụ bản thân được bầu làm phó giám đốc đấy?
Từ khi nào nhỉ ta? Chị Tuế Lộ, chị chỉ cho em với!
Không màng đến tâm tình phức tạp đầy nhức nhối của A Kiệt, Tuế Lộ và Tạ Liệt cứ thế chọn ra ngày để đi tìm hiểu về trung tâm trận pháp kia.
Sau khi quyết định xong, Tuế Lộ kéo A Kiệt qua một bên, hướng dẫn nhóc ta những việc cần làm. Nói là giao hết cho A Kiệt vậy thôi chứ Tuế Lộ cảm thấy mình vẫn nên tham dự vào, nếu không cái trung tâm tâm huyết của cô sẽ nát mất.
Vì một tương lai có nhiều tiền giấy! Cố lên!
Trong khi Tuế Lộ và A Kiệt đang bàn bạc kế hoạch cho ba ngày sắp tới, Tạ Liệt cũng kéo Âu Phong qua một bên, nói nhỏ cho anh ta nghe về kế hoạch tiếp ứng.
“Cậu làm được không?” Nhìn vẻ mặt hứng thú bừng bừng của Âu Phong, Tạ Liệt thấy hơi nghi ngờ quyết định của mình,
Hắn chọn Âu Phong làm người tiếp viện có phải là quyết định đúng đắn hay không? Sao thấy bất an quá đi!
“Yên tâm, đây là chuyên môn của tôi mà.” Vẻ mặt Âu Phong rất tự tin, nhưng càng như vậy, Tạ Liệt càng cảm thấy bất an.
Tạ Liệt: “...” Cậu có thấy chuyên môn của cậu có hơi nhiều không hả?
Mặc dù còn rất nhiều bàn cãi nhưng hai người hai ma vẫn thống nhất được thời gian hành động là ba ngày sau. Còn trong khoảng thời gian tiếp theo, ai về nhà người nấy, việc ai người đó làm.
Tuế Lộ nắm chặt tay, hô: “Giải tán!”
Nói xong, cũng không quan tâm đến hai kẻ người trần mắt thịt, kéo A Kiệt bay biến.
Tạ Liệt và Âu Phong: “...” Cảm giác bị chối bỏ này làm sao nhỉ!
Chắc chắn là bọn họ cảm nhận sai rồi.
...
Ba ngày sau.
Tuế Lộ ban đầu tính toán sẽ tự mình giải quyết chuyện của trung tâm ma ám nhưng làm được một nửa, Tuế Lộ nhận ra loại chuyện này khá phiền phức và mất năng lượng.
Ngày đầu tiên, Tuế Lộ kéo A Kiệt ra ngoài bắt đám ma quỷ lang thang ở bên ngoài trước, nhưng đám này đều là loại đã ăn hàng trăm hàng nghìn linh hồn khác, oán niệm vô số, cực kỳ hung hăng.
A Kiệt vừa nhìn thấy đám này đã chạy té khói, hoàn toàn chẳng còn bộ dáng hùng hùng hổ hổ ban đầu. Tuế Lộ cũng chẳng biết nói gì hơn.
Suy cho cùng, nhóc ta cũng chỉ là hồn ma tồn tại không quá lâu, oán niệm của nhóc ta cùng lắm chỉ hù doạ được người trần mắt thịt bình thường, còn với đám yêu ma quỷ quái thành tinh này... muốn để nhóc ta đối phó còn phải chờ thêm vài nghìn năm nữa.
Tuế Lộ không ép nó ra mặt, một mình cô đã có thể giải quyết sạch sẽ đám này, đánh cho chúng kêu khóc thảm thiết.
Nhưng đánh nhau lâu như vậy, Tuế Lộ rất là mệt mỏi, cuối cùng, cô còn chẳng thèm thực hiện nghi thức chào hỏi trước khi vào trận nữa, trực tiếp ra tay đánh đám ma kia thành đầu heo, chết đến không thể chết hơn.
Đối với hành vi bạo lực của Tuế Lộ, Tạ Liệt hết sức lên án: “Cô có thể nhẹ tay hơn được không?”
Cô đánh đám yêu ma quỷ quái này thành đầu heo, người vất vả cũng chỉ có hắn thôi!
“Không được.” Tuế Lộ mặt lạnh đáp lại Tạ Liệt, tay chân không ngừng ấn một ma nữ tóc dài xuống mặt đất, sau đó, cọ mặt cô ta xuống nền đất gồ ghề.
Ma nữ tóc dài kia lập tức la toáng lên, âm thanh tru tréo, kinh dị kia quả thật là làm người ta sởn tóc gáy.
Cuối cùng, vẫn là Tạ Liệt không nhịn nổi nữa, ném một lá bùa lên đầu ma nữ tóc dài kia, giây tiếp theo, ma nữ tóc dài lập tức biến thành một miếng thịt nướng BBQ.
Nhìn cảnh tượng này, Tuế Lộ rất chân thành vỗ tay khen ngợi Tạ Liệt: “Không tồi, không hổ là người mà tôi coi trọng.”
Lúc này đây, nhớ lại vẻ mặt khi ấy của Tuế Lộ, Tạ Liệt lại cảm thấy rất là mệt mỏi. Đáng lẽ ra hắn nên nhốt cô lại, tránh cho cô làm ra chuyện huỷ diệt thế giới.
Hắn đã từ bỏ việc huỷ diệt thế giới rồi mà, tại sao ông trời lại đẩy một người như Tuế Lộ ra ngoài chứ? Hắn thật lòng thương cảm cho thế giới này khoảng một giây!
“Chuẩn bị tới rồi đấy.” Sau kho giành ra một giây để thương cảm cho thế giới này, Tạ Liệt lại quay về trạng thái thích gây chuyện như mọi khi: “Lát nữa theo sát tôi, đám người ở đây không đơn giản.”
Tuế Lộ qua loa gật đầu, lúc này đây, cô còn chẳng chú ý đến lời của Tạ Liệt, cái khiến cô quan tâm chính là khung cảnh trước mặt.
Đây không phải là đám cưới của nam nữ chủ à? Cái trung tâm trận pháp thật sự nằm ở đây?
Nhìn bản đồ thành phố H, đánh dấu các điểm tìm thấy nguyền vật, Tạ Liệt đã biết trung tâm trận pháp này ở đâu.
“Ở đó sao...” Tạ Liệt nói rất nhỏ nhưng Tuế Lộ vẫn nghe thấy được không sót chữ gì.
“Anh biết chỗ này là chỗ nào à?” Tuế Lộ tạm thời bỏ qua thái độ lồi lõm của Ngâm Chỉ, tiến đến ghé sát bên cạnh Tạ Liệt, nhìn nhìn ngôi sao năm cánh hiện hữu trên bản đồ thành phố H.
“Ừm, ba ngày sau, cô rảnh không?” Tạ Liệt ngẩng đầu, dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Tuế Lộ: “Tôi sẽ đưa cô tới chỗ này.”
Trực giác mách bảo Tuế Lộ, chỗ này không phải là chỗ hay ho gì, hơn nữa, có khả năng cao là nó liên quan đến nam nữ chủ. Có điều, Tuế Lộ chẳng thèm quản nam nữ chủ có liên quan gì tới vụ này không, cô chỉ muốn tìm cho ra thứ khiến cô tò mò mà thôi.
Vậy nên Tuế Lộ cũng chẳng đắn đo quá lâu, gật đầu cái rụp.
A Kiệt thấy thế thì biết sắp có chuyện không hay xảy ra. Nhóc ta vội tiến lên ngăn cản người chị ma của mình: “Chị Tuế Lộ, ba ngày sau chúng ta còn phải tiến hành công tác mở rộng địa bàn kinh doanh nữa.”
Cô mà đi rồi thì công tác còn diễn ra kiểu gì nữa hả?
Tuế Lộ không để tâm đến mấy vụ kinh doanh gì gì đó nữa, cô phất tay, ném hết trách nhiệm lên đầu A Kiệt và Âu Phong: “Chị đây không quản nữa, nhóc muốn làm gì thì làm, nhớ cho kỹ, nhóc cũng là phó giám đốc đấy.”
A Kiệt: “...” Nói thật, nhóc ta còn chẳng biết vụ bản thân được bầu làm phó giám đốc đấy?
Từ khi nào nhỉ ta? Chị Tuế Lộ, chị chỉ cho em với!
Không màng đến tâm tình phức tạp đầy nhức nhối của A Kiệt, Tuế Lộ và Tạ Liệt cứ thế chọn ra ngày để đi tìm hiểu về trung tâm trận pháp kia.
Sau khi quyết định xong, Tuế Lộ kéo A Kiệt qua một bên, hướng dẫn nhóc ta những việc cần làm. Nói là giao hết cho A Kiệt vậy thôi chứ Tuế Lộ cảm thấy mình vẫn nên tham dự vào, nếu không cái trung tâm tâm huyết của cô sẽ nát mất.
Vì một tương lai có nhiều tiền giấy! Cố lên!
Trong khi Tuế Lộ và A Kiệt đang bàn bạc kế hoạch cho ba ngày sắp tới, Tạ Liệt cũng kéo Âu Phong qua một bên, nói nhỏ cho anh ta nghe về kế hoạch tiếp ứng.
“Cậu làm được không?” Nhìn vẻ mặt hứng thú bừng bừng của Âu Phong, Tạ Liệt thấy hơi nghi ngờ quyết định của mình,
Hắn chọn Âu Phong làm người tiếp viện có phải là quyết định đúng đắn hay không? Sao thấy bất an quá đi!
“Yên tâm, đây là chuyên môn của tôi mà.” Vẻ mặt Âu Phong rất tự tin, nhưng càng như vậy, Tạ Liệt càng cảm thấy bất an.
Tạ Liệt: “...” Cậu có thấy chuyên môn của cậu có hơi nhiều không hả?
Mặc dù còn rất nhiều bàn cãi nhưng hai người hai ma vẫn thống nhất được thời gian hành động là ba ngày sau. Còn trong khoảng thời gian tiếp theo, ai về nhà người nấy, việc ai người đó làm.
Tuế Lộ nắm chặt tay, hô: “Giải tán!”
Nói xong, cũng không quan tâm đến hai kẻ người trần mắt thịt, kéo A Kiệt bay biến.
Tạ Liệt và Âu Phong: “...” Cảm giác bị chối bỏ này làm sao nhỉ!
Chắc chắn là bọn họ cảm nhận sai rồi.
...
Ba ngày sau.
Tuế Lộ ban đầu tính toán sẽ tự mình giải quyết chuyện của trung tâm ma ám nhưng làm được một nửa, Tuế Lộ nhận ra loại chuyện này khá phiền phức và mất năng lượng.
Ngày đầu tiên, Tuế Lộ kéo A Kiệt ra ngoài bắt đám ma quỷ lang thang ở bên ngoài trước, nhưng đám này đều là loại đã ăn hàng trăm hàng nghìn linh hồn khác, oán niệm vô số, cực kỳ hung hăng.
A Kiệt vừa nhìn thấy đám này đã chạy té khói, hoàn toàn chẳng còn bộ dáng hùng hùng hổ hổ ban đầu. Tuế Lộ cũng chẳng biết nói gì hơn.
Suy cho cùng, nhóc ta cũng chỉ là hồn ma tồn tại không quá lâu, oán niệm của nhóc ta cùng lắm chỉ hù doạ được người trần mắt thịt bình thường, còn với đám yêu ma quỷ quái thành tinh này... muốn để nhóc ta đối phó còn phải chờ thêm vài nghìn năm nữa.
Tuế Lộ không ép nó ra mặt, một mình cô đã có thể giải quyết sạch sẽ đám này, đánh cho chúng kêu khóc thảm thiết.
Nhưng đánh nhau lâu như vậy, Tuế Lộ rất là mệt mỏi, cuối cùng, cô còn chẳng thèm thực hiện nghi thức chào hỏi trước khi vào trận nữa, trực tiếp ra tay đánh đám ma kia thành đầu heo, chết đến không thể chết hơn.
Đối với hành vi bạo lực của Tuế Lộ, Tạ Liệt hết sức lên án: “Cô có thể nhẹ tay hơn được không?”
Cô đánh đám yêu ma quỷ quái này thành đầu heo, người vất vả cũng chỉ có hắn thôi!
“Không được.” Tuế Lộ mặt lạnh đáp lại Tạ Liệt, tay chân không ngừng ấn một ma nữ tóc dài xuống mặt đất, sau đó, cọ mặt cô ta xuống nền đất gồ ghề.
Ma nữ tóc dài kia lập tức la toáng lên, âm thanh tru tréo, kinh dị kia quả thật là làm người ta sởn tóc gáy.
Cuối cùng, vẫn là Tạ Liệt không nhịn nổi nữa, ném một lá bùa lên đầu ma nữ tóc dài kia, giây tiếp theo, ma nữ tóc dài lập tức biến thành một miếng thịt nướng BBQ.
Nhìn cảnh tượng này, Tuế Lộ rất chân thành vỗ tay khen ngợi Tạ Liệt: “Không tồi, không hổ là người mà tôi coi trọng.”
Lúc này đây, nhớ lại vẻ mặt khi ấy của Tuế Lộ, Tạ Liệt lại cảm thấy rất là mệt mỏi. Đáng lẽ ra hắn nên nhốt cô lại, tránh cho cô làm ra chuyện huỷ diệt thế giới.
Hắn đã từ bỏ việc huỷ diệt thế giới rồi mà, tại sao ông trời lại đẩy một người như Tuế Lộ ra ngoài chứ? Hắn thật lòng thương cảm cho thế giới này khoảng một giây!
“Chuẩn bị tới rồi đấy.” Sau kho giành ra một giây để thương cảm cho thế giới này, Tạ Liệt lại quay về trạng thái thích gây chuyện như mọi khi: “Lát nữa theo sát tôi, đám người ở đây không đơn giản.”
Tuế Lộ qua loa gật đầu, lúc này đây, cô còn chẳng chú ý đến lời của Tạ Liệt, cái khiến cô quan tâm chính là khung cảnh trước mặt.
Đây không phải là đám cưới của nam nữ chủ à? Cái trung tâm trận pháp thật sự nằm ở đây?