62, Kết cục...
Editor: An Braginski
Ánh sáng mờ ảo, bầu không khí mơ hồ, mọi sự chuẩn bị cho tới bây giờ, đều vì nghi thức thần thánh sau hoàng hôn này ——
“Utherus, chúng ta bắt đầu đi.”. Sau khi hưởng thụ tắm suối nước nóng, thanh âm của Vô Tình dày và mị hoặc hơn. Vô Tình khoác một chiếc áo tắm màu trắng, tựa nhẹ vào đầu giường. Trên y phục mỏng manh của hắn có vài chỗ còn dính nước, trở nên hơi trong suốt, Làn da trắng như men ửng hổng do ngâm suối nước nóng.
“Được.” Utherus hít một hơi, A Tình như thế này, Utherus không phải lần đầu tiên thấy, thời gian trước A Tình thường xuyên như vậy.
Utherus Uthers nhẹ nhàng nắm lấy bàn chân thanh tú để lộ trong không khí, theo cẳng chân thon dài lần lên trên, tay kia nhẹ nhàng kéo chiếc đai lỏng lẻo ra.
Bàn tay đưa lên theo chân đã chạm tới thắt lưng, cởi ra quần áo và chạm vào mái tóc đen mềm mại. Utherus bắt đầu hôn lên đôi môi ẩm ướt, tay cũng bắt đầu không ngừng di chuyển trên thân thể khiến y si mê không ngớt.
Utherus cho tới bây giờ đều là học sinh giỏi, mỗi nơi mẫn cảm được Vô Tình chỉ dạy, y đều có thể nắm được thành thạo, vận dụng hoàn mỹ.
“Ừm…” Miệng bị bịt kín, Vô Tình phát ra thanh âm trầm thấp, đón ý hùa theo nụ hôn của Utherus, hai tay Vô Tình ôm lấy cái cổ thô to, tùy ý để tay Utherus đốt hỏa trên người mình. Trong vòng có mấy ngày đã có thể điều giáo Utherus thành như vậy, Vô Tình cũng rất thoả mãn, hiện tại là lúc hắn hưởng thụ thành quả của mình.
Utherus nhặt trái cây khế ước đã chuẩn bị tốt, để bên gối, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đưa vào miệng Vô Tình, đây là một hồi hoan ái – không sai, nhưng nó vẫn là một nghi lễ khế ước đi qua sự sống và cái chết!
Ngoan ngoãn nuốt trái cây, Vô Tình biết thứ này có tác dụng thúc tình, nó có thể khiến thú nhân khó kiểm soát bản thân hơn, nhưng đối với Vô Tình là vừa lúc. Cho nên hắn đã nói trước với Utherus, để hắn ăn thứ này trước, sau đó hắn sẽ chọn thời cơ cho Utherus ăn.
“Ừm… Ha…”Chỗ mẫn cảm trước ngực bị Utherus trêu chọc, vốn đã bị ngoại vật tác động, càng dễ động tình hơn, Vô Tình không kìm nén thanh âm của mình, sung sướng rên rỉ.
Nghe thanh âm sung sướng của giống cái, Utherus càng ra sức trêu đùa, y muốn nghe được càng nhiều thanh âm như vậy hơn, y muốn cho A Tình càng thêm vui sướng.
Bàn tay to mê luyến hưởng thụ phần mịn màng giữa hai chân, Utherus nhẹ nhàng tách hai chân thon dài ra xa nhau. Đầu lưỡi mạnh mẽ cuốn lấy thứ tinh xảo giữa hai chân, đưa vào trong miệng.
Ưm, a…” Thứ dưới thân đã trở nên mẫn cảm, bị nhiệt độ ấm áp ẩm ướt bao trọn, tay Vô Tình cố sức nắm lấy vai người nằm bên trên mình. Nơi đó của hắn bị trêu chọc bởi một cái lưỡi thô bạo, mạnh mẽ, kỹ xảo thuần thục. Thân thể Vô Tình có chút khó nhịn.
…
Quá trình khai thác rất thuận lợi. Utherus ôm chầm lấy thân thể đã đỏ ửng, bế lên, khiến hai chân hắn quấn lên thắt lưng y. Dục vọng đứng thẳng đặt kề bên đóa hoa nhỏ.
“A Tình…” Giọng nói của Utherus lộ ra thỉnh cầu và mùi vị tình dục, tuy trước đây đã tiếp xúc gần gũi như vậy, nhưng còn không làm đến bước cuối cùng. Nhưng mà ngày hôm nay, A Tình rốt cục sẽ thuộc về y.
“Ừ, vào đi.” Vô Tình biết Utherus muốn biểu đạt cái gì, ôm lấy mặt Utherus hôn một cái, thuận tiện nhét trái cây khế ước vào miệng Utherus.
…
Không biết là trái cây phát huy tác dụng, hay do người yêu hưởng ứng, Utherus đẩy đẩy về phía trước, sau đó không tự chủ được bắt đầu trừu sáp rất nhanh. Muốn, muốn, muốn, hung hăng mà muốn, thú tính bắt đầu lộ ra, áp lực đã lâu giờ như ngựa hoang thoát cương tùy ý lồng lên…
Tất cả động tác đều theo bản năng nguyên thủy, cho dù trước đây từng học một ít, nhưng đây là lần đầu tiên chân chính thực hành. Khát vọng y ấp ủ từ lâu, giờ đây ngoan ngoãn tùy ý cho y đòi lấy, Utherus dường như sắp bị khoái cảm cực hạn này cướp đoạt toàn bộ lý trí…
Theo động tác càng ngày càng kịch liệt của Utherus, chân Vô Tình quấn trên lưng Utherus cũng càng siết chặt, hắn dường như có cảm giác nếu mình không quấn chặt sẽ bị thúc bay ra ngoài.
“A… ưm…” Vô Tình rên rỉ không chút kìm nén, cảm quan toàn thân hoàn toàn tập trung ở nơi phía sau ấy, trong thống khổ hỗn loạn có vui vẻ, cánh tay đang ôm thân thể tráng kiện đã trở nên trắng bệch, ngón tay bấm sâu vào da thịt đối phương.
Trừu sáp nhanh chóng khiến Vô Tình cảm thấy thân thể của mình như sắp rời ra từng mảnh, cho dù nam nhân đang ôm mình này bình thường biểu hiện kiềm chế đến đâu đi nữa, trong xương tủy y vẫn là dã tính. Thật không hổ là thú nhân, trước khi con mồi vào miệng có thể kiên trì kiềm chế, mà đến một ngày con mồi vào miệng rồi, liền không chút do dự một ngụm nuốt sạch!
Vô Tình bắt đầu hiểu ra nguyên nhân vì sao ở đây lâu như vậy, trong lúc khế ước, vẫn có khả năng khiến bạn đời tử vong, bởi vì nếu còn tiếp tục thế này, hắn chắc sẽ bị làm chết!
Có điều, Vô Tình sẽ không để tình huống này xuất hiện. Nhận thấy thời gian cũng sắp hết, Vô Tình để mặc Utherus làm gì thì làm, nhắm mắt chờ đợi…
Cảm giác được động tác của người đang vận động trên thân mình dần dần chậm lại, cuối cùng dừng lại ở động tác đẩy vào, Vô Tình mở mắt —— rốt cục cũng dừng lại rồi à, Vô Tình thở phào nhẹ nhõm.
“Utherus?” Vô Tình thử gọi một tiếng, nhưng mà đáp lại hắn đích chỉ là tiếng thở dốc nặng nề.
Hai mắt Utherus đã bị dục vọng đốt cháy sạch đỏ hằn, thú tính bạo phát, y gần như không nghe được bất kỳ âm thanh gì từ bên ngoài, muốn, muốn, thân thể không ngừng kêu gào… Thế nhưng vì sao thân thể y không động đậy được, y muốn động, y muốn…
“Utherus, Utherus, nghe kỹ nhé, chuyện tiếp theo đây sẽ do ta hoàn thành, ngươi khống chế tinh thần lực của ngươi thật tốt, hoàn thành khế ước, biết chưa?” Vô Tình ôm lấy mặt Utherus, nói một cách nghiêm túc.
Là ai? Là ai đang gọi y? Y đang muốn ai, vì sao y muốn? —— động tác đã dừng lại, thần kinh căng thẳng, Utherus nghe thấy một giọng nói quen thuộc —— khế ước? Phải rồi, y muốn hoàn thành khế ước!
“Hoàn thành khế ước, ta đã biết, A Tình…” Utherus cố giữ lý trí đáp lại, y không biết mình sẽ mất kiểm soát nhanh như vậy, y chỉ biết rằng, chỉ có khôi phục được lý trí mới có thể bắt đầu khế ước. Chỉ là hiện tại, thân thể không động đậy được, lý trí có thể tìm về!
“Nhắm mắt lại, cảm nhận ta.” Nhìn Utherus cuối cùng cũng có đáp lại, Vô Tình lại thương tiếc thở dài, khế ước yêu cầu dục vọng của cả hai bên đều đạt đến cao trào, vào lúc đó tinh thần có thể dung hợp dễ dàng nhất. Nếu như toàn bộ khế ước đều do thú nhân khống chế, rất dễ phát sinh chuyện mất kiểm soát.
Cho nên Vô Tình thay đổi quá trình khế ước, tự mình khống chế lần hoan ái này, để Utherus có thể khống chế tinh thần lực. Như vậy, cho dù hắn không có tình yêu, lúc cao trào đến là lúc tinh thần hắn cũng dễ bị xâm lấn, có thể do Utherus cưỡng chế hoàn thành khế ước.
“Hảo.” Utherus ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, tuy rằng khế ước này khác với những gì y biết, nhưng Utherus tin tưởng vô điều kiện vào tất cả những gì người mình yêu làm.
Vô Tình tích chút sức lực, bắt đầu vặn eo, khiến phía sau của mình mạnh mẽ phun ra nuốt vào vật lớn cắm trong thân thể mình. Đôi tay cũng bắt đầu chu du trên thân thể cường tráng, hắn cần phải khiến đối phương đạt được cao trào, cũng cần phải khiến chính mình đạt được cao trào…
“A… Ha…” Sau khi nhắm mắt lại, thính giác và cảm giác của Utherus trở nên nhạy bén hơn với giọng nói tuyệt diệu và đầy màu sắc ấy. Y cảm nhận rất rõ từng chuyển động của A Tình trên cơ thể y, và bất kỳ âm thanh nào hắn tạo ra đều kích thích ham muốn, dục vọng của y.
Thân thể si mê trong hưởng thụ, Utherus dùng lý trí mà bản thân thật vất vả tìm lại được, phóng xuất tinh thần lực, cẩn thận tiếp xúc tinh thần của đối phương, chỉ cần phát hiện một khe hở liền không chút do dự xâm lấn. Đây là con mồi của y, y cũng cần đủ kiên trì.
Vô Tình để vật hùng tráng của Utherus liên tục va chạm vào điểm mẫn cảm trong cơ thể mình, hắn hoàn toàn khống chế lần hoan ái này, tứ chi, thanh âm, ma sát, đụng vào, hắn cho tới bây giờ mới biết thân thể mình cũng sẽ khát vọng như vậy. Có thể là, chính mình cũng là một giống cái, cho dù dục vọng rất nhạt, cũng vẫn phải có. Huống chi Utherus trước đó đã trêu đùa, và trái cây thúc tình…
“A, Aha…” Lý trí bắt đầu lo lắng vô cùng, Vô Tình đẩy nhanh va chạm thân thể giữa hai người, nhanh, dục vọng sắp đạt đến đỉnh điểm, cao trào sắp xảy ra ——
Vô Tình không kìm được ngửa đầu, nhắm hai mắt lại, cảm thụ được kéo lên đến mức tận cùng của khoái lạc. Sau một cơn rùng mình, Vô Tình đến cực hạn, trong nháy mắt thất thần, cảm giác được một dòng chất lỏng tuôn ra hòa vào trong mình, sức lực và tinh thần kiệt quệ, Vô Tình hoàn toàn ngất đi…
Utherus cảm thấy như mình đã có giấc mơ rất dài rất dài, trong mơ y đang làm một chuyện rất vui sướng, cuối cùng y gần như hạnh phúc đến ngất đi.
Mở mắt, Utherus phát hiện mình nằm trên giường, là một chiếc giường mà y biết rõ, hay y đang ngủ một mình. Hóa ra đó thực sự là một giấc mơ?
Không đúng! Utherus tỉnh lại khỏi sự mơ hồ rất nhanh. Đó không phải mơ, chuyện này vừa mới xảy ra đêm qua! Thế nhưng A Tình đâu? Trân bảo của hắn đâu?
Nhìn chiếc giường bừa bộn còn lưu lại dấu vết của cuộc hoan ái đêm qua, tiếng mời gọi mê hoặc của A Tình đêm qua còn vang vọng bên tai, Utherus nỗ lực nói với chính mình là phải bình tĩnh, sau đó kiểm tra tất cả tin tức đêm qua lưu lại. Nhưng mà trên giường căn bản là không có dấu vết cho thấy có người rời đi, A Tình đi nơi nào rồi?
A Tình không có việc gì đây, y không phải còn lành lặn ở đây ư? Utherus cố gắng trấn an mình, có thể A Tình chỉ là ngủ dậy rời giường rồi, trên giường quá loạn mình không thấy được mà thôi. Utherus kìm nén tâm trạng sắp điên mất của mình, tìm kiếm mọi ngóc ngách trong nhà. Nhưng mà mỗi lần đi đến một góc, sẽ chỉ làm y tiến càng gần đến điên cuồng, trong lòng bất an càng lúc càng lớn…
“A Tình!” Utherus một mình đứng ở hậu viện, nhìn trời gào đến tê tâm liệt phế —— không có! Không có! Không có dấu vết của bất cứ ai ở bất cứ đâu, thậm chí trên giường cũng không có dấu vết có người rời khỏi!! A Tình biến mất!
Utherus vô lực quỳ rạp xuống đất, ai có thể nói cho y, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Y nhớ rõ cuối cùng tinh thần lực của mình đã hoàn toàn bao lấy A Tình, sau đó… Khế ước…
Phải rồi, khế ước —— Utherus cúi đầu kiểm tra thân thể của chính mình, đồ đằng của báo tộc dưới bụng đã biến mất, thay vào đó chính là đồ đằng của khế ước đỏ thắm trên ngực, khế ước rõ ràng đã thành công rồi!
Utherus dùng tinh thần lực kiểm tra thay đổi trong thân thể. Sau khi kết khế ước thành công, y hẳn là phải có liên kết tinh thần với A Tình mới đúng. Utherus thử dùng tinh thần lực gọi ái nhân, thế nhưng đáp lại y chỉ là một khoảng trầm lặng.
Sau đó Utherus rất nhanh phát hiện, trong phạm vi mà tinh thần lực của y có khả năng chạm đến có một khu vực mới, linh cảm mãnh liệt nói với y, A Tình ở nơi đó, trong không gian tinh thần mới xuất hiện kia!
Vì sao lại như vậy? Utherus thu thập tâm tình, việc biết A Tình còn sống cũng đủ để y bảo trì lý trí rồi. Nhưng để hiểu được các loại nguyên nhân, Utherus quyết định đi tìm trưởng bối trong bộ lạc hỏi thăm.
Tô Hách đêm qua một đêm không ngủ, ngày hôm nay cũng dậy từ sớm, tuy rằng rất lo lắng, thế nhưng ông không có trực tiếp đi đến nhà Utherus. Ông cũng sợ, sợ phải đi đối mặt, sợ thấy thi thể lạnh lẽo của con trai … Cho nên ông chọn chờ đợi, cho dù kết quả ra sao, rồi sẽ có người đến nói cho ông.
“Cha.” Utherus đi tới nhà Tô Hách, gọi người đang ngồi ở trong đại sảnh, tinh thần rõ ràng không phải rất tốt.
Thấy Utherus xuất hiện, Tô Hách mơ hồ có cảm giác không hay, run rẩy lấy một phong thư trên bàn đưa vào tay Utherus.
Cũng không hỏi nhiều, Utherus trực tiếp mở thư:
Utherus,
Nếu như ngươi có thể thấy phong thư này, hãy tin rằng có một số việc ta không có biện pháp trực tiếp nói với ngươi. Ta sửa lại phương thức khế ước, như vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn, đương nhiên cái này nghĩa là ta có lẽ sẽ phải trả cái giá lớn hơn. Cái giá phải trả là gì ta cũng không rõ lắm, thế nhưng ta biết, nếu như khế ước như vậy ngươi sẽ không chết. Cho nên, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không được chết, ngươi cần dùng thời gian cả đời để hoài niệm ta.
—— Vô Tình tuyệt bút
Utherus khép thư, thống khổ nhắm hai mắt lại, A Tình, đúng như ngươi dự liệu, xác xuất thành công của khế ước cao hơn rồi, khế ước cũng thành công rồi, thế nhưng ngươi rốt cuộc đã phải trả cái giá như thế nào? Cho dù có thể cảm giác được sự tồn tại của ngươi, nhưng nơi ngươi đang tồn tại, ta làm thế nào đến được?
“Tiểu Phỉ hắn…” Nhìn Utherus buông thư, Tô Hách thì thào hỏi.
“A Tình hắn không chết, khế ước đã thành công.” Utherus cởi vạt áo, lộ ra đồ đằng khế ước mới xuất hiện trước ngực.
“Cái gì? Thật vậy chăng? Tiểu Phỉ đâu?” Nghe được Utherus trả lời, hai mắt Tô Hách vụt sáng.
“A Tình hắn có lẽ ở chỗ này, ” Utherus chỉ vào đồ đằng trước ngực, nói, “Hắn đang ở trong không gian mà chúng ta khế ước, ta không biết phải đánh thức hắn thế nào.” Utherus đã có thể cảm thấy một cách rõ ràng, tinh thần của Vô Tình đang ở trạng thái ngủ say, như là tự mình chữa lành sau bị thương nặng.
“Ô…” Nhìn nơi Utherus chỉ vào, Tô Hách bưng miệng không để mình khóc thành tiếng. Hắn không biết bản thân hiện tại đang vui mừng hay khổ sở. Sau khi kết khế ước đồng mệnh, tinh thần lực của thú nhân sẽ sản sinh ra không gian, cái này hắn đã thấy trên sách. Nếu như Tiểu Phỉ thực sự lâm vào ngủ say giống như Utherus nói, vậy tất nhiên là đã chịu thương tổn rất lớn, bằng không bạn đời có tinh thần tương thông, không lý nào không gọi tỉnh được ý thức của đối phương…
“Cha, nói cho con biết, con nên làm cái gì bây giờ, muốn thế nào A Tình mới có thể tỉnh lại?” Đỡ lấy Tô Hách, Utherus kiên định hỏi, chỉ cần người còn sống, y sẽ không từ bỏ. Y có nghe nói qua về sức mạnh của khế ước đồng mệnh, ngay cả sinh mệnh đều có thể thêm vào duy trì cho đối phương, làm cho bạn đời đang hấp hối sống lại, A Tình chỉ là ngủ say thôi, nhất định còn có biện pháp!
“Ừ, ta nghĩ, Tiểu Phỉ hắn nhất định là đang dựa vào ngủ say để khôi phục thân thể và tinh thần, dù sao thể chất trời sinh của hắn không tốt, kết khế ước nhất định sẽ cải tạo thân thể hắn, việc này cần thời gian. Nhưng mà, hắn thay đổi phương thức khế ước, cụ thể lúc nào mới có thể khôi phục thì không biết được. Thế nhưng có thể khẳng định một điều, Utherus, chỉ cần ngươi trở nên mạnh hơn, Tiểu Phỉ cũng nhất định được lợi theo. Cho nên, xin ngươi hãy nỗ lực tu luyện.” Tô Hách phân tích mọi chuyện một lượt, cho ra kết luận.
“Tu luyện sao? Con đã biết.” Utherus nắm chặt tay, “Cha, con quyết định đi đến một phiến đại lục khác.” Trong lúc tìm hiểu về khế ước, Utherus cũng tìm hiểu được một vài bí mật trên đại lục, khế ước tồn tại chứng minh rằng đại lục kia cũng có thể đang tồn tại, ở nơi đó sẽ mạnh lên dễ hơn, cũng có thể hiểu khế ước cặn kẽ hơn.
“Ừ, ngươi đi đi, tin tưởng không lâu sau ta và phụ thân của Tiểu Phỉ cũng sẽ kết khế ước, rồi đi đến đó.” Đối với quyết định của Utherus, Tô Hách cũng không phản đối, tuy rằng thế giới kia rất nguy hiểm, nhưng cũng có nhiều cơ hội hơn…
Sau vài ngày thu dọn đồ đạc và học tập, Utherus đặt tất cả những thứ mà bảo bối nhà mình bình thường hay dùng vào không gian khế ước, tuy rằng hiện tại y còn chưa thể lấy đồ từ trong đó ra, thế nhưng bỏ đồ vào thì không có vấn đề gì. Một nửa quyền sử dụng không gian hẳn là nằm trên tay A Tình, Utherus suy đoán. Bất quá là thú nhân, đến nơi nào mà y không sống được?
Mang theo một ít hành lý đơn giản, Utherus bước lên hành trình tu luyện, tìm kiếm một phiến đại lục khác, đồng thời y cũng chờ đợi bạn đời của mình thức tỉnh…
Có thể ngày mai Vô Tình sẽ tỉnh, có thể hắn vĩnh viễn cũng không tỉnh lại…
Hết chương 62. Hết phần 1.
Editor: An Braginski
Ánh sáng mờ ảo, bầu không khí mơ hồ, mọi sự chuẩn bị cho tới bây giờ, đều vì nghi thức thần thánh sau hoàng hôn này ——
“Utherus, chúng ta bắt đầu đi.”. Sau khi hưởng thụ tắm suối nước nóng, thanh âm của Vô Tình dày và mị hoặc hơn. Vô Tình khoác một chiếc áo tắm màu trắng, tựa nhẹ vào đầu giường. Trên y phục mỏng manh của hắn có vài chỗ còn dính nước, trở nên hơi trong suốt, Làn da trắng như men ửng hổng do ngâm suối nước nóng.
“Được.” Utherus hít một hơi, A Tình như thế này, Utherus không phải lần đầu tiên thấy, thời gian trước A Tình thường xuyên như vậy.
Utherus Uthers nhẹ nhàng nắm lấy bàn chân thanh tú để lộ trong không khí, theo cẳng chân thon dài lần lên trên, tay kia nhẹ nhàng kéo chiếc đai lỏng lẻo ra.
Bàn tay đưa lên theo chân đã chạm tới thắt lưng, cởi ra quần áo và chạm vào mái tóc đen mềm mại. Utherus bắt đầu hôn lên đôi môi ẩm ướt, tay cũng bắt đầu không ngừng di chuyển trên thân thể khiến y si mê không ngớt.
Utherus cho tới bây giờ đều là học sinh giỏi, mỗi nơi mẫn cảm được Vô Tình chỉ dạy, y đều có thể nắm được thành thạo, vận dụng hoàn mỹ.
“Ừm…” Miệng bị bịt kín, Vô Tình phát ra thanh âm trầm thấp, đón ý hùa theo nụ hôn của Utherus, hai tay Vô Tình ôm lấy cái cổ thô to, tùy ý để tay Utherus đốt hỏa trên người mình. Trong vòng có mấy ngày đã có thể điều giáo Utherus thành như vậy, Vô Tình cũng rất thoả mãn, hiện tại là lúc hắn hưởng thụ thành quả của mình.
Utherus nhặt trái cây khế ước đã chuẩn bị tốt, để bên gối, nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi đưa vào miệng Vô Tình, đây là một hồi hoan ái – không sai, nhưng nó vẫn là một nghi lễ khế ước đi qua sự sống và cái chết!
Ngoan ngoãn nuốt trái cây, Vô Tình biết thứ này có tác dụng thúc tình, nó có thể khiến thú nhân khó kiểm soát bản thân hơn, nhưng đối với Vô Tình là vừa lúc. Cho nên hắn đã nói trước với Utherus, để hắn ăn thứ này trước, sau đó hắn sẽ chọn thời cơ cho Utherus ăn.
“Ừm… Ha…”Chỗ mẫn cảm trước ngực bị Utherus trêu chọc, vốn đã bị ngoại vật tác động, càng dễ động tình hơn, Vô Tình không kìm nén thanh âm của mình, sung sướng rên rỉ.
Nghe thanh âm sung sướng của giống cái, Utherus càng ra sức trêu đùa, y muốn nghe được càng nhiều thanh âm như vậy hơn, y muốn cho A Tình càng thêm vui sướng.
Bàn tay to mê luyến hưởng thụ phần mịn màng giữa hai chân, Utherus nhẹ nhàng tách hai chân thon dài ra xa nhau. Đầu lưỡi mạnh mẽ cuốn lấy thứ tinh xảo giữa hai chân, đưa vào trong miệng.
Ưm, a…” Thứ dưới thân đã trở nên mẫn cảm, bị nhiệt độ ấm áp ẩm ướt bao trọn, tay Vô Tình cố sức nắm lấy vai người nằm bên trên mình. Nơi đó của hắn bị trêu chọc bởi một cái lưỡi thô bạo, mạnh mẽ, kỹ xảo thuần thục. Thân thể Vô Tình có chút khó nhịn.
…
Quá trình khai thác rất thuận lợi. Utherus ôm chầm lấy thân thể đã đỏ ửng, bế lên, khiến hai chân hắn quấn lên thắt lưng y. Dục vọng đứng thẳng đặt kề bên đóa hoa nhỏ.
“A Tình…” Giọng nói của Utherus lộ ra thỉnh cầu và mùi vị tình dục, tuy trước đây đã tiếp xúc gần gũi như vậy, nhưng còn không làm đến bước cuối cùng. Nhưng mà ngày hôm nay, A Tình rốt cục sẽ thuộc về y.
“Ừ, vào đi.” Vô Tình biết Utherus muốn biểu đạt cái gì, ôm lấy mặt Utherus hôn một cái, thuận tiện nhét trái cây khế ước vào miệng Utherus.
…
Không biết là trái cây phát huy tác dụng, hay do người yêu hưởng ứng, Utherus đẩy đẩy về phía trước, sau đó không tự chủ được bắt đầu trừu sáp rất nhanh. Muốn, muốn, muốn, hung hăng mà muốn, thú tính bắt đầu lộ ra, áp lực đã lâu giờ như ngựa hoang thoát cương tùy ý lồng lên…
Tất cả động tác đều theo bản năng nguyên thủy, cho dù trước đây từng học một ít, nhưng đây là lần đầu tiên chân chính thực hành. Khát vọng y ấp ủ từ lâu, giờ đây ngoan ngoãn tùy ý cho y đòi lấy, Utherus dường như sắp bị khoái cảm cực hạn này cướp đoạt toàn bộ lý trí…
Theo động tác càng ngày càng kịch liệt của Utherus, chân Vô Tình quấn trên lưng Utherus cũng càng siết chặt, hắn dường như có cảm giác nếu mình không quấn chặt sẽ bị thúc bay ra ngoài.
“A… ưm…” Vô Tình rên rỉ không chút kìm nén, cảm quan toàn thân hoàn toàn tập trung ở nơi phía sau ấy, trong thống khổ hỗn loạn có vui vẻ, cánh tay đang ôm thân thể tráng kiện đã trở nên trắng bệch, ngón tay bấm sâu vào da thịt đối phương.
Trừu sáp nhanh chóng khiến Vô Tình cảm thấy thân thể của mình như sắp rời ra từng mảnh, cho dù nam nhân đang ôm mình này bình thường biểu hiện kiềm chế đến đâu đi nữa, trong xương tủy y vẫn là dã tính. Thật không hổ là thú nhân, trước khi con mồi vào miệng có thể kiên trì kiềm chế, mà đến một ngày con mồi vào miệng rồi, liền không chút do dự một ngụm nuốt sạch!
Vô Tình bắt đầu hiểu ra nguyên nhân vì sao ở đây lâu như vậy, trong lúc khế ước, vẫn có khả năng khiến bạn đời tử vong, bởi vì nếu còn tiếp tục thế này, hắn chắc sẽ bị làm chết!
Có điều, Vô Tình sẽ không để tình huống này xuất hiện. Nhận thấy thời gian cũng sắp hết, Vô Tình để mặc Utherus làm gì thì làm, nhắm mắt chờ đợi…
Cảm giác được động tác của người đang vận động trên thân mình dần dần chậm lại, cuối cùng dừng lại ở động tác đẩy vào, Vô Tình mở mắt —— rốt cục cũng dừng lại rồi à, Vô Tình thở phào nhẹ nhõm.
“Utherus?” Vô Tình thử gọi một tiếng, nhưng mà đáp lại hắn đích chỉ là tiếng thở dốc nặng nề.
Hai mắt Utherus đã bị dục vọng đốt cháy sạch đỏ hằn, thú tính bạo phát, y gần như không nghe được bất kỳ âm thanh gì từ bên ngoài, muốn, muốn, thân thể không ngừng kêu gào… Thế nhưng vì sao thân thể y không động đậy được, y muốn động, y muốn…
“Utherus, Utherus, nghe kỹ nhé, chuyện tiếp theo đây sẽ do ta hoàn thành, ngươi khống chế tinh thần lực của ngươi thật tốt, hoàn thành khế ước, biết chưa?” Vô Tình ôm lấy mặt Utherus, nói một cách nghiêm túc.
Là ai? Là ai đang gọi y? Y đang muốn ai, vì sao y muốn? —— động tác đã dừng lại, thần kinh căng thẳng, Utherus nghe thấy một giọng nói quen thuộc —— khế ước? Phải rồi, y muốn hoàn thành khế ước!
“Hoàn thành khế ước, ta đã biết, A Tình…” Utherus cố giữ lý trí đáp lại, y không biết mình sẽ mất kiểm soát nhanh như vậy, y chỉ biết rằng, chỉ có khôi phục được lý trí mới có thể bắt đầu khế ước. Chỉ là hiện tại, thân thể không động đậy được, lý trí có thể tìm về!
“Nhắm mắt lại, cảm nhận ta.” Nhìn Utherus cuối cùng cũng có đáp lại, Vô Tình lại thương tiếc thở dài, khế ước yêu cầu dục vọng của cả hai bên đều đạt đến cao trào, vào lúc đó tinh thần có thể dung hợp dễ dàng nhất. Nếu như toàn bộ khế ước đều do thú nhân khống chế, rất dễ phát sinh chuyện mất kiểm soát.
Cho nên Vô Tình thay đổi quá trình khế ước, tự mình khống chế lần hoan ái này, để Utherus có thể khống chế tinh thần lực. Như vậy, cho dù hắn không có tình yêu, lúc cao trào đến là lúc tinh thần hắn cũng dễ bị xâm lấn, có thể do Utherus cưỡng chế hoàn thành khế ước.
“Hảo.” Utherus ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, tuy rằng khế ước này khác với những gì y biết, nhưng Utherus tin tưởng vô điều kiện vào tất cả những gì người mình yêu làm.
Vô Tình tích chút sức lực, bắt đầu vặn eo, khiến phía sau của mình mạnh mẽ phun ra nuốt vào vật lớn cắm trong thân thể mình. Đôi tay cũng bắt đầu chu du trên thân thể cường tráng, hắn cần phải khiến đối phương đạt được cao trào, cũng cần phải khiến chính mình đạt được cao trào…
“A… Ha…” Sau khi nhắm mắt lại, thính giác và cảm giác của Utherus trở nên nhạy bén hơn với giọng nói tuyệt diệu và đầy màu sắc ấy. Y cảm nhận rất rõ từng chuyển động của A Tình trên cơ thể y, và bất kỳ âm thanh nào hắn tạo ra đều kích thích ham muốn, dục vọng của y.
Thân thể si mê trong hưởng thụ, Utherus dùng lý trí mà bản thân thật vất vả tìm lại được, phóng xuất tinh thần lực, cẩn thận tiếp xúc tinh thần của đối phương, chỉ cần phát hiện một khe hở liền không chút do dự xâm lấn. Đây là con mồi của y, y cũng cần đủ kiên trì.
Vô Tình để vật hùng tráng của Utherus liên tục va chạm vào điểm mẫn cảm trong cơ thể mình, hắn hoàn toàn khống chế lần hoan ái này, tứ chi, thanh âm, ma sát, đụng vào, hắn cho tới bây giờ mới biết thân thể mình cũng sẽ khát vọng như vậy. Có thể là, chính mình cũng là một giống cái, cho dù dục vọng rất nhạt, cũng vẫn phải có. Huống chi Utherus trước đó đã trêu đùa, và trái cây thúc tình…
“A, Aha…” Lý trí bắt đầu lo lắng vô cùng, Vô Tình đẩy nhanh va chạm thân thể giữa hai người, nhanh, dục vọng sắp đạt đến đỉnh điểm, cao trào sắp xảy ra ——
Vô Tình không kìm được ngửa đầu, nhắm hai mắt lại, cảm thụ được kéo lên đến mức tận cùng của khoái lạc. Sau một cơn rùng mình, Vô Tình đến cực hạn, trong nháy mắt thất thần, cảm giác được một dòng chất lỏng tuôn ra hòa vào trong mình, sức lực và tinh thần kiệt quệ, Vô Tình hoàn toàn ngất đi…
Utherus cảm thấy như mình đã có giấc mơ rất dài rất dài, trong mơ y đang làm một chuyện rất vui sướng, cuối cùng y gần như hạnh phúc đến ngất đi.
Mở mắt, Utherus phát hiện mình nằm trên giường, là một chiếc giường mà y biết rõ, hay y đang ngủ một mình. Hóa ra đó thực sự là một giấc mơ?
Không đúng! Utherus tỉnh lại khỏi sự mơ hồ rất nhanh. Đó không phải mơ, chuyện này vừa mới xảy ra đêm qua! Thế nhưng A Tình đâu? Trân bảo của hắn đâu?
Nhìn chiếc giường bừa bộn còn lưu lại dấu vết của cuộc hoan ái đêm qua, tiếng mời gọi mê hoặc của A Tình đêm qua còn vang vọng bên tai, Utherus nỗ lực nói với chính mình là phải bình tĩnh, sau đó kiểm tra tất cả tin tức đêm qua lưu lại. Nhưng mà trên giường căn bản là không có dấu vết cho thấy có người rời đi, A Tình đi nơi nào rồi?
A Tình không có việc gì đây, y không phải còn lành lặn ở đây ư? Utherus cố gắng trấn an mình, có thể A Tình chỉ là ngủ dậy rời giường rồi, trên giường quá loạn mình không thấy được mà thôi. Utherus kìm nén tâm trạng sắp điên mất của mình, tìm kiếm mọi ngóc ngách trong nhà. Nhưng mà mỗi lần đi đến một góc, sẽ chỉ làm y tiến càng gần đến điên cuồng, trong lòng bất an càng lúc càng lớn…
“A Tình!” Utherus một mình đứng ở hậu viện, nhìn trời gào đến tê tâm liệt phế —— không có! Không có! Không có dấu vết của bất cứ ai ở bất cứ đâu, thậm chí trên giường cũng không có dấu vết có người rời khỏi!! A Tình biến mất!
Utherus vô lực quỳ rạp xuống đất, ai có thể nói cho y, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Y nhớ rõ cuối cùng tinh thần lực của mình đã hoàn toàn bao lấy A Tình, sau đó… Khế ước…
Phải rồi, khế ước —— Utherus cúi đầu kiểm tra thân thể của chính mình, đồ đằng của báo tộc dưới bụng đã biến mất, thay vào đó chính là đồ đằng của khế ước đỏ thắm trên ngực, khế ước rõ ràng đã thành công rồi!
Utherus dùng tinh thần lực kiểm tra thay đổi trong thân thể. Sau khi kết khế ước thành công, y hẳn là phải có liên kết tinh thần với A Tình mới đúng. Utherus thử dùng tinh thần lực gọi ái nhân, thế nhưng đáp lại y chỉ là một khoảng trầm lặng.
Sau đó Utherus rất nhanh phát hiện, trong phạm vi mà tinh thần lực của y có khả năng chạm đến có một khu vực mới, linh cảm mãnh liệt nói với y, A Tình ở nơi đó, trong không gian tinh thần mới xuất hiện kia!
Vì sao lại như vậy? Utherus thu thập tâm tình, việc biết A Tình còn sống cũng đủ để y bảo trì lý trí rồi. Nhưng để hiểu được các loại nguyên nhân, Utherus quyết định đi tìm trưởng bối trong bộ lạc hỏi thăm.
Tô Hách đêm qua một đêm không ngủ, ngày hôm nay cũng dậy từ sớm, tuy rằng rất lo lắng, thế nhưng ông không có trực tiếp đi đến nhà Utherus. Ông cũng sợ, sợ phải đi đối mặt, sợ thấy thi thể lạnh lẽo của con trai … Cho nên ông chọn chờ đợi, cho dù kết quả ra sao, rồi sẽ có người đến nói cho ông.
“Cha.” Utherus đi tới nhà Tô Hách, gọi người đang ngồi ở trong đại sảnh, tinh thần rõ ràng không phải rất tốt.
Thấy Utherus xuất hiện, Tô Hách mơ hồ có cảm giác không hay, run rẩy lấy một phong thư trên bàn đưa vào tay Utherus.
Cũng không hỏi nhiều, Utherus trực tiếp mở thư:
Utherus,
Nếu như ngươi có thể thấy phong thư này, hãy tin rằng có một số việc ta không có biện pháp trực tiếp nói với ngươi. Ta sửa lại phương thức khế ước, như vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn, đương nhiên cái này nghĩa là ta có lẽ sẽ phải trả cái giá lớn hơn. Cái giá phải trả là gì ta cũng không rõ lắm, thế nhưng ta biết, nếu như khế ước như vậy ngươi sẽ không chết. Cho nên, nếu như ta chết rồi, ngươi cũng không được chết, ngươi cần dùng thời gian cả đời để hoài niệm ta.
—— Vô Tình tuyệt bút
Utherus khép thư, thống khổ nhắm hai mắt lại, A Tình, đúng như ngươi dự liệu, xác xuất thành công của khế ước cao hơn rồi, khế ước cũng thành công rồi, thế nhưng ngươi rốt cuộc đã phải trả cái giá như thế nào? Cho dù có thể cảm giác được sự tồn tại của ngươi, nhưng nơi ngươi đang tồn tại, ta làm thế nào đến được?
“Tiểu Phỉ hắn…” Nhìn Utherus buông thư, Tô Hách thì thào hỏi.
“A Tình hắn không chết, khế ước đã thành công.” Utherus cởi vạt áo, lộ ra đồ đằng khế ước mới xuất hiện trước ngực.
“Cái gì? Thật vậy chăng? Tiểu Phỉ đâu?” Nghe được Utherus trả lời, hai mắt Tô Hách vụt sáng.
“A Tình hắn có lẽ ở chỗ này, ” Utherus chỉ vào đồ đằng trước ngực, nói, “Hắn đang ở trong không gian mà chúng ta khế ước, ta không biết phải đánh thức hắn thế nào.” Utherus đã có thể cảm thấy một cách rõ ràng, tinh thần của Vô Tình đang ở trạng thái ngủ say, như là tự mình chữa lành sau bị thương nặng.
“Ô…” Nhìn nơi Utherus chỉ vào, Tô Hách bưng miệng không để mình khóc thành tiếng. Hắn không biết bản thân hiện tại đang vui mừng hay khổ sở. Sau khi kết khế ước đồng mệnh, tinh thần lực của thú nhân sẽ sản sinh ra không gian, cái này hắn đã thấy trên sách. Nếu như Tiểu Phỉ thực sự lâm vào ngủ say giống như Utherus nói, vậy tất nhiên là đã chịu thương tổn rất lớn, bằng không bạn đời có tinh thần tương thông, không lý nào không gọi tỉnh được ý thức của đối phương…
“Cha, nói cho con biết, con nên làm cái gì bây giờ, muốn thế nào A Tình mới có thể tỉnh lại?” Đỡ lấy Tô Hách, Utherus kiên định hỏi, chỉ cần người còn sống, y sẽ không từ bỏ. Y có nghe nói qua về sức mạnh của khế ước đồng mệnh, ngay cả sinh mệnh đều có thể thêm vào duy trì cho đối phương, làm cho bạn đời đang hấp hối sống lại, A Tình chỉ là ngủ say thôi, nhất định còn có biện pháp!
“Ừ, ta nghĩ, Tiểu Phỉ hắn nhất định là đang dựa vào ngủ say để khôi phục thân thể và tinh thần, dù sao thể chất trời sinh của hắn không tốt, kết khế ước nhất định sẽ cải tạo thân thể hắn, việc này cần thời gian. Nhưng mà, hắn thay đổi phương thức khế ước, cụ thể lúc nào mới có thể khôi phục thì không biết được. Thế nhưng có thể khẳng định một điều, Utherus, chỉ cần ngươi trở nên mạnh hơn, Tiểu Phỉ cũng nhất định được lợi theo. Cho nên, xin ngươi hãy nỗ lực tu luyện.” Tô Hách phân tích mọi chuyện một lượt, cho ra kết luận.
“Tu luyện sao? Con đã biết.” Utherus nắm chặt tay, “Cha, con quyết định đi đến một phiến đại lục khác.” Trong lúc tìm hiểu về khế ước, Utherus cũng tìm hiểu được một vài bí mật trên đại lục, khế ước tồn tại chứng minh rằng đại lục kia cũng có thể đang tồn tại, ở nơi đó sẽ mạnh lên dễ hơn, cũng có thể hiểu khế ước cặn kẽ hơn.
“Ừ, ngươi đi đi, tin tưởng không lâu sau ta và phụ thân của Tiểu Phỉ cũng sẽ kết khế ước, rồi đi đến đó.” Đối với quyết định của Utherus, Tô Hách cũng không phản đối, tuy rằng thế giới kia rất nguy hiểm, nhưng cũng có nhiều cơ hội hơn…
Sau vài ngày thu dọn đồ đạc và học tập, Utherus đặt tất cả những thứ mà bảo bối nhà mình bình thường hay dùng vào không gian khế ước, tuy rằng hiện tại y còn chưa thể lấy đồ từ trong đó ra, thế nhưng bỏ đồ vào thì không có vấn đề gì. Một nửa quyền sử dụng không gian hẳn là nằm trên tay A Tình, Utherus suy đoán. Bất quá là thú nhân, đến nơi nào mà y không sống được?
Mang theo một ít hành lý đơn giản, Utherus bước lên hành trình tu luyện, tìm kiếm một phiến đại lục khác, đồng thời y cũng chờ đợi bạn đời của mình thức tỉnh…
Có thể ngày mai Vô Tình sẽ tỉnh, có thể hắn vĩnh viễn cũng không tỉnh lại…
Hết chương 62. Hết phần 1.