• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gia Luân định rời đi tìm Nhã Linh thì Hàn Nhi vừa từ nước ngoài về, cô ta lao thẳng vào phòng của Gia Luân, ôm lấy anh " Gia Luân, anh đừng đi, em thật sự yêu anh, em có thể trao anh mọi thứ"

" bỏ ra" Gia Luân hất mạnh cô ta ra, đối với anh cô ta bây giờ còn thua cả rác rưởi, chính tại cô ta mà vợ chồng anh phải trong cảnh chia cắt

" em có gì thua nó chứ? Gia Luân à, em yêu anh thật lòng, em đã trao hết cho anh tại sao anh luôn xa cách em chứ?" Hàn Nhi quát lớn, cô ta điên thật rồi, loại chuyện xấu hổ này cũng dám nói

" cô đang mơ tưởng sao? đêm đấy tôi bị chuốc thuốc mê, thử hỏi làm loại chuyện kia với cô bằng cách nào" Gia Luân tiến đến bóp lấy cổ cô ta, gương mặt anh tức đến đỏ hết cả lên


" Gia... Gia Luân buông ra" Cô ta ra sức đẩy tay Gia Luân

" tôi nói cho cô biết, tôi mong đây là lần cuối cùng tôi gặp cô, nếu lần sau tôi sẽ không tha cho cô như vậy đâu" Gia Luân lườm cô ta sau đó gọi người làm đuổi cô ta ra khỏi nhà

Anh vội vàng chạy về quê Nhã Linh, vừa vào đến nhà đã bị ba mẹ Nhã Linh đuổi đi

" cậu đi đi, gia đình tôi thật sai lầm khi tin cậu sẽ đem lại cho con gái tôi hạnh phúc, giờ thì sao? cậu cút đi " Bà Năm đẩy mạnh Gia Luân

Đương nhiên với sức đẩy đấy vẫn không làm ảnh hưởng quá nhiều đến Gia Luân, anh đứng đấy nhìn họ cúi đầu " con thật sự xin lỗi nhưng con rất yêu Nhã Linh, con hứa sẽ tìm được cô ấy"

" cút đi, con gái chúng tôi thì chúng tôi sẽ bị tìm, không cần phiền đến cậu mời cậu về cho " Ông Năm đanh thép nói, tuy ông không mắng cậu nhưng những lời này càng làm cậu thêm sợ

" Gia Luân à, cậu về đi, bác gái bị bệnh nặng lắm nếu để bác ấy xúc động chỉ sợ hậu quả không lường trước được " Minh Khang thấy bà Năm có vẻ đang xúc động nên liền nhanh chóng nói nhỏ với Gia Luân

" vậy phiền cậu, tôi sẽ đi kiếm Nhã Linh" Gia Luân vội đi, anh đã đi hết nhiều nơi mà cả hai đã đi qua thật sự đều không có cô

Tìm mọi nơi trong thành phố này đều không có cô, chẳng lẽ cô thật sự muốn trốn tránh anh thật

Dưới ánh hoàng hôn, anh cô độc ngồi gợi nhớ là cảnh cả hai ngồi cùng nhau, cùng nhau cười, cùng nhau hạnh phúc

' nếu có thể quay ngược thời gian, anh nhất định sẽ không rời đi, nhất định sẽ ở lại cùng em' Gia Luân nhìn ánh hoàng hôn mà lòng buồn man mác, ánh hoàng hôn này không còn như trước nó màn theo nỗi buồn của con người

NĂM NĂM SAU

Cũng đã trải qua 5 năm chờ đợi, không một giây phút nào là Gia Luân không chờ đợi cô, không ngừng tìm cô nhưng kết quả cũng chỉ trong vô vọng

Gia Lộc cũng đã điều trị tâm lí xong, cậu ấy cũng trở lại bình thường, hiện tại đang phụ giúp Gia Luân quản lí xưởng lụa sau mọi chuyện cuối cùng cậu cũng hiểu ra nhiều thứ, không còn tranh giành nữa, đôi lúc rảnh rỗi cậu sẽ đến thăm Thảo Hạnh, thấy con trai như vậy bà vui lắm, tui quãng đời về sau phải ở chốn ngục tù nhưng bà cũng không trách móc vì đó là những điều mà bà phải trả giá

Gia Phát và La Vy cũng đã có một bé gái kháu khỉnh, năm nay 3 tuổi, Gia Phát cũng đã nhận lại ba mẹ ruột, cậu vẫn ở lại giúp mọi người phát triển xưởng lụa, La Vy hằng ngày vẫn ở nhà chăm con cuộc sống hiện tại rất hạnh phúc

Liên Nhi và Tèo cũng đã về bên nhau, thực sự sau bao cố gắng nổ lực, ông trời thật sự đã thành đôi cho họ, cả hai vẫn ở lại làm người ở cho nhà họ Gia, con của họ cũng cùng tuổi với con Gia Phát, là một bé trai, nhờ có hai đứa trẻ mà căn nhà tràn ngập tiếng cười

Hàn Nhi sau khi bị Gia Luân đuổi ra khỏi nhà, cô ta cố tình để xe tông để chết nhưng ai ngờ không chết mà ai bị què bây giờ sống một cuộc sống tật nguyền

Tại một căn biệt thự

" Lee à, anh đừng đọc sách nữa, mau ra chơi với em đi" Lily kéo tay Lee nhưng hề hấn gì, Lee đang đọc sách, thằng bé không hề quan tâm đến Lily

Lee và Lily là anh em sinh đôi năm nay đã được 5 tuổi

" Oa.... oa.... oa, anh Lee xấu lắm, chẳng chơi với Lily gì cả" Lily khóc lớn con bé biết tiếng khóc này luôn có hiệu lực trong mọi trường hợp

" im đi " Lee bịt tai lại, không biết miệng của con bé này làm bằng gì, mỗi lần khóc là muốn lũng màng nhĩ luôn


" Lily sao thế con" Một người đàn ông từ trong nhà đi ra, người này là con lai tên là Petter


" baba, anh Lee không muốn chơi với con, Lily đúng là đứa trẻ tội nghiệp nhất trên đời này mà"  Lily ôm lấy Petter nũng nịu nói


" Lee à đừng đọc sách quá nhiều con nên chơi với Lily" Petter xoa đầu Lee, thằng bé không phải là mọt sách nhưng nó thực sự rất ham học hỏi


" chồng à, đừng chiều Lily quá con bé sẽ hư đấy" Giọng nói này không ai khác chính là của Nhã Linh, cô vừa nghe Lily khóc là chạy ra ngay cô biết con bé này lại giở trò

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK